Trên Hiên Viên Đài, Sinh Tử Ước đã được ký.
Uỳnh! Uỳnh!
Gần như đồng thời, hai đạo khí lưu mạnh mẽ bắn thẳng lên trời, khí thế mà chúng tạo ra lập tức làm chấn động cả Hiên Viên Đài, nó lan truyền ra xung quanh tận mấy trăm mét.
Linh lực mạnh mẽ khiến nhịp thở của tất cả mọi người đều trở nên gấp gáp. Cái cảm giác như ngày tận thế đã đến khiến người ta phải kinh hoàng.
Trên bầu trời phía đông, Tân Thiên Vấn mở rộng đôi cánh Thiên Đế Chi Dực, cơ thể biến to hơn bình thường đến bốn năm lần. Sau mỗi lần đập cánh của Thiên Đế Chi Dực, vô sô đạo kỳ quang cùng với thứ ánh sáng kỳ dị lan tỏa ra như từng đợt sóng, hết đợt này đến đợt khác, vô cùng chói mắt.
Thiên Đế Chi Dực!
Những người xem phía dưới lại thở gấp thêm lần nữa. Ánh mắt mang đầy sự sùng bái. Thiên Đế Chi Dực trong truyền thuyết quả nhiên danh bất hư truyền. Vừa xuất hiện đã khiến nhật nguyệt như bị lu mờ, cả bầu trời như biến sắc.
Ánh mắt Tân Thiên Vấn lóe lên những tia sáng kỳ lạ, trong cặp mắt hắn xuất hiện vô số ký hiệu kỳ quái không ngừng biến đổi, càng tạo ra cảm giác kỳ dị.
Không hổ là Thiên Đế, vừa ra tay đã đẩy khí thế lên cực điểm. Chân Thần Đạo sắp đón kiếp thứ tư, thực lực dù đặt trong Hiên Viên Tộc cũng đủ để xếp trong tốp năm.
Tần Vô Song có thể kháng cự lại Thiên Đế Tân Thiên Vấn sao?
Lúc này, những người vốn rất tin vào Tần Vô Song cũng mất đi vài phần lạc quan.
Đúng lúc ấy, chân trời phía tây, một luồng sáng nhỏ bé hiện lên, rồi dần dần, những nơi nó đi qua như được đốt cháy, cả bầu trời biến thành một màu tím hoa lệ.
Dường như cố ý cạnh tranh uy thế với Thiên Đế Chi Dực, Âm Dương Tử Vân Dực không hề nhượng bộ Thiên Đế Chi Dực một chút nào, đôi cánh đập mạnh, từng đợt sóng dao động màu tím lan ra hình thành nên những đợt công kích trên không về phía Thiên Đế Chi Dực.
Uỳnh!
Hai luồng sáng đâm oanh kích nhau, ánh sáng chói lòa, bầu trời bắn ra đủ màu sắc rực rỡ, đẹp mắt nhưng lại ẩn đằng sau sát cơ vô tận.
- Chẹp chẹp, đôi cánh trong truyền thuyết của Tần Vô Song quả nhiên bất phàm. Đây đúng là kỳ phùng địch thủ, trận đấu này quả nhiên là trận đấu số mệnh!
Thiên Đế Chi Dực và Âm Dương Tử Vân Dực, hiển nhiên đã khiến hứng thú của tất cả mọi người tăng lên đến cực điểm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tần Vô Song tuy chỉ là Hóa Thần Đạo bảy kiếp nhưng đôi cánh màu tím đằng sau mang ánh thần quang ngũ sắc khiến khí thế của hắn không hề kém Tân Thiên Vấn, một Chân Thần Đạo ba kiếp.
Tân Thiên Vấn thấy khí thế của Tần Vô Song như vậy cũng phải hít vào một hơi sâu:
- Tiểu súc sinh, quả nhiên thực lực tăng rất nhanh. Xem ra, tuy chưa là Chân Thần Đạo nhưng cảnh giới thần lực cũng không kém ta. Hôm nay không nhân cơ hội giết hắn thì hậu họa khó lường!
Nghĩ vậy Tân Thiên Vấn không chút do dự, tăng tốc độ đập cánh, thanh A Đồ Kiếm cũng vung lên, chém ra một đạo kiếm quang vạn trượng chém từ đông sang tây.
Tần Vô Song cười lớn:
- Đúng lúc lắm!
Thiên Vương Kiếm xuất hiện trên tay!
Tần Vô Song cũng vung Thiên Vương Kiếm lên chém xuống.
Hai đạo kiếm quang tựa như hai con rồng đang nhe nanh múa vuốt gặp nhau trong đường hẹp, không bên nào chịu nhường bên nào!
Uỳnh!
Kiếm thế va chạm, vô số làn sóng xung động tỏa ra. Những đạo kiếm khí bắn ra đã bắn rơi vô số chim bay trên trời.
Cường giả Thần đạo mấy nghìn tuổi Tân Thiên Vấn luận về kinh nghiệm chiến đấu và độ dung hợp vũ khí Chân Thần Đạo đều vượt qua Tần Vô Song.
Nhưng ưu thế của Tần Vô Song là ở phẩm chất Thiên Vương Kiếm mạnh hơn Chân Thần Lục Binh nhiều. Thần binh từng theo cường giả Chân Thần Đạo vượt qua Chân Thần Đạo chín kiếp mới có tư cách được gọi là vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp. Nếu không phải Tần Vô Song vẫn còn thiếu một chút trong cảnh giới Chân Thần Đạo và thời gian dung hợp kém xa Tân Thiên Vấn, thì có món vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp này đã đủ để áp đảo Tân Thiên Vấn rồi.
Điều này không hề khoa trương, dù gì thần binh chín kiếp đó là thứ mà cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc cũng mơ có được. Vũ khí của cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc còn chưa vượt qua được chín kiếp cơ mà.
Một khi vượt qua được chín kiếp thì chính là cảnh giới Khí Trùng Tinh Hà rồi!
Trước đó Tân Thiên Vấn từng thấy Tần Vô Song thi triển Thiên Vương Kiếm, ánh mắt có chút kinh ngạc, nghĩ bụng:
- Vũ khí của tên tiểu tử này thật sự rất lợi hại. Không biết là có cấp bậc thế nào. Chân Thần Lục Binh nếu không phải đã dung hợp với ta hàng nghìn năm nay cộng với cảnh giới bản thân vượt trội so với hắn thì gần như không thể đỡ được thanh kiếm đó của hắn. Tên tiểu tử này quả nhiên là may mắn, thứ thần binh lợi khí đó mà hắn cũng có được! Nếu xử lý được hắn, đoạt đi những trang bị cực phẩm kia thì Đồ Đằng Tộc cũng không thể áp chế được Tân gia ta nữa!
Tân Thiên Vấn rít lên một tiếng dài, dùng A Đồ Kiếm đấu với Tần Vô Song trên không trung.
Tần Vô Song cũng rất hợp tác, cùng đấu với Tân Thiên Vấn.
Tần Khiếu Thiên chau mày, nghĩ bụng:
- Vô Song Đại Chưởng môn có phải hơi sa đà rồi không? Đấu kiếm kỹ với Tân Thiên Vấn thì quá lợi cho hắn rồi!
Kiếm kỹ của Tân Thiên Vấn có một bộ tên là Cửu Sát Kiếm Kỹ, kiếm kỹ biến hóa khôn lường, nhất biến cửu, cửu biến nhất, liên tục cửu chiêu đoạt mệnh.
Cửu Sát Kiếm Kỹ vừa thi triển, A Đồ Kiếm lập tức hóa thân thành ác ma địa ngục, cùng với sát khí mãnh liệt, vô số đạo kiếm khí, như chim bay, như rồng lượn, như sấm chớp, như mưa giông, vô số sát khí dưới đủ mọi hình thái tấn công về phía Tần Vô Song.
Tần Vô Song vô cùng bình tĩnh Âm Dương Tử Vân Dực vỗ với tốc độ cao, dùng Thiên Vương Kiếm múa một bài kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân.
Bộ kiếm pháp này thi triển khiến Hiên Viên Bạt cũng giật mình kinh ngạc. Vì bộ kiếm kỹ này của Tần Vô Song không thể gọi là kiếm kỹ.
Nếu Cửu Sát Kiếm Kỹ còn có trình tự quy tắc thì bộ kiếm kỹ của Tần Vô Song chẳng có trật tự gì hết, tựa như một kẻ không biết dùng kiếm đang múa kiếm.
Nhưng cái cao minh là ở chỗ, bộ kiếm kỹ này rõ ràng là không có trình tự quy tắc gì nhưng chiêu nào chiêu nấy đều có thể hóa giải sát chiêu của Tân Thiên Vấn. Không nhiều không ít, dường như nó chuẩn bị riêng để phá giải chiêu của Tân Thiên Vấn vậy.
- Thái thượng Trưởng lão, bộ kiếm kỹ này của Đại Chưởng môn thật cổ quái, Trưởng lão đã nhìn thấy bao giờ chưa?
Tần Trọng Dương không nhịn được hỏi, hắn vẫn còn nghi ngờ cách đánh này.
Tần Khiếu Thiên cười khổ:
- Trọng Dương, nói thật là Đại Chưởng môn đã đến mức ta không thể hiểu được nữa rồi. Hôm nay dù không ký Sinh Tử Ước, nếu Tân Thiên Vấn không thắng được thì sau này mãi mãi không bao giờ có cơ hội thắng nữa!
Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên nhìn nhau, Thái thượng Trưởng lão đánh giá như vậy khiến họ thấp thỏm.
- Thái thượng Trưởng lão, Đại Chưởng môn có thể thắng Tân Thiên Vấn không?
Tôn giả Tri Tùng hỏi, hắn là người khá thẳng thắn, không biết hỏi vòng vo.
Tần Khiếu Thiên cười không đáp, quay sang hỏi Thiên Tu Truy Vân Thú:
- Truy Vân đạo hữu cảm thấy sao?
Thiên Tu Truy Vân Thú nhún vai, nói ỡm ờ:
- Hiện giờ thì khả năng thắng là năm mươi năm mươi. Hai người không ai làm gì được ai. Nhưng hiển nhiên là cả hai vẫn còn rất nhiều tuyệt chiêu khác chưa thi triển, phải xem họ dùng vũ khí cuối cùng thì mới đoán ra được điều gì đó.
Đúng là bây giờ hai bên vẫn đang giai đoạn thăm dò nhau, chưa dùng đến tuyệt chiêu. Dù có nhãn lực tốt thế nào cũng không thể dự đoán chính xác được. Vì trước mắt thì hai bên vẫn tương đương nhau, điều khác nhau duy nhất là thế tấn công của Tân Thiên Vấn khá mạnh mẽ còn Tần Vô Song thì phòng thủ nhiều hơn.
Bên Kiếm Nhiêm cũng rất bình tĩnh.
Vì tạm thời nó cũng chưa nhìn ra được điều gì, dù là Tân Thiên Thần đã căng thẳng hỏi mấy lần.
Chỉ có điều, ánh mắt Kiếm Nhiêm nhìn Tần Vô Song đôi lúc lóe lên những tia nhìn cổ quái, rồi lại nhìn Hiên Viên Bạt với nét mặt kỳ lạ, cũng không biết nó đang nghĩ gì.
Tân Thiên Vấn vô cùng giận dữ, hắn vô cùng hài lòng với bộ Cửu Sát Kiếm Kỹ này, nhưng nó lại bị Tần Vô Song đánh kiểu không trình tự quy luật kia khắc chế, hoàn toàn không thể thi triển được uy lực của nó.
Tân Thiên Vấn vung thanh A Đồ Kiếm lên, Thiên Lục Mâu cầm trên tay, đồng thời, đôi cánh sau lưng đập mạnh, ánh sáng chói lòa, biến thành bốn cánh tay đan chéo nhau.
Cổ Tân Thiên Vấn nghiêng sang một bên, bên cạnh cổ mọc ra một cái đầu, nghiêng thêm một chút nữa, một cái đầu khác lại mọc ra.
Ba đầu sáu tay!
Tân Thiên Vấn cười hung tợn, sáu cánh tay đều cầm Chân Thần Lục Binh, trông hắn giống như một đại ma thần với gương mặt dữ tợn, xung quanh pháp thân phát ra thứ ánh sáng đủ màu sắc, xung quanh ánh sáng đó lại là vô số những ký hiệu rất đáng sợ.
Điều này cũng khiến Tần Vô Song phải kinh ngạc, nhưng hắn lập tức lấy lại bình tĩnh, rồi cười ha ha, ném Thiên Vương Kiếm lên không trung, rồi ném ra Địa Hoàng Thương, một trái một phải bảo vệ pháp thân.
Tay hắn tóm một cái, một thanh chiến đao hai màu âm dương xuất hiện. Âm Dương Tạo Hóa Đao, thanh đao một nhát phân chia âm dương!
Thanh Âm Dương Tạo Hóa Đao này còn lợi hại hơn Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương một chút. Tần Vô Song tay phải cầm đao, Thần hồn thì điều khiển Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương, cùng đánh với ba đầu sáu tay của Tân Thiên Vấn.
Tân Thiên Vấn có ba đầu sáu tay, nhưng căn bản không thể phá vỡ được sự phòng ngự của Tần Vô Song. Ba món vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp của Tần Vô Song được dùng cùng một lúc, ánh thần quang ngũ sắc phía sau lưng cũng không ngừng tỏa ra.
Tần Vô Song quát lên:
- Tân Thiên Vấn, đừng tưởng ngươi có ba đầu sáu tay là có thể giở được trò gì. Đỡ một đao của ta đây!
Đao quang lóe lên chém ra hai luồng sáng nhật nguyệt. Âm Dương Tạo Hóa Đao không hổ danh nắm được tạo hóa.
Tần Vô Song đã luyện thành Thần đạo Tinh Phách Thủy thuộc tính và Hỏa thuộc tính, có Âm Dương Tạo Hóa Đao trong tay đương nhiên phối hợp rất ăn ý!