Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1081: Tự sát đi

Hắn là ai vậy?

Chân Quân 5 động, trên đời này có thể xưng là một trong những nhân vật cường giả đỉnh cao, dù là cường giả Hỗn Độn Cảnh thấy đều để ở trong lòng, có được tiếng nói.

Mà dù không lo lắng điểm ấy, hắn vẫn là người Cửu Anh tộc!

Cửu Anh, chẳng những là thần thú thiên địa, hơn nữa còn là tồn tại tương đối mạnh trong thần thú thế, trong tộc có chí cường giả cấp bậc 9 động, chỉ kém mảy may có thể bước vào Hỗn Độn Cảnh !

Lại dám bất kính đối với hắn?

Hơn nữa còn là một cái tiểu bối Tuệ Tinh Cảnh, hơn nữa còn là một kiện Bảo khí - tại sao Bảo khí này đê tiện như vậy?

- Tiểu bối, cho ngươi tự sát đã là khai ân ngoài vòng pháp luật, nên biết rằng trên đời này có rất nhiều thủ đoạn khiến người ta sống không bằng chết! Lôi Kinh Thiên lạnh lùng nói, sắc mặt lạnh như băng .

- Thất tổ gia, để ta giết tên hỗn đản này! Lôi Hoàng mạnh hét lớn.

Lôi Kinh Thiên liếc nhìn Lôi Hoàng, có vẻ cưng chìu. Hắn nghĩ nghĩ, nói: - Được, ngươi tự mình động thủ!

Lôi Hoàng vừa nghe, lập tức mừng rỡ.

Chênh lệch a!

Lôi Hoàng đã tẩu hỏa nhập ma, bằng không chỉ cần thần trí hắn hơi chút thanh tỉnh có thể nghĩ, Lôi Kinh Thiên cùng Lôi Uyên có thể đặt chung một chỗ sao? Một cái mới là Hắc Động Vương, một ... cái khác lại là Chân Quân 5 động, chênh lệch này hoàn toàn là trời và đất!

Chu Hằng cũng không thèm nhìn tới Lôi Hoàng, loại hóa sắc này ngay cả tư cách để hắn đối đãi cũng không có, bất quá là huyết mạch tinh thuần, nếu không thật để cho loại đần độn này đi tu luyện. Ngay cả có thể đạt tới Tuệ Tinh Cảnh hay không đều là vấn đề.

Hắn nhìn Lôi Kinh Thiên, nói: - Lão già, ta khuyên ngươi tự sát, miễn cho đến lúc đó làm liên lụy toàn bộ Cửu Anh tộc!

- Tiểu tử thật cuồng! Lôi Kinh Thiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lại nhìn sang Lôi Uyên.

Hắn tới chậm, căn bản không biết Chu Hằng, chỉ biết là một cái Tuệ Tinh Đế mà thôi, lại để Lôi Uyên sứt đầu mẻ trán, lại phải bắt cóc một thiếu nữ Thiên Hà Cảnh làm con tin chống cự lại.

Thật sự quỷ dị, bởi vậy cho dù Lôi Kinh Thiên thân là Chân Quân 5 động, có thể hoàn toàn nghiền ép Chu Hằng đều không dám khinh thường. Hỏi thăm hướng về Lôi Uyên.

Tuy rằng không nói một câu, nhưng Lôi Uyên đâu có thể nào không lĩnh hội đến ý nghĩa cái nhìn này, hắn vội vàng nói: - Thất thúc, người này là Long tộc!

Long tộc!

Lôi Kinh Thiên cả kinh trong lòng, khó trách!

Thiên hạ thần thú với bốn đại thần thú cầm đầu, mà Long tộc là một cái trong số đó. Thế lực hơn xa không phải Cửu Anh có thể so sánh! So sánh số lượng cường giả 9 động một chút sẽ biết, Cửu Anh tộc mới mười mấy, nhưng một cái chi nhánh Long tộc vượt qua số lượng này!

Huống chi Long tộc còn có hai vị cường giả Hỗn Độn Cảnh tọa trấn, đây mới thật sự là uy hiếp!

Long tộc không thể đắc tội!

Khó trách khẩu khí của tiểu tử này như vậy, nguyên lai ỷ có Long tộc làm hậu trường! Đáng ghét , tuy rằng không cam lòng, nhưng Long tộc không thể đắc tội a!

- Tuy nhiên. Hắn chỉ là huyết mạch hạ vị, hẳn cũng không được Long tộc thừa nhận, lúc này mới có thể lẻ loi một mình! Ngay tại Lôi Kinh Thiên đang suy nghĩ thu tràng như thế nào, lại nghe Lôi Uyên nói.

Thiếu chút nữa làm Lôi Kinh Thiên tức chết!

Con mẹ nó, có biết nói chuyện hay không a? Nói toàn bộ sẽ chết a? Tại sao phải nói một nửa a! Ngươi cố ý dọa lão tử sao?

Huyết mạch hạ vị, phi, đó chính là con kiến!

Ở trong bất kỳ thần thú đều giống nhau, huyết mạch hạ vị đại biểu cho nhỏ yếu, mà thế giới này với người mạnh là vua, thần thú lại chỉ luận lực lượng. Huyết mạch hạ vị quả thực dọa người, sanh ra nên bóp chết !

Long tộc tự cao tự đại như vậy, làm sao có thể thừa nhận một cái dã chủng huyết mạch hạ vị?

Không có việc gì, xử lý giết chết, tuyệt đối không rước lấy Long tộc trả thù!

Tiểu tử kia cầm Lạc Nhật Cung trong tay a!

- Thất tổ gia?

Lôi Hoàng thúc giục. Nếu không có Lôi Kinh Thiên trấn áp hắn không dám đến gần Chu Hằng.

- Ngươi cứ việc ra tay! Lôi Kinh Thiên đã nghĩ cho kỹ, người phải giết, Bảo khí phải đoạt!

Lôi Hoàng lập tức lộ ra không khí vui mừng, sải bước hướng về Chu Hằng, đi càng gần, sắc mặt của hắn càng âm trầm!

Hắn từng bước tới gần, không kìm nổi lộ ra một tia cười lạnh.

- Chỉ có một lần cảnh cáo, ra tay, tự gánh lấy hậu quả! Chu Hằng dựng thẳng một ngón tay lên.

- Ha ha ha ha, đến lúc này ngươi còn dám mạnh miệng? Tốt lắm, tốt lắm, hy vọng thời điểm ngươi gào thảm xương cốt cũng có thể cứng như thế, làm cho thời gian dài một chút! Lôi Hoàng cười lạnh nói.

Hắn đã đi tới trước mặt Chu Hằng, thời điểm đang muốn tát, đã thấy Chu Hằng không ngờ ra tay trước !

Một bàn tay vụt đến!

Hắn lập tức bối rối, Chu Hằng không phải bị Thất tổ gia trấn áp không thể động đậy, như thế nào còn có thể xuất thủ? Hắn vốn kém Chu Hằng nhiều lắm, sau khi bị mộng, càng không thể nào né tránh được .

Ba!

Giòn tan, vang dội, Lôi Hoàng kêu thảm một tiếng, bị tát bay ra mười mấy trượng, sau khi rơi xuống đất còn trợt ra một khoảng cách, vừa vặn nằm ở dưới chân của Lôi Kinh Thiên.

... Người xem cũng bối rối!

Lôi Kinh Thiên không phải nói hò hét rất lợi hại sao, nhìn hắn biểu hiện ra tư thế cũng hoàn toàn là tuyệt thế cao thủ, như thế nào để cháu của mình bị người đánh? Chẳng lẽ, tên này chỉ là thùng rỗng?

Chu Hằng phủi tay một cái, thản nhiên nói: - Ta nói rồi, ra tay đối với ta, tự gánh lấy hậu quả!

Lời này, tràn đầy hương vị ngưu bức!

Lôi Kinh Thiên lại đại biến sắc mặt, hắn không phải không nghĩ ra, mà là thời điểm ý niệm trong đầu vừa mới mới chuyển động, một cỗ ý chí đáng sợ đột nhiên buông xuống, để tim và mật hắn trong nháy mắt đóng băng, thiếu chút nữa bị hù chết, đâu còn có thể ra tay?

Cái gì, thần thức người nào kinh khủng như vậy, hắn là Chân Quân 5 động a, có thể vẻn vẹn chỉ với một đạo thần thức chấn nhiếp hắn... dù là Chân Quân 9 động cũng không làm được!

Hỗn Độn Cảnh! Nhất định là Hỗn Độn Cảnh!

Trên đời này bao nhiêu Hỗn Độn Cảnh? Hoàn toàn đếm được!

Tê!

Chẳng lẽ tiểu tử này cũng không phải cái huyết mạch hạ vị gì, mà là một cái nhân vật Long tộc cực kỳ trọng yếu, ngay cả nhị tổ Long tộc đều xuất động?

Đương nhiên là nhị tổ, Lôi Kinh Thiên không tin lão Thanh Long mặc kệ Ma Hải mà rời đi!

Làm sao bây giờ?

Long tộc vô cùng ngạo mạn, đắc tội bọn họ, rất khó thiện a!

- Lão già, ngươi tự sát đi! Chu Hằng mờ nhạt nói, nếu vừa rồi lão nhân này nói với hắn như vậy, vậy bây giờ trả lại cho hắn!

Ở Bách Long Tinh, tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào khiêu khích uy nghiêm hắn!

Lôi Kinh Thiên lập tức sinh giận trong lòng, mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng là Chân Quân 5 động, Chu Hằng mới chỉ là Tuệ Tinh Đế mà thôi, nào có tư cách nói chuyện ở trước mặt hắn? Chân Quân 5 động, đó là tồn tại ngay cả Hỗn Độn Cảnh cũng không thể làm bộ như không thấy!

Muốn trách tội chính mình, vậy cũng phải là nhị tổ tự mình ra mặt, ngươi một tên mao đầu tiểu tử tính gì?

Đến lúc này, hắn tự nhiên không tin Chu Hằng là cái huyết mạch hạ vị gì.

- Thất tổ gia! Lôi Hoàng vô cùng ủy khuất, không phải để hắn tới thu thập Chu Hằng sao!

- Câm miệng! Lôi Kinh Thiên quát, hắn hoặc nhiều hoặc ít biết một chút tập tính cái hậu bối này, hiểu được rất có thể là Lôi Hoàng chủ động trêu chọc tới chuyện không phải, hiện tại mới đưa hắn rơi vào hoàn cảnh lúng túng như vậy!

Cửu Anh tộc chính là thần thú, hơn nữa còn là một trong thần thú mạnh nhất, khi dễ thì đã có sao? Nhưng bây giờ đá phải thiết bản, Lôi Kinh Thiên sẽ không nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy Lôi Hoàng thật sự không hiểu chuyện!

Quả nhiên không phải cha ruột!

- Nhị tổ Long tộc, vãn bối Cửu Anh tộc Lôi Kinh Thiên, còn xin di giá ra mặt, để vãn bối tạ tội trước mặt! Lôi Kinh Thiên lớn tiếng nói, hắn cũng không biết người phía sau Chu Hằng ở địa phương nào, chỉ có thể lên tiếng hét to.

- Ồn ào ! Chu Hằng phất tay áo - Ba người các ngươi tự mình kết thúc, việc này dừng ở đây!

Chính mình kết thúc? Tiểu tử này thật lòng dạ độc ác!

Lôi Kinh Thiên, Lôi Uyên, Lôi Hoàng đồng thời nói ở trong lòng, nhưng nghe được Lôi Kinh Thiên vừa gọi như vậy, dù là Lôi Hoàng cũng biết không ổn a, nhị tổ Long tộc, đây chính là chí cường giả Hỗn Độn Cảnh a, một người có thể dẹp yên toàn bộ Cửu Anh tộc!

- Đần độn, còn không mau chịu nhận lỗi! Lôi Kinh Thiên vỗ vào trên ót Lôi Hoàng, nếu Lôi Hoàng trêu chọc tới họa, cũng cần bắt đầu giải từ hắn.

Lôi Hoàng rốt cục đổi thông minh, hắn đi lên vài bước, cung kính vái chào Chu Hằng, nói: - Chu huynh, vừa rồi là ta lỗ mãng, xin đại nhân có đại lượng tha thứ!

Một bên Lôi Kinh Thiên cùng Lôi Uyên đều vừa lòng, hậu bối này dù sao đáng giá thành tựu, nói rất dễ nghe!

Chu Hằng mỉm cười, nói:

- Chiếu ý tứ của ngươi, nếu ta không tha thứ, đó chính là tiểu nhân?

- Không dám! Không dám! Lôi Hoàng tận khả năng phóng thấp tư thái, lắc đầu liên tục, có vẻ thành ý mười phần.

- Ta suy nghĩ, hôm nay nếu không phải ta, mà là người thân phận yếu hơn ngươi, bị ông cháu các ngươi thay phiên ra trận, có ai có thể may mắn thoát khỏi? Thử hỏi, ta đã làm sai điều gì? Ta đang ngồi ăn cơm, ngươi không nên bắt ta nhường chỗ cho ngươi, không cho ngươi ngươi muốn đánh người, giết người, ngươi nghĩ rằng tính tình ta rất tốt sao? Chu Hằng lạnh giọng nói.

- Tiểu hữu, tên đần độn này quả thật làm quá mức, lão phu thay hắn hướng ngươi bồi tội! Lôi Kinh Thiên tự mình vái chào hướng về phía Chu Hằng.

Sách sách sách, đây chính là một vị Chân Quân 5 động a, bình thường ngay cả con mắt nhìn Tuệ Tinh Đế đều lười, nhưng bây giờ không ngờ khom lưng nói khiểm đối một cái Tuệ Tinh Đế, mặt mũi thật là lớn đi!

Chu Hằng không chút biểu tình, nói: - Ta vẫn là câu nói kia, các ngươi tự sát, việc này dừng ở đây!

Cái này, ngay cả Lôi Kinh Thiên cũng giận, hắn đã bỏ mặt mũi tự mình bồi tội, ngươi còn muốn thế nào?

- Tiểu hữu, có chừng có mực!