- Khiếu Nhật Thiên Phượng, ngươi phụ trách phối hợp tác chiến trên không, trực tiếp nghe mệnh lệnh của ta. Độc Giác Thần Mã và Tịnh Đàn Bảo Trư, các ngươi làm tay trái tay phải cho ta, cũng trực tiếp nghe ta ra lệnh. Ba ngươi có thể sẽ là chủ lực chiến đấu chính, nên chuẩn bị sẵn tinh thần.
- Vâng, chủ nhân!
Tần Vô Song đột nhiên nghĩ ra điều gì đó:
- Ta biết, sau khi bị phong ấn, các ngươi đã không còn khả năng tu luyện và hồi phục nữa. Nếu như các ngươi phát hiện linh lực của mình không đủ thì hãy thông báo với ta trước. Ta sẽ đưa các ngươi trở về trong phong ấn và cung cấp linh lực cho các ngươi.
Năm đại linh thú nghe nói Tần Vô Song có thủ đoạn này, mừng lắm, hai tay chà sát, nhất thời hăng hái vô cùng.
Tần Vô Song phân công xong nhiệm vụ, dặn dò:
- Nghe rõ mệnh lênh, chờ đợi hành động. Chỉ cần là từ cấp bậc Linh Võ Đại viên mãn trở lên, nhất quyết không cho đi qua.
Tần Vô Song hiểu rất rõ, ở các quốc gia nhân loại, Linh Võ Đại viên mãn đã có thể coi là tán tu mạnh nhất rồi. Nếu như là tán tu của các quốc gia nhân loại, mạnh nhất cũng không thể vượt qua Cao Linh Võ Cảnh.
Nếu là Linh Võ Đại viên mãn thì đó nhất định là tán tu đến từ bên ngoài Hiên Viên Khâu.
Còn bên trong Hiên Viên Khâu, nếu các tán tu ngay cả Linh Võ Đại viên mãn cũng không được thì không đủ tư cách, càng không có dũng khí đến các quốc gia nhân loại. Bởi vậy, những lời đồn đó dù có thực cũng tuyệt đối không có liên quan gì đến bọn chúng.
Mới ngày đầu tiên đã có từng tốp đông tán tu của các quốc gia nhân loại không ngừng rời khỏi Chi Tế Sơn. Những tán tu này, mạnh nhất cũng không thể vượt qua Trung Linh Võ Cảnh, Tần Vô Song đương nhiên để cho bọn chúng qua hết, tránh đả thảo kinh xà.
Ba ngày liền, những người đi qua đều chỉ là tán tu của các quốc gia nhân loại. Tần Vô Song đoán, tán tu các quốc gia nhân loại có lẽ cũng sắp đi qua hết. Nói cách khác, đám tán tu không sợ chết của Hiên Viên Khâu sắp xuất hiện.
- Nhóm đầu tiên đến nhất định phải ra tay thật mạnh để uy hiếp bọn chúng, cho bọn chúng biết các quốc gia nhân loại không phải là nơi bọn chúng có thể tàn sát tùy ý.
Tần Vô Song tự thề với bản thân.
Sau khi vào các quốc gia nhân loại, kinh qua trận chiến của Tần gia châu Bách Diệp, truy sát Tô Tổng quản, làm thất lạc bọn Bao Bao sau trận chiến ở Kê Quan Sơn, rồi lại tận mắt chứng kiến huyết án ở Oản Tử Cốc, nội tâm Tần Vô Song đã xuất hiện biến động rất lớn.
Nộ khí tích tụ trong lòng hắn cũng không ngừng tăng lên.
Giờ này khắc này, nghĩ tới lệnh truy sát cấp hai của La Thiên Đạo Trường, nghĩ tới cuộc đối thoại của La Đĩnh và Hắc Báo ở Cuồng Diễm Nhai, Tần Vô Song lại thấy lửa giận tràn ngập trong lòng.
Hầu Vương Sơn Chi Tế Sơn, Ngân Hầu Vương đã thiết trí toàn bộ Hầu Vương Sơn thành một cấm địa, không cho phép bất cứ đệ tử Hầu Tộc nào ra ngoài, đồng thời cũng không để tán tu bên ngoài nào tiếp cận được Chi Tế Sơn.
Đây là sự lựa chọn thông minh nhất của Ngân Hầu Vương trong thời điểm hiện tại, đối diện với cục diện hỗn loạn này, Ngân Hầu Vương biết, bây giờ điều duy nhất Hầu Tộc có thể làm là tự bảo vệ lấy mình.
Ngân Hầu Vương đứng trên Phong Hồi Phong, nhìn thấy một nhóm sáu người đang lẻn nhanh vào Chi Tế Sơn, thở dài nói:
- Đây là tốp thứ nhất, cũng là khởi đầu sự cho tai họa của các quốc gia nhân loại. Hy vọng mọi chuyện không biến thành thảm án đại họa như vạn năm trước.
Ngân Hầu Vương nhìn sáu người ấy, ai cũng là Hư Võ Cảnh cường giả, chẳng có nhân vật nào ở cấp độ Linh Võ Cảnh.
Sáu người này rõ ràng là một đội ngũ tán tu, nhìn cách bọn chúng tổ hợp nhất định không phải mới được tụ hợp. Tổ chức vô cùng hữu tự, kỷ luật cũng rất nghiêm minh, sáu người này bất luận là tiến hay lùi cũng đều rất chú ý, tuyệt không tự mình hành động, có vẻ khá ăn ý.
Lúc này, trời đã tối dần, sáu người này không vội vàng tiến lên mà chọn một nơi khá kín đáo để dựng trại.
Bọn chúng biết, sau khi tiến vào Chi Tế Sơn thì sẽ cách các quốc gia nhân loại không còn xa nữa. Càng gần các quốc gia nhân loại bọn chúng càng không thể sơ ý.
Bên trong lều trại, một tán tu tóc xõa rối tung ngồi dưới ánh đèn chăm chú đọc bản đồ. Tấm bản đồ này chính là của các quốc gia nhân loại.
Có ba người đang đứng vây quanh hắn, ba người này rõ ràng đều rất tôn trọng hán tử tóc xõa, không ai dám hé miệng nói nửa câu, chờ đợi hán tử tóc xõa lên tiếng.
Một lúc lâu sau, hán tử tóc xõa mới khe khẽ gật đầu:
- Ổn rồi, chỗ này cách biên giới các quốc gia nhân loại không xa, chưa đến một vạn dặm. Vào các quốc gia nhân loại rồi, muốn đi Đế quốc Đại La còn phải đi thêm vài vạn dặm đường nữa. Sáu huynh đệ chúng ta đi ngày đi đêm, có lẽ sẽ là nhóm đầu tiên đến sớm nhất. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Lão Đại, đến càng sớm, cơ hội của chúng ta càng lớn.
- Đúng vậy, Lão Đại, qua Chi Tế Sơn này, chúng ta đừng dừng lại nữa, một hơi tiến đến thẳng mục tiêu luôn đi, sớm đắc thủ, sớm rời đi mới là chính đạo.
Hán tử tóc xõa khẽ mỉm cười, cũng không trả lời, ngón tay gõ nhẹ lên bản đồ.
- Ta hiểu tâm lý các ngươi, nhưng các ngươi phải biết là, các quốc gia nhân loại mặc dù có thể hoành hành nhưng thứ mà chúng ta phải đối mặt là đám tán tu nghe tin kéo tới của Hiên Viên Khâu. Chúng ta mặc dù là những người đầu tiên đến đây sau khi nghe được thông tin, nhưng các ngươi phải biết là, những kẻ xuất phát sau chúng ta chưa chắc đã đến sau chúng ta.
Suy nghĩ của hán tử tóc xõa rất chu đáo, giơ hai ngón tay:
- Chúng ta chia thành hai cánh, mỗi cánh ba người, một cánh đi Bách Việt Quốc, cũng chính là tổ địa của Tần Vô Song, còn một cánh khác đi Tinh La Điện, là tông môn mà Tần Vô Song đã tu luyện. Lão Nhị, đệ đưa Lão Tam và Lão Tứ đi Tinh La Điện, ta đưa Lão Ngũ và Lão Lục đi Thiên Tứ Vương Phủ của Tần gia.
Một gã toàn thân áo xanh, trán rộng mũi sư tử gật đầu nói:
- Được!
Người này, đương nhiên là Lão Nhị trong nhóm. Một hán tử gầy gò đột nhiên hỏi:
- Lão Đại, huynh nói bảo vật Thần đạo trong truyền thuyết rốt cuộc là của Tần gia? Hay là của Tinh La Điện?
Hán tử tóc xõa trầm ngâm nói:
- Căn cứ theo bản đồ, Tinh La Điện tiếp giáp với Vô Tận Đông Hải, còn Tần gia trấn Đông Lâm nằm trong bụng các quốc gia nhân loại. Nếu xét về phương diện địa thế thì khả năng của Tinh La Điện lớn hơn. Nhưng nếu xét về tên họ của Tần gia thì không thể không liên hệ tới Tần gia Thiên Đế Sơn. Thiết Khiếu Tử không phải đã nói tên Tần Vô Song đó là đệ tử của Tần gia Thiên Đế Sơn sao? Vì vậy, khả năng bảo vật Thần đạo ở Tần gia lớn hơn.
- Bảo vật Thần đạo… Lão Đại, nếu như chúng ta có thể giành được bảo vật Thần đạo, sau này Khê Sơn Lục Ma chúng ta có thể chiếm cứ một vùng, tự lập tông phái, còn tốt hơn làm tán tu ai cũng có thể coi thường.
- Đúng vậy, làm tán tu phải chịu đựng đủ đường chèn ép, Lão Đại, lần này chúng ta nhất định phải thành công!
Hắn tử tóc xõa lại không lạc quan mù quáng như bọn họ, chỉ nói:
- Các ngươi không thể lạc quan mù quáng như vậy được, chuyện này chúng ta mới chỉ coi như có được một chút lợi thế. Nhưng chưa chắc chúng ta sẽ tới được trước. Mọi người phải chuẩn bị sẵn tinh thần. Nếu như tấn công chớp nhoáng không thành thì phải chuẩn bị tinh thần trường kỳ chiến đấu.
- Trường kỳ chiến đấu?
Lão Nhị áo xanh mũi sư tử có chút không hiểu:
- Lão Đại, sao còn phải chuẩn bị tinh thần trường kỳ chiến đấu?
- Thử nghĩ mà xem, lời đồn đã lan khắp Hiên Viên Khâu, ai có thể đảm bảo lời đồn này không truyền đến các quốc gia nhân loại? Một khi tin đồn truyền đến các quốc gia nhân loại không lẽ Thiên Tứ Vương Phủ và Tinh La Điện lại ngồi chờ chết? Bọn chúng nhất định sẽ nghĩ cách ứng phó.
- Vậy thì đã sao? Mọi người đều rõ thực lực của các quốc gia nhân loại mạnh nhất là Linh Võ Đại viên mãn, bất cứ ai trong số chúng ta đều có thể quét sạch bọn chúng.
Một hán tử mập mạp nói. Hán tử tóc xõa cười nói:
- Lão Tứ, luận sức chiến đấu, tông môn của các quốc gia nhân loại khẳng định không đáng để nhắc tới. Dù cho Lão Ngũ hay Lão Lục xuất mã thì cũng đủ để dẹp bằng bất cứ tông môn nào của các quốc gia nhân loại. Nhưng các ngươi đừng quên là, có câu nói rồng lớn không chống lại đàn rắn nhỏ. Ở các quốc gia nhân loại, bọn chúng là rắn tại chỗ, cho dù thực lực của chúng không đủ thì chúng cũng vẫn có hai cái chân, mà đã có chân thì chúng sẽ có thể chạy trốn!
Lão Nhị mũi sư tử cũng trầm ngâm nói:
- Lão Đại nói đúng, nếu như bọn chúng từ bỏ sào huyệt, chạy ra bên ngoài, các quốc gia nhân loại lớn như vậy, muốn tìm ra chúng cũng vô cùng rắc rối.
- Vì vậy mới nói, nếu như tấn công chớp nhoáng không thành thì sẽ rất có khả năng lâm vào trường kỳ chiến đấu, lúc đó đối thủ của chúng ta sẽ rất nhiều.
Hán tử tóc xõa dừng lại một lúc, lại nói:
- Các quốc gia nhân loại rộng hơn mười vạn dặm, mặc dù chỉ bằng một Phủ của Hiên Viên Khâu nhưng để tìm người trong mười mấy vạn dặm ấy thì cũng chẳng khác gì mò kim đáy bể.
- Nếu như tán tu của Hiên Viên Khâu không ngừng ập đến, lúc đó tìm kiếm trải thảm cho dù bọn chúng có mọc cánh hay chui xuống đất thì cũng có thể tìm ra được.
Lão Nhị mũi sư tử nói. Hán tử tóc xõa thở dài:
- Đợi đến khi triển khai tìm kiếm trải thảm thì xác suất vận may rơi xuống đầu chúng ta sẽ rất thấp.
- Đúng vậy, cho nên mới nói chúng ta phải tranh thủ thời gian, tập kích bất ngờ để tranh thủ cơ hội.
Hán tử tóc xõa gật gật đầu, nói với hán tử gầy gò và hán tử mập mạp:
- Lão Tam, Lão Tứ, hai ngươi ra ngoài thay cho Lão Ngũ, Lão Lục vào đây. Ta có lời muốn dặn dò bọn họ.
- Vâng!
Hai người đó đứng dậy, cung cung kính kính nhận lệnh.
Chỉ một lát sau, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng huýt sáo cảnh báo chói tai. Vừa nghe thấy tiếng huýt sáo, hán tử tóc xõa và hắn tử mũi sư tử cùng biến sắc, đứng bật dậy.
- Chuyện gì vậy?
Lão Nhị mũi sư tử tóm chặt binh khí, là một thứ vũ khí quái dị có hình răng cưa.
Cửa lều trại vén lên, Lão Tam gầy gò hổn hển chạy đến, mặt sắt như đất, nét mặt vô cùng hoảng sợ, lắp bắp nói:
- Lão Đại, đại sự không ổn, đại sự không ổn rồi!
- Như thế nào?
Hắn tử tóc xõa nhíu mày, hất tóc sang một bên, cặp mắt như điện bắn ra từng tia tinh quang.
- Bọn đệ tìm kiếm tứ phía mà không thấy Lão Ngũ, Lão Lục, ban đầu còn nghĩ bọn họ tự ý rời khỏi trạm gác nhưng bọn đệ đã tìm kiếm khắp nơi mới phát hiện ra bọn họ đã mất tích! Trong lúc đệ đang lên tiếng cảnh báo thì Lão Tứ đã trực tiếp bị một con quái vật tha đi mất.
- Quái vật?
Hán tử tóc xõa đã gặp nhiều biết nhiều vậy mà cũng phải ngẩn ra:
- Thế lực mạnh nhất của Chi Tế Sơn chính là Hầu Tộc. Ngân Hầu Vương của Hầu Tộc tu vi cũng chỉ là Luyện Hư Cảnh. Ngoài ra, Chi Tế Sơn có còn sự tồn tại cường đại nào nữa đâu? Có phải Hầu Tộc không?
Hán tử gầy gò hoảng sợ vô cùng, đầu lắc như điên:
- Không phải Hầu Tộc, con quái vật đó có cơ thể to lớn, lại thêm một đôi cánh rộng, tốc độ cũng rất nhanh, chớp mắt đã quắp Lão Tứ đi mất.
Hán tử mập mạp là Lão Tứ trong nhóm, mặc dù chỉ là Luyện Hư Cảnh cường giả, nhưng thực lực cũng không tệ, chí ít trong Chi Tế Sơn này cũng không có sự tồn tại nào có thể uy hiếp được hắn!
Mà Lão Ngũ và Lão Lục cũng đều là Luyện Hư Cảnh cường giả vậy mà lại biến mất không chút dấu vết?
Nghĩ đến đây, hán tử tóc xõa không khỏi cảm thấy ớn lạnh