Vừa đến cửa thành Đông đã nghe một giọng nói lạnh băng:
- Vi Dực? Nghe nói ngươi là nhân vật kiệt xuất nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi? Ta thấy cũng chỉ vậy thôi. Ngươi tưởng sẽ cản được ta vào thành sao?
Vi Dực thản nhiên nói:
- Ta ở đây không phải để ngăn cản ngươi vào thành mà là mời các vị hãy đưa ra giấy tờ chứng thực thân phận. Đế đô nhiều người phức tạp, không thể để người có lòng dạ khác vào được.
Hắn cười lạnh lùng:
- Giấy tờ chứng thực thân phận? Thế thì cũng phải xem ngươi có tư cách kiểm tra không đã. Không phải ta nói gì ngươi, nhưng ngươi quả thực là không xứng!
Vi Dực chưa kịp lên tiếng thì tiếng của Triệu Mục Chi đã vang lên:
- Vi Dực sư huynh, không cần nhiều lời với hắn, địa bàn của Đế quốc Đại La chúng ta mà phải nói đến tư cách, đúng là nực cười!
Tần Vô Song chầm chậm tiến lại, không vội xuất đầu lộ diện mà đứng sau đám người đó quan sát. Chúng mặc toàn một màu đỏ rực khiến Tần Vô Song giật mình, rõ ràng chúng là đệ tử của Cửu Cung Phái.
Trong những người có mặt ở đây, Tần Vô Song từng có vài lần nói chuyện với đệ tử Đế quốc Thiên Trì và Cửu Cung Phái nên nhận ra. Còn bọn Vi Dực thì chưa từng gặp đệ tử Cửu Cung Phái.
- Đệ tử Cửu Cung Phái lại nghênh ngang đến đây?
Tần Vô Song suy nghĩ nhanh, hắn không hiểu:
- Chúng đến đây làm gì?
Phải biết là sau khi Tinh La Điện và Cửu Cung Phái xảy ra trận đại chiến đó, rõ ràng hai bên đã có huyết hải thâm thù, quan hệ không thể cứu vãn được nữa.
Mà trong trận chiến đó, tinh anh của Cửu Cung Phái mất đến bảy tám phần, không mất vài chục năm thì không thể phục hồi nguyên khí. Theo lý thì trải qua việc đó, Cửu Cung Phái phải âm thầm bồi dưỡng tinh lực chứ tại sao lại khệnh khạng chạy đến Đế quốc Đại La như vậy?
Nhìn những người này ai cũng có thực lực bất phàm. Tuy chỉ có sáu người nhưng tất cả đều là Trung Linh Võ Cảnh. Mà kẻ đứng đầu kia hình như có tu vi Cao Linh Võ Cảnh. Nguồn: https://truyenfull.vn
Không còn nghi ngờ chúng chắc chắn là đệ tử kiệt xuất của Cửu Cung Phái. Đệ tử Trung tâm của Cửu Cung Phái tại sao lại đến Đế quốc Đại La?
Tần Vô Song gần như không cần nghĩ nhiều là biết chắc chắn Cửu Cung Phái bắt đầu ra tay rồi. Chỉ là đằng sau lá bài đầu tiên ẩn giấu tín hiệu gì thì hắn chưa biết.
Nhìn sang bên Tinh La Điện. Vi Dực đứng đầu, còn Triệu Mục Chi, Lục Thiếu Nam và Hoàng Triêu Dương. Thực lực so với đối phương thì hoàn toàn ở thế hạ phong.
Vi Dực lại rất bình tĩnh nói:
- Người từ xa đến thì là khách. Vi mỗ không biết lai lịch chư vị ra sao, nhưng thấy khí chất các vị bất phàm, chắc chắn là đệ tự các đại Tông môn ở Đế quốc Thượng phẩm. Đến làm khách của Đế quốc Đại La ta thì nên dùng lễ đối đãi với nhau. Nhưng chư vị lại bá đạo như vậy khó tránh có hiềm nghi ỷ mình là khách mà làm càn.
Tên dẫn đầu của Cửu Cung Phái cười lạnh:
- Làm vậy thì sao nào?
- Được, nếu đã vậy thì đệ tử Tinh La Điện chỉ còn cách đối phó đến cùng.
Vi Dực mặt lạnh tanh.
Vẻ mặt nho nhã lập tức được thay thế bằng vẻ mặt lạnh lùng băng giá. Hiển nhiên, sự nhẫn nại của hắn với sự ngông nghênh của đám người này đã hết.
Tên đứng đầu cười ha ha:
- Đối phó? Để ta xem các ngươi đối phó thế nào! Vi Dực, đừng nói bọn ta bắt nạt ngươi. Công bằng một chút, hai ta cùng giao đấu ở ngay đây. Nếu ngươi thắng thì bọn ta lập tức cút ngay. Nếu ngươi thua thì không được hỏi bất cứ điều gì, để bọn ta vào, được chứ?
Hắn mở mồm là khiêu chiến với Vi Dực, hắn dùng khẩu khí đó khiến Vi Dực muốn từ chối cũng phải suy nghĩ kỹ lưỡng.
Nhưng Vi Dực hiện nay không còn là Vi Dực của ba năm trước. Ba năm nay, nhờ Tần Vô Song mà hắn đã trưởng thành hơn nhiều về tâm trí. Đương nhiên sẽ không bị một câu khích tướng mà mất đi lý trí. Hắn lạnh lùng nhìn sáu người kia rồi bình thản nói:
- Ta thân là đệ tử Tinh La Điện, những ngày này trách nhiệm trên vai nặng nề, nếu lượt người nào cũng muốn giao đấu thì ta có một trăm phân thân cũng chẳng đủ. Các hạ làm vậy là cố ý gây rối phải không?
- Ngươi cứ xem là ta cố ý gây rối đi!
Kẻ đó cũng dứt khoát. Vi Dực gật đầu:
- Nếu ngươi thành tâm muốn gây rối thì sẽ không khóc lóc với các trưởng bối của Tông môn chứ?
Kẻ kia cười lạnh:
- Chỉ sợ người khóc lóc là ngươi.
Vi Dực cười:
- Ta sao? Ai bảo ngươi ta sẽ chơi với ngươi? Tần sư đệ, đã đến rồi thì đừng chỉ đứng ngoài nhìn trò vui thế chứ?
Tần Vô Song sớm đã biết Vi Dực phát hiện ra mình rồi, cười hì hì đi ra. Cung tay chào:
- Xin chào chư vị sư huynh!
- Tần sư đệ đến à.
Triệu Mục Chi mừng rỡ:
- Thời gian này không phải đệ bế quan sao? Sao lại rỗi rãi xuống núi vậy?
- Sơn môn đang cần người, đệ đâu dám chỉ biết tốt cho mình mình.
Tần Vô Song cảm khái cười, đồng thời quan sát đệ tử Cửu Cung Phái, khẩu khí có vẻ giễu cợt:
- Chư vị sư huynh có biết những người áo đỏ kia đến từ đâu không?
- Tần sư đệ biết à?
Triệu Mục Chi liếc nhìn sáu kẻ kia với ý thù địch.
- Tiểu đệ may mắn từng gặp người ăn mặc tương tự ở vách núi biên giới Đế quốc Đại La. Lúc đó mấy kẻ đó đi cùng Chúc Đại Trung của Thiên Cơ Tông chuẩn bị tập kích tiểu đệ. Chỉ sợ chư vị sư huynh không ngờ những người này chính là đệ tử của Cửu Cung Phái!
- Cửu Cung Phái?
Ngay cả Vi Dực cũng lộ ra ánh mắt không thể tin được, rồi càng đề phòng với chúng hơn.
Sáu kẻ kia bị Tần Vô Song lột trần thân phận, lại nghe những người kia gọi là Tần sư đệ, lập tức đã đoán ra thân phận của hắn.
- Tần Vô Song?
Tên đứng đầu đám đệ tử nói lạnh băng, ánh mắt mang nặng sát khí nhìn Tần Vô Song.
- Đúng vậy!
Tần Vô Song không chút sợ hãi. Cao thủ Cửu Cung Phái, Tần Vô Song hắn cũng đã giết, huống hồ là đám đệ tử này. Sáu đệ tử nghe hắn thừa nhận thân phận thì ánh mắt tối lại.
Tên đứng đầu cười lớn:
- Tốt, từ lâu đã nghe Tinh La Điện có một Tần Vô Song rất lợi hại. Nay nghe tên không bằng gặp mặt. Tần Vô Song, Vi Dực, hai ngươi rốt cuộc ai làm chủ, có thể đưa ra quyết định đứng ra đây.
- Đệ tử Tinh La Điện chúng ta ai cũng có thể đưa ra quyết định.
Tần Vô Song nói.
- Được, vậy Đế quốc Đại La các ngươi tự phong Đế quốc Thượng phẩm, lẽ nào người Đế quốc Xích Long bọn ta không có tư cách đến dự lễ?
Tên đó chuyển khẩu khí nói lý lẽ.
- Nếu là đến dự lễ thì Tinh La Điện ta đương nhiên hoan nghênh. Nhưng nếu đến gây chuyện thì lại là chuyện khác. Vừa rồi không phải các hạ nói muốn hai bên giao đấu sao?
Tần Vô Song bình thản nói. Tên đứng đầu cười lạnh:
- Giao đấu? Ta đang cầu mà không được. Tần Vô Song, nghe nói ngươi có một cây cung rất lợi hại, liệu có định dùng nó đối phó với ta không?
Tần Vô Song cười thản nhiên:
- Nếu ngươi là Linh Võ Đại viên mãn thì xứng để ta dùng cây cung đó. Nhưng ngươi có phải Linh Võ Đại viên mãn không?
Tên đó lúc nãy cứ mở mồm là nói đệ tử Tinh La Điện, nói Vi Dực không có tư cách kiểm tra thân thận của hắn thì giờ Tần Vô Song dùng đạo lý của hắn nói lại hắn, cũng nói với hắn về tư cách. Nhưng kẻ đó cũng giảo hoạt, không mắc bẫy, hắn cười ha ha:
- Nếu ngươi không dùng cây cung đó mà dùng thực lực bản thân thắng ta thì vẫn câu nói đó, sáu huynh đệ bọn ta sẽ cút ngay!
Tần Vô Song khẩu khí thâm trầm:
- Cút? Đã đến làm khách thì hà tất phải cút ảo não thế? Hơn nữa, đánh cược như vậy hình như hơi ít.
- Ồ? Vậy ngươi muốn cược mức nào?
Kẻ kia thích thú nói. Hắn là kẻ mạnh nhất trong số các đệ tử Cửu Cung Phái. Tu vi là Cao Linh Võ Cảnh, hắn có thể nói là không thua bất cứ ai trong số các đệ tử trẻ tuổi ở các quốc gia nhân loại. Chỉ cần Tần Vô Song không dùng Thần Tú Cung thì hắn cảm thấy mình sẽ không thua.
- Ta trước nay luôn tin tưởng một câu nói, làm nhục kẻ khác cũng là làm nhục chính mình. Mấy người các ngươi nghênh ngang gây sự ở đây rõ ràng là tự chuốc nhục vào mình. Nếu đã vậy nếu ta không đáp ứng thì không phải là đã làm phụ lòng các ngươi vất vả vạn dặm đến đây sao?
Tần Vô Song bình thản nói. Kẻ đó mắt lóe lên ánh sáng sắc lạnh:
- Hay cho câu tự chuốc nhục. Ta muốn xem xem rốt cuộc là kẻ nào tự chuốc nhục. Tần Vô Song ngươi đưa ra đặt cược đi!
Sáu đệ tử Cửu Cung Phái dám ngang nhiên gây chuyện ở đây hiển nhiên là có chỗ dựa. Tả Thiên Tứ chính là chỗ dựa lớn nhất của chúng. Lần này Tả Thiên Tứ đích thân ra tay xuất mã, dọc đường thầm lặng, phái đệ tử đến làm nhụt nhuệ khí Tinh La Điện trước cũng là bước đầu tiên trong kế hoạch phục thù của Tả Thiên Tứ.
- Cược đơn gian thôi. Nếu ngươi thua thì sáu người các ngươi phải bò vào trong thành như chó!
Tần Vô Song nói với vài phần độc địa, hắn cũng nhìn ra Cửu Cung Phái cố ý gây sự, nếu không phản kích thích đáng thì sao có thể cho thấy uy phong của Tinh La Điện? Phải ăn miếng trả miếng mới được!
Tên đứng đầu cười ha ha:
- Vậy nếu ngươi thua thì sao?
Tần Vô Song bình thản nói:
- Nếu ta thua, tùy ngươi xử lý!
- Được!
Tên kia nói:
- Nếu ngươi thua, đệ tử Tinh La Điện các ngươi phải chui qua háng của ta rồi cung kính đưa bọn ta vào thành!
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Được!
Kẻ đó chơi trò ly gián, không có ý tốt hỏi:
- Ngươi thật sự có thể thay mặt chúng chứ?
Vi Dực và Triệu Mục Chi đồng thanh:
- Đệ tử Tinh La Điện cùng tiến cùng lui, một người nói có thể đại diện cho tất cả đệ tử!
Đám đệ tử Cửu Cung Phái cười lạnh, chúng quá rõ thực lực của Đại sư huynh mình. Thực lực của Đại sư huynh còn lợi hại hơn đại đa số mười hai Trưởng lão của Cửu Cung Phái. Loại như Tinh La Điện thì có được khả năng gì chứ? Nếu tên Tần Vô Song này không dùng cây cung kia thì có gì có thể so sánh được với Đại sư huynh?