Khí Trùng Tinh Hà

Chương 679: Kế hoạch của Tân Vô Kỵ

Tân Thiên Thần cứ nghĩ mình đã nhúng nhường như vậy, Tần gia muốn thoái thác cũng khó, không ngờ Tần Vân Nhiên lại chối phắt như vậy.
Tân Thiên Thần cũng không phải hạng tầm thường, hắn cười ha ha, sắc mặt lạnh tanh nói:
- Được, Tần Vân Nhiên, vậy thì ngươi đừng trách ta làm việc quá tuyệt tình. Tần Vô Song… hắc hắc, một người trẻ tuổi đang yên đang lành, lấy thứ hắn không nên lấy, e là chưa đến Côn Luân Tiên Tông đã mất cái mạng nhỏ của hắn rồi.
Tần Vân Nhiên cũng phản kích lại:
- Điều này không cần ngươi phải bận tâm. Hình như kẻ mất cái mạng nhỏ không phải đệ tử của Tần gia ta thì phải?
Lời này đương nhiên là chỉ Tân Vô Vọng chết ở Vạn Hoa Cốc. Nét mặt của Tân Thiên Thần quả nhiên như bị roi quất vào, tái hẳn đi.
- Được được được, Tần Vân Nhiên, vậy chúng ta cứ đợi đấy rồi xem. Ta đảm bảo, lát nữa là mọi tông môn, người của năm đại Cấm địa của Thần sẽ đều biết Tần Vô Song có được Thần Đạo Quả. Ta xem hắn làm thế nào mà đến đây được!
Tần Vân Nhiên cười ha ha:
- Đa tạ ngươi quan tâm. Nhưng Tần Vô Song đã quay về Hiên Viên Khâu rồi. Căn bản là hắn không định đến đây. Ừm, để đảm bảo an toàn, hình như Đại Chưởng môn của ta dự định sẽ đích thân đến tiếp ứng.
Tân Thiên Thần lại như bị người ta quất cho roi nữa, ánh mắt đầy phẫn uất. Hắn nhận ra trước mặt Tần Vân Nhiên hắn chẳng chiếm được chút thế thượng phong nào. Lườm Tần Vân Nhiên một cái rồi hầm hầm bỏ đi.
Tuy về khí thế, Tần Vân Nhiên đã thắng Tân Thiên Thần, nhưng trong lòng chẳng thể vui được. Thần Đạo Quả là thứ tốt, nhưng vào tay rồi cũng chưa đảm bảo, phải được ăn rồi mới là đồ của Tần gia.
Ít ra thì phải về đến Tần gia, về đến Vấn Đỉnh Sơn mới tính là đồ của Tần gia. Tên Tân Thiên Thần này chẳng phải thiện nam tín nữ gì, hắn nói được là làm được.
Tuy có phần lo lắng nhưng Tần Vân Nhiên nghĩ bụng:
- Vô Song, đứa trẻ này từ khi xuất đạo đến nay luôn có điều bất ngờ. Có lẽ lần này nó cũng sẽ tạo ra kỳ tích. Từ cổ chí kim, những người làm nên đại sự có ai là không phải rèn luyện mới thành tài?

Lại nói về Tần Vô Song, sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Tần Vân Nhiên, hắn đã bình tĩnh hơn. Hắn suy nghĩ, Ngọc bài Truyền thức của mình được giải phong ấn thì chắc của Tân Vô Kỵ cũng thế.
Nếu Tân Vô Kỵ truyền tin ra ngoài thì Tần Vô Song không còn nghi ngờ gì sẽ trở thành mục tiêu của tất cả.
Vì thế nếu tiếp tục đến Côn Luân Tiên Tông có lẽ sẽ vô cùng nguy hiểm. Lúc này, cao thủ của năm đại Cấm địa của Thần đều đang tập hợp tại Côn Luân Tiên Tông, nguy hiểm thế nào không nói cũng biết.
Lấy Ngọc bài Truyền thức nói với Nhược Đồng:
- Nhược Đồng, một bằng hữu của ta vẫn còn ở Vạn Hoa Cốc, ngươi nhất định phải đảm bảo Thần thú không hại được huynh ấy. Huynh ấy tên là Cửu Phương Vân Phi.
Nhược Đồng nói:
- Chủ nhân, cấm chế của Vạn Hoa Cốc đã được mở ra hoàn toàn. Lúc này đã có rất nhiều tu luyện giả rời khỏi Vạn Hoa Cốc rồi.
- Cái gì?
Tần Vô Song kinh ngạc.
- Là tiểu sư muội làm. Đại sư tỷ cũng không ngăn cản, dường như tỷ ấy cố ý để tiểu sư muội làm vậy để tiểu sư muội phải chịu phạt trước Chưởng môn nhân.
Tần Vô Song biết Thủy Nhược Lan có tấm lòng lương thiện, không thể chấp nhận việc tàn sát trong Vạn Hoa Cốc như vậy nên mới mở cấm chế thả các tu luyện giả đi.
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song nhìn Ngọc bài Truyền thức, lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn ra thì phát hiện Cửu Phương Vân Phi đúng là đã rời khỏi Vạn Hoa Cốc.

Điều kinh ngạc nhất là Tần Vô Song thấy Tân Vô Kỵ cũng ra ngoài rồi, hơn nữa lại đang đuổi đến hướng của hắn. Nếu còn không đi thì không đến một khắc nữa Tân Vô Kỵ sẽ đuổi đến nơi.
Vừa nghĩ đến Tân Vô Kỵ là nộ hỏa của Tần Vô Song lại bùng phát!
- Dù có đến Côn Luân Tiên Tông hay không thì cũng không vội về Hiên Viên Khâu. Tân Vô Kỵ nếu đã ép người như vậy, nếu không đánh với hắn một trận e là nộ hỏa trong lòng không thể giải tỏa.
Từ đầu chí cuối đều là tên Tân Vô Kỵ này làm hỏng chuyện tốt của Tần Vô Song. Nếu không phải Tân Vô Kỵ chặn ở cửa động thì Tần Vô Song hắn đã sớm rời khỏi Vạn Hoa Cốc rồi chứ đâu đợi đến lúc cấm chế được khởi động?
Nghĩ vậy, Tần Vô Song lại không vội đi nữa, dọc đường đều để lại chút khí tức.
Nếu Tân Vô Kỵ ngươi không bỏ cuộc thì ta sẽ chơi cùng ngươi!
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Tần Vô Song. Nếu Tân gia Thiên Đế Môn đã không ngại trở mặt với Tần gia, mượn việc tranh giành Thần Đạo Quả, giết luôn Tân Vô Kỵ, điều này chắc chắn sẽ là một đòn đả kích nặng nề với Tân gia.
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song không chần chừ nữa, lấy Phong ấn Đồ quyển ra, niệm thần chú bắt đầu triệu hổi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hai đạo huyền quang lóe lên, dòng khí lưu mạnh mẽ lập tức cuộn trào ở xung quanh, một cái xoáy ốc khí lưu hình tròn dần bay lên từ mặt đất tỏa ra ánh sáng chói lòa.
Trong ánh sáng đó là ai đầu quái thú uy vũ, gương mặt dữ dằn, vươn người dãn gân cốt, giống như ác ma thức giấc vậy.
Grào! Grào!
Hai tiếng rống vang lên, mặt đất hình thành những đợt sóng xung kích không ngừng lan rộng. Trong vòng mười dặm mọi thứ đều trở thành bình địa.
Thân hình hai con linh thú cũng đang không ngừng biến hóa, cuối cùng, ánh sáng bùng phát, biến thành hai nam tử thân thể cao to, khí chất lạnh lùng, quỳ một gối trước mặt Tần Vô Song nói:
- Thôn Thiên Lục Ngô, Hắc Bối Huyền Xà bái kiến chủ nhân!
Tần Vô Song cười lớn:
- Thôn Thiên, Hắc Bối, cuối cùng cũng đợi được các ngươi. Mười hai Linh thú Phong ấn từ giờ đã đầy đủ rồi. Ha ha ha ha ha…
Quan hệ giữa mười hai Linh thú Phong ấn rất tốt, đều bắt đầu giao lưu với nhau. Nhưng Thôn Thiên Lục Ngô và Hắc Bối Huyền Xà hiển nhiên là thân phận cao hơn nhiều. Các linh thú khác đều kính sợ hai vương giả này.
Tần Vô Song nói qua về cục diện hiện tại:
- Tân Vô Kỵ đó chính là con trai của Thiên Đế, là nhân vật hàng đầu trong lứa đệ tử trẻ tuổi Thiên Đế Sơn, nay hắn âm hồn bất tán muốn gây rắc rối cho ta. Nay dù có đắc tội Tân gia cũng phải giết chế hắn, các ngươi nhất định phải trợ giúp ta một tay!
Hắc Bối Huyền Xà cười lạnh:
- Tên Tân Vô Kỵ đó có phải Thần đạo cường giả hay không?
- Hắn là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, chỉ cách Thần đạo một bước. Có điều, con trai của Thiên Đế thì chắc chắn có vũ khí Thần đạo và vô số trang bị khác…
- Trang bị với vũ khí đều là những thứ chết!
Thôn Thiên Lục Ngô nói:
- Chỉ có thực lực và cảnh giới mới là chân thực nhất. Vũ khí Thần đạo có lẽ có thể dọa kẻ khác, còn ta và Hắc Bối thì chẳng kiêng dè gì vũ khí Thần đạo. Một chọi một, hắn có vũ khí Thần đạo có thể sẽ chiếm thế thượng phong. Nhưng hai chọi một, dù có vũ khí Thần đạo thì hắn cũng sẽ chết không có chỗ chôn! Căn bản không cần chủ nhân phải ra tay!
Tần Vô Song thấy hai linh thú Thông Huyền Cảnh đỉnh phong đều rất tự tin, trong lòng có mừng nhưng cũng không lạc quan mù quáng. Hai linh thú này tuy mạnh nhưng tên Tân Vô Kỵ thần thông quảng đại, quỷ kế đa đoan, cũng không thể không đề phòng.
Nghĩ vậy, Tần Vô Song cười nói:

- Về chiến lược chúng ta có thể coi thường Tân Vô Kỵ nhưng về chiến thuật thì nhất định phải chú ý. Nếu đã chiến phải chắc chắn chiến thắng mười phần. Nếu không, để Tân Vô Kỵ chạy thoát thì rất không hay.
Tần Vô Song lúc này một lòng muốn trừ khử Tân Vô Kỵ, đương nhiên không muốn khi động can qua rồi nhưng lại không thể giữ chân được hắn.
- Chủ nhân yên tâm, có ta và Thôn Thiên, tên Tân Vô Kỵ đó có cánh cũng không bay được.
Hắc Bối Huyền Xà nói đầy tự tin.
Tần Vô Song gật đầu:
- Được!
Rất nhanh, Thâu Thiên Yển Thử quay lại:
- Chủ nhân, phía bắc có một khe núi cao bốn bề, giữa trũng sâu, là nơi tốt để phục kích Tân Vô Kỵ.
Tần Vô Song gật đầu:
- Được, vậy chúng ta chọn nơi đó!
Đến gần khe núi, Tần Vô Song nhìn Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, phát hiện Tân Vô Kỵ đã rất gần rồi. Tần Vô Song lấy Ngọc bài Truyền thức ra hỏi Nhược Đồng:
- Thần thú của Nga Mi Đạo Trường ở đâu?
- Hổ Thánh đại nhân vẫn đang truy sát số tu luyện giả còn lại ở Vạn Hoa Cốc.
Câu trả lời này khiến Tần Vô Song rất yên tâm. Chỉ cần con Thần thú biến thái đó không ra mặt thì có thể yên tâm đại chiến với Tân Vô Kỵ rồi.
Sau khi giết chết Tân Vô Kỵ, là chiến hay hòa còn phải tính tiếp!

Lại nói Tân Vô Kỵ đuổi theo Tần Vô Song, trong lòng cũng thấy hồ nghi:
- Tên Tần Vô Song chạy tháo thân cũng nhanh thật. Nhưng cuối cùng thì tu vi vẫn không đủ, muốn không để lại khí tức là không thể!
Đang nghĩ thì Ngọc bài Truyền thức vang lên tín hiệu của Nhị Chưởng môn Tân Thiên Thần:
- Nhị thúc, Tần Vân Nhiên nói thế nào?
- Lão ta rất không biết điều! Vô Kỵ, ngươi có chắc chắn có thể giết được Tần Vô Song không?
Tân Vô Kỵ tuy tự tin nhưng cũng không khoác lác:
- Nhị thúc, bản lĩnh khác của Tần Vô Song thì thường thôi, nhưng chạy trốn thì đúng là hạng nhất. Vô Kỵ sẽ cố gắng hết sức!
- Có cần ta thông báo cho các tông môn khác, để cho Tần Vô Song hắn thành con chuột qua đường đi đâu cũng bị đuổi đánh không? Ta tin, Nga Mi Đạo Trường nhất định sẽ rất có hứng thú với tên tiểu tử đó!
Tân Vô Kỵ vội ngăn lại:
- Nhị thúc, không cần đâu. Nếu Tần Vô Song có được Thần Đạo Quả, điệt nhi vừa hay có kế có thể khiến Thiên Đế Môn ta có được cớ danh chính ngôn thuận chinh phạt Tần gia!
- Ồ?
Tân Thiên Thần lập tức thấy hứng thú, có thể trực tiếp chinh phạt Tần gia? Như thế là tốt nhất. Dù có Thần Đạo Quả thì sao chứ? Có được rồi nhưng không có thời gian tiêu hóa!
- Lần này ở Vạn Hoa Cốc, Vô Vọng hy sinh, Lôi Oanh và Yến Thiên Tùy cũng nạp mạng. Tất cả sẽ đổ lên đầu Tần Vô Song, hỏi Tần gia tội gây nội chiến. Cộng với việc Tần gia vi phạm hiệp ước trước khi xuất phát, chúng ta xuất binh chinh phạt là rất danh chính ngôn thuận. Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông nếu thấy chúng ta ra tay, nhất định sẽ rất vui lòng làm tiên phong. Đến lúc đó…
Tân Thiên Thần bật cười:
- Hay, kế sách hay! Vô Kỵ, đây là kế sách hay! Ta sẽ liên hệ với Thiên Đế bệ hạ ngay. Chúng ta sẽ làm theo kế này. Hừ, Tần Vô Song muốn trốn về Thiên Đế Sơn? Vừa hay chúng ta sẽ đào hết cả mồ mả Tần gia lên!
Khẩu khí Tân Thiên Thần vô cùng tàn độc.
- Nhị thúc, mọi việc đợi tin tức của Vô Kỵ. Nếu con đoạt được Thần Đạo Quả thì chúng ta sẽ tính lại, còn nếu không thì chúng ta lập tức làm theo kế hoạch. Thúc ở Côn Luân Tiên Tông tiện thể công bố tin tức khiến Tần gia rơi vào thế yếu về mặt đạo nghĩa!
- Ha ha, cái này đương nhiên rồi. Vô Kỵ chút chuyện đó Nhị thúc hiểu mà!
Tân Thiên Thần cười gian tà, liếm liếm môi, ánh mắt tràn đầy sát khí, dường như chỉ hận không thể lập tức tiêu diệt Tần gia!