Tần Vô Song hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình đang kích động. Xem ra, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận này là thứ hướng dẫn mình bĩnh tĩnh đối mặt với tinh hà rộng lớn kia.
Khí Trùng Tinh Hà, cũng chỉ có Khí Trùng Tinh Hà mới có thể ở trên quy tắc của Đại lục Thiên Huyền.
Tần Vô Song thông qua lời nói vừa rồi, cũng nhận thức được rằng, Đại lục Thiên Huyền thoạt nhìn phong quang như thế nào, thì phía sau tựa hồ đều chỉ là một quân cờ của tạo hóa mà thôi.
Trước mặt thiên đạo tạo hóa, cũng chỉ kéo dài chút hơi tàn mà thôi. Thiên đạo tạo hóa, giống như một món đồ ăn. Trong mắt Cấm địa của Thần, các quốc gia nhân loại chỉ là một con kiến. Trong mắt Thiên Đế Môn thì Hiên Viên Khâu chỉ là một tông môn bình thường, Mà trong mắt Đồ Đằng cường giả, Thiên Đế Môn bất quá cũng chỉ là con kiến hơi lớn mà thôi. Vậy mà hôm này, ngay cả Đại lục Thiên Huyền, trong mắt những thế lực cao cấp cũng chỉ là một con kiến.
Trong nháy mắt, cả đại lục đều có thể tan thành mây khói. Đó là loại thực lực đáng sợ gì?
Tần Vô Song cố gắng bình phục tâm tình kích động, thanh âm không nhanh không chậm vang lên:
- Người may mắn, những bảo vật này cũng đủ để ngươi đối đầu tại Đại lục Thiên Huyền rồi. Nhưng mà, không được xem nhẹ thế lực Đồ Đằng cường đại. Mỗi thế lực Đồ Đằng, đều có một mặt che dấu. Hãy nhớ, tận lực đừng để cho bản thân trở thành đối tượng công kích của Đồ Đằng cường giả, bằng không, cục diện sẽ rất phiền phức. Một việc cuối cùng, là bản đồ Thiên Hỏa Nam Cương được bố trí bên trong Đệ lục hoàn, ngươi hãy đến đó lịch lãm một phen. Bởi vì, Thiên Hỏa Nam Cương có hai đại Đồ Đằng. Thần Nông Tộc lấy bách thảo làm biểu tượng, Hỏa Thần Chúc Dung Tộc lấy lửa làm biểu tượng. Bởi vậy, ở Thiên Hỏa Nam Cương rất thích hợp để trải nghiệm, so với Vô Tận Đông Hải càng tốt hơn nhiều. Tốt lắm, người may mắn, tiếp tục nỗ lực đi. Để sớm ngày tiến vào Chân Thần Đạo, tìm kiếm Đệ thất hoàn cũng là trung tâm của trận pháp! Nhớ lấy, hãy nhớ lấy!
Thanh âm dừng lại, thần quang cũng theo đó biến mất.
Tần Vô Song phát hiện ra, bản thân mình không ngờ trán đã đổ mồ hôi đầm đìa, Đệ lục hoàn của trận pháp, áp lực vô cùng lớn, so với những vòng trước thì lớn hơn rất nhiều.
Sau khi trận pháp khởi động, những cấm chế của bảo vật lần lượt mở ra, trong vách núi cũng không ngừng nứt ra một cái khe.
Chân Thần Đạo thần binh bao gồm ba kiện: Thiên Vương Kiếm, Địa Hoàng Thương và Âm Dương Tạo Hóa Đao. Ngoài ra, Thần Đạo Binh Khí Khố cũng là một không gian chứa vật không nhỏ. Tần Vô Song vừa mở liền thấy, quả nhiên có chín kiện Thần đạo Chiến y, cùng với tám mươi mốt kiện vũ khí Thần đạo.
Không gian chứa vật này vô cùng phong phú đập vào mắt Tần Vô Song khiến ánh mắt của hắn không ngừng tỏa sáng.
Hai bản bí tịch, phong ấn phía trên vô cùng cường đại, trừ phi Tần Vô Song dùng thần lực tiếp xúc, nếu đổi là người khác yếu hơn, căn bản không mở được, trừ phi là đại thần thông đem những phong ấn này xóa bỏ. Nhưng ở trong Đại lục Thiên Huyền cơ bản rất khó tìm ra những thần thông cường đại có thể loại bỏ phong ấn này.
Vật thứ ba, cũng chính là cái Giới Tử Động Phủ khoa trương kia. Mô hình động phủ lớn bằng khoảng bàn tay. Tần Vô Song nhìn ngó một hồi rồi mới cho vào trong túi.
Thu hoạch của Đệ lục hoàn này, khiến Tần Vô Song cảm thấy rất hài lòng. Thu hoạch lớn như vậy quả thật là ngoài dự kiến.
Bản đồ Thiên Hỏa Nam Cương, Tần Vô Song mỉm cười một chút, suy nghĩ rồi nói:
- Tu vi của hiện nay đã đạt đến Hóa Thần Đạo ba kiếp. Thiên Hỏa Nam Cương này, có trải nghiệm hay không cũng chẳng quan trọng. Chẳng qua một khi đã bố trí Đệ lục hoàn, khẳng định Thiên Hỏa Nam Cương này rất thích hợp cho việc tu luyện. Hôm nay, ta không có thời gian, cũng không có tâm tư đến Thiên Hỏa Nam Cương tu luyện. Nhớ lúc rời khỏi Tần gia, có hai người đến Thiên Hỏa Nam Cương. Một người là Đại sư huynh Tần Thái Trùng, một người là Tần Thiếu Hồng, hai người này không biết hiện giờ như thế nào?
Tần Vô Song trong lòng suy nghĩ, rồi lại thầm nói:
- Một khi đã đến đây, thì liên hệ với hai đồng môn này một chút. Hy vọng rằng bọn họ cũng bình an.
Tần Vô Song cùng Tần Thái Trùng có giao tình rất tốt, rất hợp ý nhau. Còn về Tần Thiếu Hồng, lúc trước nói chuyện cũng không thoải mái, nhưng Tần Vô Song cũng không phải là người hẹp hỏi. Tôn giả Tri Hòe cũng đã nhận thua, chút xung đột với Tần Thiếu Hồng cũng không quá mức để tâm. Nói như thế nào thì cũng là đệ tử Tần gia. Hiện nay Tần Vô Song đã có tu vi cao rồi, những tranh đấu trước kia cũng không quá mức tính toán.
Nghĩ đến đó, Tần Vô Song quyết định rời khỏi sơn động, ra ngoài tìm kiếm.
Chậm mất mười năm, nên bây giờ cũng không vội. Mấu chốt lúc này, nếu mình ở Thiên Hỏa Nam Cương một thời gian, để đối phương có được thông tin. Sau đó lại trở về trong trận pháp, thông qua trận pháp, trực tiếp quay về Vấn Đỉnh Sơn, có thể đạt được hiệu quả kỳ binh chế thắng.
Tần Vô Song cũng biết, lấy tu vi hiện nay của mình, muốn chống lại Tân Thiên Vấn thì cũng không có nhiều khả năng. Còn năm năm nữa là đến Đại hội tuyển chọn Thiên Đế. Trong năm năm này, Tần Vô Song nếu tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn phối hợp với Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, năm năm sau, hy vọng đánh bại Tân Thiên Vấn lớn hơn nhiều. Đến lúc đó, là lúc để Tần gia hoàn toàn trở mình.
Bị áp bách lâu như vậy, áp lực ngàn năm, trốn chạy mười năm, một ngày nào đó phải thanh toán món nợ này!
Ở Thiên Hỏa Nam Cương, Tần Vô Song không muốn gây chuyện. Rời khỏi sơn động đó, thông qua bản hồ, tìm hiểu địa hình.
Cách ăn mặc của Tần Vô Song lúc này, cũng không ai nhận ra hắn là tu luyện giả đến từ Hiên Viên Khâu.
Rời khỏi sơn động ước chừng hơn ngàn dặm, Tần Vô Song mới lấy ra Ngọc bài Truyền thức. Đây cũng là tránh cho người khác thông qua vị trí của hắn, tìm được sơn động chứa Đệ lục hoàn. Rời xa hơn ngàn dặm, cơ bản là không thể phát hiện ra điều gì dị thường.
Bên trong Tổ đường Tần gia, mỗi ngày Mộ Dung Nhạn đều ở Tổ đường quỳ một canh giờ, cầu phúc cho Tần Vô Song.
- Liệt tổ liệt tông Tần gia, Nhạn nhi lấy thân phận con dâu chưa qua cửa của Tần gia khẩn cầu, mong liệt tổ liệt tông phù hộ cho Tần Vô Song bình an trở về.
Mộ Dung Nhạn cầu phúc, lại cung kính khấu đầu ba cái, đốt một nén hương cắm lên lư hương. Sau đó cầm lấy một cái chổi lông gà quét dọn phía trên. Không để cho chút tro bụi nào sót lại ở Tổ đường.
Đột nhiên, Ngọc bài Truyền thức đeo trên cổ của Mộ Dung Nhạn chợt động, trong lòng bỗng run lên. Một cổ kích động từ trong lòng nàng dâng lên.
Nàng bình thường cũng dùng Ngọc bài Truyền thức với Phiêu Tuyết Lâu, cùng bọn Bao Bao trao đổi, nhưng hiện nay, tín hiệu từ Ngọc bài Truyền thức, khiến nàng có một cảm giác khác biệt.
Gần như ức chế sự run rẩy của mình, Mộ Dung Nhạn mở Ngọc bài Truyền thức ra.
- Nhạn nhi…
Hai chữ này thốt lên, Mộ Dung Nhạn lệ ướt tràn mi, trong lòng kích động như có dòng nước ấm, hạnh phúc vô bờ dâng trào trong lòng, nghẹn ngào không thốt nên lời.
Nàng là một nữ hài tử biết làm chủ cảm xúc, nhưng lúc này đây, nàng thực sự không thể ức chế loại cảm xúc vui mừng này nữa.
- Tần… đại ca?
Mộ Dung Nhạn nghẹn ngào hỏi:
- Là chàng thật sao?
- Nhạn nhi, nàng có khỏe không?
Tâm tình Tần Vô Song lúc này cũng có chút kích động.
- Tần đại ca, Nhạn nhi không phải đang nằm mơ chứ? Nhạn nhi rốt cuộc cũng đợi được chàng rồi. Nhạn nhi vẫn tốt, rất tốt, Tần đại ca, chàng có khỏe không?
- Nhạn nhi, nghe này, ta không tiện nói nhiều với nàng. Ta hiện nay đang ở một nơi bí mật, sau này sẽ quay lại Hiên Viên Khâu. Bây giờ, nàng nói cho ta biết, tình hình của Hiên Viên Khâu và các quốc gia nhân loại hiện nay thế nào.
Mộ Dung Nhạn vừa nghe thấy vậy, lập tức bình tĩnh lại, nàng biết, tình lang của mình hiện đang bất tiện, lập tức tập trung, ức chế kích động trong lòng nói:
- Tần gia hiện nay đang thập phần nguy cấp, Thiên Đế Môn tấn công rất nhanh. Cha ta phỏng đoán, Tần gia nhiều nhất chỉ có thể kiên trì ba năm, có thể bị trận doanh Thiên Đế công phá. Ngoài ra, tình hình của các quốc gia nhân loại vô cùng bình ổn. Nghe nói, Thiên Đế Môn bị thế lực Đồ Đằng cảnh cáo mạnh mẽ, không được tiếp tục động thủ với các quốc gia nhân loại. Bây giờ, Tinh La Điện vẫn tốt, Thiên Tứ Vương Phủ cũng tốt, rất thái bình. Tần đại ca, ta đợi mười năm, vẫn luôn ở Thiên Tứ Vương Phủ, mỗi ngày đều ở trong Tổ đường cầu nguyện cho chàng.
Tần Vô Song trong lòng kích động như có một dòng nước ấm đáp:
- Nhạn nhi, thật vất vả cho nàng rồi!
Mộ Dung Nhạn nghe vậy, cảm thấy tất cả khổ cực mệt nhọc và lo lắng nhớ nhung, đều trở nên đáng giá.
- Tần đại ca, còn một chuyện ta muốn nói cho chàng, Triệu Mục Chi và Vi Dực đã bị một cao thủ thần bí cứu ra từ Thiên Đế Môn rồi.
- Hả?
Tần Vô Song vốn đang lo lắng cho hai người này, vừa nghe xong lời này nhất thời yên tâm hơn nhiều, vội hỏi:
- Là người nào cứu bọn họ?
- Cụ thể là ai thì vẫn chưa xác định được, người đó không báo tên họ. Nhưng hắn nói hắn ra tay bởi vì cùng chàng có một đoạn giao tình.
- Là hắn?
Trong đầu Tần Vô Song, liền hiện lên một đạo nhân ảnh, thanh âm đùa bỡn, bộ dáng lười biếng, cùng với cái chiêu bài của bọn lừa đảo giang hồ. Người đầu tiên hắn nghĩ đến, đích thị là Lý Bố Y.
Từ lần ở Vạn Hoa Cốc kia, Tần Vô Song cùng Thần thú Hộ sơn của Nga Mi Đạo Trường là Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ giao chiến, là Lý Bố Y ra mặt, cứu Tần Vô Song trong lúc nguy nan đó. Sau đó, Tần Vô Song biết, Lý Bố Y không phải tầm thường, khẳng định là cao thủ đỉnh phong ở đại lục. Bây giờ nghe Mộ Dung Nhạn kể, hắn liền biết, người có một đoạn giao tình với mình, có lẽ cũng chỉ có Lý Bố Y mới trượng nghĩa cùng với thực lực cường hãn như vậy.
Kim Quang Long Vương và Vương Thiền, mặc dù có năng lực này, nhưng giao tình hiển nhiên không đến mức đó.
- Tần đại ca, chàng có biết người đó là ai không?
- Ta đại khái đã rõ người đó là ai, hắn bất cần đời, phong lưu, thích đùa giỡn. Ta không biết rõ thân phận cụ thể của hắn, nhưng ta phỏng đoán, tu vi của người này, ít nhất có thể sánh ngang Đồ Đằng cường giả. Có lẽ so với Tân Thiên Vấn còn mạnh hơn nhiều.
- So với Tân Thiên Vấn còn mạnh hơn? Nếu như là hắn xuất thủ…
- Ài, nhờ người khác ra tay đều không phải chuyện tốt. Vận mệnh của mình phải do chính bản thân mình nắm giữ. Nếu người đó ra tay, hẳn sẽ không chờ đến bây giờ!
- Đúng vậy, nghe Triệu Mục Chi và Vi Dực nói, vị cường giả kia dẫn bọn họ đi qua chiến trường Vân Đỉnh Sơn, nhưng không hề ra tay. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mộ Dung Nhạn thở dài nói.
- Ừm, Nhạn nhi, cha ta và tỷ tỷ, cùng với đám người Bao Bao như thế nào rồi?
- Cũng tốt lắm, nhưng tất cả mọi người đều rất nhớ chàng. Chẳng qua tất cả chúng ta đều có chung một suy nghĩ, chắc chắn chàng sẽ không gặp chuyện gì không may!
- Ha ha, xem ra mọi người vẫn an tâm về ta. Nhạn nhi, nàng hãy chờ ta, ta sẽ trở về. Ba năm nữa, hừm, ta sẽ không để Tần gia phải chờ đợi hơn ba năm nữa đâu!
Khẩu khí của Tần Vô Song tràn đầy tự tin.