Lần bế quan này Tần Vô Song mất đến gần một tháng. Tiêu hóa dung hợp số linh lực hút được từ Tả Thiên Tứ chỉ là một giai đoạn, mất khoảng mười ngày. Tần Vô Song biết, nồng độ linh lực của Hư Võ Cảnh cường giả không phải bình thường, vì thế hắn cũng không mong phải nhanh.
Tuy chỉ hấp thụ được năm sáu phần linh lực Tả Thiên Tứ nhưng với Tần Vô Song mà nói thì đã là lần đại bổ chưa từng có trước đây.
Trước trận chiến hắn chỉ cách Linh Võ Đại viên mãn một bước, chỉ cần một chút thúc đẩy nữa là có thể thành Linh Võ Đại viên mãn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Vì thế mà số linh lực hút được từ Tả Thiên Tứ lần này, Tần Vô Song định một mũi tên trúng hai đích, một là đột phá cửa ải trước mắt lên Linh Võ Đại viên mãn. Đồng thời bước một bước dài trên con đường đó, củng cố cơ sở để sau này đột phá Hư Võ Cảnh.
Dù gì với cục diện hiện nay, Linh Võ Đại viên mãn có thể đảm bảo hắn vô địch ở các quốc gia nhân loại nhưng chặng đường tiếp theo cần hắn phải có thực lực cao hơn nữa.
Lần này giết chết Tả Thiên Tứ, bất luận La Thiên Đạo Trường làm gì thì hắn cũng phải có một phải sự chuẩn bị cần có. Với Tinh La Điện thì La Thiên Đạo Trường có thể gọi là một đối thủ cực kỳ lớn mạnh.
Có điều, Tần Vô Song được Mộ Dung tiểu thư cho biết, vạn năm trước, giữa các vùng Cấm địa của Thần có một hiệp ước quy định các thế lực ở vùng Cấm địa của Thần không được trực tiếp can thiệp vào tranh chấp ở các quốc gia nhân loại.
Hiệp ước này kỳ thực cũng là cách duy nhất để bảo vệ các quốc gia nhân loại. Nếu không, với sự lớn mạnh của các thế lực vùng Cấm địa của Thần, tìm bừa một người cũng có thể khiến tất cả các quốc gia nhân loại náo loạn.
Tuy có hiệp ước này nhưng từ hành động của La Vân có thể thấy được cách làm của La Thiên Đạo Trường. La Thiên Đạo Trường dù không trực tiếp can dự nhưng các thủ đoạn gián tiếp thì có thừa để Tinh La Điện lãnh đủ.
Vì thế, Tần Vô Song giết Tả Thiên Tứ chỉ là kết thúc những phiền phức trước mắt. Tiếp sau đó còn có những rắc rối lớn hơn không thì chưa biết được. Bất luận La Thiên Đạo Trường có để yên hay không thì Tần Vô Song cũng phải chuẩn bị đề phòng.
Giờ hắn vẫn nhớ, trước đây phụ thân nói cho hắn về bí mật về tổ huấn, liên quan tới một cái cơ quan trong tổ đường, nghe nói nó nói về lai lịch của tổ tiên Tần gia. Tuy Tần Vô Song không hứng thú lắm về lai lịch của tổ tiên Tần gia nhưg hắn cũng muốn biết rốt cuộc tổ tiên Tần gia có liên hệ gì với Tần gia ở Thiên Đế Sơn Hiên Viên Khâu không.
Mộ Dung tiểu thư từng khuyên hắn đến nương nhờ Tần gia ở Hiên Viên Khâu nhưng hắn đã từ chối. Tần Vô Song không hề cố ý như thế, chỉ là trước khi biết rõ tổ tiên của mình có liên quan gì đến Tần gia Hiên Viên Khâu hay không, hắn không muốn chủ động đi dâng hiến sự ân cần.
Phù!
Tần Vô Song thở ra một hơi vứt hết những suy nghĩ ra khỏi đầu. Một tháng bế quan, một tháng nỗ lực đã khiến kế hoạch định sẵn của hắn đã trở thành hiện thực.
Thăng cấp lên Linh Võ Đại viên mãn chỉ là một bước tất thành khi có thời cơ chín muồi. Quan trọng nhất là dựa vào số linh lực của Tả Thiên Tứ đi được hơn một nửa lộ trình của con đường Linh Võ Đại viên mãn. Điều này với Linh Võ Đại viên mãn cường giả mà nói thì đúng là một kỳ tích!
Tần Vô Song lúc này chỉ trên phương diện linh lực thôi đã hoàn toàn vượt qua Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì. Nói một cách không khách khí thì Tần Vô Song nay đã là người mạnh nhất Tinh La Điện.
Tần Vô Song cũng không để tâm lắm đến cái hư danh ấy. Mục tiêu của hắn bây giờ không đơn giản chỉ ở các quốc gia nhân loại nữa. Hắn biết chặng đường tiếp theo phải đi là Vô Tận Đông Hải, là Hiên Viên Khâu!
Tần Vô Song đứng dậy, khẽ thở ra một hơi rồi nói:
- Cô Đơn, Bao Bao, hai ngươi ra đi!
Vừa dứt lời, hai bên trái phải nhảy ra hai cái bóng, chính là Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú.
- Vô Song lão đại xuất quan rồi à?
- Lão Đại, xem ra tu vi của Lão Đại tăng cao thật rồi!
Hai bảo vật sống mỗi con một câu hỏi han. Tần Vô Song tâm trạng rất thoải mái:
- Lần bế quan này thu hoạch được không ít. Không những ta thăng cấp lên Linh Võ Đại viên mãn mà còn có được sự đột phá không nhỏ trên con đường này. Tuy không dám nói với tay là tới Hư Võ Cảnh những ít nhất cũng đã bước tới hướng đó.
- Hư Võ Cảnh!
Khẩu khí của Tử Điện Phần Diệm Thú có phần rất nồng nhiệt, rất mong chờ!
Bao Bao cười híp mắt:
- Cô Đơn ca, đừng có nghiến răng nghiến lợi nữa đi. Mỗi lần nhắc đến Hư Võ Cảnh là ngươi lại thế. Lẽ nào như thế có thể giúp ngươi đột phá sao? Muốn thăng cấp Hư Võ Cảnh thì còn phải dựa vào thiên phú và cơ ngộ!
Tử Điện Phần Diệm Thú kêu lên:
- Thiên phú của ta lẽ nào lại kém sao? Bao Bao, sẽ có ngày ta đuổi kịp ngươi, đừng có đắc ý quá!
Bao Bao cười:
- Đợi khi ngươi lên Hư Võ Cảnh chưa biết chừng ta đã lại đột phá nữa rồi ấy chứ. Luyện Hư Cảnh chỉ là giai đoạn đầu của Hư Võ Cảnh. Phía sau còn có Hóa Hư Cảnh, Động Hư Cảnh, Hư Võ Đại viên mãn. Khi ngươi lên Luyện Hư Cảnh, chắc chắn ta đã là linh thú cấp Hóa Hư Cảnh rồi, ha ha ha ha…
Tử Điện Phần Diệm Thú biết không phải Bao Bao đang nói bừa, ai bảo người ta có huyết thống Thái cổ Thần vượn cơ chứ? Huyết thống Thái cổ Thần vượn đó là thứ mà các linh thú khác ngưỡng mộ còn không kịp. Cơ ngộ hay nỗ lực thì Hậu Thiên võ giả còn có cơ hội chứ huyết thống thì chỉ có ở Tiên Thiên cường giả mà thôi!
- Cô Đơn, Bao Bao là dị chủng, chúng ta không nên so sánh với nó để khỏi buồn rầu. Ngươi so với ta chắc chắn sẽ lên Hư Võ Cảnh sớm hơn. Như vậy thì tâm lý chắc ổn định rồi chứ?
Tần Vô Song trêu. Bao Bao cười hì hì:
- Vẫn là Lão Đại có tinh thần hy sinh. Cô Đơn ca, ngươi phải học tập theo Vô Song lão đại.
Tần Vô Song chuyển chủ đề:
- Không biết tình hình dưới núi gần đây thế nào?
Bao Bao cười:
- Chắc chắn không có chuyện lớn gì. Dù sao thì theo cảm ứng của ta, gần đây Đế quốc Đại La rất bình ổn, không có đại sự gì cả. Lễ sắc phong đã kết thúc, khách khứa nên về cũng đã về hết.
Tần Vô Song vui mừng, cảm thán:
- Thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm có lẽ là nguyện vọng mà tổ tiên các đời Tinh La Điện nằm mơ cũng thấy. Nay cuối cùng đã trở thành hiện thực, tổ tiên các đời cũng được an ủi rồi. Ta tin các vị Điện chủ nhất định cũng rất vui mừng vì ở thế hệ của bọn họ đã thực hiện được mục tiêu vĩ đại đó.
Tử Điện Phần Diệm Thú lại nói:
- Họ vui mừng cái gì, nếu không có Lão Đại, nói thẳng, Tinh La Điện chẳng có tư cách sánh ngang hàng với các đệ nhất Tông môn của Đế quốc Thượng phẩm.
Tần Vô Song nghiêm nghị nói:
- Cô Đơn, những lời như vậy ngươi không phép nói trước mặt các đồng môn của ta. Tần Vô Song ta là một phần tử của Tinh La Điện. Mỗi một đệ tử Tinh La Điện đều nên dốc sức vì lợi ích của Tông môn.
Tử Điện Phần Diệm Thú im lặng không nói gì, như đang suy nghĩ điều gì đó. Bao Bao nói:
- Ta có thể hiểu được suy nghĩ của Vô Song lão đại. Nếu nhân loại không có cảm giác quy tụ về tập thể thì sẽ không có được sức mạnh tập trung. Như thế thì trên Đại lục Thiên Huyền căn bản không có không gian sinh tồn cho nhân loại. Dù là Cấm địa của Thần hay các quốc gia nhân loại thì e là sẽ đều thành thiên hạ của Thú Tộc hết. Cường giả nhân loại sở dĩ có thể kế thừa truyền thống, quan trọng nhất là vì họ có những tố chất mà Thú Tộc không có. Khác với bản năng nguyên thủy của Thú Tộc, nhân loại có sinh tồn dựa vào trí tuệ và sách lược.
Tần Vô Song nghe Bao Bao nói năng nghiêm túc mà kinh ngạc. Tử Điện Phần Diệm Thú cũng có cảm giác phải nhìn Bao Bao với con mắt khác:
- Bao Bao, không ngờ đấy. Ngươi còn trẻ tuổi như vậy mà lại có trí tuệ như thế!
Bao Bao cười hì hi, gãi đầu nói:
- Những lời này không phải ta tự phân tích được mà là Ngân Hầu Vương hay nói, ta nghe lén nhiều nên nhớ.
Tần Vô Song bật cười, Bao Bao này cũng thật thành thực. Đương nhiên, dù những lời ấy được ai nói ra thì cũng rất có lý.
Sự sinh tồn của nhân loại trên Đại lục Thiên Huyền, dù là vấn đề ngoại giao giữa các nước thì cũng phải dựa vào sức mạnh tập trung. Lấy các quốc gia nhân loại làm ví dụ, nếu thế lực lớn của một quốc gia không có bất cứ sức mạnh tập trung hay sức hiệu triệu nào thì cũng như một nắm cát rời rạc. Như thế địa vị của quốc gia đó chắc chắn cũng bị ảnh hưởng.
Còn về những lời Bao Bao vừa nói, chủ yếu là nói đến vấn đề giữa nhân loại và Thú Tộc. Tần Vô Song biết Đại lục Thiên Huyền có một mâu thuẫn tiềm tàng giữa nhân loại và Thú Tộc. Ánh mắt nhìn về phía chân núi, Tần Vô Song hỏi:
- Không biết Đại Điện chủ bọn họ có xin được cách khám phá thần thức mà Bao Bao nói từ Cửu Ô Thần Miếu không?
- Vô Song lão đại, cái đó tên là Khuy Thần Thuật, đừng quên nữa!
Bao Bao nhắc. Tần Vô Song gật đầu:
- Chúng ta xuống núi xem sao.
- Khuy Thần Thuật đó là có thể lấy được từ trong đầu tên thần bí đó vị trí của Chìa khóa Linh lực không? Có được ba Chìa khóa Linh lực là có thể mở đường vào Vô Tận Đông Hải, đúng không?
- Đúng thế, việc đi Vô Tận Đông Hải rất quan trọng đối với các nước phía Đông, đặc biệt là với Tinh La Điện. Chiếc Chìa khóa Linh lực này, nhất định phải lấy được.
Bao Bao bóp tay:
- Lão Đại yên tâm. Ta có một dự cảm chắc chắn sẽ lấy được nó. Dự cảm của ta rất linh nghiệm đó.
- Lão Đại, đi Vô Tận Đông Hải phải đem ta theo đấy!
Tử Điện Phần Diệm Thú nói đầy phấn khích.
- Ta cũng muốn đi!
Bao Bao cũng nhảy lên. Tần Vô Song cười:
- Chúng ta xuống núi cái đã. Xem rốt cuộc có được Khuy Thần Thuật không!
Trở về sơn môn Tinh La Điện, tất cả khách khứa đã về hết. Cả Đế quốc Đại La vẫn chìm trong niềm hân hoan, Tinh La Điện cũng rộn ràng tiếng chúc mừng. Tất cả đệ tử Tinh La Điện đều tập trung trong Tông môn tham dự thời khắc lịch sử này.
Hỏi đến chuyện Cửu Ô Thần Miếu, Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì đều cười ha ha, ánh mắt nhìn Tần Vô Song đầy sự tán thưởng.
Truân Trung Trì cười:
- Vô Song, bọn ta nói với Đại Thần tông về Khuy Thần Thuật, hắn nói con hãy đến làm khách Cửu Ô Thần Miếu, hắn sẽ đích thân truyền thụ cho con!
- Mời con đến làm khách?
Tần Vô Song thấy mơ hồ, hắn biết Đại Thần tông hành sự rất có mục đích, mời hắn đến Cửu Ô Thần Miếu chắc chắn không phải chuyện đơn giản!