Khí Trùng Tinh Hà

Chương 389: Lời tiên đoán của Đại Thần tông

Trên cổng thành Đế quốc Đại La, tiếng hò reo vang lên như sấm!
Thắng rồi! Tần Vô Song đã thắng, kẻ địch đã thua! Quan trọng nhất là Tần Vô Song thắng rất vinh quang, còn kẻ địch thua nhục nhã!
Tần Vô Song ánh mắt sắc như đao nhìn bọn người Cửu Cung Phái, rồi lạnh băng không chút thương xót nhìn Hồng Ngâm Xuyên:
- Các hạ thua rồi. Ngươi chưa quên giao hẹn đấy chứ?
Tần Vô Song phẩy tay, những người giữ cổng thành lập tức hiểu ý, phấn khởi nhường ra một con đường dẫn tới một cái lỗ chó bên cạnh cổng thành cho sáu đệ tử Cửu Cung Phái.
Triệu Mục Chi càng khoái chí nói:
- Các bằng hữu Cửu Cung Phái, mời! Vừa rồi không phải các ngươi vội muốn vào thành sao? Mời, mời, lần này không có ai ngăn cản đâu!
Giao hẹn lúc trước là, nếu Cửu Cung Phái thua sẽ phải bò vào trong thành như chó. Giao hẹn này tuy có trẻ con nhưng đã phản ánh được một điều, thù hận giữa Tinh La Điện và Cửu Cung Phái đã không thể hòa giải.
Hồng Ngâm Xuyên giờ vẫn không hiểu tại sao mình lại thua một cách triệt để như vậy? Sao có thể không có chút cơ hội phản kháng như vậy?
Tên Tần Vô Song lẽ nào là Linh Võ Đại viên mãn? Hồng Ngâm Xuyên thật sự ức chế đến chết mất. Lần này hắn phụng mệnh sư phụ đến đây, có hể nói là trách nhiệm nặng nề. Vốn tưởng rằng có thể dễ dàng đè bẹp uy phong của Tinh La Điện, đánh tốt trận đầu cho sư phụ, nhưng không ngờ lại thất bại thảm hại đến vậy.
Tiếng quát của Tả Thiên Tứ vang lên trong đầu:
- Đúng là đồ bỏ đi! Bảo ngươi không được khinh địch thì ngươi lại chủ quan! Còn không cút đi, ngây ra đó làm trò cười cho thiên hạ à?
Hồng Ngâm Xuyên nghe thấy thế mới bừng tỉnh, lạnh lùng nói:
- Tần Vô Song, coi như ngươi lợi hại. Dựa vào vũ khí lợi hại, thắng không uy phong. Hôm nay bọn ta không vào thành. Lần sau bọn ta đến tốt nhất đừng có cảnh tượng máu chảy thành sông!
Đây chính là sự uy hiếp công khai. Tần Vô Song cười thoải mái:
- Thì ra các hạ định cúp đuôi chạy sao?
Hồng Ngâm Xuyên tím mặt lại, vẫy tay, đám đệ tử Cửu Cung Phái kia lúc này đã không còn chút khí thế gì nữa, theo Hồng Ngâm Xuyên chạy ra khỏi thành.
Đám người Triệu Mục Chi cùng bật cười lớn. Trên cổng thành, lính gác xuýt xoa mãi, rõ ràng không hài lòng về sự nói mà không giữ lời của Cửu Cung Phái.
- Vi sư huynh, Cửu Cung Phái chỉ thế này thôi sao? Thua cuộc, đến dũng khí thực hiện giao kèo cũng không có! Thật là tệ! Thế lực vô lại như thế sao lại là rường cột của ba Đế quốc Thượng phẩm được chứ?
Lời của Triệu Mục Chi nhận được nhiều sự phụ họa khác.
- Triệu sư huynh, cái này huynh không biết rồi. Cửu Cung Phái vô lại, đó là phong cách từ trước tới nay của chúng! Ha ha ha… Không bò vào thành như chó, nhưng học ở chó kiểu cắp đuôi chạy mất, thì cũng là một kiểu thôi. Dù gì thì cũng là học từ chó cả mà.
Hồng Ngâm Xuyên cực kỳ phẫn nộ nhưng không có mặt mũi nào mà quay lại, chỉ coi như gió thổi bên tai, vờ như không nghe thấy gì nhanh chóng bỏ đi. Lần này chúng đến Đế quốc Đại La ai cũng có sứ mệnh quan trọng. Lần này thất bại nhưng vẫn còn nhiệm vụ khác cần thực hiện. Tả Thiên Tứ bảo đi thì đương nhiên hắn không dám làm khác.
Tần Vô Song nhìn bọn Hồng Ngâm Xuyên bỏ đi nhưng không hề thấy thoải mái. Nói trắng ra đây chỉ là một sự gây sự nhỏ nhặt, chắc chắn Cửu Cung Phái còn nhiều trò nữa, hơn nữa chắc chắn là những hành động mạnh hơn.
Lúc này Bao Bao chui ra từ dưới đất, nhảy lên vai Tần Vô Song. Tần Vô Song dùng thú ngữ hỏi:
- Thế nào?
Bao Bao khẩu khí rất thận trọng:
- Có một sức mạnh rất lớn mai phục quanh đây. Ta có thể cảm nhận được, chính xác là Tả Thiên Tứ.

- Quả nhiên là hắn!
Tần Vô Song cảm thấy nặng nề.
- Là hắn, không sai. Hơn nữa tu vi của hắn chắc chắn lợi hại hơn trước đây. Nếu hắn không dùng truyền âm nói chuyện với đám đệ tử Cửu Cung Phái thì ta không thể biết sự tồn tại của hắn. Có mấy lần hắn đều kích động muốn hiện thân, nhưng lần nào ta cũng cố ý phát ra một chút khí thế khiến hắn nghi ngờ không dám mạo hiểm.
Khẩu khí của Bao Bao còn có vài phần đùa cợt.
Tu vi của Tả Thiên Tứ lợi hại hơn trước! Đây chính là thông tin khiến Tần Vô Song phải đau đầu! Tả Thiên Tứ lần đó đã ở trạng thái đỉnh phong của Linh Võ Đại viên mãn. Nay tu vi hắn nâng cao, chắc chắn là Hư Võ Cảnh rồi!
Quả nhiên mọi thứ Tần Vô Song đã có sự chuẩn bị tâm lý. Nếu Tả Thiên Tứ đã dám quay trở lại thì chắc chắn tu vi phải có sự vượt bậc, nếu không thì hắn sẽ không quay lại để chuốc nhục vào thân.
Chỉ là, cứ nghĩ đến việc Tả Thiên Tứ thăng lên Hư Võ Cảnh, Tần Vô Song lại thấy lo lắng. một Hư Võ Cảnh cường giả lợi hại đến mức nào, La Vân và Mộ Dung tiểu thư đã cho thấy một đáp án đầy đủ, dù rằng lúc đó La Vân chỉ là cấp thấp nhất của Hư Võ Cảnh - Luyện Hư Cảnh.
- Tần sư đệ, đang nghĩ gì vậy?
Vi Dực thấy Tần Vô Song sắc mặt nghiêm trọng, tiến lại hỏi. Tần Vô Song khẽ giãn hàng lông mày ra, mỉm cười:
- Vi sư huynh, Cửu Cung Phái đến đây không có ý gì tốt. Xem ra Tinh La Điện chúng ta lần này lại có một trận đại chiến nữa rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Cửu Cung Phái tro tàn lại bùng cháy rồi sao?
Triệu Mục Chi cũng tiến lại.
Vi Dực nói:
- Những kẻ khác của Cửu Cung Phái thì chẳng là gì. Chỉ sợ tên Tả Thiên Tứ kia, hắn đến Hiên Viên Khâu có được kỳ duyên gì đó, thực lực tăng cao, đó chính là tai họa!
Tần Vô Song gật đầu nói nhỏ:
- Tên Tả Thiên Tứ đó lúc trước đã tiềm phục quanh đây. Nhưng thực lực của chúng ta không cảm nhận được sự tồn tại của hắn.
Những đồng môn khác nghe vậy mặt đều biến sắc.
- Tả Thiên Tứ quay lại thật sao?
Triệu Mục Chi hỏi:
- Lần trước hắn dám đến vì bên cạnh có một Hư Võ Cảnh cường giả. Lần này hắn đến một mình, lẽ nào…
Nghĩ đến khả năng đáng sợ nhất, ngay người trời không sợ đất không sợ như Triệu Mục Chi cũng không tránh khỏi sự kinh hãi. Nếu Tả Thiên Tứ lên cấp bậc Hư Võ Cảnh thì với Tinh La Điện mà nói quá khó để ứng phó.
Tần Vô Song xua tay:
- Mọi người cũng không cần đoán già đoán non nữa. Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, mọi chuyện rồi sẽ có lối ra. Tinh La Điện chúng ta có thể đánh bại Cửu Cung Phái một lần thì sẽ có lần thứ hai. Chư vị sư huynh, cơ hội hiếm có, huynh đệ chúng ta một năm nay ít gặp nhau, chi bằng tìm nơi nào đó uống vài ly?
Đề nghị này lập tức quét đi mọi bóng đen trước mắt, khiến tất cả đều xúc động. Phải biết là những đệ tử này gánh vác sự kỳ vọng vô hạn của sư môn. Cuộc sống hàng ngày ngoài tu luyện ra thì là tu luyện, căn bản chẳng có lúc nào vui chơi thoải mái. Dù là ở Đế đô Đế quốc Đại La thì họ cũng rất ít khi được đi dạo. Việc tụ họp uống rượu thì càng là một chuyện xa xỉ. Nghe Tần Vô Song đề nghị như vậy đương nhiên họ rất ủng hộ.

Sau khi đám người Tần Vô Song rời đi. Cao thủ các thế lực xung quanh cũng rời đi, ai ai cũng có tâm trạng phức tạp. Tâm trạng phức tạp nhất không phải ai khác chính là Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung.
Cửu Ô Thần Miếu, lần này có Đại Thần tông và Nhị Thần tông, và một vài đệ tử đời sau, nhưng chỉ ở trong nhà trọ chứ không ra xem náo nhiệt.

- Đại Thần tông, tên Hồng Ngâm Xuyên đó chính là nhân vật kiệt xuất nhất trong số đệ tử trẻ tuổi của Cửu Cung Phái, là đệ tử thân truyền của Tả Thiên Tứ, nghe nói vô cùng lợi hại. Đứng trước Tần Vô Song, nhìn có vẻ chiếm thượng phong nhưng thật ra trước sau đều bị đối phương dự liệu được. Xem ra căn bản chẳng phải sự giao đấu cùng đẳng cấp. Đại Thần tông nghĩ sao?
Nhị Thần tông thận trọng hỏi.
Đại Thần tông trầm ngâm không nói gì, hai tay chắp sau lưng đi về phía trước. Được một lúc lâu mới đột ngột dừng lại, ánh mắt dường như lóe lên tia sáng.
- Lão Nhị, ta có thuật nhìn người. Tên Tần Vô Song này chắc chắn là người chấn hưng Tinh La Điện. Tuy Cửu Cung Phái có lớn mạnh, Tả Thiên Tứ lại là Hư Võ Cảnh, nhưng nếu hắn cơ mê muội không tỉnh ngộ, đối địch với Tần Vô Song thì chắc chắn Tần Vô Song sẽ là kẻ hủy diệt Cửu Cung Phái.
- Hủy diệt Cửu Cung Phái?
Nhị Thần tông hít vào một hơi khí lạnh:
- Đại Thần tông, Cửu Cung Phái đâu phải như Thiên Cơ Tông. Hủy diệt nó đâu có dễ. Cho dù chúng ta liên thủ với Đế Thích Cung thì e cũng không dễ dàng. Hơn nữa chúng còn có La Thiên Đạo Trường đứng đằng sau. Tiêu diệt chúng khác nào tát vào mặt La Thiên Đạo Trường?
Trong khẩu khí của Nhị Thần tông có sự không hiểu, cũng có sự nghi ngờ. Nhưng hắn cũng biết Đại Thần tông sẽ không đưa ra những kết luận vội vàng.
- Lão Nhị, sách lược của chúng ta lại phải thay đổi rồi!
Đại Thần tông cũng không trả lời câu hỏi của Nhị Thần tông mà bỗng chuyển chủ đề.
- Thay đổi sách lược?
Nhị Thần tông càng thấy mơ hồ:
- Thay đổi thế nào?
- Bất luận Tả Thiên Tứ có áp chế được Tinh La Điện hay không thì chúng ta cũng không được phụ họa theo chúng. Chỉ được đứng trung lập đến cùng. Cứ cho là Tả Thiên Tứ áp chế được Tinh La Điện, cũng không thay đổi lập trường trung lập!
Đại Thần tông nói như chém đinh chặt sắt, không cho phép bất cứ sự thương nghị nào.
Ở Cửu Ô Thần Miếu, Đại Thần tông có quyền uy tuyệt đối, bốn vị Thần tông còn lại về danh nghĩa tuy là ngang bằng với hắn nhưng thật ra chỉ có được coi là trợ thủ.
Nhị Thần tông nói:
- Nhưng không phải chúng ta đã đồng ý nếu Tả Thiên Tứ thắng thì sẽ cùng hắn trấn áp khí thế của Tinh La Điện sao? Chuyện đẩy thuyền xuôi dòng, thuận lợi như thế sao ta lại không làm?
Đại Thần tông thở dài:
- Không làm!
- Lẽ nào là vì tên Tần Vô Song?
Nhị Thần tông vẫn cảm thấy không tin nổi. Một đệ tử trẻ tuổi, dù có thiên phú trác việt, nhưng nếu Tả Thiên Tứ đã thăng lên Hư Võ Cảnh rồi thì tiêu diệt Tinh La Điện không hề khó, huống chi một đệ tử trẻ tuổi?
- Đúng! Là vì Tần Vô Song!
Đại Thần tông kiệm lời nhưng ý tứ sâu xa.
- Đại Thần tông, thế có phải đánh giá hắn quá cao rồi không?
Nhị Thần tông thở dài:
- Tên Tần Vô Song trước đây từng đến Đế quốc Cửu Ô, còn lấy được Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh, thiên phú không tệ nhưng tổ chim đã lật thì trứng cũng vỡ cả thôi.
- Lão Nhị, tin ta đi. Ta có thể tin rằng Tả Thiên Tứ chết, chứ nói là Tần Vô Song chết thì ta phải phì cười. Có biết tại sao không?
- Tại sao vậy?
Nhị Thần tông vẫn đầy nghi hoặc.
- Vì phúc duyên của tên Tần Vô Song này, dù cộng tất cả của những người mạnh nhất Đế quốc Thượng phẩm cũng không bằng một phần mười của hắn! Ta có thể cảm nhận được sự thâm uyên như đại dương ở con người này. Lão Nhị, hãy nhớ những lời hôm nay của ta. Đừng đối địch với Tinh La Điện, càng không được đối địch với Tần Vô Song!
Khẩu khí của Đại Thần tông trịnh trọng hơn.
Nhị Điện chủ biết rõ thuật nhìn người của Đại Thần tông. Nhìn mười người thì đúng cả mười! Lẽ nào tên Tần Vô Song đó lại yêu nghiệt đến vậy sao?
Có điều Đại Thần tông đã nói vậy chắc chắn có lý của ngài. Cửu Ô Thần Miếu và Tinh La Điện vốn chẳng có thù hận gì, việc gì phải vô duyên cớ gây rắc rối cho mình? Đại thần thông đã nói vậy thì cũng tiện tay đẩy thuyền, ngồi xem kịch hay là được.
Có Cửu Cung Phái, Tả Thiên Tứ ra mặt, việc gì Cửu Ô Thần Miếu phải động thủ?