Khí Trùng Tinh Hà

Chương 720: Đại chiến Vấn Đỉnh Sơn

Tân Thiên Vấn sau khi khiến các tông môn trung lập khuất phục thỏa hiệp, khí khách phấn chấn, cộng thêm có Chân Thần Lục Binh trong tay, hắn rất có tự tin đối với lần công phá Tần gia lần này, vì vậy có vẻ càng thêm thỏa thuê mãn nguyện.
Tiếng quát của Tân Thiên Vấn, thanh âm giống như tiếng sấm chuyển động, khiến những Thần đạo cường giả khác phía bên Tân gia đều cảm thấy một trận cảm xúc mênh mông, khí huyết cuồn cuộn, ồn ào hồi ứng lại, phát ra khí tức Thần đạo cộng hưởng.
Trong nháy mắt, xung quanh Vấn Đỉnh Sơn một vùng khí tức Thần đạo cộng hưởng, hết cơn sóng này đến cơn sóng khác ùa tới. Khí thế này giống như trời rung đất chuyển, tu luyện giả có tu vi kém một chút, lồng ngực từng trận khó thở, tựa hồ hộc máu.
Thân hình của Tần Khiếu Thiên giống như cầu vồng từ Chính Khí Đường Tần gia bắn ra, vọt lên không trung thét dài một tiếng, phun ra từng luồng khí tức Thần đạo, từng đợt sóng Thần đạo cộng hưởng sản sinh đối kháng.
Hai luồng sức mạnh mặc dù có chút cách xa, nhưng bị Tần Khiếu Thiên kêu như vậy, độ thúc đẩy của khí lãng rõ ràng chậm hơn rất nhiều.
Đột nhiên, Tần Khiếu Thiên rống to một tiếng giống như sấm sét:
- Đi!
Toàn thân vạn đạo kim quang bắn ra hàng loạt, trực tiếp đâm xuống phía dưới nơi khí tức Thần đạo tập trung, vạn đạo kim quang này giống như mưa xối xả mà đến.
Nhất thời, trận doanh phía dưới càng một vùng hỗn loạn, những Thần đạo cường giả đó mặc dù đều là cao thủ, nhưng dưới công kích của Tần Khiếu Thiên, cũng không có người nào dám chậm trễ, đều nhảy lên tránh né.
Trong nháy mắt, khí tức Thần đạo tán loạn, hào quang loạn vũ.
Tần Khiếu Thiên cười to ha ha:
- Được, một đám người ô hợp!
Tân Thiên Vấn thấy Tần Khiếu Thiên vừa ra tràng, đã đánh đòn ra oai phủ đầu, giận dữ vô cùng, trong tay cầm một thanh đại kiếm khí tức vô cùng vương giả quát nói:
- Tần Khiếu Thiên, dám đấu một trận với ta không?
Tần Khiếu Thiên cười lạnh nói:
- Sợ ngươi sao? Nhưng để ta giết hai tên tôm binh tướng tép của ngươi để làm nóng người đã.
Nói xong, trường thưong trong tay Tần Khiếu Thiên giống như tia chớp kích phát mà đi. Nhanh như kinh hồng hóa vào không trung, vô số tàn ảnh xẹt qua, sát khí đột nhiên tăng nhanh.
- Lưu lại!
Tần gia rống to một tiếng, đại kiếm vút lên trời cao chém tới.
Một kiếm này bổ tới, theo lưu quang nhanh chóng tràn đầy, hư không phảng phất lập tức bị chém làm hai nửa, vết rách hư không thảm thiết tràn ngập phía chân trời. Phảng phất vắt ngang giống như rãnh trời rộng lớn.
Tần Khiếu Thiên âm thầm nghiêm nghị:
- A Đồ Kiếm?
Tân Thiên Vấn cười to nói:
- Không sai, Tần Khiếu Thiên, ngươi dám tiếp một kiếm của ta không?
Tần Khiếu Thiên sắc mặt có chút khẽ biến đổi, nhưng khí thế vẫn không tỏ ra yếu kém, cười lạnh nói:
- A Đồ Kiếm thì thế nào chứ? Ngươi có bản lĩnh, lực của một người thúc giục Chân Thần Lục Binh, ta sẽ nhận thua tại chỗ, một thanh Chân Thần Đạo vũ khí hèn mọn này, Tần mỗ ta vẫn chưa xem là gì.
Nói xong, hai chân rung lên, hai đạo bánh xe hỏa sắc lại xuất hiện dưới chân hắn. Bánh xe này lóng lánh hỏa thế kinh người, ngọn lửa thanh sắc mới nhìn chính là loại lửa khói vô cùng đáng sợ.
Tần Khiếu Thiên khẽ quát một tiếng, song luân thúc giục, tốc độ lại đề thăng lên gấp đôi, chuyển động trượt cao, dưới sự dẫn dắt của trường thương trong tay, ngọn lửa dưới chân giống như bị thương thế câu động, lập tức cuốn ra một con đại hỏa long sống động, khí thế vô cùng cuốn về phía Tân Thiên Vấn.
- Hỏa Long Khiếu Thiên!
Một tiếng gầm nhẹ, mũi thương của Tần Khiếu Thiên lại một lần điểm tới, từng đạo hỏa mang, giống như hỏa vũ bao trùm xuống dưới. Trong nháy mắt, hỏa cầu hàng ngàn hàng vạn, cuồn cuộn không ngừng đè ép xuống.
Tân Thiên Vấn giật mình kinh ngạc:

- Mọi người tránh ra!
Cùng như đồng thời, Tân Thiên Vấn toàn thân hoàng mang đại phát, đột nhiên, toàn thân Tân Thiên Vấn cũng bao phủ một trận kim quang.
Còn sau lưng, một đôi cánh khổng lồ cũng đón gió giương lên.
- Thiên Đế Chi Dực, Thiên Đế Chi Dực?
Tần Trọng Dương đang ở bên trong quan chiến nhìn thấy màn này, trong lòng trầm xuống, hít một ngụm lãnh khí, miệng thì thào lẩm bẩm, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cổ quái.
Tần Vô Song vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người khác ngoài mình, sau lưng mọc ra đôi cánh, giương mắt đờ đẫn, thì thào hỏi:
- Thiên Đế Chi Dực này, là thế nào vậy?
Tần Vân Nhiên thở dài:
- Thiên Đế Chi Dực này là một môn thần thông do Đồ Đằng Tộc khi Tân gia lên ngôi chủ nhân Thiên Đế Sơn, ban tặng cho Tân Thiên Vấn, cũng là khen thưởng đặc biệt của vị trí Thiên Đế mà Tân Thiên Vấn có được. Thiên Đế Chi Dực sau lưng Tân Thiên Vấn, từ trước đến giờ chưa từng thi triển qua, hôm nay đối mặt với Đại Chưởng môn, vừa bắt đầu đã thi triển Thiên Đế Chi Dực, xem ra, Tân Thiên Vấn này chuẩn bị quyết chiến với Đại Chưởng môn rồi.
Tần Vô Song nghiêm nghị, nhìn lên bầu trời, hai đại Chân Thần Đạo cường giả, ngươi đến ta ở, chiến đấu thành một vùng hỗn độn, với nhãn lực của bọn họ, căn bản không cách nào phán đoán được hướng đi của chiến cục.
Vì tốc độ đó thực sự là quá nhanh, căn bản đã vượt ra khỏi phạm vi lý giải của bọn họ.
- Tân Thiên Vấn cũng đột phá được Hóa Thần Đạo chín kiếp rồi, tiến nhập vào Chân Thần Đạo, Đại Chưởng môn lần này thật sự đã gặp kỳ phùng địch thủ.
Trong khẩu khí của Tần Trọng Dương có mấy phần tiếc nuối, nếu Tân Thiên Vấn không tiến vào Chân Thần Đạo, với thực lực của Đại Chưởng môn, hoàn toàn có thể dốc hết sức tiêu diệt đối phương.
Nhưng mà, thực lực này của Thiên Đế Tân Thiên Vấn, hoàn toàn có thể sánh vai ngang hàng với Đại Chưởng môn. Áp chế được Đại Chưởng môn, phía bên Tần gia, rất khó trăn trở nên lớn hơn nhiều.
Mấy Tôn giả vốn chủ trương gắng sức tranh đoạt từng tấc đất, nhìn thấy loại tình hình chiến đấu này, tất cả đều hổ thẹn không thôi. Lúc này mới thấy rõ bản thân giống như ếch ngồi đáy giếng như thế nào.
Chiến đấu của cấp bậc này, hữu dũng vô mưu căn bản không có tác dụng. Thiên Đế Tân Thiên Vấn chỉ là một kiếm thị uy đã có thể chém giết toàn bộ mười hai vị Tôn giả bọn họ rồi. Nói chuyện tranh đoạt tấc đất gì đó, căn bản không có bất cứ chỗ dựa nào cả.
Tần Khiếu Thiên không thẹn là Đại Chưởng môn Tần gia, chiến đấu quần đả với Tân Thiên Vấn, thế nhưng không rơi vào thế hạ phong. Hai người ở trong không trung, ngươi đến ta lui, chỉ hận không thể đem đối phương một chiêu tiêu diệt.
Sau đó, bất kể bọn họ dùng hết toàn lực như thế nào, vẫn chỉ là cục diện sức lực ngang nhau.
Trong lòng Tân Thiên Vấn cũng tức giận, hắn vốn luôn tự tin, bản thân ở tám môn Thiên Đế Sơn, có ưu thế thực lực tuyệt đối, bây giờ xem ra, căn bản không phải như vậy.
Tần Khiếu Thiên này, đè ép cũng không thắng được hắn.
Tần Khiếu Thiên cũng âm thầm nghiêm nghị, kinh ngạc nhìn Thiên Đế Tân Thiên Vấn, quả nhiên không phải là sóng đánh hư danh, nếu không phải mình bế quan hai trăm năm giành được đột phá, chỉ sợ còn thua thằng nhãi này.
Mặc dù như vậy, Tần Khiếu Thiên cũng không thấy bất cứ phần thắng nào. A Đồ Kiếm của đối phương quả nhiên lợi hại, khiến hắn cảm giác được áp lực vô cùng lớn.
Đáng sợ nhất chính là Thiên Đế Chi Dực. Tính cơ động và tính linh hoạt, hoàn toàn không thua kém Hỏa Vân Luân của hắn. Hai người trên mặt thân pháp cũng được xem là sức lực ngang nhau.
Điều này khiến cho Tần Khiếu Thiên không cách nào ngoài chọn lựa du đấu, do đó tay chân hỗn loạn, thỉnh thoảng đi tập kích những Thần đạo cường giả phía dưới.
Tân Thiên Vấn vừa chiến đấu, vừa quát lên:
- Thiên Thần, ngăn cản tiến công, phá hủy Vấn Đỉnh Sơn!
Tân Thiên Thần phất cờ chỉ huy, quát nói:
- Chư vị, cơ hội tiêu diệt Tần gia đến rồi, nhóm Hóa Thần Đạo cường giả đầu tiên, Ngưng Thần Đạo cường giả nhóm thứ hai, còn những người khác, ở trong nhóm thứ ba, xông lên!
Giữa lúc nói, hai đại Hóa Thần Đạo cường giả Lôi Việt và Yến Bắc Phi, cùng xông lên trước, hướng về phương hướng Chính Khí Đường Vấn Đỉnh Sơn, hóa thành hai luồng lưu quang, thẳng hướng mà đi.
Hóa Thần Đạo cường giả, các tông môn đều có một, còn Thiên Đế Môn, thực lực xếp thứ hai, trái lại không phải Tân Thiên Thần, mà là nữ tu luyện giả Tân Thiên Vũ, thiên phú vượt qua Tân Thiên Thần, hiện giờ cũng là cường giả Hóa Thần Đạo.

Tân Thiên Vũ cũng bay vút lên cao bắn tới, hướng về Tổng bộ của Tần gia.
Trong chốc lát mười mấy Thần đạo quang mang, trước sau hướng tới Tổng bộ của Tần gia áp bách xuống.
Ầm!
Đầu tiên là Lôi Việt và Yến Bắc Phi, thân hình đột nhiên đụng vào một đạo kim quang, toàn bộ thân thể cấp tốc bay ngược lại, khi nhìn về phía trước, trước mặt một bức tường khí vô hình lúc ẩn lúc hiện, phảng phất giống như nước gợn, kim quang êm dịu mà rất nặng, mang tới cho một người ta một loại cảm giác vô cùng trang nghiêm.
- Cấm chế, đó là cấm chế!
Lôi Việt hét to, ánh mắt đã đỏ rồi, hét lớn:
- Chư vị, mọi người đồng tâm hiệp lực, oanh kích cấm chế đó, nhất định có thể phá vỡ.
- Mọi người hãy hợp lực!
Yến Bắc Phi cũng phụ họa nói, đồng thời lại nói:
- Mọi người phải cẩn thận đề phòng bọn chúng bắn sau lưng đả thương người, Tần gia ti tiện, thích nhất là đâm sau lưng đả thương người khác.
Tần Vân Nhiên thấy Yến Bắc Phi phỉ báng Tần gia như vậy, nổi giận mắng:
- Đường đường là Chưởng môn Thiên Phạt Sơn Trang, lại không biết xấu hổ như vậy, đổi trắng thay đen.
Nhưng Tần Vân Nhiên thân là Ngưng Thần Đạo tám kiếp, so với loại Hóa Thần như Đạo Lôi Việt và Yến Bắc Phi vẫn có một chút chênh lệch, nội tâm mặc dù tức giận, nhưng cũng không dám tự tiện xuất chiến, vi phạm ý chỉ của Đại Chưởng môn.
Chỉ có thể căm hận nghiến răng nghiến lợi, nắm tay nắm chặt phát ra tiếng động khanh khách.
Tần Vô Song ánh mắt thâm trầm, nhìn thấy Thần đạo cường giả không ngừng tụ tập trước cấm chế, không kìm được hỏi:
- Nhị vị Chưởng môn, Đại Chưởng môn không có thúc giục đại trận hộ sơn, loại cấm chế bình thường này, có thể chịu được công kích toàn lực sao?
Tần Trọng Dương mỉm cười nói:
- Vô Song, từ đó đến Chính Khí Đường, cấm chế có sáu bảy đạo, mỗi đạo đều không ngừng tăng cường, bọn chúng có thể phá được đạo thứ nhất, cũng chưa chắc có thể phá được đạo thứ hai.
Tần Vô Song lắc đầu:
- Để bọn chúng thoải mái phá hủy cấm chế như vậy, tuyệt đối là không được.
- Ta đi dạy dỗ bọn chúng một chút!
Tần Vân Nhiên nổi nóng xông lên.
Tần Trọng Dương vội vàng túm lấy Tần Vân Nhiên:
- Lão Nhị, không thể lỗ mãng với mười mấy Thần đạo cường giả, lực xông lên của bọn chúng, đủ để thôn tính chúng ta, ngoài Đại Chưởng môn ra, chúng ta đều không thể kích động.
Tần Vân Nhiên khuôn mặt đỏ bừng, vào lúc này, biến hóa của chiến cuộc, cực dễ khiến tâm tính của người ta xuất hiện biến hóa. Tần Vân Nhiên cũng là nhất thời hấp tấp, suy nghĩ kỹ càng, cũng biết Tần Trọng Dương nói có lý.
Tần Vô Song vội vàng nói:
- Nhị vị Chưởng môn, chi bằng để ta đi!
- Ngươi?
Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương liếc mắt nhìn nhau, đồng thời lắc lắc đầu:
- Không ổn, Vô Song, ngươi không phải Thần đạo, dưới khí tức Thần đạo cường đại như vậy, sợ rằng lập tức sẽ bị thôn tính.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Ta không lại gần bọn họ, ở xa xa dùng Thần Tú Cung tập kích có thể bắn chết một tên thì tính một tên, giết không chết, vậy cũng có thể ung dung rời khỏi.
- Không được không được, Vô Song ngươi không thể đi!
Tần Trọng Dương lão luyện thành thục, hắn biết rất rõ ý nghĩa của Tần Vô Song đối với Tần gia, đương nhiên không thể để hắn đi vào chỗ nguy hiểm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Chính vào lúc này, một đạo cường quang đột nhiên đại trướng, trong nháy mắt, một đạo khí bạo cường đại, giống như thiên địa đột nhiên sụp đổ, ầm ầm nứt ra.
Mười mấy đạo quang mang Thần đạo, nháy mắt đánh trúng vào một chỗ, hình thành lực trùng kích bạo tạc cực mạnh.
Đạo cấm chế thứ nhất, nổ ầm ầm!
Cấm chế này bị phá vỡ, nhất thời linh lực bắn ra bốn phía, cùng với lực bạo tạc của Thần đạo, sản sinh chấn động cực lớn, khiến cho toàn bộ Vấn Đỉnh Sơn tựa hồ run rẩy.
Phía bên Chính Khí Đường, cũng là từng trận chấn động, trong ánh mắt của mọi người, đều lóe lên một tia bất an mãnh liệt, một đạo cấm chế lại nhẹ nhàng bị phá bỏ như vậy sao?