Chiến hỏa của Ô Thước Tinh, càng diễn ra càng kịch liệt, chiến đấu đại quy mô, đã xuất hiện rất nhiều. Chiến trường khác nhau, khu vực khác nhau, quy mô khác nhau, chiến hỏa dã dần dần phát triển theo phương hướng mất khống chế.
Trong một cứ điểm nào đó ở phía Nam, trong một tòa thành kim chúc vừa mới xây dựng, nhưng quy mô to lớn, Thiên Thần Đạo sáu kiếp cường giả, Thiên thần Cao cấp Nã Ba Tuần, sắc mặt rất không tốt.
Đã một tuần trăng trôi quan, Lâm Kinh Phong vẫn không có một chút tin tức.
Nã Ba Tuần mặc dù được xem là Thiên thần Cao cấp, địa vị ở Đại lục Phong Vân, chỉ thua kém ba đại Chủ Thần. Nhưng đối mặt với loại chuyện lớn này, cũng là không dám sơ suất. Thời gian một tháng đến nay, phái ra rất nhiều cao thủ, điều tra khắp nơi, muốn tìm ra một chút dấu vết tơ nhện. Nhưng kết quả, lại khiến hắn cảm thấy vô cùng đau lòng. Tựa hồ có thể nói, không có một tin tức nào!
- Đại nhân, Kinh Phong công tử không phải thông qua Truyền Tống Trận, quay về Đại lục Phong Vân rồi chứ?
Một gã thủ hạ cẩn thận hỏi han.
Nã Ba Tuần hừ lạnh nói:
- Như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra được. Kinh Phong cũng không phải đứa trẻ, nếu hắn muốn quay về Đại lục Phong Vân, sao có thể không nói một tiếng nào đã đi? Hơn nữa, Chủ Thần đại nhân phái hắn đến Ô Thước Tinh tu luyện, có đạo lý vừa đến đã đi?
Người vừa nói vẻ mặt xấu hổ, chỉ còn thiếu tìm một cái lỗ chui xuống.
Mấy cường giả khác, cau mày nhăn trán, hiển nhiên cũng vô cùng quan tâm đến chuyện này.
Nã Ba Tuần thở dài:
- Phía bên Đại lục Thiên Tượng, tìm hiểu được tin tức gì chưa?
- Đại nhân, phía bên Đại lục Thiên Tượng lần này, tựa hồ xem ra không có cường giả của Chủ Thần Điện. Những kẻ phái tới, mặc dù đều không tệ, nhưng thực lực vẫn kém xa chúng ta. Xem dáng vẻ, chúng ta tạm thời nhỉnh hơn bọn chúng một chút. Kinh Phong công tử mất tích, ta dám đảm bảo, nhất định có liên quan đến Đại lục Thiên Tượng. Bọn chúng chắc chắn không đánh lại chúng ta, nên mới giở trò ám muội!
- Kinh Phong công tử có Chủ Thần Khí hộ thân, nhưng lại mất tích hoàn toàn như vậy. Ta hoài nghi, đối thủ có phải cũng là Thiên thần Cao cấp năm, sáu kiếp không!
Nã Ba Tuần gật gật đầu:
- Nếu muốn hàng phục Kinh Phong, không có Thiên Thần Đạo năm kiếp, tuyệt đối sẽ không làm được vô thanh vô tức như vậy. Ta xem hiện trường, Lâm Kinh Phong cũng không có chống cự lớn. Ta thậm chí không có cảm nhận được sóng công kích của hắn. Thật ra kẻ địch đó, còn có một chút dư thế công kích sót lại. Nhưng tên gia hỏa đó vô cùng giảo hoạt, cố ý đảo loạn hư không, khí lưu hỗn loạn, căn bản không thể nào bắt tay vào điều tra.
- Đại nhân, làm sao bây giờ? Hay là bẩm báo lên Phong Chủ Thần đi? Nếu kéo dài lâu, dưới sự giận dữ của Phong Chủ Thần, tất cả chúng ta đều khó tránh khỏi đắc tội!
- Không được, không được, thông báo cho Phong Chủ Thần, đó không phải là tự mình tìm cái chết sao? Phong Chủ Thần đại nhân là người tự bênh vực mình nhất, đệ tử môn hạ của hắn mất tích, những người chúng ta, một người cũng không thoát khỏi tội.
Có người ủng hộ, có người phản đối. Nhưng không có ai ngoại lệ, đối với Phong Chủ Thần, đều là tràn đầy một loại tâm lý sợ hãi cực độ!
Bao gồm cả cường giả Thiên Thần Đạo sáu kiếp Nã Ba Tuần.
Phải biết rằng, Đại lục Phong Vân, trên danh nghĩa là ba đại Chủ Thần, nhưng ai cũng biết, Phong Chủ Thần, có quyền uy tuyệt đối.
Mà Lâm Kinh Phong, lại là người nối nghiệp tuyển định của Phong Chủ Thần. Một thiên tài mười vạn năm mới gặp một lần. Loại nhân vật này vô duyên vô cớ mất tích, Phong Chủ Thần sẽ tức giận như thế nào, chuyện này trước khi phát sinh, chỉ cần suy nghĩ, cũng đủ khiến người ta sởn tóc gáy rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nã Ba Tuần cố gắng áp chế cảm xúc nội tâm, hạ lệnh nói:
- Điều tra, tiếp tục điều tra cho ta. Điều tra thêm một tháng, nếu không có tin tức, mới bẩm báo lên Chủ Thần đại nhân!
- Đại nhân, theo ta thấy, chúng ta có thể bẩm báo lên Lôi Chủ Thần trước. Lôi Chủ Thần thương cảm thuộc hạ, có lẽ sẽ tới đây giúp chúng ta điều tra. Với thủ đoạn thần thông của Lôi Chủ Thần, nhất định có thể điều tra ra kết cục của Kinh Phong công tử là sống hay chết, có Lôi Chủ Thần, chúng ta sẽ có người chủ định. Vạn nhất chuyện rất tồi tệ, Lôi Chủ Thần cũng có thể giúp chúng ta nói mấy câu có phải không?
Nếu Phong Chủ Thần tức giận, đại khái cũng chỉ có hai người khác cùng là Chủ Thần, mới có tư cách khuyên can, mới có một chút quyền phát ngôn.
Đề nghị này, khiến Nã Ba Tuần có chút động tâm. Lôi Chủ Thần trước kia cũng giống như Nã Ba Tuần hắn, là Thiên Thần Đạo sáu kiếp cường giả, thậm chí bọn họ đều là huynh đệ tốt cùng xông vào trận địa.
Tính tình của Lôi Chủ Thần xem như tương đối hòa khí, niệm tình cũ với lão huynh đệ, Lôi Chủ Thần mười phần có chín sẽ ra mặt.
- Đại nhân, bẩm báo lên Lôi Chủ Thần đi!
Có thể nhìn ra được, địa vị của Lôi Chủ Thần trong lòng những người này rất cao.
Nã Ba Tuần gật gật đầu:
- Cứ làm theo mọi người nói, thông báo cho Lôi Chủ Thần trước. Đừng nhắc đến chuyện của Lâm Kinh Phong, mà là nói với Lôi Chủ Thần, chiến tuyến phía trước có kinh biến, có cường giả của Đại lục Thiên Tượng xâm lấn, xin Lôi Chủ Thần đại nhân tới chủ trì đại cục.
- Đại nhân, nếu như vậy, không phải cũng sẽ dẫn Phong Vân hai vị Chủ Thần cùng đến chứ?
Nã Ba Tuần lắc lắc đầu:
- Phong Vân hai vị Chủ Thần hiện tại thời gian bế quan chiếm đa số, tục vụ bình thường, bọn họ sẽ không tham dự, Lôi Chủ Thần hiện tại mới là Chủ Thần quản lý tục vụ nhiều nhất.
- Được, vậy chúng ta liền theo chỉ thị của đại nhân ngài mà làm!
Nã Ba Tuần gật gật đầu:
- Ngoài ra, các ngươi tới gọi Sư Vương của Cự Thú Tộc cho ta, kêu hắn phát động uy lực của trăm vạn Thú Tộc, tra tìm hung phạm!
- Đại nhân, Cự Thú Tộc có chút ý kiến đối với việc chúng ta luôn sai khiến bọn chúng. Thú Triều lần trước, Cự Thú Tộc tổn thất không nhỏ. Lần này nếu lại kêu bọn chúng phát động Thú Triều, chỉ sợ…
- Chỉ sợ cái gì?
- Chỉ sợ bọn chúng có tâm tính phản nghịch.
- Hừ, Cự Thú Tộc là gì chứ? Hiện tại chúng ta khách khí là vì bọn chúng vẫn còn giá trị lợi dụng. Nếu ngay cả chút giá trị lợi dụng này cũng không thể dùng, vậy giữ lại bọn chúng để làm gì?
Trong mắt loại cường giả như Nã Ba Tuần, Cự Thú Tộc nhiều nhất cũng chỉ là một đống quân cờ mà thôi.
Trong mắt hắn, thú đàn của Cự Thú Tộc, chính là con cờ, căn bản không phải là sinh mệnh.
Đây chính là tâm tính từ trên cao nhìn xuống của cường giả, nhìn bằng nửa con mắt cả đời, quyền sinh sát trong tay, trong mắt hắn, phảng phất tất cả đều là đạo lý hiển nhiên.
Ba ngày sau, sứ giả phái tới Cự Thú Tộc quay về:
- Đại nhân, chín đại Thú vương của Cự Thú Tộc, ngoài Đại Tượng Vương và Tuyết Điêu Vương ra, bảy đại Thú vương khác, một thời gian trước đã tập thể bế quan, tựa hồ đang tu luyện một môn thần thông lợi hại gì đó. Ta đã dẫn Tuyết Điêu Vương đến rồi.
- Bế quan?
Nã Ba Tuần có chút ít cười giễu cợt:
- Mấy tên phế liệu bọn chúng, bế quan mấy ngàn năm cũng chẳng làm nên chuyện gì đâu. Kêu Tuyết Điêu Vương vào đi!
Tuyết Điêu Vương bước lên thềm đá của tòa thành, cố gắng bình ổn tâm tình căng thẳng của mình, trong lòng cũng đang toan tính vấn đề trả lời như thế nào.
- Truyền, Tuyết Điêu Vương!
Thanh âm tuyên truyền giác ngộ, khí thế cường đại, từ bên trong không ngừng truyền ra.
Tuyết Điêu Vương tâm thần rùng mình, chậm rãi bước vào:
- Tuyết Điêu bái kiến Nã Ba Tuần đại nhân!
- Hừ, Sư Vương đâu? Sao lại phái hạng nữ lưu như ngươi đến?
- Bẩm đại nhân, Thú vương Sư Vương, nửa tháng trước, đã bế quan tu luyện một môn thần thông Thú Tộc rồi. Ít thì mười năm, nhiều thì trăm năm mới xuất quan.
- Mười năm, trăm năm?
Nã Ba Tuần cười lạnh một tiếng:
- Ai cho phép bọn họ bế quan mười năm, trăm năm? Bọn họ có bao nhiêu mười năm, trăm năm?
Tuyết Điêu Vương lại một lần nữa nghiêm nghị, cũng không trả lời. Biết Nã Ba Tuần dưới cơn thịnh nộ, không thể chọc vào. Nhất là trên mặt ngữ khí, càng không thể trêu chọc.
- Tuyết Điêu, đại nhân nhà ta, có thể để Cự Thú Tộc các ngươi tồn tại, cũng có thể khiến Cự Thú Tộc các ngươi bị diệt bất cứ lúc nào. Đừng quên, Cự Thú Tộc các ngươi có thể yên ổn tiếp tục phát triển, là đại nhân nhà ta đặc biệt khai ân. Không khách khí nói, những Thú vương của Cự Thú Tộc các ngươi, đại nhân nhà ta chỉ cần trong khoảnh khắc có thể quyết định sinh tử tồn vong. Bọn họ bế quan, nhưng chưa trải qua sự cho phép của đại nhân nhà ta, bế quan cái gì?
Tuyết Điêu im lặng không nói, trong lòng cũng thầm mắng lũ cường đạo này, quả nhiên là giọng điệu cường đạo.
- Kêu bọn họ lập tức xuất quan, nếu không xuất quan, vậy không cần xuất quan nữa.
Nã Ba Tuần thản nhiên nói:
- Mặt khác, ta cần trăm vạn thú đàn của các ngươi, điều tra một chút kết cục của Lâm Kinh Phong công tử cho ta.
Tuyết Điêu nói:
- Đại nhân, bọn Sư Vương bế quan, nơi bế quan cụ thể, chúng ta cũng không rõ, muốn liên lạc, cũng liên lạc không được!
Nã Ba Tuần đột nhiên cười quái lên, trừng mắt nhìn Tuyết Điêu, điềm nhiên nói:
- Tuyết Điêu, mặc dù ta không giết nữ nhân, nhưng Bán Thú nhân như ngươi, mặc dù trên danh nghĩa là nữ nhân, ta cũng không ngại một đao chém ngươi. Ở trước mặt bản đại nhân giở trò quỷ này, xem ta là kẻ ngốc sao? Chuyện bế quan đại sự, các ngươi có thể không biết chỗ sao?
Tuyết Điêu bất đắc dĩ nói:
- Đại nhân, có chuyện gì, Tuyết Điêu ta đồng dạng có thể vì ngài cống hiến sức lực! Mấy trăm vạn Cự Thú Tộc chúng ta, cũng nghe theo điều khiến của ngài.
Nã Ba Tuần còn muốn nói chuyện, đột nhiên ngoài trướng một đạo thanh âm nhỏ chạy vào, nói thầm một câu bên tai Nã Ba Tuần, sắc mặt Nã Ba Tuần khẽ biến đổi. Không kiên nhẫn được phất phất tay:
- Ngươi cút về trước đi, chờ đợi điều khiển!
Tuyết Điêu Vương tuyệt đối không thể ngờ, Nã Ba Tuần lại có thể thả cho hắn đi vào lúc này. Trong lòng mặc dù nghi ngờ vô cùng, cũng không dám biểu hiện ra.
- Nhanh, tất cả mọi người đều chuẩn bị một chút, chuẩn bị tinh thần. Theo ta tới Truyền Tống Trận, nghênh đón Lôi Chủ Thần đại nhân đến!
- Lôi Chủ Thần đại nhân, đến rồi sao?
Không hổ là Chủ Thần đại nhân, hiệu suất thật sự cao a!
Lôi Chủ Thần dáng người cao lớn, bộ mặt cực kỳ uy mãnh, pháp bào toàn thân cũng thêu đầy các loại phù ấn, khắp cả người, giống như là một đạo tia chớp, uy thế vô cùng.
Mỗi bước đi, càng bước nhanh như lưu tinh, bước trên đường, mang tới cho người ta một loại khí thế bất phàm của thượng vị giả.
- Thuộc hạ Nã Ba Tuần, bái kiến Lôi Chủ Thần!
Nã Ba Tuần cung kính, mặc dù là lão huynh đệ ngày xưa, nhưng người ta hiện giờ đã tấn thăng lên Chủ Thần, chính là người lãnh đạo cấp trên, lễ nghĩa nên có, Nã Ba Tuần một chút cũng không dám sơ suất.
Lôi Chủ Thần mặt có chút sắc thái lo lắng, khoát khoát tay:
- Nã Ba Tuần, ngươi đừng chơi trò khách sáo với ta nữa. Nói cho ta biết, có phải xảy ra chuyện rồi không?
- Sao?
Nhìn quét qua toàn bộ tràng diện một vòng, Lôi Chủ Thần đột nhiên mặt mày rùng mình, Kinh Phong đâu?
Nã Ba Tuần thật sự không ngờ, việc Lôi Chủ Thần mở miệng đầu tiên chính là hỏi Lâm Kinh Phong.
Nã Ba Tuần cười khổ nói:
- Lôi Chủ Thần, xin đến trong trướng nói chuyện. Nói thật, lần này mời Lôi Chủ Thần đại nhân đến đây, chính là vì chuyện của Kinh Phong công tử.
- Kinh Phong làm sao? Bị thương rồi hay là gì khác?
Lôi Chủ Thần không kìm được hỏi.
Bất cứ ai cũng biết, hiện tại Lâm Kinh Phong đã được bồi dưỡng giống như người nối nghiệp Phong Chủ thần. Nếu Lâm Kinh Phong xảy ra chuyện không hay, sẽ sản sinh ảnh hưởng lớn lao đối với quy hoạch tiền đồ của Đại lục Phong Vân. Và Phong Chủ Thần luôn là người yêu chiều người của mình nhất, một khi biết được môn sinh đắc ý xảy ra chuyện, trời biết sẽ xảy ra kết cục đại họa lớn như thế nào!