Khí Trùng Tinh Hà

Chương 816: Uy lực của Thiên Vương Kiếm

Ngày mười lăm hàng tháng cũng là ngày tế tổ của Bách Lý Gia Tộc. Đại Trưởng lão Bách Lý Phong của Bách Lý Gia Tộc cho dù không vui, nghi thức này cũng không tránh khỏi phải tham dự.
Nhân cơ hội này, các Trưởng lão khác trong tộc, khẳng định cũng phải lưu lại Bách Lý Phong, báo cáo với hắn các đại sự gần đây của gia tộc, cần hắn quyết đoán, xử lý, cũng đều sẽ nhân cơ hội này bẩm báo.
Bách Lý Phong cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc, mặc dù trong lòng vẫn không vui như trước, nhưng biểu hiện công phu vẫn phải làm.
- Đại Trưởng lão, nghe nói phía bên Vấn Đỉnh Sơn, thế cục dần dần sáng tỏ. Nhị vị Tộc trưởng thỉnh thoảng cũng có tin lành truyền đến, nói Tần gia sụp đổ ở trong tầm tay, cũng chính là chuyện của một hai tháng nữa. Nhị vị Tộc trưởng kêu ta hỏi Đại Trưởng lão, có hứng thú tới Vấn Đỉnh Sơn không?
- Đến Vấn Đỉnh Sơn đó làm cái gì? Bọn họ lẽ nào còn chưa đủ người hay sao?
Bách Lý Phong cũng không có nhiều hứng thú, tâm tư hiện tại của hắn, đều đặt trên phương diện trùng kích Thần đạo.
- Số người đương nhiên là đủ!
Nhị Trưởng lão Bách Lý Khê cười nói:
- Đại Trưởng lão lẽ nào quên rồi, nhị vị Tộc trưởng trước đây từng nói qua, Thiên Đế bệ hạ chính miệng đồng ý, đánh đến Chính Khí Đường Tần gia, thiêu giết cướp bóc, thấy người là có phần. Chỉ cần là người của sáu tông môn liên minh, không luận thân phận, không hỏi địa vị, bất luận là bảo vật gì, ai cướp được, chính là tất cả thuộc về người đó. Hấp dẫn cực lớn!
Bách Lý Phong nhất thời tâm thần rung động, trong mắt tinh quang đại phát. Hai tay đang vịn trên ghế bất giác run nhè nhẹ, ngực phập phồng, một chút vẻ tham lam, xẹt qua đôi mắt đục ngầu của hắn.
Tần gia Thiên Đế Sơn, là thế lực lâu đời nổi tiếng từ xưa của Thiên Đế Sơn, cùng với Vân gia được xưng tựng là hai đại vương bài của Thiên Đế Sơn, tư cách còn lâu đời hơn so với Tân gia Thiên Đế Môn đương nhiệm. Nội tình mấy vạn năm, bên trong sơn môn, khẳng định không ít thứ tốt.
Bách Lý Phong suy nghĩ:
- Ngoài những Thần đạo cường giả ra, Thông Huyền Cảnh đỉnh phong có thể có mấy người? Trận chiến mười năm trước đó, đệ tử trẻ tuổi của Tần gia xuất hiện, đã giết hại rất nhiều cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh. Bách Lý Gia Tộc ta tổn thất cũng vô cùng to lớn. Lần đó cũng may ta đã bế quan trước đó, bằng không chỉ sợ cũng đã thành tro rồi. Hiện giờ công phá Vấn Đỉnh Sơn, nếu là chạy nhặt những tiện nghi có sẵn, thật ra cũng không tệ.
Lão cáo già xảo quyệt Bách Lý Phong, làm sao có thể không nhìn ra ích lợi bên trong?
Trong lòng vừa động, ánh mắt nheo lại. Lực hấp dẫn của Tần gia quả thực là quá lớn. Tần gia luôn là tông môn uy tín lâu năm của Thiên Đế Sơn. Một khi công phá, các lợi ích bảo vật bên trong, khẳng định vô cùng phong phú.
Ngoài Thần đạo cường giả, lại có mấy người vượt qua được cường giả Thông Huyền Cảnh đỉnh phong chứ? Bách Lý Phong rất tự tin, nếu bản thân tham dự vào trong, khẳng định có thể kiếm được không ít ưu đãi.
Nhưng hiện giờ sắp trùng kích Thần đạo, đi lãng phí thời gian này, rút cuộc có đáng giá hay không? Hắn hiển nhiên vẫn là muốn cân nhắc một chút nặng nhẹ.
- Thần Đạo Quả, khẳng định là không đến lượt ta. Nếu có thể cướp được một Thần đạo Chiến y, chuyến này thật sự không uổng phí. Thối lui mà cầu thứ khác, cho dù cướp được một món vũ khí Thần đạo, cũng coi như kiếm lời được rồi. Nếu ngay cả vũ khí Thần đạo cũng không cướp được, những thứ khác đối với ta mà nói, ý nghĩa không lớn.
Giữa lúc đang suy nghĩ, bên ngoài tiếng bước chân ồn ào bước nhanh đi vào, một gã đệ tử đưa tin cấp tốc đi vào, miệng nói:
- Chư vị Trưởng lão, bên ngoài sơn môn có một quái nhân, muốn gặp người phụ trách của Bách Lý Gia Tộc chúng ta?
- Quái nhân, quái nhân gì chứ?
Bách Lý Phong tức giận xua xua tay:
- Không gặp, kêu hắn cút đi!
- Chuyện này… Đại Trưởng lão, người đó nói, nếu không gặp được người phụ trách, hắn sẽ không khách khí với Bách Lý Gia Tộc chúng ta. Người đó ngôn ngữ nghe ra có vẻ khiêm tốn, nhưng thực sự ngạo mạn vô lễ.
- To gan!
Bách Lý Phong vỗ bàn nói:

- Người đó hình dáng như thế nào?
- Người đó mặt không biểu tình, cũng không có hình dáng gì đặc biệt.
Đệ tử truyền tin đó bình tĩnh nói.
Đúng vào lúc này, bên ngoài sơn môn, một đạo thanh âm thong dong chậm rãi giống như suối chảy truyền tới, giống như từng vòng sóng gợn tràn đầy tiến vào trong sơn môn của Bách Lý Gia Tộc.
- Người quản sự của Bách Lý Gia Tộc, ra đây cho ta. Hừ, đừng tưởng rằng phòng ngự của tông môn các ngươi mạnh mẽ, nếu phòng ngự tông môn của các ngươi có thể so sánh được với Tần gia và Vân gia, ta cũng không nói nhiều lời, quay đầu rời đi. Nhưng mà, trận pháp phòng ngự của các ngươi, ngay cả một phần ba của Tần gia và Vân gia cũng không bằng. Tưởng rằng trốn ở bên trong, thì có thể ngủ ngon vô sự sao? Ha ha ha.
Thanh âm này ngay từ đầu rất là chậm rãi, thong dong, nhưng lại giống như nước đang đun sôi, càng nóng càng sôi trào, đến cuối cùng tựa hồ là sôi trào cuồn cuộn bên trong sơn môn của Bách Lý Gia Tộc.
Giống như mưa to gió lớn cùng nhau xông vào, khí thế kinh người, khiến tất cả đệ tử của Bách Lý Gia Tộc, đều giống như kinh hoàng giật mình tỉnh giấc vậy.
Biểu tình của tất cả đều kinh hoàng lo sợ, phảng phất giống như hiện giờ đại địch đã đến vậy.
Chư vị Trưởng lão trong tộc nghe thấy thanh âm này, tâm thần đều là rùng mình, đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều có mấy phần nghi hoặc, càng có mấy phần sợ hãi che dấu không nổi.
- Là người nào?
Bách Lý Phong không kìm được hỏi.
Những Trưởng lão khác tất cả đều lắc đầu, hiển nhiên bọn họ cũng không có ai hay biết.
Ầm!
Khi bọn họ đang hai mặt nhìn nhau, trong sơn động, một trận lay động rất nhẹ, cái chén trên bàn trước mặt cũng theo đó lắc lư theo, lạch cạch rơi xuống đất.
- Đòn thứ nhất, chỉ là cảnh cáo. Nếu các ngươi muốn khảo nghiệm một chút bản nhân có năng lực này hay không, thì cứ thử xem!
Thanh âm này, vẫn là vô cùng thong dong, cũng không có trạng thái giận dữ. Nhưng nghe trong tai của các Trưởng lão và Bách Lý Phong, lại hết sức khủng bố.
Bọn họ thậm chí không rõ rút cuộc là chọc phải tà thần phương nào. Nhưng không nghi ngờ gì, tu vi của người này, tuyệt đối vượt qua tất cả bọn họ đang ở đây. Và hắn, tuyệt đối có thực lực trùng kích đại trận sơn môn của bọn họ.
Một khi đại trận sơn môn bị phá vỡ, toàn bộ Bách Lý Gia Tộc sẽ phải chịu sự đả kích như thế nào, đó là điều không thể dự đoán được.
- Đại Trưởng lão, chuyện này, cần phải thông báo cho nhị vị Tộc trưởng!
Có một gã Trưởng lão lên tiếng đầu tiên.
- Đúng, phải bẩm báo cho Tộc trưởng!
Bách Lý Phong sắc mặt xanh xám:
- Các Tộc trưởng ở Vấn Đỉnh Sơn, thế cục không rõ. Hiện tại cho dù bẩm báo với bọn họ, cũng là nước xa không cứu được khát gần!
- Vậy lẽ nào chúng ta cứ ở trong này cứng rắn phản kháng sao? Ta suy đoán, đối phương nhất định có thực lực Thần đạo, nếu không, không thể kiêu ngạo như vậy.
Bách Lý Phong gật gật đầu:

- Thông báo cho Tộc trưởng, đó là việc cần thiết! Vấn đề là, phải kiềm chế tên gia hỏa này, đợi các Tộc trưởng quay về!
Thanh âm bên ngoài lại một lần nữa vang lên:
- Không có bất cứ hồi ứng nào sao? Đó chính là nói với ta, có thể toàn lực trùng kích trận pháp hộ sơn của Bách Lý Gia Tộc. Chớ trách ta lời không hay nói ở trước, nếu ta công phá sơn môn của Bách Lý Gia Tộc, cả nhà Bách Lý Gia Tộc các ngươi, đến chó gà cũng không tha.
Lời này nói đến cuối cùng, mỗi một chữ, đều giống như chú ngữ ác độc, cuốn vào trong màng tai của tất cả Bách Lý Gia Tộc, khiến tất cả bọn họ sắc mặt như đất, trong lòng cuồn cuộn không thôi.

Bên ngoài sơn môn Bách Lý Gia Tộc, trong tay Tần Vô Song cầm một thanh bảo kiếm vô cùng bá đạo, đã đem sơn môn của Bách Lý Gia Tộc phân hóa đến tám phần.
Hắn tin tưởng, sơn môn cấp bậc này, hắn thi triển Thần khí Chân Thần Đạo chín kiếp trước mặt, căn bản không dậy lên nổi bao nhiêu hiệu quả ngăn trở.
Thần binh lợi khí Chân Thần Đạo chín kiếp, cho dù ngay cả những Đồ Đằng chí tôn cường giả, cũng chưa chắc có được, huống hồ là những người khác?
Lúc trước, Hiên Viên Uy ban cho Tân Thiên Vấn một món Tịch Diệt Thiên Lê, đã khiến Tân Thiên Vấn như có được vật quý báu. Mà Tịch Diệt Thiên Lê đó, chẳng qua cũng chỉ là cùng với Hiên Viên Uy, vượt qua bốn kiếp mà thôi.
Bốn kiếp và chín kiếp, trong phạm vi Chân Thần Đạo, chênh lệch cực lớn, đó là điều dễ dàng thấy được.
Cho nên, Tần Vô Song cầm trong tay Thiên Vương Kiếm, có lẽ nếu đối địch với cao thủ, vẫn chưa phát huy ra được uy lực mạnh nhất, nhưng đối phó với loại cấm chế trận pháp yên lặng bất động, không có tính cơ động, lại là thích hợp nhất.
Đôi cánh tử sắc sau lưng Tần Vô Song rất nhanh biến hóa. Hai cánh vừa vỗ, trực tiếp hóa thành một đạo quang mang tử sắc, xông lên trời cao.
Thiên Vương Kiếm trong tay vừa động, giống như thiên thần giáng xuống, mang theo lực quyết định không có bất cứ tình cảm nào, ở trước đạo cấm chế đầu tiên tiện tay chém xuống. Kiếm quang xẹt qua, kim quang rực rỡ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Xoẹt!
Một tiếng vang thanh thúy, giống như dao cắt đậu phụ. Một đạo cấm chế, căn bản không có bất cứ lực chống cự nào, trực tiếp bị chém thành bột phấn, sụp đổ tan tành.
Tần Vô Song ngay cả lông mày cũng không nhướng lên chút nào, liên tiếp công kích liên tục. Thiên Vương Kiếm bắn ra kim quang, đan xen vào nhau, cấm chế đó giống như đám người bù nhìn, không chịu nổi một đòn, không ngừng bị phá mở.
Loại phương thức bài trừ cấm chế này, khiến những cao thủ trong nội bộ Bách Lý Gia Tộc, đều giương mắt đờ đẫn, tay chân phát run, hoàn toàn mất đi bình tĩnh.
Bọn họ tưởng rằng, cho dù đối thủ rất mạnh, muốn phá vỡ cấm chế, cũng không dễ dàng như vậy. Chí ít cần tốn một chút thời gian, tốn một chút trắc trở.
Thiên Đế Môn lợi hại? Trước cấm chế sơn môn của Tần gia, thời gian mười năm vẫn chưa phá vỡ. Điều này khiến bọn họ có tự tin mù quáng đối với cấm chế hộ sơn. Nhưng mà, bọn họ không suy ngẫm xem, cấm chế của Bách Lý Gia Tộc, làm sao có thể so sánh với trận pháp hộ sơn của Tần gia?
Nếu là trận pháp hộ sơn của Thiên Đế Môn, Tần Vô Song tự hỏi mặc dù có những binh khí Chân Thần Đạo chín kiếp như Thiên Vương Kiếm, cũng chưa chắc có thể đủ phá vỡ. Cho dù muốn mạnh mẽ công phá, với cảnh giới tu vi hiện giờ của hắn, sợ rằng cũng cần thời gian ba đến năm năm.
Nhưng mà, Bách Lý Gia Tộc, dù sao cũng là sự tồn tại thế lực tam lưu trong Thiên Đế Sơn, đừng nói so với với ba đại thế lực lâu đời, ngay cả Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, chỉ sợ cũng mạnh hơn thế lực nhà này nhiều.
- Hai đạo cuối cùng, nửa canh giờ, có đủ không?
Tần Vô Song thản nhiên cười to:
- Ta đến đây, các ngươi lập tức thông báo cho hai đại Thần đạo cường giả của Bách Lý Gia Tộc, bọn họ trước tiên rút thân ra, quay về Bách Lý Gia Tộc, chí ít cần hai canh giờ. Ta tin rằng, trong thời gian này, ta tiêu diệt Bách Lý Gia Tộc các ngươi ba lượt, thời gian vẫn vô cùng đầy đủ!
Bách Lý Phong hô hấp nặng nề, hắn biết, lần này Bách Lý Gia Tộc đã gặp phải nhân vật vô cùng đáng sợ rồi.
- Chư vị, người này nói không sai. Đợi nhị vị Tộc trưởng vội vàng quay về, Bách Lý Gia Tộc bị diệt ba lượt cũng đủ rồi. Chư vị có kế sách lui địch gì không?
- Tên này chỉ đích danh nói muốn gặp người phụ trách, hiện giờ trong gia tộc, người phụ trách, không ngoài Đại Trưởng lão ngài.
Bách Lý Phong hừ lạnh một tiếng, nhìn quét qua xung quanh một vòng, lãnh đạm nói:
- Nói như vậy, các ngươi là muốn ta ra ngoài làm người chịu tội thay, đúng không?
- Đại Trưởng lão, một mình ngài, chỉ sợ cũng không gánh vác nổi trách nhiệm trọng đại này. Hoặc là, những Trưởng lão chúng ta, cùng nhau ra ngoài, vạn nhất xung đột, cùng nhau xông lên, tấn công bất ngờ!
Bách Lý Phong cười lạnh lắc đầu:
- Cùng nhau xông lên? Đối phó với Thần đạo cường giả, ngươi là tu luyện giả dưới Thần đạo, người đông cũng có tác dụng gì!