Mộ Dung Thiên Cực nói:
- Ta là Lâu chủ, về tình về lý đều nên ở trận đầu tiên. Mạt nhi và Niếp Niếp, ta định để chúng ở trận thứ hai và thứ ba. Thiên Phạt Sơn Trang, chắc chắn Yến Bắc Phi trận đầu, Yến Quy Nam đã chết, trận thứ hai và thứ ba chắc chắn là Phong ấn Thú hồn.
- Ừm, Mộ Dung Lâu chủ mới vào Thần đạo không lâu, đối đầu với Yến Bắc Phi cũng hơi gian nan. Nếu hai trận đầu có thể thắng thì trận thứ ba không cần đánh cũng được. Vì thế ta định phái Bao Bao hoặc Cô Đơn đến giúp mọi người trận thứ hai. Bất luận Mạt nhi hay Niếp Niếp đều có thể đánh bại trận thứ ba của Thiên Phạt Sơn Trang dễ dàng.
Mộ Dung Nhạn mắt lóe sáng:
- Vô Song đại ca, cha không cần ra trận là tốt nhất rồi. Cho Thiên Phạt Sơn Trang thua không thể nói được gì. Tu vi hiện giờ của Bao Bao và Cô Đơn thế nào?
- Bao Bao là huyết mạch Thái cổ Thần vượn, thực lực không tầm thường. Mấy năm nay nó cũng tiến bộ nhanh, đã có thực lực Hóa Thần Đạo hai kiếp rồi. Cô Đơn và Hỏa Lân thì là Hóa Thần Đạo một kiếp, thực lực có kém hơn chút xíu.
- Vô Song, không phải con nói Phong ấn Thú hồn có tu vi Hóa Thần Đạo bốn đến sáu kiếp sao? Bao Bao và Cô Đơn ở trận thứ hai liệu có thắng được Phong ấn Thú hồn không?
Mộ Dung Thiên Cực lo lắng.
Trước mặt nhạc phụ đại nhân nên Tần Vô Song cũng không rào trước đón sau, cười nói:
- Thực lực của Phong ấn Thú hồn Hóa Thần Đạo bốn kiếp cùng lắm chỉ đối kháng được với Hóa Thần Đạo hai, ba kiếp mà thôi. Bao Bao lại là huyết thống Thái cổ Thần vượn, sức chiến đấu chắc chắn hơn nhiều Thần thú cùng cấp. Cộng thêm vũ khí con trang bị cho nó, nếu đến một con Phong ấn Thú hồn mà cũng không đánh được thì uổng công con bồi dưỡng rồi!
Mộ Dung Nhạn lại rất tin tưởng vào Bao Bao, nói với phụ thân:
- Cha, sức chiến đấu của Bao Bao vô cùng lợi hại. Cộng với sự trợ giúp của Vô Song đại ca. Dù có là đối thủ mạnh hơn thì Càn Khôn Nhất Khí Côn của Bao Bao cũng đánh bại được!
Tần Vô Song cười:
- Càn Khôn Nhất Khí Côn ban đầu mới vào tay Bao Bao uy lực phát huy không được hai phần mà đã đánh cho Tân Thiên Vũ tả tơi. Nay nó bế quan mấy năm, Càn Khôn Nhất Khí Côn ít nhất cũng đã phát huy được năm phần uy lực, đối đầu với Tân Thiên Vũ cũng có thể nhẹ nhàng như không!
Điều này không phải nói khoa trương. Bao Bao hồi đó mới chỉ là Ngưng Thần Đạo tám kiếp mà đã đánh cho Tân Thiên Vũ, một cao thủ Hóa Thần Đạo năm kiếp trở tay không kịp.
Tu vi tự thân của nó hiện nay đã là Hóa Thần Đạo hai kiếp, cộng với Càn Khôn Nhất Khí Côn cấp Chân Thần Đạo sáu kiếp, phát huy năm phần uy lực, quả thật không khó để đánh bại Hóa Thần Đạo sáu kiếp.
Còn về Niếp Niếp và Ái Ty Mạt, đương nhiên sẽ là tỷ tỷ Ái Ty Mạt xuất trận rồi. Ái Ty Mạt đã đột phá Thần đạo nhiều năm nay, tốc độ tu luyện vốn dĩ của Long Tộc cũng rất nhanh, Ái Ty Mạt lại là huyết mạch Thái cổ Yêu long, thiên phú tương đương Tổ Long Tộc, thậm chí còn cao hơn Đồ Đằng Tổ Long Tộc. Vì thế đừng coi thường chỉ mười mấy năm, Ái Ty Mạt đã tu luyện đến gần Hóa Thần Đạo rồi!
Cộng với một vài sự chỉ dẫn của Tần Vô Song, bất luận là Thiên Phạt Sơn Trang phái ra đối thủ thế nào, trận này chắc chắn thắng!
Nếu trận thứ hai Bao Bao thắng, ba trận thắng hai, trận thứ ba đương nhiên không cần đánh nữa. Tần Vô Song sắp xếp như vậy đương nhiên là vì quan tâm đến thể diện của nhạc phụ đại nhân. Tuy Mộ Dung Lâu chủ là chủ một tông, đương nhiên là xếp vào trận đầu, nhưng dù sao thì cũng đột phá Thần đạo chưa lâu, nếu giao chiến với Yến Bắc Phi thì khó giành phần thắng. Trừ phi có thần binh Chân Thần Đạo chín kiếp.
Nhưng Tần Vô Song sẽ không kích động như vậy, đưa vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp cho Mộ Dung Lâu chủ, trong thời gian ngắn cũng khó phát huy được uy lực lớn.
Nếu Mộ Dung Lâu chủ không cần xuất trận thì thần binh Chân Thần Đạo chín kiếp hà tất để hao phí ở đây? Đó chính là vũ khí để Tần Vô Song đối phó với Tân Thiên Vấn.
Trong cuộc thi đấu thế này, bất cứ trang bị, vũ khí hay cá nhân đều chỉ có thể ra trận một lần. Đương nhiên trừ khi cần tác chiến hai lần.
Một món vũ khí trang bị nếu cần đánh lượt thứ hai, cùng một người dùng thì vẫn có thể. Ví dụ nếu Tần Vô Song gặp Tân Thiên Vấn, rồi gặp Vân Khinh Hàn của Vân gia, hai trận dùng cùng một món vũ khí không bị coi là trùng lặp.
Sắp xếp như vậy đương nhiên là thỏa đáng. Phiêu Tuyết Lâu dường như đã vững chỗ trong tám môn Thiên Đế Sơn rồi.
Tần Vô Song quan tâm như vậy khiến địa vị của Mộ Dung Nhạn tăng lên rất nhiều, gần như là đến mức khoa trương.
Mà hành vi đào hôn hồi đó của Mộ Dung Nhạn coi là đại nghịch bất đạo đã biến thành hành động truyền kỳ trong miệng mọi người.
- Thử nghĩ xem, nếu Nhạn nhi và La Đĩnh của La Thiên Đạo Trường mà thành hôn, La Thiên Đạo Trường gặp xui xẻo thì Phiêu Tuyết Lâu chắc chắn cũng xui xẻo theo.
- Đúng vậy, hồi đó chúng ta đều không hiểu được hành động của đại tiểu thư, thấy cô ấy đúng là điên mất rồi. Giờ xem ra kẻ điên là chúng ta mới đúng!
- Hà hà, cũng không thể nói chúng ta điên, trong tình hình đó đúng là người ngoài cuộc chúng ta không thể tưởng tượng được. Ai biết được đại tiểu thư lại gặp được nhân kiệt như Đại Chưởng môn Vô Song. Vẫn là tiểu thư có tầm nhìn xa!
- Đúng thế, không thể không khâm phục phải không? Lần này Phiêu Tuyết Lâu chúng ta có cơ hội xung kích tám môn Thiên Đế Sơn đúng là nhờ có phúc của đại tiểu thư. Các thế lực hàng đầu có tài lực hơn Phiêu Tuyết Lâu chúng ta còn không có thanh danh bằng chúng ta. Hồi đó chúng ta chỉ là thế lực nhị lưu, cũng chỉ xếp trong tốp hai mươi ở Hiên Viên Khâu. Nhưng nay đã tiến quân lên tốp tám đầy vinh dự!
Những lời bàn tán như vậy đang làm xôn xao toàn bộ đệ tử Phiêu Tuyết Lâu. Ngay Nhị Lâu chủ của gia tộc Mộ Dung, những tộc đệ của Mộ Dung Thiên Cực vốn cực lực phản đối nhưng nay cũng đã tâm phục khẩu phục.
Cùng Mộ Dung Nhạn đi ra hậu sơn của Phiêu Tuyết Lâu, tâm trạng khác hẳn lần trước. Lần trước, Tần Vô Song và Mộ Dung Nhạn ở hậu sơn thì bị gia tộc phản đối kịch liệt, khi Yến Truy Dương của Thiên Phạt Sơn Trang và những người khác cầu hôn gây rối, tâm trạng rất ảm đạm.
Nhưng nay, vẫn bầu trời đó, vẫn ngọn núi đó, vẫn có những bông tuyết rơi, nhưng hai người lại cảm thấy dường như thế giới rộng mở hơn với họ, hạnh phúc vô cùng.
- Vô Song ca ca, huynh nói xem bao giờ chúng ta có thể như bây giờ, sống một cuộc sống bình yên an lành. Nhạn nhi rất mong chờ!
Giọng nói Mộ Dung Nhạn có phần xúc động, ánh mắt dịu dàng như làn nước.
Tần Vô Song thấy lòng nhói đau, từ khi quen biết rồi yêu Mộ Dung Nhạn đến nay đã mười mấy năm rồi. Hai người vẫn như phận bèo nước vẫn chưa ổn định được. Dù vì nguyên nhân gì thì đều là không công bằng với nữ tử này.
Thấy Tần Vô Song không nói được gì, Mộ Dung Nhạn vội nói:
- Vô Song ca ca, Nhạn nhi nói thế không phải muốn gây áp lực cho huynh đâu. Huynh là nam tử hán đại trượng phu, ôm một lòng đầy hoài bão, đó cũng là trách nhiệm của huynh. Nhạn nhi sẽ đợi huynh, sẽ mãi mãi đợi!
- Nhạn nhi, bất luận thế nào, sau khi cuộc chiến tranh giành vị trí Thiên Đế kết thúc ta nhất định sẽ đến Phiêu Tuyết Lâu rước nàng về. Đến lúc đó, cả Hiên Viên Khâu sẽ cùng chúc mừng. Nhạn nhi, nàng còn nhớ ta từng hứa với nàng sẽ rước nàng đường hoàng, vinh quang, để người trong tộc nàng vui vẻ gả nàng cho ta không?
- Muội nhớ!
Mộ Dung Nhạn xúc động:
- Câu nói nào của Vô Song ca ca muội cũng nhớ hết! Mấy năm nay huynh không ở bên cạnh, muội một mình thường nhớ lại những khoảng thời gian từ khi chúng ta gặp, quen biết rồi yêu nhau, nhớ lại từng câu nói của Vô Song ca ca.
Cô gái vẻ ngoài kiên cường này chỉ có ở bên cạnh tình lang, dựa vào khuôn ngực tình lang mới giãi bày tâm sự, nói hết những nỗi niềm tương tư của mình, không che giấu, không giả bộ.
Nghe những lời thỏ thẻ của tình nhân, dù là gang thép cũng khó tránh khỏi mềm lòng. Tần Vô Song cảm động khẽ ôm lấy Mộ Dung Nhạn.
- Nhạn nhi, bao năm nay, nàng phải khổ rồi!
- Vô Song ca ca, Nhạn nhi không khổ. Trong tim có người đáng để quan tâm, đáng để yêu, đáng để tương tư sao lại khổ chứ? Những ngày tháng Nhạn nhi khổ thật sự là trước khi biết Vô Song ca ca. Cả thế giới này dường như đối địch lại với Nhạn nhi, đều muốn ép gả muội cho La Đĩnh. Cũng may mà cha hiểu muội…
Nhắc lại chuyện xưa, Mộ Dung Nhạn cũng rất cảm khái.
- Vô Song ca ca, khi chúng ta thành hôn nhất định phải mời cha huynh, còn cả Tụ nhi tỷ tỷ, và đồng môn của huynh ở Tinh La Điện đến dự lễ. Muội nghe mọi người nói, phu thê mới cưới càng nhận được nhiều lời chúc phúc thì càng hạnh phúc!
- Ha ha, đương nhiên rồi. Họ đều là người thân của ta, sao có thể không đến chứ?
Hai dáng người cùng sánh bước đi lên núi, hạnh phúc đang ở phía trước.
Đại hội Thiên Đế Sơn mọi người ngóng chờ, sau năm trăm năm đè nén chờ đợi cuốii cùng cũng tới. Nơi tổ chức vẫn là trong thánh địa Hiên Viên Khâu.
Vì tổ chức đại hội nên một khu thánh địa Hiên Viên Khâu được rộng mở toàn diện. Chỉ cần là thế lực nhị lưu cũng đủ tư cách đến xem.
Như vậy sức hấp dẫn của đại hội Thiên Đế Sơn đương nhiên tăng vọt. Cả Hiên Viên Khâu, thực lực nhị lưu không nhiiều nhưng vài chục đến một trăm thì chắc chắn có.
Có cơ hội chứng kiến tận mắt đương nhiên không chỉ đến một hai người mà là toàn bộ tông môn đều đến, mỗi thế lực đều là vài trăm đến nghìn người. Còn những người tu luyện tự do, chỉ cần có tu vi từ Hư Võ Đại viên mãn trở lên là có tư cách đến thưởng ngoạn.
Như vậy, vào hôm đại hội bắt đầu, có đến mười vạn người ồ ạt tràn về thánh địa Hiên Viên Khâu. Còn địa điểm trung tâm nơi tỷ võ chính là Hiên Viên Đài của thánh địa Hiên Viên.
Hiên Viên Đài nguy nga tượng trưng cho quyền uy và địa vị của Hiên Viên Tộc, chấn áp các tông môn khác. Mấy vạn năm nay tám môn Thiên Đế Sơn đều được chọn từ trên Hiên Viên Đài.
Theo thông lệ đương nhiên là Hiên Viên Tộc sẽ nói lời mở đầu. Hiên Viên Bạt là Đồ Đằng cường giả chủ trì sự vụ thế tục cũng không phải lần đầu tiên gặp mọi người trong hoàn cảnh thế này.
Hắn đã từng chủ trì bốn lần, năm nay là lần thứ năm chủ trì Đại hội Thiên Đế Sơn, vì thế căn bản là không có trường hợp hắn không quản lý được cục diện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Chỉ một hành động nhẹ nhàng, bá khí tỏa ra, có thể hắn không mạnh hơn Tân Thiên Vấn bao nhiêu nhưng thân phận Đồ Đằng cường giả đã khiến mọi hành động của hắn đều có thể uy hiếp được toàn bộ.
- Chư vị, năm trăm năm qua, chắc các vị đã rất mong đợi ngày này. Lúc này ta mà nói nhiều lời thừa thãi thì đúng là làm cụt hứng các vị. Những lời mở đầu hoành tráng, xúc động đã nói quá nhiều trong những lần trước rồi. Lần này ta không muốn lặp lại nữa. Vẫn câu nói cũ, Đại hội Thiên Đế Sơn, công bằng, công chính, công khai! Bất cứ thủ đoạn nào cũng có thể chấp nhận, nếu nằm trong phạm vi nguyên tắc cho phép. Bất cứ hành vi nào vượt ngoài quy tắc đều sẽ bị hủy bỏ tư cách tham gia!
Nói đến đây, ánh mắt Hiên Viên Bạt lướt qua tất cả mọi người.
Khi lướt qua Tần Vô Song, Tần Vô Song chỉ mỉm cười ung dung. Thực tế hắn cũng có tư cách để điềm tĩnh, bất luận là quy tắc hay đối thủ, hắn cũng đã nghiên cứu đủ rồi. Chỉ đợi Hiên Viên Bạt hạ lệnh khai mạc đại hội thôi!