Khí Trùng Tinh Hà

Chương 736: Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, Đệ ngũ hoàn

Việc truy đuổi không đơn giản như chúng tưởng tượng. Truy đuổi đã vài ngày rồi, điều khiến chúng tuyệt vọng nhất là bọn chúng đã bị mất dấu của Tần Vô Song.
Không có Truy Tung Phù, không có manh mối, thậm chí một chút dấu vết cũng không có.
Giờ phút này, Tân Thiên Vũ không còn một chút ý khí khái phong phát nào nữa mà thay vào đó là một bộ dạng tang thương của một con gà mái vừa thảm bại.
Lôi Việt lúc này cũng không muốn đùn đẩy trách nhiệm hay trách oán Tân Thiên Vũ. Mọi chuyện đến mức này cũng không phải lỗi của Tân Thiên Vũ, trách móc thì có giải quyết được gì.
- Thiên Vũ đạo hữu, không thể không thừa nhận là chúng ta đã làm mất dấu tên tiểu tử đó.
Khẩu khí Lôi Việt đầy vẻ chua chát.
Khuôn mặt cũng có chút tư sắc của Tân Thiên Vũ vặn vẹo đau khổ, cơ hồ như sắp nghiến gãy răng:
- Tần Vô Song, Tần Vô Song, Tần gia sao lại có một tên yêu nghiệt như hắn? Chúng ta đều là Hóa Thần Đạo mà không đuổi kịp hắn sao? Không lẽ tên tiểu tử đó sớm đã là Thần đạo, cố ý giả heo ăn thịt hổ?
Lôi Việt chẳng biết nên khóc hay nên cười:
- Ta sớm đã nói rồi, tên tiểu tử này nhiều mưu mẹo, căn bản không thể dùng lẽ thường để phỏng đoán. Thiên Vũ đạo hữu, ta bây giờ đang lo lắng, tên tiểu tử này nếu như không diệt trừ, đợi đến khi hắn xuất hiện mới diệt trừ thì sẽ rất khó! Lần này bệ hạ không đích thân đuổi theo mà phái chúng ta đi là xem nhẹ hắn rồi!
Tân Thiên Vũ nghiêm mặt, nhưng cũng không thể không thừa nhận sự thực này. Bất luận là nàng ta hay Lôi Việt, chỉ cần chiến đấu trực điện đều có thể đánh bại Tần Vô Song. Nhưng kiểu truy kích này nếu như không có bên ngoài giúp đỡ, tuyệt đối không thể bắt được Tần Vô Song.
Người này quả thực quá yêu nghiệt.
- Lôi Việt, tính khí của Thiên Đế bệ hạ ngươi cũng biết, bây giờ chúng ta quay về biết ăn nói thế nào?
Tân Thiên Vũ đau khổ túm một lọn tóc đen. Cứ nghĩ đến cái chết của Tân Vô Kỵ cô ta lại cảm thấy lo lắng.
Thậm chí cô ta còn hoài nghi rốt cuộc chống lại Tần gia có phải là một quyết định sáng suốt hay không? Tần gia có một tên yêu nghiệt như thế này chỉ cần đủ thời gian, hắn tuyệt đối có thể trở thành cơn ác mộng của Tân gia!
Lôi Việt thở dài:
- Chỉ có thể viện lý do thôi. Nếu không chúng ta quay về sẽ chết chắc. Thiên Vũ đạo hữu là tộc muội của bệ hạ, có lẽ sẽ đỡ hơn, chứ Lôi Việt ta khó tránh khỏi trách nhiệm.
- Tính cách bệ hạ thế nào ta rõ nhất. Nếu ngài giết ngươi thì ta cũng không thoát được. Đây được gọi là biểu hiện công chính! Nhưng mà, bây giờ đang là lúc cần dùng người, ngài sẽ không giết chúng ta đâu. Ta chỉ lo là sau khi kết thúc mọi chuyện, ngài có còn truy cứu nữa không. Nhưng mà, có thể làm như ngươi nói, chúng ta phải tìm được lý do.
- Lý do gì? Nói thế nào đây?
Lôi Việt cười khổ sở.
- Rất đơn giản, chúng ta sẽ nói lúc truy sát Tần Vô Song đột nhiên lao ra một con Thần thú, khống chế hai ta nên mới để Tần Vô Song có cơ hội giết chết Vô Kỵ và La Thông Thiên.
Tân Thiên Vũ suy nghĩ rất nhanh.
Lôi Việt thì nói:
- Phượng Hoàng Sơn linh thú rất nhiều, tất cả đều đã chứng kiến cuộc chiến. Nếu như bịa ra linh thú, chỉ sợ không đủ lấp liếm.

- Cái này thì không cần phải lo, tu vi của linh thú trên Phượng Hoàng Sơn rất bình thường, căn bản không thể phát hiện chuyện gì đã xảy ra trên không trung. Lý do này chúng ta có thể dùng được, chỉ cần ta và ngươi kín miệng là ổn.
Lôi Việt thở dài:
- Những lúc như thế này không kín miệng thì ta thật có lỗi với mình.
- Vậy cứ quyết định như vậy!

Tần Vô Song thông qua Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, nhìn thấy Tân Thiên Vũ và Lôi Việt đã từ bỏ việc truy tung, hay có thể nói, hắn đã thoát khỏi nguy hiểm. Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng chưa dám mừng vội.
- Hai kẻ này không đuổi được mình, bây giờ có lẽ cũng đang nóng ruột lắm đấy. Tân Vô Kỵ chết rồi, bọn chúng quay về biết ăn nói thế nào? Ha ha, vấn đề này cứ để cho Tân gia tự ứng phó. Tốt nhất là cứ đại náo nội bộ để cho kế hoạch tấn công của Tân Thiên Vấn không thi triển được nữa! Nếu như không có sự giúp đỡ của các đại tông môn, không có nhiều Thần đạo cường giả xuất mã thì chỉ một mình Tân Thiên Vấn, một mình Thiên Đế Môn, Tần gia ta vẫn ứng đối được!
Tần Vô Song bắn chết La Thông Thiên và Tân Vô Kỵ, trận này có thể coi như toàn thắng. Triệu hồi hai con linh thú, hỏi lại tình hình tập lích, sau khi nghe báo cáo kết quả càng khoái chí hơn.
Mức độ thiệt hại của Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang cũng tương đương với bên Thiên Đế Môn. Chuyện này đương nhiên đã tạo thành sự đả kích quá lớn với ba tông môn. Đồng thời, cũng khiến ba tông môn trung lập phải run sợ. Ý đồ chiến lược có thể nói là đã đạt được rồi.
Tần Vô Song nhủ thầm:
- Trước mắt mình chỉ có thể làm được những điều này. Hy vọng Tổng bộ Tần gia có thể vững vàng… Vận mệnh của Tần gia và vận mệnh của tất cả tộc nhân Tần gia, ngay từ trước khi mình đến, mọi người đã luôn nỗ lực không ngừng vì tiền đồ Tần gia. Nếu như ông trời có mắt thì hãy phù hộ cho Tần gia tai qua nạn khỏi…

Đến Quy Vương Sơn, Tần Vô Song sau khi xác nhận không có tai mắt theo dõi mới lặng lẽ bước vào trong sơn động, hội hợp với nhóm Mộ Dung Nhạn.
Mộ Dung Nhạn khoảng thời gian vừa qua lúc nào cũng lo lắng sợ hãi. Mặc dù sớm đã được thông báo tình hình gần đây qua Ngọc bài Truyền thức nhưng tận mắt nhìn thấy Tần Vô Song rồi cô mới cảm thấy yên tâm.
- Lão Đại, lợi hại. Bây giờ ngay cả Hóa Thần Đạo cường giả cũng không làm gì nổi huynh! Ha ha ha, xem ra, bây giờ chắc chỉ có Tân Thiên Vấn mới khiến huynh nể sợ?
Tần Vô Song thì không lạc quan được như vậy:
- Bao Bao, không được xem nhẹ Hóa Thần Đạo. Nếu như chiến đấu trực diện thì Thần Tú Cung của ta cũng không thể ngăn nổi bọn chúng. Nếu như ta bị chúng kẹp ở giữa có lẽ cũng chẳng còn cơ hội sống sót. Ta có thể giết La Thông Thiên và Tân Vô Kỵ cũng là vì sử dụng chiến thuật hợp lý. Lại có thêm Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn giúp đỡ nên mới được vậy chứ nếu so thực lực thì ta vẫn còn kém xa Hóa Thần Đạo.
- Ừ ừ, Lão Đại huynh vào Thần đạo rồi thì sẽ không sợ bọn chúng nữa. Lão Đại, bây giờ chúng ta sẽ đi Vô Tận Đông Hải chứ?
Bao Bao hỏi
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Ta đã chờ đợi chuyến đi đến Vô Tận Đông Hải này quá lâu rồi. Ha ha, lần này thời gian có hơi dài đôi chút, vốn dĩ chỉ cần là Động Hư Cảnh đã có thể thôi động trận pháp rồi.
Tần Vô Song lúc này hiển nhiên đã vượt qua Động Hư Cảnh từ rất lâu rồi. Nếu như không bị trì hoãn bởi quá nhiều việc thì hắn sớm đã đến Vô Tận Đông Hải rồi.
Giờ phút này, hắn phải tranh thủ cơ hội đi xem Đệ ngũ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận có kỳ ngộ gì mới.

Mỗi lần khởi động Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận Tần Vô Song đều nhận được nhưng niềm vui bất ngờ. Nên đương nhiên lần này hắn có lý do để chờ mong.
Bởi vì chủ nhân của trận pháp đã từng nói, kỳ ngộ của những hoàn sau sẽ hấp dẫn hơn những hoàn trước rất nhiều.
- Tất cả mọi người người ngồi xuống để ta thôi động trận pháp.
Hai linh thú tả hữu ngồi hai bên trận pháp. Tần Vô Song thần quang thôi động như pháp chế thôi động trận pháp với những thủ pháp truyền tống giống như đã làm một năm trước, trực tiếp đưa bọn họ vào truyền tống thông đạo. Cũng không biết mất bao lâu bọn họ mới định thần lại được và lúc đó thì thần quang đã kịp thu lại và bọn họ thì đang ở một thế giới khác.
Vô Tận Đông Hải, đúng là đã đến Vô Tận Đông Hải rồi.
Mặc dù bọn họ vẫn còn trong sơn động nhưng phong cảnh trong sơn động đúng là đã thay đổi đôi chút. Thiết trí mỗi hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đều không có điểm đặc thù.
Nhưng với Mộ Dung Nhạn, người lần đầu tiền được cảm nhận sự kỳ diệu của trận pháp này mà nói, mọi chuyện đều quá mới mẻ.
- Tần đại ca, trận pháp này tổng cộng có bảy hoàn sao?
- Đúng, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận tổng cộng có bảy hoàn. Nhưng Đệ lục hoàn và Đệ thất hoàn ta vẫn chưa biết sẽ như thế nào. Đệ lục hoàn có thể sẽ là Đệ ngũ hoàn kéo dài ra. Nhưng Đệ thất hoàn theo như chủ nhân của trận pháp nói có lẽ sẽ vượt qua cảnh giới của sáu hoàn còn lại, là hạch tâm của cả trận pháp.
- Đúng là quá thần kỳ. Không biết ai là người đã thiết trí ra trận pháp cường đại, có thể xuyên qua bao nhiêu Cấm địa của Thần này nhỉ? Thật không thể tin nổi.
Mộ Dung Nhạn biết rõ thủ đoạn này tuyệt đối là tạo hóa chi lực thông thiên triệt địa. Nếu không, Truyền Tống Trận sao có thể xuyên qua được các Cấm địa của Thần.
Bao Bao cũng cười nói:
- Lão Đại. Ba hoàn đầu tiên của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đều ở các quốc gia nhân loại. Đệ thất hoàn lại là tầng đặc biệt nhất. Nói như vậy chỉ có Đệ tứ hoàn đến Đệ lục hoàn là ở Cấm địa của Thần. Đệ tứ hoàn ở Hiên Viên Khâu, Đệ ngũ hoàn ở Vô Tận Đông Hải, Đệ lục hoàn không lẽ lại ở một Cấm địa của Thần nào đó? Năm đại Cấm địa của Thần mới chỉ xuất hiện hai thôi mà. Đệ lục hoàn có thể nói là ba chọn một.
Tần Vô Song cười nói:
- Khi nào thôi động pháp trận sẽ có lời nhắc. Mọi người ngồi im một chỗ đừng nhúc nhích. Cẩn thận cấm chế phát động công kích.
Mộ Dung Nhạn biết điều đó nên cùng Bao Bao và Cô Đơn ngồi im một bên.
Tần Vô Song đã có kinh nghiệm của mấy hoàn trước nên tìm ra trận nhãn của Đệ ngũ hoàn một cách dễ dàng. Thôi động linh lực, chỉ chớp mắt, cấm chế đã được mở ra.
Vốn dĩ yêu cầu thấp nhất của Đệ ngũ hoàn là Động Hư Cảnh. Tu vi của Tần Vô Song đã là Kỳ Diệu Huyền Cảnh nên đương nhiên có thể thôi động trận pháp trận nhãn của hoàn này nhanh hơn tưởng tượng.
Giọng nói già nua quen thuộc lại vang lên:
- Kẻ may mắn, chúc mừng ngươi đã đến được Đệ ngũ hoàn, chứng tỏ tu vi của ngươi đã đăng đường nhập thất, bắt đầu đủ tư cách trùng kích vào thế giới cao tầng của Đại lục Thiên Huyền rồi. Có thể ngươi là Động Hư Cảnh, cũng có thể ngươi đã là Hư Võ Đại viên mãn rồi, thậm chí có thể cao hơn. Chuyện đó không quan trọng. Tu vi càng cao đối với ngươi mà nói càng có lợi. Nhưng phải nên nhớ là hoàn tiếp theo sẽ là hoàn quan trọng nhất trong Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận trừ Đệ thất hoàn ra. Nó được thiết trí ở Thiên Hỏa Nam Cương, nếu không có cảnh giới Thần đạo thì tuyệt đối không thể đi.
Không giống như những hoàn khác, bắt đầu từ hoàn này, sẽ có một cảnh cáo được nêu ra, mà cảnh cáo đó vô cùng quan trọng.
Tần Vô Song nghiêm nghị nói:
- Cảnh giới Thần đạo mới có thể thăm dò được Thiên Hỏa Nam Cương. Xem ra, Đệ lục hoàn của Thiên Hỏa Nam Cương vô cùng quan trọng, đồng thời cũng vô cùng hung hiểm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Giọng nói kia dừng lại đôi chút mới nói tiếp:
- Đến Vô Tận Đông Hải rồi, mức độ nguy hiểm với các tu luyện giả của các quốc gia nhân loại mà nói ít nhất phải gấp năm lần. Bởi vậy ở hoàn này, ta tặng ngươi một món quà, đây là một bộ Thần đạo Chiến y thay cho Trạm Lam khải giáp trước đây.
Một bộ Thần đạo Chiến y? Xem ra phần thưởng cũng không thiết thực cho lắm. Thần đạo Chiến y vừa rồi Tần Vô Song giành Quán quân ở Mộng Huyễn Thiên Trì cũng đã được một bộ rồi.
Đương nhiên, đồ tốt thì chẳng bao giờ chê nhiều.
Hoàn này là chuẩn bị cho Động Hư Cảnh dùng, Thần đạo Chiến y vốn dĩ đã vô cùng quý giá. Tần Vô Song cảm thấy không động lòng cho lắm bởi vì hắn tiến bộ quá nhanh, hơn nữa đã giành được một thứ còn quý giá hơn Thần đạo Chiến y nhiều là Thần Đạo Quả nên mới có tâm lý này.
- Món quà thứ hai là một cuốn Thần đạo Bí Lục, là một cuốn bí tịch giảng về tinh hoa tu luyện Thần đạo. Dù là Thần đạo cường giả thì cũng phải đánh nhau vỡ đầu để giành thứ này. Món thứ ba là một vật cần thiết để ngươi có thể sinh tồn ở Vô Tận Đông Hải: Huyễn Thủy Chi Luân. Vật này tu luyện giả nhân loại muốn vàoVô Tận Đông Hải nhất định phải chuẩn bị. Vật này khiến ngươi có thể đi trong nước như đi trên đất bằng. Bỏ qua thủy thế của Vô Tận Đông Hải. Huyễn Thủy Chi Luân tổng cộng có mười cái.
Tần Vô Song đang thầm cảm thấy kỳ lạ sao phải chuẩn bị những mười cái. Không lẽ chủ nhân của trận pháp này biết ta sẽ mang theo đồng bọn.