Xem ra chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận quả nhiên tính toán rất sâu xa. Sáu hoàn trước tuy cũng có thử thách nhưng chưa lần nào lại thử thách lớn như lần này.
Nếu không khấu đầu sẽ bị tống ra ngoài vĩnh viễn không thể trở lại. Đây là một thử thách quả quyết thế nào chứ? Thà trận pháp bị bỏ đi cũng không để kẻ tâm địa bất chính có được.
Bao Bao thở dài:
- Lão Đại, xem ra trận pháp này đúng là làm riêng cho huynh. Nếu đổi là ta thì chưa chắc đã cung kính làm theo như thế đâu.
Tần Vô Song cũng hiểu, huyết mạch Thú Tộc của Bao Bao và sự tôn sư trọng đạo của tu luyện giả nhân loại là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Nếu ngươi đã kế thừa tinh thần của ta, vậy thì nhất thiết phải biết tên của ta. Ta là Lý Huyền Phong, là tu luyện giả của Tinh vực Cửu Diệu. Tuổi của ta tính ra thì hơn trăm vạn tuổi rồi. Ha ha, đừng thấy ngạc nhiên, trong vũ trụ bao la này, tu luyện giả trăm vạn tuổi nhiều như sao trên trời. Nhưng ở tuổi đó mà có được tu vi như ta thì không quá một trăm người. Không sai, không thể vượt hơn số một trăm.
Khẩu khí Lý Huyền Phong đầy tự hào.
Ở Đại lục Thiên Huyền thì trăm vạn tuổi là không thể tin nổi, nhưng trong cả vũ trụ thì nó cũng bình thường như hạt cát vậy thôi.
- Ha ha, chỉ đáng tiếc, ta thiếu niên đắc chí, bồng bột cuối cùng mất mạng nơi tha hương, đáng buồn đáng buồn!
Khẩu khí Lý Huyền Phong rõ ràng có vài phần thương cảm.
- Vì thế, anh bạn trẻ, nếu ngươi thiếu niên đắc chí nhất định đừng quá huênh hoang. Phải nhớ kỹ, dù vận khí trước đây của ngươi tốt thế nào, tu luyện có thuận lợi ra sao thì cũng không được lơ là, không được cho rằng mình luôn may mắn. Ta có thể cho ngươi biết một điều rằng, nếu có cái suy nghĩ ấy thì một ngày nào đó ngươi sẽ gặp xui xẻo!
Tần Vô Song giật mình, đây hiển nhiên là những kinh nghiệm của sư phụ. Xem ra người đã gặp phải đả kích rất lớn, khiến người lưu lạc đến Đại lục Thiên Huyền rồi không thể sống được nữa.
Sư phụ lợi hại như vậy mà cũng không sống tiếp được, sự đả kích đó phải khốc liệt đến mức nào?
- Đồ nhi của ta, nhớ kỹ đây. Hôm nay ngươi vào trận pháp Đệ thất hoàn có nghĩa là ngươi đã kế thừa y bát của ta, kế thừa tinh thần của ta. Như vậy thì nhất định phải dốc sức vì việc của ta. Tuy ta hồn đoạn Đại lục Thiên Huyền nhưng tốt xấu gì cũng còn một chút Thần hồn bất diệt phong ấn trong đầu mối của trận pháp Đệ thất hoàn. Nếu sau này ngươi có thể nắm vững được quy tắc Thiên Đạo vô thượng, có thể đi ngược lại với tạo hóa, có thể sẽ hồi sinh được cho ta. Đương nhiên đây là chuyện về lâu về dài, có thể sẽ có một tia hy vọng nhưng cũng có thể mãi mãi không thể.
Có một tia hy vọng?
Tần Vô Song thầm lập thời thề:
- Bất luận có bao nhiêu hy vọng, chỉ cần có hy vọng thì Tần Vô Song nhất định sẽ vì sư phụ đến cùng. Sư phụ đã dùng Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận để cải tạo, dìu dắt mình, mình nhận ân huệ của người lẽ nào lại phản bội lại người?
Tuy biết có lẽ sư phụ sẽ không nghe thấy nhưng Tần Vô Song vẫn nghiêm nghị nói:
- Sư phụ, tại đây đệ tử xin thề, tương lai dù chỉ có một tia hy vọng đệ tử cũng nỗ lực hết sức vì vận mệnh của sư phụ mà lên núi đao xuống biển lửa, quyết không lùi bước!
- Đồ nhi của ta, ta không biết phải đợi ở đây bao lâu. Ta cũng chỉ vô ý rơi vào Vị diện của các ngươi. Không thể không nói, Vị diện của ngươi thật sự quá yếu ớt. Đại lục Thiên Huyền bị dị tộc xâm chiếm, đây chưa chắc đã phải chuyện xấu. Có lẽ, chỉ có thử thách từ dị tộc mới có thể giúp Đại lục Thiên Huyền lớn mạnh hơn trong tương lao. Chỉ có không ngừng giao chiến với các đối thủ mạnh mới có thể khiến cả Vị diện nâng cao sức mạnh. Ta có thể cho ngươi biết rằng, một Vị diện, nếu không có nổi một Chủ Thần thì sớm muộn gì cũng thành nô lệ cho kẻ khác. Vị diện đó sẽ trở thành lãnh địa của kẻ khác. Vì thế nếu ngươi muốn Đại lục Thiên Huyền thoát khỏi tình trạng khó khăn chỉ có một cách, đó là ngươi trở thành Chủ Thần!
Chủ Thần, Thiên Thần Đạo bảy kiếp, mới được gọi là Chủ Thần.
Bao Bao hạ giọng hỏi:
- Lão Đại, Chủ Thần là cái gì?
Tần Vô Song giải thích ngắn gọn qua, Bao Bao lập tức ngây người. Thiên Thần Đạo cũng có chín kiếp? Một, hai kiếp là Thiên Thần sơ cấp, ba, bốn kiếp là Thiên Thần trung cấp, năm, sáu kiếp mới là Thiên Thần cao cấp. Còn bảy kiếp mới được gọi là Chủ Thần!
Bao Bao cảm thấy đầu như bị to ra, tu vi hiện nay của nó là Chân Thần Đạo, mỗi bước tiến đều cảm thấy gian nan, nếu không phải có huyết mạch Thái cổ Thần vượn thì e bây giờ cùng lắm chỉ là một Hư Võ Cảnh. Thiên Thần Đạo Quả thực là quá xa vời, không thể với tới.
Mà Thiên Thần Đạo bảy kiếp rõ ràng là tầng cấp đến nhìn cũng chưa thấy.
Giữa mỗi kiếp của Chân Thần Đạo đã khó vượt qua như vậy, đến Thiên Thần Đạo, độ khó không cần nghĩ cũng biết.
- Trong vũ trụ có rất nhiều tiểu vũ trụ. Mỗi tiểu vũ trụ lại do vài chục đến hàng trăm Tinh vực tạp thành. Mỗi Tinh vực lại có vô số Vị diện giống như Đại lục Thiên Huyền. Ngươi có thể tưởng tượng, một chủ nhân Vị diện là cần có tu vi Chủ Thần. Một chủ nhân Tinh vực thì ít nhất cũng phải có tu vi Thiên Tôn. Còn chủ nhân của tiểu vũ trụ thì phải là cấp Thánh Hoàng!
Chủ Thần là Thiên Thần Đạo bảy kiếp, còn Thiên Tôn là Thiên Thần Đạo tám kiếp. Thiên Vũ Thánh Hoàng là Thiên Thần Đạo chín kiếp. Tần Vô Song từng nghe Lý Bố Y nói qua.
Lúc này, khi cả hệ thống bày ra trước mặt, Tần Vô Song mới biết khoảng cách là ở đâu, càng kinh ngạc hơn về sự khác biệt biến thái giữa các Thiên Thần Đạo.
Chủ Thần đến Thiên Tôn, nhìn chỉ là cách một kiếp nhưng khoảng cách thực lực và địa vị thì đúng là không thể dùng lời nói để hình dung được.
Một Chủ Thần có thể làm chủ nhân Vị diện, còn Thiên Tôn thì có thể nắm giữ cả Tinh vực!
Một Tinh vực, bé thì có vài nghìn đến hàng vạn Vị diện, lớn thì có đến vài chục đến hàng trăm vạn. Khoảng cách này Tần Vô Song mới nghĩ thôi đã lắc đầu liên tục.
- Khoảng cách quá lớn, quá lớn!
Tần Vô Song khẽ thở dài:
- Nếu là Chân Thần Đạo, khoảng cách giữa các kiếp tuy cũng rõ ràng nhưng không đến mức này. Xem ra, khoảng cách giữa các kiếp Thiên Thần Đạo có thể dùng khoảng cách giữa các Tinh Hà để đo đếm. Quá đáng sợ!
Bao Bao hiển nhiên là mơ hồ hơn Tần Vô Song, đây là lần đầu tiên nó biết đến điều này, nghe ngẩn cả người, không kìm được hỏi:
- Lão Đại, sư phụ của huynh không biết rốt cuộc là kiếp mấy Thiên Thần Đạo? Là Chủ Thần hay Thiên Tôn?
Tần Vô Song nhún vai cười khổ:
- Cái này ta cũng không rõ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Giọng nói Lý Huyền Phong dừng một lúc rồi lại vang lên, lần này có phần tang thương:
- Đáng tiếc, ta đã bị những ý nghĩ cố chấp nhất thời làm lu mờ ý chí. Vốn dĩ chỉ cần ta chịu cố gắng tu luyện, vài trăm vạn năm nữa sẽ có thể nắm giữ một tiểu vũ trụ. Nhưng đáng tiếc cuối cùng ta không chịu được cô đơn, xông vào Hỗn Độn Đại La Nguyên Thủy Cảnh. Hà hà, điều không ngờ tới là ta có được một đám Hỗn Độn Nguyên Khí chính tông. Thứ Hỗn Độn Nguyên Khí này là khí hồng mang khi đại vũ trụ được sinh ra. Năm đó, Bàn Cổ Chí Tôn Đại La sáng tạo ra Vũ trụ Đại La này được thai nghén từ trạng thái hỗn độn này. Hỗn Độn Nguyên Khí của người đó hóa thành ba vị Chí Tôn Đại La nắm giữ Vũ trụ Đại La hiện nay. Trong Vũ trụ Đại La ai có tư cách có được Hỗn Độn Nguyên Khí thì sẽ có hy vọng hóa thân thành Chí Tôn Đại La thứ tư, là người nắm giữ Vũ trụ Đại La, nắm giữa quy tắc vũ trụ, có thể di chuyển đến tương lai quá khứ.
Tần Vô Song bị chấn động hoàn toàn. Thì ra, Thiên Thần Đạo chín kiếp vẫn không phải mạnh nhất vũ trụ.
Trên Thiên Thần Đạo, Thiên Vũ Thánh Hoàng còn có Chí Tôn Đại La!
Chí Tôn Đại La mới là người nắm giữ đại vũ trụ, mà chỉ có ba người mà thôi!
Trong cả Vũ trụ Đại La thì có vô số tiểu vũ trụ. Những người nắm giữ tiểu vũ trụ chắc chắn phải là Thiên Thần Đạo chín kiếp Thiên Vũ Thánh Hoàng!
Mãi đến lúc này Tần Vô Song cuối cùng cũng có thể coi là đã nhận thức được thế nào là đỉnh cao vũ trụ, thế nào là đỉnh cao. Trong hệ thống thế lực thế này, Chân Thần Đạo đã là cái gì? Chỉ e chưa bằng được con kiến!
Còn con người bình thường thì càng nhỏ bé đến không thể hình dung nổi.
Chí Tôn Đại La chí cao vô thượng. Đã gây một chấn động mạnh mẽ vào tâm linh Tần Vô Song.
Đại lục Thiên Huyền chỉ là một Vị diện nhỏ bé trong Vũ trụ Đại La. Trong cả Vũ trụ Đại La thì giống như một hạt cát nhỏ bé.
Nhưng vậy thì sao chứ? Trong cả Vũ trụ Đại La, Đại lục Thiên Huyền đúng là vô cùng nhỏ bé nhưng với những con người sinh sống trên Vị diện này thì Đại lục Thiên Huyền chính là ngôi nhà, là tất cả của họ.
Kẻ nào uy hiếp đến ngôi nhà của họ, uy hiếp sự tồn tại của họ, đương nhiên họ có đủ lý do để liều chết bảo vệ. Tần Vô Song thầm lập lời thề, bất luận thế nào cũng phải trở thành Chủ Thần.
Chỉ cần trở thành Chủ Thần thì sẽ có quyền nắm giữ Đại lục Thiên Huyền trên danh nghĩa, như vậy mới có thể uy hiếp dị tộc, cho chúng biết Đại lục Thiên Huyền đã có chủ, không kẻ nào được nhòm ngó đến!
Tần Vô Song không có lý do để nản lòng, ngược lại, hắn vô cùng tự tin. Nghe khẩu khí của sư phụ, dù không phải Thiên Vũ Thánh Hoàng thì người cũng cách cấp bậc đó không xa nữa. Thậm chí có thể sư phụ đã là Thiên Thần Đạo chín kiếp, chỉ là chưa trở thành chủ của tiểu vũ trụ mà thôi.
Nếu không thì sao người lại dám đến Hỗn Đỗn Đại La Nguyên Thủy Cảnh? Sao có thể có tham vọng trở thành Chí Tôn Đại La thứ tư?
- Đồ nhi của ta, nhất định ngươi đang thắc mắc rốt cuộc ta có tu vi mức nào phải không? Hà hà, có thể cho ngươi biết là, tu vi của ta khi trăm vạn tuổi đã là Thiên Thần Đạo chín kiếp rồi, đã là Thiên Vũ Thánh Hoàng thật sự! Có điều, cũng là Thiên Vũ Thánh Hoàng nhưng tu vi và thực lực giữa những người khác nhau cũng khác nhau. Ta có được Hỗn Độn Nguyên Khí, chưa kịp dung hợp thì bị hàng trăm Thiên Vũ Thánh Hoàng truy sát. Cuộc chiến diễn ra khốc liệt, cuối cùng cũng tạo nên một bi kịch. Nếu ta nhẫn nhịn được, nếu đợi được vài trăm vạn năm nữa, thực lực tăng cao, khi tất cả Thiên Vũ Thánh Hoàng đều không thể uy hiếp đến ta nữa mới đến Hỗn Độn Đại La Nguyên Thủy Canh thì có phải tốt không? Hà hà, quá vội vàng, hấp tấp là hỏng chuyện!
Trong khi cảm khái, hiển nhiên Lý Huyền Phong cũng có phần hối hận.