Tên La Trung chạy tới, hành lễ với Yến Thiên Tùy rồi nói:
- Yến đại ca, sao lại ở đây?
Bọn Yến Thiên Tùy không muốn bị bại lộ thân phận, thấy La Trung chạy tới, kỳ thực không muốn để ý tới hắn, nhưng nghĩ đến mối quan hệ của Thiên Phạt Sơn Trang với La Thiên Đạo Trường, nếu hoàn toàn mặc kệ hắn thì cũng không ổn, liền bình thản nói:
- Ta phải hỏi ngươi câu đó mới đúng.
La Trung gãi đầu cười hề hề:
- Vạn Hoa Cốc không phải có bày lôi đài chiêu thân đó sao? Tiểu đệ đến để thử vận may.
- Ngươi? Chiêu thân?
Yến Thiên Tùy chán nản:
- La Trung ngươi mà cũng muốn chiêu thân?
Nhưng hắn cũng không nghi ngờ gì tên La Trung, hắn nghĩ, đến Vạn Hoa Cốc mà không vì chiêu thân mới là lạ.
La Trung thấy Yến Thiên Tùy không nghi ngờ gì, mừng thầm, hỏi thăm dò:
- Yến đại ca cũng đến đây đánh lôi đài sao?
Yến Thiên Tùy hầm hầm nói:
- Ngươi thấy ta giống kẻ muốn lên lôi đài lắm sao?
Vừa dứt lời, Lôi Oanh và Tân Vô Vọng đều bật cười, chỉ có Tân Vô Kỵ là bình thản, ánh mắt vẫn nhìn về phía Vạn Hoa Cốc.
La Trung không phải kẻ ngốc, nhìn những người bên cạnh Yến Thiên Tùy ai cũng khí độ bất phàm, cười trừ:
- Nếu Yến đại ca xuất mã thì, hì hì, thì đương nhiên không gì ngăn cản được rồi. Yến đại ca, mọi người cứ làm việc đi, tiểu đệ không làm phiền nữa!
Yến Thiên Tùy khẽ hừ mũi, nói lạnh lùng:
- Đi đi, ra ngoài đứng có bép xép nhớ chưa? Coi như chưa từng gặp, càng không được để lộ thân phận bọn ta!
La Trung cười:
- Đương nhiên rồi. Có chết đệ cũng không nói lung tung.
Nói rồi hắn ngoan ngoãn xuống khỏi dốc núi.
Tân Vô Kỵ liếc nhìn La Trung, nói:
- Tên tiểu tử này không trung thực, ánh mắt gian xảo, lời nói không thành thực. Người của La Thiên Đạo Trường đều không đáng tin thế sao?
Yến Thiên Tùy cười trừ:
- Loại nhỏ nhặt đó, dù hắn có nói dối thì ta cũng không thừa hơi đi suy nghĩa, kệ hắn!
Tân Vô Kỵ nói:
- Hắn là tu luyện giả của Hiên Viên Khâu, không được Côn Luân Tiên Tông mời, tự nhiên chạy đến đây ngươi không thấy rất lạ sao?
Yến Thiên Tùy ngạc nhiên:
- Ý Điện hạ là?
Tân Vô Kỵ khẽ lắc đầu thở dài:
- Thôi vậy!
Yến Thiên Tùy thấy Tân Vô Kỵ như thế cũng không dám nói gì thêm, bèn chuyển chủ đề:
- Điện hạ, Nga Mi Đạo Trường đang định làm gì vậy? Thật chẳng hiểu ra sao!
- Chẳng hiểu ra sao? Đây chính là giở trò.
Tân Vô Kỵ bình thản nói:
- Nữ tu luyện giả của Mộng Huyễn Thiên Trì không tham dự hôn phối, các đệ tử hoàn tục chiêu thân, vừa hay liên hôn với tử đệ của các thế lực cường hào bốn phương, kỳ thực đó là một loại liên kết thế lực, hành động mở rộng thế lực một cách vô hình!
Yến Thiên Tùy ngẩn ra, nghĩ một lúc cũng thấy có lý.
Tần Vô Song từ nãy vẫn quan sát bọn Tân Vô Kỵ, thấy đệ tử La Thiên Đạo Trường xuất hiện, Tần Vô Song đã có vài phần hoài nghi. Lại thấy hắn rời đi thì Tần Vô Song càng thấy hồ nghi, dùng truyền âm nói với Cửu Phương Vân Phi:
- Cửu Phương huynh, huynh đợi ta ở đây. Ta đi xem hắn đi đâu.
Cửu Phương Vân Phi gật đầu.
Tần Vô Song giả bộ đi dạo xuống dốc, nhưng kỳ thực, từ khi La Trung đến hắn đã dùng Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn thu thập khí tức của La Trung, vì thế, tuy La Trung biến mất rất nhanh nhưng Tần Vô Song không phải vội.
Sau khi xác định, để không gây nghi ngờ gì, hắn mới đi về hướng mà La Trung vừa đi. Tên La Trung này đi không hề chậm, vừa rời khỏi dốc núi đã một mạch đi thẳng vào sâu trong cốc. Nếu không phải Tần Vô Song có tu vi cao hơn nhiều so với La Trung thì đúng là không dễ theo dấu.
Cũng may Tần Vô Song không cần phải như người khác nhất định phải đuổi theo ngay phía sau. Sau khi hắn xác định chính xác vị trí của La Trung rồi mới chậm rãi tiếp cận.
Càng tiến gần, Tần Vô Song càng thận trọng. Cũng may thuật ẩn thân của hắn đã rất lợi hại, đến gần nơi của La Trung vẫn không lo bị đối phương phát hiện.
Sau một đám dây leo rậm rạp có một sơn động, La Trung vòng qua đám dây leo đi vào trong. Tần Vô Song lặng lẽ tiến gần, dùng thần thức lắng nghe.
- La Nghị sư huynh, vẫn là huynh có nhãn lực tốt! Quả đúng là Yến Thiên Tùy, còn cả một tên hình như là người của Lôi Đình Tông. Hai tên còn lại đệ không biết. Một tên khí độ bất phàm, dường như Yến Thiên Tùy cũng có phần sợ hắn.
La Trung kể lại.
La Nghị trầm giọng hỏi:
- Ngươi có bị chúng theo dõi không?
- Hề hề, yên tâm đi. Chúng căn bản không hề nghi ngờ đệ. Hơn nữa cũng không muốn gặp đệ lắm. Chúng hỏi tại sao lại ở đây, đệ nói đến tham gia đánh lôi đài.
- Chúng tin sao?
La Nghị hỏi.
- Yến Thiên Tùy dường như không nghi ngờ gì, nhưng tên uy nghiêm nhất hình như không hứng thú gì, chẳng nói chẳng rằng, đệ không biết hắn có tin không.
La Nghị hỏi vài câu về dáng vẻ kẻ đó, La Trung miêu tả lại, La Nghị giật mình:
- Lẽ nào là Tân Vô Kỵ, con trai của Thiên Đế?
- Không phải chứ?
La Trung giật thót, nghĩ lại, nếu không phải Tân Vô Kỵ thì còn ai có thể khiến Yến Thiên Tùy phải sợ đến như vậy?
- La Nghị sư huynh, không… không ảnh hưởng gì đến chúng ta chứ?
La Trung nghe đến Tân Vô Kỵ, con trai của Thiên Đế, bất giác cảm thấy sợ hãi.
- Ngươi không hỏi chúng đến làm gì sao?
La Nghị hỏi.
- Đệ hỏi rồi, nhưng khẩu khí của Yến Thiên Tùy hình như không phải đến chiêu thân. Có phải đến vì bảo vật hay không thì tiểu đệ không thể hỏi được.
La Nghị bực bội:
- Ngươi không biết cách vòng vo mà hỏi sao?
La Trung ủ rũ:
- Áp lực của tên Tân Vô Kỵ đó quá mạnh, đệ còn không dám đứng ở đó lâu chứ đứng nói đến hỏi. La Nghị sư huynh, tình hình đó đệ có cách nào mà hỏi được. Sợ hỏi nhiều thì đệ sẽ để lộ điều gì mất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thật ra La Nghị cũng hiểu, tu vi của Tân Vô Kỵ nghe nói là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, cũng chỉ còn một bước nữa là thành Thần đạo cường giả, không thua kém gì tu vi của Đại Đạo tôn bọn chúng.
Trước nhân vật như vậy, La Trung có phản ứng như thế cũng không có gì lạ
- Thôi được rồi, bất luận chúng đến làm gì, ta quyết định, không đợi nữa, vào Vạn Hoa Cốc trước. La Trung, ngươi ở đây đón Tam Đạo tôn.
La Nghị quyết định mạo hiểm.
- La Nghị sư huynh, Vạn Hoa Cốc vẫn chưa mở, giờ mà vào có thể sẽ bị người của Nga Mi Đạo Trường phát hiện!
La Nghị hầm hầm nói:
- Nếu muộn nữa, đợi khi cấm chế Vạn Hoa Cốc được mở, tất cả ùa vào như ong vỡ tổ thì chúng ta làm gì còn ưu thế gì? Mặc kệ hậu quả như thế nào, ra tay trước vẫn hơn. La Trung, ngươi bảo Tam Đạo tôn và những người khác, nếu La Nghị ta gặp bất trắc gì, xin họ hãy an ủi người nhà ta. Nếu ta có thể lập được đại công thì La Thiên Đạo Trường chúng ta có thể vùng dậy rồi!
Khẩu khí La Nghị vô cùng kiên quyết, Tần Vô Song ở bên ngoài nghe cũng phải chau mày. La Thiên Đạo Trường rốt cuộc muốn giở trò gì đây? Lẽ nào chúng thám thính được Vạn Hoa Cốc có bảo vật gì sao?
Tần Vô Song cũng từng tiếp xúc với La Nghị, hắn tuy là kẻ ngoài mạnh trong yếu nhưng vẫn có chút thông minh, vẫn có đầu óc hơn La Đĩnh, ít nhất thì cũng biết tiến lùi vào thời khắc quan trọng.
Tần Vô Song buồn bực, nếu Vạn Hoa Cốc mà có bảo vật gì thật, La Thiên Đạo Trường ở tít tận Hiên Viên Khâu sao lại biết được chứ?
Hơn nữa nghe khẩu khí của La Nghị thì dường như thứ đó không tầm thường, nếu có được nó còn có thể vực dậy La Thiên Đạo Trường. Khiến La Nghị nói được những lời như thế thì thứ bảo vật này chắc chắn có liên quan đến thần thông. Nếu không thì La Thiên Đạo Trường sẽ không đủ tư cách nói đến chuyện vùng dậy!
La Nghị dặn dò La Trung xong liền ra khỏi sơn động. Tần Vô Song không muốn đánh rắn động cỏ nên cứ để La Nghị đi.
Hắn cũng hiếu kỳ rốt cuộc La Nghị đang mưu đồ điều gì?
Mãi đến khi La Nghị đã đi xa Tần Vô Song mới triệu hồi Thâu Thiên Yển Thử ra dặn:
- Yển Thử đi theo tên đó, không được kinh động đến hắn, xem hắn đến nơi nào. Có tin chính xác lập tức thông báo cho ta. Đừng để hắn phát hiện, cũng đừng đánh liều với hắn!
Thâu Thiên Yển Thử rất nhanh nhẹn, nhận lệnh rồi lập tức đi theo.
Tần Vô Song vụt một cái vào trong sơn động. La Trung đang ở trong sơn động, nghe thấy tiếng bước chân thì mừng rỡ:
- La Nghị sư huynh, huynh đổi ý rồi à?
Tần Vô Song hạ thấp giọng cười:
- Đúng vậy!
La Trung nghe giọng nói này không đúng, ngẩng lên thì thấy một đạo ánh sáng vút tới, còn dũng mãnh hơn cả rắn độc, quấn lấy cổ họng La Trung.
La Trung hồn bay phách lạc, kinh hãi nhìn kẻ mới đến.
Tần Vô Song tay cầm roi Nộ Giao Chi Hồn kéo La Trung lại, lạnh lùng hỏi:
- Muốn chết hay muốn sống?
La Trung khí phách không đủ, nằm trong tình cảnh này không chút do dự nói:
- Muốn sống, muốn sống!
- Muốn sống thì thành thật một chút.
Tần Vô Song cầm roi hất một cái, La Trung bay đập vào vách sơn động, rồi lại quấn chặt lấy hắn.
- Ta hỏi ngươi, ngươi là ai? Đệ tử môn phái nào?
Tần Vô Song đương nhiên biết thân phận của La Trung, hắn hỏi vậy là để xem La Trung có thành thực không.
La Trung không chút chần chừ:
- Ta là tán tu, không môn phái, ta…
Tần Vô Song cười lạnh, lại vung roi đập cả người La Trung lên trần sơn động, lên lên xuống xuống đến mười mấy lần, đập cho lục phủ ngũ tạng La Trung lộn tùng phèo.
- Cho ngươi thêm một cơ hội. Nếu vẫn còn nói láo nữa thì đừng hòng sống sót!
La Trung van nài:
- Đại nhân, xin tha mạng! Tiểu nhân sẽ nói thật, sẽ nói thật!
- Nói, ngươi là ai?
La Trung run rẩy nói:
- Ta… ta không phải tu luyện giả của Mộng Huyễn Thiên Trì, ta đến từ Hiên Viên Khâu, là đệ tử của La Thiên Đạo Trường.
Tần Vô Song cố ý hỏi:
- Tu luyện giả Hiên Viên Khâu? Các ngươi cũng đến vì bảo vật à?
- Bảo… bảo vật? Ngươi cũng biết?
La Trung kinh ngạc.
Tần Vô Song thản nhiên:
- Nói ít lời thừa thãi thôi. Tu luyện giả Hiên Viên Khâu sao lại biết được tin này?
Tần Vô Song rất hiếu kỳ về nguồn tin của La Thiên Đạo Trường. Trong đây có quá nhiều điều bí ẩn, Tần Vô Song không hiểu, hắn luôn có một cảm giác bất an rất mãnh liệt.