Chiêu này của Tần Vân Nhiên vô cùng tài tình, hắn không muốn vô duyên vô cớ kết thù oán với Nga Mi Đạo Trường, vì thế mới nhẹ nhàng gạt Nga Mi Đạo Trường ra. Tuy Nga Mi Đạo Trường không biết nói đạo lý nhưng lúc này cũng không thể ghi hận Tần gia nữa.
Nhưng dụng ý này cũng chỉ là thứ yếu, quan trọng là Tần Vân Nhiên chĩa mũi giáo vào thẳng Tân gia Thiên Đế Môn, cả Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông.
Kỳ thực, Hiên Viên Bạt đã bực bội vì bọn Tân Thiên Thần đứng ra làm chứng cho Nga Mi Đạo Trường, dù rằng trong việc tranh đoạt bảo vật, cường giả vi tôn, ai giành được thì là của người đó. Ngươi thất bại lại dùng cách này đối phó với đối thủ, hơn nữa lại ở trước mặt nhiều cao thủ các Cấm địa của Thần khác như vậy. Người ngoài nhìn vào, không biết họ nghĩ quan hệ nội bộ Hiên Viên Khâu thối nát đến mức nào.
Vì thế Hiên Viên Bạt thật ra cũng không đồng tình, nghe Tần Vân Nhiên nói vậy, lạnh lùng nhìn bọn Tân Thiên Thần.
- Ba ngươi vừa rồi thề thốt như thế, giờ có gì để nói?
Tân Thiên Thần lắp bắp:
- Bạt đại nhân, Vô Kỵ nhà ta đúng là bị Tần Vô Song hại. Hơn nữa mọi điều ta nói đều là thông tin từ Vô Kỵ, không hề nói quá hay nói sai. Có lẽ Vô Kỵ trong lúc vội vã, tin tình báo có xảy ra sai sót.
- Hừ, vậy Tần Vô Vọng, Yến Thiên Tùy và Lôi Oanh rốt cuộc là do ai giết?
Thần thú Bạch Hổ cười lớn:
- Hình như là ta ăn thì phải. Mấy tên đó chạy đến động phủ của ta mà diễu võ giương oai, đáng chết!
Những lời đó như chiếc roi da quất vào mặt Yến Quy Nam và Lôi Minh, cả hai đều nhìn Tân Thiên Thần, hiển nhiên là đang hỏi, rốt cuộc chuyện này là sao?
Chúng đâu có ngu, biết chuyện này có thể là Tân Thiên Thần cố ý che giấu. Tân Thiên Thần bất lực, đành đổ hết lên đầu Tân Vô Kỵ đã chết.
- Ài, đứa trẻ Vô Kỵ này dù sao vẫn còn hơi trẻ con. Những lời đó đều là hắn nói, Bạt đại nhân, ta không hề bịa đặt bất cứ điều gì.
Tân Thiên Thần dùng những lời lẽ ngu ngơ giải thích, tất cả đều đang nhìn hắn như nhìn một thằng hề.
Hiên Viên Bạt hừ một tiếng rồi nói với Tần Vân Nhiên:
- Vân Nhiên chuyện này rồi ta sẽ bẩm báo gia chủ, hôm nay ở Côn Luân Tiên Tông không tiện xử lý chuyện nhà.
Tần Vân Nhiên cũng biết địa vị của Tân gia trong Đồ Đằng Tộc, cũng biết chuyện này khó có thể giải quyết nhưng cũng đạt được mục đích kháng nghị rồi. Hắn gật đầu:
- Bạt đại nhân, Tần gia chúng ta đại lượng, không thiếu hiểu biết như họ.
Hiên Viên Bạt cười ha ha:
- Vân Nhiên ngươi có thể phát huy phong cách thì là tốt nhất rồi. Tuyết Thiền, việc đến đây cũng tạm ổn rồi chứ?
Chưởng môn Tuyết Thiền thật ra cũng cảm thấy đau đầu, đương nhiên muốn dẹp chuyện này đi, gật đầu nói:
- Chư vị, chuyện này đến đây là kết thúc, mọi người thấy sao?
- Hà hà, thế là tốt nhất, cười một cái bỏ qua ân oán, giải tán thôi.
- Giải tán, giải tán đi!
Đồ Đằng cường giả mở lời đương nhiên những người khác không có ý kiến. Vốn dĩ chuyện chẳng liên quan gì đến họ, náo nhiệt xem cũng đủ rồi, tất cả chỉ mong sớm giải tán, gật đầu lia lịa, ủng hộ kết thúc tại đây.
Diệu Vân Tiên Cô vẫn cảm thấy không cam tâm, đến trước Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ hỏi nhỏ:
- Hổ Thánh đại nhân, Thần Đạo Quả là do ngài ăn thật sao?
Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ để lộ hàm răng nhọn:
- Diệu Vân Tiên Cô, ngươi không tin cả lời của ta sao?
Đừng thấy Bạch Hổ trước mặt Vương Thiền và Lý Bố Y như cháu chắt, nhưng trước mặt cường giả Thần đạo bình thường thì địa vị của nó vẫn rất cao.
Dù nó chưa là Chân Thần Đạo, nhưng bất cứ tông môn nào ngoài thế lực Đồ Đằng ra đều không là gì với nó cả.
Một khi đột phá Chân Thần Đạo, với huyết mạch hậu duệ của Thánh Thú Bạch Hổ, địa vị của nó đương nhiên sẽ rất cao quý.
Nó nói vậy đương nhiên Diệu Vân Tiên Cô không dám nói gì nữa, chỉ có thể bực bội trong lòng. Vừa rồi Tần Vân Nhiên đã giúp bà ta hạ đài, nhưng nỗi hận trong lòng của Diệu Vân Tiên Cô với Tần Vô Song không hề vì thế mà giảm bớt.
Ánh mắt như có lửa nhìn Tần Vô Song, nếu ánh mắt có thể giết người thì Diệu Vân Tiên Cô tuyệt đối không ngại dùng ánh mắt giết Tần Vô Song hàng trăm lần.
Tần Vô Song không hề nhân nhượng, nếu nói từ khi xuất đạo đến nay, có nữ nhân nào khiến hắn cảm thấy vô cùng căm ghét thì đó chính là Diệu Vân Tiên Cô.
Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ thấy Diệu Vân Tiên Cô vẫn còn gườm gườm nhìn Tần Vô Song, truyền âm quát:
- Diệu Vân Tiên Cô, còn muốn sống thì cút ngay cho lão tử!
Sắc mặt Diệu Vân Tiên Cô tái đi, không ngờ Hổ Thánh đại nhân lại quát mình như vậy. Tuy chỉ là truyền âm nhưng khiến Hổ Thánh đại nhân nổi trận lôi đình như vậy, Diệu Vân Tiên Cô cuối cùng cũng cảm nhận được sự bất an.
Lại nghĩ đến những lời làm chứng hoang đường vừa rồi của Hổ Thánh đại nhân, Diệu Vân Tiên Cô bỗng hiểu ra điều gì đó, hăm he nhìn Tần Vô Song rồi nhanh chân bước ra ngoài.
Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ chậm rãi bước đến bên cạnh Tần Vô Song, cười, truyền âm nói:
- Anh bạn, trước đó là ta không phải!
Tim Tần Vô Song rớt một cái, Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ đã đi xa rồi.
Tân Thiên Thần trừng mắt nhìn Tần Vô Song, vẫn không hiểu tại sao tên tiểu tử này lần nào cũng may mắn như thế, hơn nữa lại là may mắn một cách vô lý.
Tân Thiên Thần không phải kẻ ngốc, lúc này hắn cũng đã lờ mờ đoán ra. Lời của Thần thú Bạch Hổ rất đáng nghi, Thần Đạo Quả đó sớm không ăn, muộn không ăn, sao lại ăn đúng vào lúc đó?
Hơn nữa nó là Thần thú muốn xung kích Chân Thần Đạo, ăn Thần Đạo Quả thì có bao nhiêu tác dụng? Căn bản là tác dụng không lớn!
Từ sự suy nghĩ đó, Tân Thiên Thần cảm thấy sự việc rất mờ ám. Lúc này hai bên cũng đã lật mặt rồi, Tân Thiên Thần cũng không khách khí, đến trước mặt Tần Vân Nhiên nói:
- Vân Nhiên, ngươi giỏi lắm!
Tần Vân Nhiên cười lạnh nói:
- Tân Thiên Thần, ban đầu không phải ngươi nói với ta là, hoặc chia Thần Đạo Quả cho ngươi, hoặc ngươi sẽ khiến Tần gia ta thành chuột qua đường sao?
Tát vào mặt, tát một nhát rất mạnh vào mặt.
Tân Thiên Thần mặt nóng phừng phừng, hận không có lỗ mà chui xuống đất. Hắn trừng mắt nhìn Tần Vô Song:
- Hy vọng các ngươi có thể may mắn mãi!
Thương Dạ và Tô Mật của Bàn Long Tộc cũng tiến lại:
- Huynh đệ, không ngờ hôm nay ngươi lại nổi danh như vậy. Ha ha, rất tốt, quen biết được một huynh đệ như ngươi thật là tốt!
- Huynh đệ, đây là nhạc phụ đại nhân của ta, cường giả của Bàn Long Tộc. Nhạc phụ đại nhân, đây là Tần Vô Song huynh đệ, có quan hệ sinh tử chi giao với hài nhi.
Long Đại Bảo cười ha ha:
- Trong hoàn cảnh này mà vẫn trấn tĩnh được như vậy, không hổ là huynh đệ sinh tử của con rể ta, rất tốt!
- Tên tuổi Vân Nhiên lão đệ, Long Đại Bảo ta ở Vô Tận Đông Hải cũng đã nghe qua.
Trước mặt Long Đại Bảo, Tần Vân Nhiên cũng không dám đón tiếp không chu đáo, hắn biết tu vi của Long Đại Bảo tuyệt đối hơn mình, chỉ e là cũng không kém Đại Chưởng môn là bao.
- Long huynh, lần nay may nhờ có lệnh ái thiên kim và lệnh tế làm chứng cho.
Long Đại Bảo cười nói:
- Đấy là đương nhiên thôi. Thôi, chúng ta giải tán thôi. Có cơ hội thì đến Vô Tận Đông Hải làm khách.
- Vô Song đệ, có thời gian thì đến Vô Tận Đông Hải, ca ca ta sẽ nhiệt tình đón tiếp!
Tần Vô Song cười:
- Được, đại ca, đệ nhất định sẽ đến Vô Tận Đông Hải.
Đây cũng không phải là lời hứa suông, lúc này Tần Vô Song đã rất mong chờ Đệ ngũ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận ở Vô Tận Đông Hải.
Vì thế mới nói, Vô Tận Đông Hải là nơi Tần Vô Song nhất định phải đến. Nay cục diện ngày càng khó khăn, Tần Vô Song cũng biết rõ sự bức thiết phải nâng cao thực lực. Vì thế hắn định sau khi rời khỏi Mộng Huyễn Thiên Trì sẽ đến Vô Tận Đông Hải khám phá Đệ ngũ hoàn.
Vì Tần Vô Song có dự cảm, sau trận chiến với Tân Vô Kỵ, Tân gia Thiên Đế Môn nhất định sẽ động binh đao với Tần gia. Đến lúc đó có lẽ là một trận đại chinh phạt.
Vì thế, việc cần làm gấp lúc này là nâng cao thực lực!
Mỗi lần vào hoàn tiếp theo của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận sẽ gặp được cơ ngộ vô thượng, hơn nữa lần sau tốt hơn lần trước. Vì thế Tần Vô Song rất mong chờ vào Đệ ngũ hoàn. Huống hồ, tu vi của hắn lúc này đã vượt qua yêu cầu khi khám phá Đệ ngũ hoàn, thời cơ thật ra đã rất chín muồi rồi.
Trở về chỗ ở, Tần Vân Nhiên thấy rất lạ:
- Vô Song, Thần thú Bạch Hổ sao lại nói như vậy? Thần Đạo Quả đã bị ngươi trộm mất thì nó không thể nào lại nói là mình đã ăn được?
Tần Vô Song thở dài:
- Có lẽ liên quan đến Lý Bố Y tiền bối.
Rồi Tần Vô Song kể lại việc Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ gặp Lý Bố Y.
- Lý Bố Y?
Tần Vân Nhiên cũng cảm thấy khó hiểu:
- Vị Lý Bố Y tiền bối này có lai lịch thế nào? Hóa Thần Đạo tám kiếp không đánh lại được? Lẽ nào là cường giả cấp Chân Thần Đạo? Chân Thần Đạo cường giả, trừ thế lực Đồ Đằng ra thì rất hiếm tông môn có được Chân Thần Đạo cường giả, lẽ nào Lý Bố Y là Đồ Đằng cường giả?
Tần Vô Song cười khổ, hắn cũng chỉ mới gặp Lý Bố Y ba lần, chỉ cảm thấy hình như không ở đâu là không có mặt Lý Bố Y. Nguồn truyện: Truyện FULL
Giờ Tần Vô Song cũng không hiểu, việc gặp Lý Bố Y rốt cuộc là tình cờ hay là có chủ định nữa.
- Nhị Chưởng môn, giờ ta càng lo lắng về Tân gia hơn. Tân Vô Kỵ chết, chắc chắn chúng sẽ có phản ứng, chỉ không biết bước tiếp theo chúng sẽ làm gì?
Tần Vân Nhiên nét mặt căng thẳng, gật đầu nói:
- Điều này nhất định phải chú ý, một khi Tân gia phát điên, nhất định chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng mới có thể đảm bảo cho Tần gia vượt qua cửa ải khó khăn.
- Á…
Một tiếng thét chói tai vang lên, hai cánh tay run rẩy ôm lấy mặt, đau khổ mà tuyệt vọng gào lên:
- Không!!
Toàn thân người này co giật liên hồi, ánh mắt đầy oán hận:
- Tần Vô Song… Tần Vô Song, ta sẽ không cho ngươi chết tử tế! Ta sẽ tiêu diệt Tần gia ngươi, tru di cửu tộc nhà ngươi! Ta sẽ không để ngươi chết an lành! Giết ta? Ha ha ha, ta đã nói rồi, kẻ giết được ta chưa ra đời đâu!
Giọng nói này nghe có vẻ giống Tân Vô Kỵ, nhưng có vẻ cao hơn. Có điều, người nói rõ ràng chính là Tân Vô Kỵ.
Chỉ là nếu có người nhìn thấy gương mặt người này thì nhất định sẽ rất kinh ngạc. Vì bề ngoài của người này lại là Nhược Bình Tiên Tử của Nga Mi Đạo Trường!