Hồng Phong Nhân Tộc, cũng không phải chủng tộc của Chi Tế Sơn, cũng không phải là tộc đàn mang tính cố định. Hồng Phong Nhân Tộc là bao gồm tám lãnh địa khác nhau do tám Lĩnh chủ cùng nhau phụ trách quản lý. Và tám Lĩnh chủ cũng quản lý tất cả quan hệ lợi ích của Hồng Phong Nhân Tộc.
Tục truyền, tổ tiên của tám vị Lĩnh chủ đã di cư đến đây tám ngàn năm trước, và tổ tiên của bọn họ, trước kia là từ Cấm địa của Thần khác chạy đến đây, khi vừa mới tới, được gọi là Bát Đại Khấu.
Tám người đó thực lực rất cao, trở thành một bộ phận của chiến cuộc Chi Tế Sơn, lôi kéo hảo thủ khắp nơi, chiếm cứ nơi đây, trải qua ngàn năm phát triển, hình thành lên quy mô của Hồng Phong Nhân Tộc hiện nay.
Và Bát Đại Khấu từ tổ tiên đến nay, sở trường nhất chính là sử dụng trận pháp. Vì vậy mỗi một đời Lĩnh chủ của Hồng Phong Nhân Tộc, đều di truyền thủ đoạn của tổ tiên. Cũng chính vì dựa vào loại trận pháp di truyền này, mới khiến bọn họ có thể đủ ổn định bước chân ở Chi Tế Sơn. Bây giờ, tám vị Lĩnh chủ đều bị tiêu diệt, Hồng Phong Nhân Tộc chẳng khác nào trực tiếp mất đi trung tâm tinh thần. Những Trưởng lão này, có hơn phân nửa là không xuất phát từ gia tộc của tám vị Lĩnh chủ, vì vậy vừa bị Tần Vô Song quát, trong lòng đã mất đi mấy phần nhuệ khí, bắt đầu có chủ ý khác.
Còn những Trưởng lão thuộc về tám vị Lĩnh chủ, tất cả vẫn giữ ánh mắt đỏ bừng, cao giọng kêu lên:
- Mọi người cùng tiến lên, tiêu diệt tên tiểu tử thối này rồi hãy nói!
Một Trưởng lão trong nhất mạch Diệp Vấn Thông, địa vị rất cao. Vũ khí trong tay rung lên, quát:
- Là nam nhân thì hãy xông lên cùng ta! Tiêu diệt hắn!
Khóe miệng Tần Vô Song khẽ động, Nộ Giao Chi Hồn trong tay lại đột nhiên rung lên. Trường tiên giống như biết ảo thuật, đột nhiên kéo dài ra, trực tiếp vung về hướng vị Trưởng lão đó.
Đòn vung này giống như một luồng sét đánh lóe lên trong trời nắng. Khí thế bất thình lình, căn bản khiến người ta bất ngờ không kịp đề phòng. Chỉ mới lóe lên đã phong tỏa gã Trưởng lão Diệp gia trước mặt.
- Buộc!
Tần Vô Song thấp giọng quát một tiếng, cánh tay nhấc lên, liền đem gã Trưởng lão đó buộc vào trên Nộ Giao Chi Hồn.
- Là ngươi muốn tiêu diệt ta sao? Hay là ta tiêu diệt ngươi?
Tần Vô Song nhàn nhạt hỏi.
Lòng bàn tay vừa nhấc, đánh ra một luồng hồng quang, trúng vào mi tâm giữa đôi lông mày của người đó. Một tiếng phốc vang lên, đầu của gã Trưởng lão Diệp gia nghiêng xuống, đã bị Tần Vô Song thu hoạch tính mạng.
Chiêu thức này của Tần Vô Song thực sự khiếp sợ, nhưng có sức thuyết phục hơn bất cứ loại ngôn ngữ nào. Nộ Giao Chi Hồn trong tay nhẹ nhàng rung lên, ngân nga nói:
- Kẻ đầu hàng thì sống, kẻ phản kháng thì chết!
- Ha ha ha, được, kẻ đầu hàng thì sống, kẻ phản kháng thì chết!
Từ rất xa, một tiếng thét dài truyền đến. Chính là thanh âm của Bao Bao, xa xa kêu lên:
- Lão Đại, kế sách hay, ha ha! Hồng Phong Nhân Tộc thật sự hết đời rồi!
Kim quang chợt lóe, Bao Bao liền tiến đến gần, đã khôi phục lại tướng mạo thiếu niên, trong tay vẫn cầm theo một chiếc gậy lớn, vết tích chiến đấu khắp người.
- Bao Bao, tình hình bên đó như thế nào?
Tần Vô Song mở miệng hỏi.
- Bị ta tập kích giết chết hai tên. Ngân Hầu Vương tiến đến. Tiêu diệt Nhị Lĩnh chủ Trương Thanh Đồng, kẻ ngoan cố cuối cùng. Tám vị Lĩnh chủ, đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Bao Bao liếm liếm đầu lưỡi, ánh mắt lóe lên nhìn những Trưởng lão của Hồng Phong Nhân Tộc:
- Lão Đại, những tên này, lẽ nào còn muốn phản kháng hay sao?
Tần Vô Song cười nói:
- Đầu đảng tội ác đã bị giết, như rắn mất đầu, những tên này đã không còn ý chí chiến đấu rồi. Ngoài tâm phúc của tám vị Lĩnh chủ ra, những kẻ khác đồng ý đầu hàng, thì hãy thả cho bọn chúng một con đường sống.
Bao Bao cười nói:
- Lão Đại, tám vị Lĩnh chủ gì chứ, bọn chúng chính là con cháu của Bát Đại Khấu mà thôi.
Nói xong, cao giọng kêu lên:
- Các ngươi đều nghe rõ rồi chứ, phàm là con cháu của Bát Đại Khấu nhất định đều phải chết! Những Trưởng lão khác họ, chỉ cần đầu hàng, một mực không giết. Các ngươi hãy chứng nhận lẫn nhau!
Chiêu vô cùng độc ác này vừa xuất ra khỏi miệng, nhất thời khiến những cường giả của Hồng Phong Nhân Tộc phân thành hai nhóm phe cánh. Ở đây, trái lại có hơn phân nửa là cường giả khác họ, lần lượt đứng ra, tạo thành một phe cánh khác.
Cứ như vậy, những người nào khác họ, những người nào là con cháu của Bát Đại Khấu đều phân biệt vô cùng rõ ràng.
Cường giả Hồng Phong Nhân Tộc phái tới lần này đều là tinh anh. Mặc dù số lượng chỉ có mấy trăm, nhưng tất cả đều là cấp bậc Cao Linh Võ Cảnh.
Nhóm đội quân tiên phong, khoảng hai trăm người, lúc này đã bị Ngân Hầu Vương thanh lý hầu như sạch sẽ. Còn ở đây hai, ba trăm người, sau khi phân thành hai phe cánh, có hơn một trăm là con cháu chính thống của Bát Đại Khấu.
Bao Bao cười lạnh nói:
- Rất tốt, người thức thời mới là tuấn kiệt. Những kẻ khác họ các ngươi phải nhìn cho kỹ, đừng để con cháu của Bát Đại Khấu trà trộn vào trong phe cánh của các ngươi. Nếu xuất hiện một kẻ lọt lưới, một tên đệ tử của Bát Đại Khấu trà trộn vào trong, toàn bộ các ngươi đều bị giết chết! Cho nên, các ngươi phải kiểm tra cẩn thận, phát hiện có kẻ trà trộn vào trong đội ngũ của các ngươi, lập tức phải báo cáo ngay!
Tần Vô Song thấy Bao Bao đột nhiên có thủ đoạn cao cường như vậy, trái lại có chút bất ngờ.
Bao Bao thấy Tần Vô Song nhìn nó như vậy, không khỏi cười nói:
- Lão Đại, đừng nhìn ta. Đây là Ngân Hầu Vương dạy ta. Hắn chính là làm như vậy ở bên kia.
Đúng lúc đang nói, phía bên Ngân Hầu Vương đã dẫn theo mười mấy tù binh hướng về bên này đi tới.
Đội quân tiên phong hoàn toàn bị quét sạch. Ngân Hầu Vương và hai vị Hộ pháp đều mang theo nụ cười tràn đầy khoái trá, hiển nhiên vô cùng hài lòng với kết quả của trận chiến này.
Ngân Hầu Vương nói với đám tù binh:
- Những cường giả khác họ các ngươi, hãy tập trung lại một chỗ. Giám sát lẫn nhau, hoan nghênh khai báo!
Đệ tử khác họ ở hai bên đều tập trung lại một chỗ.
Thế lực truyền lại của tám vị Lĩnh chủ, tất cả đều mang sắc mặt xanh mét, có một số còn thấp giọng mắng chửi, còn lại là mặt xám như tro tàn, hiển nhiên, tất cả bọn họ đều biết số mạng của bọn họ là bị giết.
- Giết, giết!
Theo mệnh lệnh không mang theo chút nào tình cảm của Ngân Hầu Vương truyền xuống. Hai vị Hộ pháp của Hầu Tộc, Ngân Hầu Vương, cùng với Bao Bao, toàn bộ động thủ.
Mặc dù chỉ có bốn người, nhưng một người là cường giả Hư Võ Cảnh, một người là đỉnh cao của Linh Võ Đại viên mãn, còn lại hai người cũng là Linh Võ Đại viên mãn. Thế lực như vậy, giết những cường giả Tiên Thiên bình thường này, thật sự là dễ như trở bàn tay.
Ngoài mấy cường giả Cao Linh Võ Cảnh có thể có chút chống cự ra, những đệ tử chính thống khác, tựa hồ thoải mái tự nhiên giống như lưỡi liềm thu hoạch lúa mạch vậy, mỗi một đao đi qua, lại quét ngã một mảng.
Tần Vô Song và Tử Điện Phần Diệm Thú lại không động thủ, mà chỉ lặng lặng đứng nhìn. Nếu đổi lại là Tần Vô Song trước kia, ít nhiều sẽ có một chút lòng trắc ẩn.
Nhưng chiến đấu mấy năm nay, kinh nghiệm của mấy năm này, khiến hắn hoàn toàn dung nhập vào bên trong pháp tắc của Đại lục Thiên Huyền. Tranh đoạt ở đây chính là như vậy, không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng.
Nếu hôm nay người thắng là Hồng Phong Nhân Tộc và Dã Nhân Tộc, vậy thì lúc này người bị giết hại chính là Hầu Tộc. Chưa nói tới phân chia chính tà, mà chỉ là tàn sát toàn bộ đơn giản mà thôi.
- Lão Đại, ngươi đang nghĩ gì vậy?
Tử Điện Phần Diệm Thú hắc hắc cười hỏi.
- Không có gì!
Tần Vô Song nhàn nhạt trả lời.
- Không thể nào, ta thấy bộ dạng ngươi xuất thần như vậy, có phải cảm thấy giết chóc quá đẫm máu không.
Tần Vô Song thở dài nói:
- Đây là cái giá bọn chúng phải trả cho lòng tham của chính mình, pháp tắc tuần hoàn. Nhưng ngoài pháp tắc, dù sao đều là sinh mệnh rõ ràng, trong lòng có chút cảm khái cũng là chuyện rất bình thường đúng không?
Tử Điện Phần Diệm Thú cười lớn:
- Nhân loại các ngươi, chính là như vậy. Khi giết chóc thì hung ác hơn bất kỳ ai, sau khi giết thì lại có rất nhiều tình tự rối loạn. Vẫn là Thú Tộc chúng ta dứt khoát hơn.
Giữa lúc đang nói, phía bên Hầu Tộc đã hoàn thành việc giết chóc.
Ánh mắt Ngân Hầu Vương thâm thúy, khẩu khí thâm trầm nói:
- Mục tiêu tiếp theo là Dã Nhân Tộc!
Một khi đã làm thì không dừng lại, thế cục cũ của Chi Tế Sơn, bắt đầu từ hôm nay bị lật đổ hoàn toàn.
Ngân Hầu Vương cao giọng nói:
- Các ngươi đều nghe rõ rồi chứ, tấn công Dã Nhân Tộc chính là cơ hội tốt nhất để cứu mạng các ngươi! Nếu giết một cường giả Dã Nhân Tộc, thì chuộc được một sinh mạng của các ngươi. Từ nay về sau thả cho các ngươi tự do. Nhưng có một điểm, nhất định từ giờ phải rời khỏi Chi Tế Sơn! Nếu dẫm lên Chi Tế Sơn nửa bước thì cũng chỉ có một con đường chết.
Những cường giả khác họ của Hồng Phong Nhân Tộc biết muốn cứu lấy mạng sống tất nhiên không dễ dàng như vậy. Nghe nói tấn công Dã Nhân Tộc, giết một người có thể đổi lấy một sinh mệnh, đương nhiên sẽ không phản đối.
Kêu bọn họ đi làm vật hy sinh, bọn họ thật sự không vui vẻ. Nhưng chỉ là giết người đổi mạng, bọn họ tuyệt đối có tự tin! Lập tức nhất loạt đồng thanh nói:
- Vâng!
- Hầu Tộc chúng ta nói một là một, các ngươi không cần lo lắng chúng ta đổi ý. Chuyện lần này, nếu không phải hai tộc các ngươi hiếp người quá đáng, Hầu Tộc cũng không thể động thủ trước với các ngươi! Cho nên, tất cả chuyện này đều là do các ngươi tự chuốc lấy. Bây giờ, chính là lúc các ngươi chuộc tội cho sai lầm của mình!
- Vâng!
Ngân Hầu Vương thấy những thế lực tàn dư của Hồng Phong Nhân Tộc cũng không có tình tự bất mãn và phản kháng, lập tức tranh thủ cho kịp thời cơ nói:
- Việc không nên trì hoãn nữa, bây giờ xuất phát.
Trận tranh đấu bên trong nội bộ Chi Tế Sơn, theo sự sụp đổ của Hồng Phong Nhân Tộc, đã chú định xong kết cục. Dã Nhân Tộc hốt hoảng quay trở lại Bộ lạc Dã Nhân Tộc, còn chưa ổn định gót chân, đã bị cường giả của Hầu Tộc tập kích giết chết rất nhiều.
Ngân Hầu Vương và Bao Bao cầm đầu, Tần Vô Song trợ trận, hành động chặt đầu vô cùng thuận lợi. Một khi năm gã Tù trưởng của Dã Nhân Tộc bị giết, Dã Nhân Tộc cũng sụp đổ tan tành, bị Hầu Tộc giết đến không còn một mảnh giáp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Trận chiến này, Hầu Tộc thu được toàn thắng, đem tầng trung tâm thống trị của Dã Nhân Tộc giết chết toàn bộ, đồng thời đem Dã Nhân Tộc biến thành bộ lạc nô lệ, từ nay về sau không có bất cứ địa vị nào ở Chi Tế Sơn.
Còn Hồng Phong Nhân Tộc, con cháu chính thống của Bát Đại Khấu, chết thì chết, trốn thì trốn, tháo chạy bảo toàn tính mạng, trong trăm người thì khó tìm được một người sống sót. Toàn bộ Chi Tế Sơn, nhất thời rơi cả vào trong tay Hầu Tộc.
Còn những cường giả khác họ của Hồng Phong Nhân Tộc, vì bảo toàn sinh mệnh, cũng vô cùng dũng mãnh, trong chiến đấu tiêt diệt Dã Nhân Tộc, phát huy không ít tác dụng. Đương nhiên cũng có bộ phận bị chết, nhưng phần nhiều đều là giành được tính mạng trong chiến đấu ở trận chiến này.
Ngân Hầu Vương cũng không phải đuổi tận giết tuyệt, triệu tập mọi người nói:
- Hầu Tộc ta không vi phạm lời hứa, bây giờ thả cho các ngươi rời đi. Từ nay không được tiến vào Chi Tế Sơn nửa bước!
Những cường giả khác họ của Hồng Phong Nhân Tộc vốn còn có chút suy tính hơn thiệt, nghe Ngân Hầu Vương nói như vậy, tất cả đều đội ơn, bày tỏ thái độ:
- Đa tạ đại ân Ngân Hầu Vương không giết, chúng ta nhất định rời khỏi Chi Tế Sơn, suốt đời không bước chân vào Chi Tế Sơn nửa bước.
Tần Vô Song đột nhiên nói:
- Khoan đã!
Những cường giả khác họ Hồng Phong Nhân Tộc này, đều đã nhận thức qua thủ đoạn của Tần Vô Song, những ngày này cũng nghe nói đến rất nhiều sự tích của Tần Vô Song, biết Diệp Vấn Thông là người mạnh nhất của Hồng Phong Nhân Tộc, chính là do thiếu niên trẻ tuổi này giết chết. Vì vậy đối với Tần Vô Song vô cùng kính nể, nghe hắn mở miệng, những người này trong lòng đều lo lắng bồn chồn dừng lại cước bộ.
Nghĩ đến sự tình lại có biến cố, biểu tình càng thêm mất tự nhiên. Lúc này, vận mệnh của bọn họ căn bản không được nắm giữ trong tay bản thân.