Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 444: Chém Thiên Tôn

Một kiếm đánh tới, như trời sập như đất nứt, dường như toàn bộ vũ trụ đang diễn hóa quá trình từ có đến không, mỹ lệ huyền diệu đến không thể hình dung! 

Đây là đại đạo thiên địa chân chính! 

Tả Khâu Văn Quan hoa mắt thần mê. Làm người đương sự hắn có thể rõ ràng cảm ứng được, nếu là hắn có thể một mực quan sát kiếm pháp như vậy, sẽ có thể vô hạn tăng lên lĩnh ngộ đại đạo, thậm chí vượt qua phụ thân của hắn! 

Đó chính là bờ bên kia của đại đạo, ẩn chứa tất cả bí mật của toàn bộ thế giới! 

Đại đạo tràn ngập trong lòng, trong lúc nhất thời Tả Khâu Văn Quan lại không hề có ý chống cự, toàn bộ tâm thần đều bị đại đạo hấp dẫn. Đây chính là cơ hội vạn năm không gặp, khiến hắn hoàn toàn quên đang ở trong chiến đấu. 

Đây là cảm thụ chỉ có người đương sự như hắn mới có, trong mắt những người khác liền trở nên hết sức cổ quái. Chu Hằng một kiếm đánh ra, Tả Khâu Văn Quan lại như ngốc, hoàn toàn không có một chút xíu phản ứng! 

Kỳ thật Chu Hằng cũng có thể mở rộng phạm vi đả kích, nhưng trình tự linh lực của hắn vốn là yếu hơn đám người Thành Thượng Thần. Nếu ham phạm vi công kích, không thể nghi ngờ sẽ suy yếu rất lớn lực sát thương của một kiếm này, ngược lại một người cũng không giết được! 

Chu Hằng tế ra hắc kiếm, chính là ôm ý niệm giết người! 

Nhưng Thiên Tôn dù sao cũng là Thiên Tôn. Trong nháy mắt kiếm quang đánh tới trước người, Tả Khâu Văn Quan cuối cùng kịp phản ứng, trong nháy mắt lập ra vẻ kinh hãi muốn chết, nhưng lúc này hắn đã không kịp chống đỡ hoặc né tránh! 

- Đốt! Hắn quát lớn một tiếng, trên người bùng lên một luồng khí đen, hóa thành một con quạ đen thật lớn, hướng về phía Chu Hằng ngoác miệng kêu lớn. 

Đây hẳn là thủ đoạn bảo mệnh Tử Vong Thiên Tôn ban cho hắn. 

Bị ép đến nước này, Tả Khâu Văn Quan đã không thể không làm! 

Chu Hằng không hề biểu tình, ánh mắt chỉ còn lại sát khí nghiêm nghị. Hắn một kiếm vạch qua, sát khí lạnh lùng đủ để đông kết thiên địa.

Hắc kiếm vạch xuống, chém vào trong khí đen. 

Quạ đen phát ra một tiếng hét thảm, dường như không chịu đựng nổi đả kích như vậy. Đây mặc dù là bí thuật bảo mệnh do Chuẩn Tiên hai kiếp ban cho, nhưng Lăng Thiên Cửu Thức là đáng sợ cỡ nào? Hoàn toàn hút hết linh lực của Chu Hằng, đồng thời hấp thu linh khí thiên địa bốn phía, lúc này mới tạo thành một đòn khủng bố này! 

Bùng! 

Quạ đen kia lập tức bị chém thành hai đoạn, hắc kiếm gần như không bị bất kỳ ảnh hưởng, hướng về phía Tả Khâu Văn Quan tiếp tục chém xuống. 

- Dừng tay! Thành Thượng Thần và Cung Hoành Ân đồng thời kêu lên. Không phải là bởi vì bọn họ cùng Tả Khâu Văn Quan có giao tình gì, mà là nếu Tả Khâu Văn Quan ở trước mặt bọn họ bị Chu Hằng đánh chết, bọn họ sẽ nào còn mặt mũi gì? 

Hai người đều triển khai công kích mạnh nhất, hướng về phía sau lưng Chu Hằng đánh tới. 

Đổi một người khác, cho dù là phụ thân của bọn họ đích thân tới, đối mặt với công kích cùng cảnh giới thế nào cũng phải biến chiêu hoặc né tránh một chút, nếu không chính là lấy tính mạng mình ra làm trò đùa. 

Nhưng Chu Hằng là ai? 

Lực lượng của hắn tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng luận phòng ngự của thân thể, hắn độc nhất vô nhị!

Chu Hằng không hề có ý né tránh, mặc cho hai người Thành Thượng Thần đánh tới. Đoạn kiếm của hắn thì kiên định không dời chém về phía Tả Khâu Văn Quan. 

Phập! 

Một cái đầu người rời cổ mà đi, máu nóng phun ra, lại chiếu lên thần huy đầy trời. 

Bùng! Bùng! 

Đúng lúc này, công kích của Thành Thượng Thần và Cung Hoành Ân trước sau đánh tới. Nhưng lại chỉ đánh cho Chu Hằng lảo đảo lao ra mấy trăm trượng, hắn như không có việc gì xoay người lại, trong ánh mắt nhìn về phía hai người Thành Thượng Thần sát khí hừng hực.

Cho dù hai người Thành Thượng Thần đều là con của Chuẩn Tiên hai kiếp, bản thân cũng là nhân vật tuyệt cường cấp bậc Thiên Tôn, nhưng nhìn thấy ánh mắt không hề cảm tình đó của Chu Hằng đều không tự chủ trong lòng phát lạnh. 

Tả Khâu Văn Quan tấm gương tày liếp trước mặt, thi thể hài cốt chưa lạnh! 

Vù vù hai người đồng thời xoay người, rồi lại chào hỏi một câu cũng không trực tiếp chạy! 

Bọn họ thật sự là bị dọa sợ! 

Của cải của Tả Khâu Văn Quan, thực lực của bản thân đều không chút thua kém bọn họ, nhưng Chu Hằng lại không nói hai lời, muốn giết liền giết, gọn gàng dứt khoát! Nếu Chu Hằng dám giết Tả Khâu Văn Quan, vậy lại giết hai người bọn họ lại có là gì? 

Vạn Cổ Đại Đế cùng bốn đại tử địa vốn chính là đại địch, Chu Hằng cho dù hạ thủ lưu tình lại như thế nào. Đây là một đoạn cừu hận không thể hóa giải, như vậy lại cần gì phải hạ thủ lưu tình chứ? 

Kỳ thật hai người Thành Thượng Thần là bị dọa sợ. Lúc này linh lực của Chu Hằng đã tiêu hao sạch sẽ, căn bản không đủ sức lại chém ra Lăng Thiên Cửu Thức lần thứ hai. Hơn nữa, bọn họ nếu là một lòng muốn chạy, cho dù Chu Hằng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ cũng sẽ không nhanh hơn bọn họ bao nhiêu. 

Tả Khâu Văn Quan bị Chu Hằng một kiếm chém giết, kỳ thật có rất nhiều trùng hợp ở bên trong.

Nhưng sự thật máu đầm đìa lại không thể thay đổi. Tả Khâu Văn Quan đầu một nơi mình một nẻo, máu tươi vãi khắp. Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh là cường đại bậc nào, mỗi một giọt máu tươi đều ẩn chứa năng lượng và sức nặng cường đại. Trên mặt đất đục ra những lỗ nhỏ, đã thấm đến sâu trong lòng đất. 

Nhìn Thành Thượng Thần và Cung Hoành Ân chạy trốn như chó nhà tang, Sí Diễm Yêu Tôn có một loại cảm giác đầu óc choáng váng. 

Hắn tự thấy rất cao, cho dù là phía sau ba vị Thiên Tôn trẻ tuổi kia đều có đứng một Chuẩn Tiên hai kiếp cũng không thể khiến hắn giảm bớt nửa điểm ngạo khí. Nhưng hắn nhìn mình cao thế nào chăng nữa cũng tuyệt đối không cho rằng mình có năng lực đem ba vị Thiên Tôn chém rụng một người, dọa chạy hai người! 

Không hổ là hậu duệ Đại đế, thành tựu tương lai sẽ càng vượt xa Vạn Cổ đệ nhất Đế năm xưa! 

Thương Ngạo Mục Nguyệt thì mắt đẹp mê ly. Nam nhân anh khí, bá khí, ngưu khí lộ ra ngoài như thế làm sao có thể không làm người mê muội? 

Chu Hằng thu hồi hắc kiếm. Tinh khí sinh mệnh của một vị Thiên Tôn đối với hắn trình tự linh lực vẫn chỉ là Thần Anh Cảnh mà nói còn có bổ ích tương đối lớn, hắn vừa vận chuyển luyện hóa năng lượng khổng lồ này vừa đi hướng Sí Diễm Yêu Tôn. 

- Quấy rối yến hội của Yêu Tôn, thật là áy náy! Hắn nói. 

Sí Diễm Yêu Tôn liên tục nói không sao, thầm nghĩ chỉ bằng một kiếm cuối cùng kia của ngươi ai dám nói gì chứ! Còn nữa, hắn còn muốn Chu Hằng làm con rể, tự nhiên càng thêm sẽ không để bụng. Vội vàng ra lệnh cho thủ hạ bố trí lần nữa, dâng trà thơm và điểm tâm. 

Lần này không phải là đối xử giữa cao thủ cùng cấp, bởi vậy Thương Ngạo Mục Nguyệt và Tư Không Nguyên Ngữ cũng ngồi tiếp ở hai bến, con lừa đen lại càng không cần phải nói, nó trước giờ chưa từng chịu thiệt. 

- Chu thế huynh có từng hôn phối? Sí Diễm Yêu Tôn rất là trực tiếp, đại nhân vật như hắn nói chuyện trước giờ không cần quanh co, chưa từng có người nào dám cự tuyệt yêu cầu của hắn, như vậy hắn cần phải cố kỵ gì chứ? 

- Ồ, lão yêu thú ngươi muốn gả con gái sao?

Con lừa đen vừa nghe lập tức lên tinh thần: - Chu tiểu tử nhà ta tuyệt đối là con rể tốt đốt đèn lồng cũng không tìm được, ngươi cứ việc yên tâm đem con gái gả tới đi. Tuy nhiên ngươi đường đường là chủ nhân Thiên Yêu, của hồi môn cũng không thể keo kiệt! 

Trong mắt con lừa đê tiện này lóe ánh vàng tham tài. 

Sí Diễm Yêu Tôn không khỏi đen mặt. Hắn đây là gả con gái hay là bán con gái, sao nghe không được tự nhiên như vậy? Hơn nữa, con gái hắn bộ dạng xinh đẹp, thiên tư võ đạo lại càng bất phàm, ngày sau cho dù không thành Thiên Tôn cũng có thể ổn phá Thần Anh Cảnh! 

Không biết bao nhiêu tuấn kiệt muốn trở thành rể hiền của hắn. Xa không nói, nói ngay ba Thiên Tôn trẻ tuổi vừa rồi kia... được rồi, hiện tại chỉ còn lại hai, không phải đều là ôm chủ ý này? 

Chu Hằng thì phi thân một cước đá bay con lừa đen, sau đó cười nói: - Tại hạ đã lập gia đình! 

Hắn cũng nhìn ra được Sí Diễm Yêu Tôn có ý tứ chiêu hắn làm con rể, hơn nữa đường đường con gái Thiên Tôn cũng không thể làm thiếp chứ? Nhưng trong hậu viện của Chu Hằng cũng không có phân biệt lớn nhỏ, hắn cũng không muốn ái thê của mình vì điều này mà khiến cho trong nhà chướng khí mù mịt. 

Hơn nữa, nếu thật sự muốn lập một chính thê cũng sớm có người được chọn, đương nhiên là Hoặc Thiên! 

Bởi vậy, hắn không chút do dự liền ngăn lại lời nói của Sí Diễm Yêu Tôn.

- Ha ha! Sí Diễm Yêu Tôn cũng cười cười. Chu Hằng có đón dâu hay không kỳ thật không có gì. Thời đại này chiến tranh phát sinh liên tục, giữa võ giả lại càng giết chóc vô số, khiến cho số lượng nam tính ít hơn xa nữ tính, nhiều vợ là chuyện rất bình thường. 

Huống chi là loại thiên kiêu như Chu Hằng, cho dù cưới một hai trăm người vợ cũng sẽ không kỳ quái. 

Mấu chốt là thái độ của người ta, rõ ràng là đối với con gái của hắn không có hứng thú, như vậy nói tiếp còn có nghĩa lý gì? Con gái bảo bối của hắn lại không kém, thiên kiêu nào không xứng, cứ phải nhét cho Chu Hằng mới được! 

Lời không hài lòng, kế tiếp dĩ nhiên liền tẻ ngắt. Chu Hằng rất nhanh liền đứng dậy cáo từ. Hắn cũng cần tìm một chỗ yên tĩnh để luyện hóa thật tốt tinh khí sinh mệnh đến từ Tả Khâu Văn Quan! 

Hắn và con lừa đen nghênh ngang mà đi, còn có thể cảm giác được sau lưng có đôi mắt đầy u oán. 

- Ôi, Chu tiểu tử ngươi thật là quá ngu, người ta tặng không ngươi một đứa con gái, hơn nữa khẳng định còn có đống lớn của hồi môn, ngươi sao lại chối chứ! Con lừa đen vẫn còn đáng tiếc. Công chúa chính quy duy nhất của Thiên Yêu Đế triều này xuất giá, của hồi môn sẽ keo kiệt sao? 

Chu Hằng thật sự là ngu xuẩn, không phải là cưới một người vợ sao, cưới là được rồi, cùng lắm thì để đó không dùng!

- Ngươi kiếp sau đầu thai làm người, loại chuyện tốt này liền đến phiên ngươi! Chu Hằng giễu cợt nói. 

- Phì, bổn tọa chính là điềm lành thiên địa, khinh thường làm người! Con lừa đen ngẩng đầu lừa thật cao, sau đó chuyển đề tài: - Chu tiểu tử, ngươi làm thịt tên tiểu tử kia của Tử Vong Sâm Lâm, không sợ lão quái vật sau lưng xông ra tìm ngươi tính sổ? 

Chu Hằng mỉm cười nói: - Ta ngược lại hy vọng hắn có thể không giữ được bình tĩnh! 

Những lão quái vật này có thể khôi phục tu vi Chuẩn Tiên hai kiếp khẳng định có hạn chế cực lớn, dù sao phải bị áp chế của pháp tắc thiên địa, sao có thể khiến bọn họ muốn tiến liền tiến, muốn lui liền lui?

Nếu không lúc trước cũng sẽ không bị Lệ Vô Cực ép đến không thể lui được nữa mới cường thế giết người! 

Nếu là có thể trước thời hạn khiến cho những lão già này dùng hết "ngạch độ", như vậy ngày sau khi tranh đoạt tiên duyên, sẽ bớt vài đối thủ cường lực nhất! 

Nếu là Huyền Càn Tinh có thể trễ thêm mấy chục năm, thậm chí mười năm mới bước vào "Giai đoạn Tử vong", như vậy Chu Hằng còn có thể chậm rãi tăng lên tu vi. Chỉ cần hắn trở thành Chuẩn Tiên một kiếp, tin tưởng liền có thể quét ngang bốn nhân vật cường đại vô cùng này. 

Nhưng hiện tại, hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy! 

Đem bốn lão quái vật này phân hóa, lần lượt tiêu diệt là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ xem Tử Vong Thiên Tôn có thể nhịn được cơn giận này hay không? 

Một người một lừa tìm một chỗ yên lặng. Con lừa đen không kìm nổi lại đi làm đạo tặc cướp quần, mà Chu Hằng thì bắt đầu luyện hóa tinh khí sinh mệnh lúc trước hắc kiếm hấp thu được. Đó là năng lượng vô cùng thuần túy, nhanh chóng tăng lên tích lũy linh lực của hắn. 

Nửa ngày sau, Chu Hằng mới ngừng lại, hai mắt mở ra lưu chuyển một luồng sát khí. 

Nếu là có thể đem Thành Thượng Thần và Cung Hoành Ân đều làm thịt, thậm chí chỉ cần làm thịt một người, tinh khí sinh mệnh của bọn họ liền đủ để đẩy hắn lên tới Hóa Thần Cảnh.

Sẽ có cơ hội! Di bảo của Vạn Cổ Đại Đế sắp xuất thế, Cung Hoành Ân và Thành Thượng Thần tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy!