- Chu tiểu tử! Ngươi thiếu đạo đức này sinh con không có lỗ...! Bổn tọa bị ngươi hại chết mà! Con lừa đen khóc lóc gào la, khuôn mặt lừa bi phẫn, nhưng rất nhanh nó liền không kêu được nữa: bởi vì lúc này lực hút trong hang động thật sự quá lớn, nó nhất thiết phải dùng toàn lực chống cự lại. Nếu không có thể sẽ bị xé rách toạt thân lừa!
Con lừa đen cả thân lừa tản phát ra vầng sáng màu đen nhánh, bao quanh bảo vệ thân mình, chống cự lại lực hút đáng sợ kia, miễn cho bị xé thành mảnh nhỏ. Con lừa đê tiện này đúng là không mảy may coi thường mạng sống của mình!
Thể chất của Chu Hằng vượt qua pháp khí Kết Thai Cảnh, hiện tại loại lực hút cấp bậc này có khả năng uy hiếp thật lớn đối với Kết Thai Cảnh bình thường, nhưng với hắn mà nói hoàn toàn chỉ là chút chuyện nhỏ. Dưới lực hút cực mạnh kia, xương cốt toàn thân hắn tự động nổi lên phản ứng, ánh sáng vàng chớp động, giống như tùy tiện đi tản bộ.
- Ngươi thật đúng là quái thai! Con lừa đen không cam lòng kêu lên. Dựa vào cái gì tên đầu sỏ gây nên kia lại ung dung như vậy, mà con lừa bị hại nó này lại phải nơm nớp lo sợ. Nếu không vì tiểu tử này thân thể vô cùng cứng rắn, đúng là nó muốn cắn một cái.
Chu Hằng cười, hắn đã buông con lừa đen ra, một người một con lừa bị hút vào sâu trong động, lực hút mãnh liệt đến mức làm cho bọn họ không đủ sức quay về, chỉ có thể mặc cho lực lượng này hút bay vào trong động.
Bên kia, có thể là một thế giới khác, cũng có thể chỉ là cuối động... không có đến tận cùng, ai có thể biết được.
Nhưng bây giờ đã không có đường lui, bọn họ có thể làm chỉ là bảo vệ mình không bị lực lượng đáng sợ kia xé nát!
"Vù, vù..." Ở dưới lực hút mãnh liệt như vậy, tốc độ của bọn họ còn đang không ngừng gia tăng, trong ma sát kịch liệt đó, tầng linh lực hộ thuẫn bên ngoài thân con lừa đen bốc cháy lên một lớp ngọn lửa, đang cấp tốc tiêu hao linh lực của nó.
Bọn họ bị hút càng lúc càng vào sâu trong động, trước mặt, phía sau đều biến thành một cái cửa sổ tròn nho nhỏ. Một mặt là ánh sao mơ hồ, một mặt là một bầu trời đỏ như máu.
- Chu tiểu tử! Bổn tọa sắp bị ngươi hại chết rồi! Con lừa đen kêu lên quái dị, trên đỉnh đầu nó dâng lên Thần chích, một con lừa nhỏ màu đen lóng lánh trong thần thai. Ngay cả thần thai đều tế ra ngoài, chứng tỏ con lừa đen đã bị áp lực rất lớn, bị bức phải vận dụng toàn lực.
Lúc này, liền càng thấy thể chất của Chu Hằng biến thái.
Cả người hắn cũng bốc cháy lên ngọn lửa, lại bị hắn trực tiếp cắn nuốt, loại mức độ ma sát này, lực hút này còn chưa đủ để làm cho thân thể hắn cảm thấy áp lực.
Con lừa đen nhìn Chu Hằng đầy hâm mộ, thể chất cường hãn như vậy ai mà không muốn?
"Vù, vù" tốc độ của một người một con lừa càng lúc càng nhanh, lúc này căn bản không cần bọn họ chuyển động, lực hút cường đại đã tăng tốc độ của bọn họ đến mức vượt qua Chu Hằng toàn lực vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ.
- Má ơi! Con lừa đen kêu lên, tế ra cái kèn sứt mẻ kia, vội thổi lên, một đầu Thanh Ngưu to lớn xuất hiện chắn ở trước mặt nó, thay nó chia sẻ áp lực, đỡ được một phần lực lượng.
Nhưng lực hút này tuy rằng không phải lão tổ Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh ra tay, dường như là thiên nhiên hình thành, nhưng cường độ của nó cũng không kém Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh chút nào, chỉ là rõ ràng không có tính công kích mà thôi.
Thanh Ngưu vừa mới xuất hiện, ở dưới lực lượng khủng bố kia cũng bắt đầu phân giải, vẻn vẹn chỉ kiên trì chừng một phút liền hóa thành ảnh vụn.
Con lừa đen lại vội vàng thổi kèn, tạo thành một đầu Thanh Ngưu khác.
- Chu tiểu tử! Mau mau nghĩ biện pháp một chút, Lư đại gia thật không muốn chết ở chỗ này! Con lừa đen nóng nảy, cái kèn của nó mặc dù là bảo vật kế thừa từ thượng cổ, là của Huyền Anh Thiên Tôn ban tặng, nhưng dù sao cũng là hàng hóa không trọn vẹn, mỗi lần thổi lên đều phải hao tổn một số lớn linh lực của nó, mỗi thổi nhiều vài lần sẽ rút sạch tinh khí nó biến thành con lừa khô!
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Không vội, vừa lúc nhìn lại xem trên người ngươi có bao nhiêu bảo bối!
Con lừa đen tức giận đến oa oa kêu to. Tên này bỏ đá xuống giếng mà!
Cũng may nó đột phá Kết Thai Cảnh trước đó không lâu, hơn nữa trực tiếp nhảy vào Kết Thai nhị trọng thiên, trình tự linh lực tăng lên mấy ngàn lần, giúp nó có thể duy trì một đoạn thời gian rất lâu.
Chu Hằng mỉm cười, ngược lại không phải hắn cố ý tra tấn con lừa đen. Mà ở dưới loại áp lực này đối với võ giả mà nói là ắt không thể thiếu, áp lực càng lớn, càng có thể rèn luyện ý chí của võ giả, có chỗ tốt thật lớn đối với lớn mạnh Thần chích.
Bọn họ cứ như vậy cấp tốc bay ở trong động không biết dài bao nhiêu này, sau một ngày một đêm, con lừa đen đã mệt mỏi đầu lưỡi đều thè ra, nói: - Chu tiểu tử! Mau cho bổn tọa vào trong tháp, chơi tiếp bổn tọa sẽ thật sự tiêu tùng đấy!
Chu Hằng mắt nhìn xa xa, nói: - Con lừa mi kiên trì một chút nữa, chúng ta sắp tới đầu cuối rồi!
Phía trước vốn là phiến tinh không mơ hồ kia đã trở nên rõ ràng, nhìn lại phía sau, đại lục đỏ như máu chỉ còn lại có một tia màu đỏ mơ hồ.
- ... một giờ trước ngươi cũng nói như vậy! Con lừa đen vẫn như cũ tinh thần không phấn chấn nói.
- Lần này là thật! Con lừa đê tiện! Sao ngươi không chịu mở to hai mắt tự xem?
- Bổn tọa đã không còn khí lực mở mắt! Chu tiểu tử! Sau khi chôn cất bổn tọa, nhớ kỹ hàng năm đều phải đốt mấy mỹ nữ cho bổn tọa! Lư đại gia ghét nhất là bị tịch mịch! Con lừa đen thè lưỡi, một bộ dáng hữu khí vô lực trối trăn hậu sự.
- Ồ, bảo vật!
Đột nhiên Chu Hằng kêu lên.
- Đâu? Đâu? Bảo vật ở đâu? Con lừa đen lập tức nhảy dựng lên, hai mắt mở lớn tỏa sáng.
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Có tinh thần, tốt lắm!
Con lừa đen cũng nhìn về phía trước, chợt vui vẻ nói: - Chu tiểu tử! Chúng ta sắp được ra ngoài rồi!
- Vô nghĩa! Vừa rồi ta đã nói cho ngươi biết như vậy!
Mắt thấy sắp ra ngoài cái động này, đương nhiên con lừa đen phấn chấn tinh thần, đau lòng lấy ra một viên thuốc nuốt vào, lập tức linh lực chảy ra cuồn cuộn, làm dịu đan điền nó sắp khô kiệt, nó liền không ngừng thổi kèn, gọi ra từng con Thanh Ngưu để bảo vệ mình.
Nhưng theo lối ra sắp tới, lực hút nơi này càng cường đại hơn, con lừa đen triệu tập ra Thanh Ngưu chỉ có thể kiên trì một vài giây, gần như chính là vừa ra tới liền biến thành ảnh vỡ.
"Rốp, rốp, rốp..." xương cốt toàn thân con lừa đen nổ vang, trên thân rịn ra những vết máu. Dưới áp lực khủng bố như thế, nó đã đạt đến cực hạn.
- Con lừa! Hãy kiên trì chút nữa! Chu Hằng vẫn không có ra tay, đối với con lừa đen mà nói đây là một lần rèn luyện cực kỳ hiếm có.
- Gâu, gâu, gâu... Con lừa đen đã không còn khí lực đấu võ mồm với Chu Hằng, chỉ là phát ra liên tiếp tiếng chó sủa, thè đầu lưỡi ra thật dài.
"Vù, vù", thân hình bọn họ cũng không mảy may ngừng lại, trải qua một ngày một đêm tăng tốc, lúc này tốc độ của họ cực nhanh chỉ sợ ngay cả lão tổ Kết Thai Cảnh đều không có cách nào nắm giữ hình ảnh. Trừ phi bọn họ đều là tồn tại Thần Anh Cảnh, nếu không chỉ riêng lực hút này có thể xé rách bọn họ thành mảnh nhỏ!
Chu Hằng còn không đáng ngại, nói riêng về cường độ thân thể, hắn hoàn toàn có thể sánh với Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh, cho dù đến lúc này hắn cũng chỉ cần thả ra một ít linh lực phòng ngự là được, ngay cả Thần chích đều không cần vận dụng.
Con lừa đen thì càng ngày càng thảm, toàn thân nó phun máu, cái quần hoa hòe cũng biến thành mảnh vụn, lộ ra cái mông không có lông, cái đuôi lừa lắc lư theo gió.
Chu Hằng chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào, hắn để con lừa đen trải qua rèn luyện, nhưng khẳng định sẽ không để cho con lừa đê tiện này thực sự chết đi!
Không có con lừa đê tiện này, cuộc sống sẽ thiếu rất nhiều vui thích!
Lối ra đã ở ngay trước mắt!
"Phốc! Phốc!"
Bông máu trên thân con lừa đen đã tràn ra thành một đám lớn, ánh sáng linh lực trên thân nó càng lúc càng mờ nhạt, Thần chích cũng ảm đạm không ánh sáng, thực sự đã đến gần khô kiệt.
Chu Hằng quyết đoán ra tay, linh lực phủ chụp xuống bao quanh con lừa đen, ném vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Hắn tin tưởng, đợi đến lúc con lừa đê tiện khôi phục thương thế, thần thai trưởng thành tất nhiên sẽ tiến một bước dài!
Phía trước, ánh sao rực rỡ!
"Vù", Chu Hằng bị một lực lượng khổng lồ hút bay ra ngoài động, bắn vào trong phiến tinh không mịt mùng. Hắn vội vàng tung ra song chưởng, đánh ra từng luồng kình lực làm dừng lại thân hình của mình.
"Ầm! Ầm! Ầm..." Hắn liên tục đánh ra mấy vạn chưởng, thiếu chút nữa hao tổn hết sạch linh lực, lúc này thân hình mới dừng lại, nhưng khoảng cách lối ra không biết đã cách bao xa, chỉ có thể xa xa nhìn thấy cửa động kia giống như cái miệng rộng của cự thú.
Ở nơi xa lạ này, nhất thiết phải mọi lúc giữ ở trạng thái tốt nhất, để ứng phó với tình huống hiểm ác nhất.
Chu Hằng cũng đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, lấy ra một khối linh thạch luyện hóa khôi phục nguyên khí.
Khi hắn khôi phục hoàn toàn, con lừa đen cũng khôi phục hầu như không sai biệt lắm. Đạt tới lão tổ Kết Thai Cảnh chỉ cần Thần chích không tổn thương, đan điền không hủy, như vậy có đầy đủ linh lực liền có thể trị liệu hết thảy thương thế.
Con lừa đen lại thần khí hiện ra linh hoạt, thần thai trồi lên đỉnh đầu, bên trong con lừa đen nhỏ quả nhiên lớn thêm một vòng.
- Bổn tọa quả nhiên là Thần Lư bất tử, là kỳ tài ngút trời, ý chí kiên cường, được Ông trời chiếu cố, đón gian nan mà lên! Nó không biết hỗ thẹn chút nào tự thiếp vàng trên mặt mình, thổi phồng đặc biệt.
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Không biết trước đây là tên nào nói muốn trốn vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp a?
- Ai vậy? Ai vậy? Khẳng định không phải bổn tọa!
Một người một con lừa ra ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, quan sát bốn phía.
Đây là một mảng tinh không mênh mông, trong bầu trời đen nhánh có vô số đốm lửa xẹt qua, vô cùng rực rỡ, chói mắt.
- Chúng ta thực sự ở trong tinh không ư?
- Không có khả năng! Chu Hằng lắc đầu nói: - Không phải nói, chỉ có Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh mới có thể ngao du tinh hải sao! Hơn nữa, nghe nói trong tinh không không có một tia không khí, nhưng nơi này rõ ràng là không khí sung túc!
- Vậy nơi này đến tột cùng là địa phương cổ quái nào! Con lừa đen hỏi.
Chu Hằng nhướng mày, nói: - Tuy rằng ta không có đi hết toàn bộ Huyền Càn Tinh, nhưng dựa theo địa lý để suy đoán, toàn bộ Huyền Càn Tinh cũng chỉ lớn bằng mười mấy lần Thiên Long Đế triều, mà nếu nói về chiều dài, nhiều nhất ngang dọc đông tây nam bắc bằng bốn năm lần của Thiên Long Đế triều!
- Không sai! Con lừa đen tuy rằng đê tiện, nhưng không hề ngu ngốc, lập tức hiểu được Chu Hằng muốn nói gì: - Vừa qua tốc độ của chúng ta nhanh như vậy, đừng nói đi ngang qua 5, 6 cái Thiên Long Đế triều, chính là đủ để đi qua mấy trăm cái!
Một người một con lừa đồng thời không nói gì! Theo lý mà nói, khoảng cách bọn họ xuyên qua ở trong động cũng đủ để xuyên qua lại mấy lần Huyền Càn Tinh, vậy bây giờ bọn họ còn đang ở trong Huyền Càn Tinh hay sao?
- Đừng quản nhiều như vậy, mau đi tìm bảo vật! Lòng tham của con lừa đen lập tức áp đảo hết thảy, thân là lão tổ Kết Thai Cảnh tự nhiên có thể đạp không mà đi, nó liền đuổi theo một đốm lửa.
Chu Hằng đi theo nó một hồi, đột nhiên sửng sốt, nói: - Con lừa!
- Làm chi?
- Ngươi có phát hiện tất cả đốm lửa đều rơi xuống cùng một chỗ hay không?
Con lừa đen cũng là ngẩn lừa ra, cấp bách xoay mình lại, mở to cặp mắt lừa nhìn chằm chằm vào Chu Hằng.
- Nói như vậy, chỗ đốm lửa rơi xuống có khả năng chính là chung điểm hết thảy!
- - - - - oOo- - - - -