Thời Thừa Long đứng dậy nói:
- Mọi người cứ nói chuyện, ta đi xem sao.
Tuy đây là ở Đế quốc Đại La, nhưng ở khu vực phía Đông, Thời Thừa Long cũng là Tông sư một đời. Đến nay hắn cũng chỉ đứng sau một vài Linh Võ Đại viên mãn. Nếu không phải bị phân tâm vì một vài chuyện của phía Đông thì e là hắn đã đột phá lên Linh Võ Đại viên mãn rồi.
Ra đến ngoài cửa, Thời Thừa Long hỏi người đệ tử kia:
- Hắn là ai?
- Đệ tử không biết. Hắn đội một cái nón to, không nhìn rõ được mặt hắn, thần thần bí bí. Đệ tử thấy thực lực hắn dường như bất phàm nên mới vào bẩm báo.
Thời Thừa Long gật đầu:
- Dẫn đường đi.
Ra ngoài nhà trọ, người đệ tử chỉ về ban công bên kia đường:
- Đại Long đầu, hắn nói đợi người bên kia.
Thời Thừa Long gật đầu:
- Ngươi lui đi.
Đệ tử kia đi rồi, Thời Thừa Long không vội vàng, mà chậm rãi từng bước, vừa đi vừa cảm ứng, phát hiện trên ban công có một người, không hề có sát khí hay địch ý gì. Vậy là hắn bước nhanh chân hơn.
Kẻ đó toàn thân mặc một màu đen tuyền, dáng người cao lớn đứng đó đầy khí độ. Cảm nhận được Thời Thừa Long ở đằng sau, kẻ đó lên tiếng:
- Thời Thừa Long, ta gặp thế này ngài không để tâm chứ?
Thời Thừa Long cảm ứng một lúc mới nói:
- Nếu các hạ gỡ bỏ nón xuống, để lộ gương mặt thật thì Thời mỗ mới không chút để tâm.
Kẻ đó cười, quay người lại:
- Gương mặt ta khiến người ta sợ hãi, nếu không che thế này thì e sẽ dọa chết người đi đường, chứ không có ý làm vẻ thần bí.
- Ta mong được nhìn một lần!
Thời Thừa Long nói.
Kẻ đó chần chừ một lúc thì gật đầu, gỡ nón che mặt xuống. Gương mặt này quả nhiên rất đáng sợ. Gương mặt giống như bị bỏng do lửa, đầy sẹo ngang dọc, ngay cả ngũ quan cũng bị biến dạng. Có thể nói gương mặt đó giống như da cóc, người khác nhìn lâu sẽ có cảm giác sởn da gà. Thời Thừa Long kinh ngạc nói:
- Gương mặt các hạ dường như bị thương rất nặng.
- Thời Long đầu, vậy ta che mặt lại.
Tả Thiên Tứ gật đầu:
- Tùy các hạ!
Kẻ đó cười một cách cổ quái, đội lại nón rồi nói:
- Thời Long đầu, trong Đại hội Đồng minh của Tinh La Điện lần này, có lẽ áp lực của Long Hổ Môn ngài rất lớn?
Thời Thừa Long đề phòng, quan sát người trước mặt:
- Các hạ là ai? Là cao thủ môn phái nào, quốc gia nào ở phía Đông?
Hắn cười:
- Phía Đông? Ta không phải người phía Đông. Thời Long đầu, ngài không cần nghĩ linh tinh nữa. Ta chỉ hỏi một câu thẳng thắn, Đại hội Đồng minh này chính là bước đầu tiên chuẩn bị cho dã tâm của Tinh La Điện. Long Hổ Môn ngài định phục tùng hay chống đối?
- Chuyện này là chuyện của Long Hổ Môn, các hạ không phải người phía Đông thì không nên quan tâm mới phải.
Thời Thừa Long trả lời không chút sơ hở.Hắn cười kỳ quái:
- Đúng là chuyện ở đây không đến lượt ta hỏi, nhưng cục diện ở đây phát triển như vậy, Đế quốc Đại La chắc sẽ tự phong Đế quốc Thượng phẩm. Như thế thì có liên quan đến ta rồi.
Thời Thừa Long nói:
- Lẽ nào các hạ là người của baĐế quốc Thượng phẩm? Nhưng không biết là làm thuyết khách cho thế lực nào? Đế Thích Cung của Đế quốc Thiên Hành? Cửu Ô Thần Miếu của Đế quốc Cửu Ô? Hay là Cửu Cung Phái của Đế quốc Xích Long?
- Thời Thừa Long, ngươi không thẳng thắn!
Kẻ đó lắc đầu:
- Từ mấy câu đối đáp là có thể thấy được tại sao xưng bá phía Đông không phải Long Hổ Môn các ngươi mà lại là Tinh La Điện!
Thời Thừa Long ánh mắt lóe lên sự giận dữ, rồi lập tức bình tĩnh:
- Ngươi muốn gây rối cục diện phía Đông, nhưng ta không mắc lừa đâu.
Hắn cười ha ha:
- Gây rối? Ta cần gây rối sao? Thời Thừa Long, nếu ta không nhầm thì trước khi gặp ta, chắc Long Hổ Môn các ngươi đang thảo luận làm sao để ứng phó với Đại hội Đồng minh lần này đúng không?
Thời Thừa Long bình thản nói:
- Đã là Đại hội Đồng minh khu vực phía Đông, bọn ta là một thế lực trong khu vực, thảo luận một chút kế sách ứng phó cũng không phải không thể.
- Không đúng không đúng. Ta có thể chắc chắc Long Hổ Môn các ngươi không cam tâm. Chắc chắn các ngươi cũng nhìn ra được, ý đồ của Tinh La Điện lần này không nhỏ, chúng muốn xưng bá! Biết rõ là vậy, đương nhiên Long Hổ Môn các ngươi không muốn nhìn thế lực trước đây ngang bằng với mình đột nhiên lại trèo lên đầu giương oai! Thời Thừa Long, ngươi cứ phủ nhận thì thật nực cười!
Thời Thừa Long vẫn thản nhiên:
- Chính vì cục diện quá sức con người, dù có không cam lòng thì cũng chỉ là lòng không cam. Long Hổ Môn bọn ta đương nhiên biết đạo lý thuận theo cục thế. Nguyên tắc của Đại lục Thiên Huyền, hưng suy đổi thay chẳng qua cũng là vậy. Long Hổ Môn không phải là người đầu tiên gặp phải tình huống này, đương nhiên sẽ không suy nghĩ không thông.
- Ha ha… nghe Thời Long đầu nói vậy thật thoải mái, cởi mở. Nhưng không biết trong lòng có thật sự bình tĩnh như vậy không. Chỉ sợ sau khi Tinh La Điện trở nên lớn mạnh sẽ đối phó với Long Hổ Môn đầu tiên. Thiên Cơ Tông chính là một bài học. Nay Thiên Cơ Tông đã bị tiêu diệt, cũng chỉ còn Long Hổ Môn là có thể uy hiếp đến Tinh La Điện. Thời Long đầu phải rõ đạo lý "không được cho kẻ nào xâm phạm vào phạm vi thế lực của mình" mới phải. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Thời Thừa Long trầm ngâm không nói gì. Lời nói này đã nói trúng tim đen hắn. Điều hắn còn lo sợ đó chính là Tinh La Điện đối phó với Long Hổ Môn giống như đã đối phó với Thiên Cơ Tông, đuổi cùng giết tận! Nếu muốn Long Hổ Môn tạm thời thần phục, Long Hổ Môn có thể làm được. Chỉ sợ dã tâm của Tinh La Điện càng ngày càng lớn, sẽ không chấp nhận được có Long Hổ Môn nữa.
Dường như kẻ kia đoán được Thời Thừa Long sẽ có phản ứng như vậy, hắn cười:
- Thuận theo cục thế vốn là chân lý. Nhưng chỉ sợ ngài thuận cục thế, nhưng cục thế lại không chấp nhận ngài.
Thời Thừa Long lắc đầu:
- Dù Đế quốc Đại La xưng bá phía Đông, thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm thì sao? Xung quanh Đế quốc Thiên Hành, Đế quốc Cửu Ô và Đế quốc Xích Long đều có Đế quốc Trung phẩm. Họ vẫn có thể quan hệ với nhau rất tốt. Đại lục Thiên Huyền này không phải chỉ có đuổi cùng giết tận. Dù là Nô quốc thì vẫn có không gian sinh tồn cho họ.
Kẻ kia vỗ tay cười:
- Không thể không nói rằng Thời Long đầu rất biết tự an ủi mình. Nếu Đế quốc Đại La từ trước tới nay là Đế quốc Thượng phẩm thì đúng là có thể chấp nhận được các ngươi. Nhưng đáng tiếc, một Đế quốc Thượng phẩm mới muốn vùng dậy chắc chắn phải có một bàn đạp. Cá nhân ta cho rằng bàn đạp này, không là ai khác mà chính là Long Hổ Môn. Ngài nói xem giờ còn có thế lực nào phù hợp hơn Long Hổ Môn nữa?
Thời Thừa Long phản bác:
- Muốn nói đến bàn đạp thì ta càng không tin. Tinh La Điện nổi dậy đã thành hiện thực, cái gọi là bàn đạp phải là Cửu Cung Phái, Thiên Cơ Tông. Có hai bàn đạp này đã đủ cho Tinh La Điện trèo lên địa vị chúng muốn có. Giao tình giữa Long Hổ Môn ta và Tinh La Điện từ trước tới nay chưa tới mức rơi xuống làm bàn đạp.
Kẻ đó cười:
- Rất tốt, Thời Long đầu đã lạc quan như vậy, là ta nghĩ nhiều rồi. Vậy xin cáo từ. Chỉ là có một câu không biết có nên hỏi không.
- Cứ nói!
Thời Thừa Long bình thản nói.
- Được, giả dụ trong Đại hội Đồng minh, việc làm đầu tiên của Tinh La Điện là muốn Long Hổ Môn giao ra Chìa khóa Linh lực của Vô Tận Đông Hải thì Long Hổ Môn làm thế nào?
Câu nói này như cây chùy nặng nề giáng thẳng xuống ngực Thời Thừa Long. Kẻ này lại biết cả Chìa khóa Linh lực? Phải biết là Chìa khóa Linh lực chính là điều cơ mật của cơ mật. Ngoài các cấp cao trong ba đại phái ra thì không một ai được biết.
Người ngoài đều biết ba nước phía Đông nắm giữ đường ra, có cấm chế, nhưng cấm chế rốt cuộc là thế nào thì bên ngoài không biết tí gì. Kẻ này lại biết được nội dung cụ thể của cấm chế, thậm chí biết cả Chìa khóa Linh lực. Hắn không đơn giản!
- Các hạ lẽ nào là người của Cửu Cung Phái?
Lúc này Thời Thừa Long cũng chỉ có thể nghĩ như vậy, vì hắn nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có người Cửu Cung Phái mới biết được bí mật này. Mà kẻ bán tin cơ mật này chắc chắn là Thiên Cơ Tông.
Kẻ đó cười ha ha:
- Đừng hỏi ta là ai vội, Thời Thừa Long có thể trả lời câu hỏi của ta không?
Thời Thừa Long bình thản:
- Các hạ biết về Chìa khóa Linh lực nhưng vẫn che giấu thân phận, làm như vậy chúng ta căn bản không cần nói chuyện tiếp nữa.
Kẻ đó nói:
- Thời Long đầu muốn đi có thể lập tức đi ngay, ta mà cản nửa bước coi như ta vô lễ. Không giấu gì ngài, ta có một diệu kế có thể chỉ cho ngài cách ứng phó.
Thời Thừa Long nói:
- Diệu kế gì?
- Rất đơn giản, nếu Tinh La Điện đòi Long Hổ Môn giao ra Chìa khóa Linh lực, Long Hổ Môn ngài vì để tự bảo vệ mình không thể không giao. Đến lúc đó nhiều nhất là chỉ có thể mặc cả chút lợi nhỏ với Tinh La Điện. Diệu kế của ta có thể khiến Long Hổ Môn không cần giao Chìa khóa Linh lực.
Thời Thừa Long đương nhiên không tin hắn lại có ý tốt như vậy.
Kẻ đó cười:
- Ta biết ngài không tin. Nhưng kế của ta chắc chắn khả thi. Ba nước phía Đông, ba chiếc chìa khóa. Các ngài một chiếc, Tinh La Điện một chiếc, Thiên Cơ Tông một chiếc. Mà chiếc của Thiên Cơ Tông có tin đồn là Tinh La Điện vẫn chưa có được. Nếu Tinh La Điện hỏi các ngài chìa khóa, Thời Long đầu có thể trả lời là đợi khi Tinh La Điện có được chìa khóa của Thiên Cơ Tông thì Long Hổ Môn sẽ tự dâng chìa khóa. Như thế, Tinh La Điện sẽ chẳng thể nói được gì.
Thời Thừa Long đảo mắt, đây đúng là một cái cớ tốt.
- Chìa khóa của Thiên Cơ Tông vẫn chưa vào tay Tinh La Điện sao?
Thời Thừa Long có phần không tin:
- Thiên Cơ Tông đã diệt rồi, sao có thể vẫn chưa lấy được chìa khóa?
Kẻ đó cười lạnh:
- Hoàn toàn chính xác, tin này nếu có nửa phần giả, ta sẽ bị trời tru đất diệt!
Thời Thừa Long nghe hắn thề độc thì mới tin, trầm ngâm nói:
- Chỉ không biết Chìa khóa Linh lực của Thiên Cơ Tông ở đâu?
Kẻ đó nói:
- Việc này ta có chút đầu mối. Nói chung chắc chắn không có trong tay Tinh La Điện. Đến lúc nó nên lộ diện thì nó sẽ lộ diện. Chỉ cần Long Hổ Môn các ngài giữ chắc Chìa khóa Linh lực của mình thì dã tâm độc chiếm Vô Tận Đông Hải của Tinh La Điện mãi mãi không thực hiện được. Thời Long đầu, chắc ngài hiểu rõ lợi hại trong đó? Nếu để Tinh La Điện độc chiếm quyền khám phá Vô Tận Đông Hải thì sẽ không có cơ hội cho Long Hổ Môn ngài đổi đời đâu! Chúng chỉ cần khám phá thành công một lần là đủ!