Nghe đến tên Cực Âm Lão Quái, Tần Vô Song trầm ngâm hồi lâu mới nói:
- Đệ tử cũng đang tìm lúc nào có thời gian đến Cực Âm Sơn một chuyến tìm Cực Âm Lão Quái tính sổ. Sư phụ, lẽ nào Cực Âm Lão Quái lại giở trò gì?
- Lão ta thì dám giở trò gì? Đến nay đã ba năm, hiển nhiên lão đã thấy được khí thế của con, biết cả đời này không thể chống chọi lại với con. Vì thế lão đem theo đệ tử cấp bậc Tiên Thiên của Cực Âm Tông quỳ trước cửa Thanh Vân Điện của ta xin tha tội, và xin ta trả lão hai Đại đệ tử.
- Ồ…
Cực Âm Lão Quái khiến Tần Vô Song cảm thấy khó xử.
Hồi đó Cực Âm Lão Quái đến trấn Đông Lâm đại khai sát giới khiến Tần Vô Song hận tận xương tủy. Nay đã ba năm qua đi, hắn định tìm Cực Âm Lão Quái tính nợ, nhưng nay Tinh La Điện mở Đại hội Đồng minh, Cực Âm Tông tham gia, nếu giết Cực Âm Lão Quái thì không có lợi cho Tinh La Điện.
- Vô Song, với địa vị và thực lực của con hiện nay, muốn diệt Cực Âm Tông là chuyện dễ như trở bàn tay. Lựa chọn thế nào, ta để con tự quyết định.
Truân Trung Trì hình như có ý thăm dò.Tần Vô Song suy nghĩ, gật đầu đi về hướng Thanh Vân Điện.
Đến cửa Thanh Vân Điện quả nhiên thấy Cực Âm Lão Quái và mấy đệ tử của lão đang quỳ. Tần Vô Song tiến lại cười lạnh lùng:
- Cực Âm lão quái, ngươi giở trò gì đây?
Cực Âm Lão Quái nghe thấy giọng của Tần Vô Song thì run rẩy, ngẩng đầu lên quả nhiên thấy Tần Vô Song uy phong lẫm liệt đứng trước mặt. So với ba năm trước, Tần Vô Song đã qua hai mươi tuổi, giờ đã thành một thanh niên đầy khí độ, tuy trẻ tuổi nhưng phảng phất có khí chất của một Tông sư.
Ba năm nay Cực Âm Lão Quái luôn ở Cực Âm Sơn không rời nửa bước, khắc khổ luyện công muốn có được sự đột phá trong thực lực, nhưng cuối cùng nhận ra muốn trong thời gian ngắn đột phá lên Cao Linh Võ Cảnh là hoàn toàn là không tưởng.
Nhưng gần đây Tinh La Điện lại không ngừng có những tin khiến hắn kinh ngạc. Nguồn: https://truyenfull.vn
Đầu tiên là Tần Vô Song chết, rồi lại hồi sinh, rồi đại phát thần uy trong Đại hội So tài Đông Tam quốc…
Những thông tin bất ngờ kiểu đó khiến Cực Âm Lão Quái phải trải qua những thử thách tâm lý nặng nề.
Đến nay, Tinh La Điện đánh bại được cả Cửu Cung Phái. Mà Thiên Cơ Tông của Đế quốc Thiên Trì mà trước đây Cực Âm Lão Quái muốn nương nhờ trong vài ngày đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
Điều này khiến Cực Âm Lão Quái hiểu dã tâm và ảo tưởng nhiều năm nay của mình cuối cùng vẫn không thực tế. Muốn đối địch với Tinh La Điện chỉ có một kết quả, chết!
Nghĩ đến đây Cực Âm Lão Quái mới không thể không thừa nhận rằng, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, có những lúc phải chấp nhận số phận! Mệnh của Tần Vô Song tốt, nhiều phúc duyên, chống lại hắn căn bản sẽ không thể có kết quả tốt!
Chìm đắm trong thù hận không bằng biết điều, thỏa hiệp với Tinh La Điện, từ đó đoạn tuyệt với ý nghĩ ngu xuẩn đối địch với Tinh La Điện.
Thấy Tần Vô Song oai phong lẫm liệt đứng đó, Cực Âm Lão Quái lại càng cảm khái, trầm giọng nói:
- Tần công tử, Cực Âm ta lần này đến đây là muốn nhận thua với công tử! Từ giờ không có ý gì khác!
Bao Bao hiếu kỳ hỏi:
- Vô Song lão đại, ông già này là ai vậy?
Tử Điện Phần Diệm Thú ở bên cạnh cũng nhảy ra:
- Đúng thế, sao lại quỳ ở đây?
Tần Vô Song cười:
- Đây là Cực Âm Lão Quái, cũng là một nhân vật lớn của Đế quốc Đại La. Ba năm trước từng có thù oán với ta.
- Cái gì?
Tử Điện Phần Diệm Thú vừa nghe đã biến sắc mặt:
- Có thù với Lão Đại? Gan cũng không nhỏ nhỉ? Lão Đại, có cần ta xé xác lão ra không?
Sau ba năm, Tần Vô Song trở nên bình tĩnh hơn nhiều, hắn biết tàn sát không phải vương đạo. Nếu với tính cách coi cái ác như thù thì Tần Vô Song đã một đao chém chết Cực Âm Lão Quái rồi. Nhưng hắn phải suy nghĩ đến lợi ích của Tinh La Điện, nếu trong Đại hội Đồng minh mà giết Cực Âm Lão Quái thì chắc chắn tổn hại đến thanh danh của Tinh La Điện, từ đó khiến người ta nghi ngờ thành ý. Như vậy tỏ ra Tinh La Điện sẽ không khoan dung, độ lượng. Vậy là hắn ngăn không cho Tử Điện Phần Diệm Thú kích động:
- Cô Đơn, đừng nóng!
Tử Điện Phần Diệm Thú hét lên:
- Lão Đại, sao lại cản ta? Loại này ta xé phát là xong!
Tần Vô Song bình thản nói:
- Cực Âm, ngươi đứng dậy đã rồi nói. Quỳ ở đó người ta lại bảo Thanh Vân Điện bắt nạt người.
Cực Âm Lão Quái chỉ cúi đầu:
- Tần công tử không tha thứ cho Cực Âm, Cực Âm quyết không đứng dậy.
Bao Bao cười:
- Vô Song lão đại, lão già này giở trò vô lại với huynh.
Tần Vô Song thở dài:
- Cực Âm, ngươi muốn ta tha cho cũng không khó. Nhưng ngươi đã giết vô số người dân vô tội của trấn Đông Lâm, món nợ này tính thế nào đây?
Cực Âm Lão Quái không nói gì một lúc lâu, rồi lên tiếng:
- Lúc đó vì muốn báo thù nên ta mất đi lý trí. Tần công tử nói thế nào thì như thế, chỉ cần không hủy diệt căn cơ của Cực Âm Tông là được.
Tần Vô Song lạnh lùng nói:
- Nếu Cực Âm Tông không phải tông môn của Tinh La Điện, ta diệt sơn môn của ngươi cũng là hợp tình hợp lý. Ngươi muốn đầu hàng cũng được thôi. Nay Tinh La Điện mở Đại hội Đồng minh, Cực Âm Tông ngươi phải thể hiện thành ý, lập vài công trạng.
Cực Âm Lão Quái nghe không bị diệt môn vội vàng gật đầu:
- Xin Tần công tử dặn dò, Cực Âm ta đã là tông môn của Đế quốc Đại La đương nhiên phải cống hiến cho Đế quốc Đại La!
- Rất tốt!
Tần Vô Song gật gù:
- Đại hội Đồng minh lần này có lẽ có rất nhiều nước và thế lực bề ngoài phục tùng, nhưng trong lòng lại nghĩ thế nào thì không biết được. Lão nhân Cực Âm ngươi phụ trách tìm hiểu xem những ai thành tâm, những ai giả dối. Nếu việc này làm tốt, những việc trong quá khứ xóa bỏ hết. Cực Âm Tông của ngươi vẫn có thể diện ở Đế quốc Đại La.
Cực Âm Lão Quái mừng húm:
- Điều này dễ thôi! Rất nhiều thế lực đều biết ân oán trước đây giữa Cực Âm Tông và Tinh La Điện. Ta đi làm chuyện này sẽ không ai nghi ngờ!
Tần Vô Song cười lạnh:
- Đúng là như thế. Vì thế việc này ngươi làm tốt một chút. Cơ hội này Cực Âm ngươi nên trân trọng. Bỏ qua nó thì không còn cơ hội nào khác đâu.
Ba năm nay Cực Âm đã trừ bỏ được tâm ma, đương nhiên biết nặng nhẹ. Lão cũng biết thực lực của Tần Vô Song mạnh đến cỡ nào, mà hai con linh thú Linh VõĐại viên mãn chống ngoại địch cho Tinh La Điện đều là của Tần Vô Song. Như thế có thể thấy thực lực của Tần Vô Song đáng sợ thế nào. Vì thế mà lần này Cực Âm thành tâm thành ý thần phục, không có lòng dạ khác.
- Tần công tử, xin hãy chuyển lời hỏi thăm của Cực Âm đến lệnh sư Truân đại nhân.
Sau khi đứng dậy Cực Âm Lão Quái thi lễ mãi rồi mới dẫn các đệ tử đi.
Nhìn Cực Âm Lão Quái đi rồi Bao Bao cười hi hi:
- Vô Song lão đại, khí trường của huynh lúc nãy thật là mạnh! Ta dùng thần thức quan sát lão già đó, lão thật sự không có lòng dạ khác.
Tần Vô Song cười:
- Bao Bao, ngươi còn có bản lĩnh đó sao?
Bao Bao gãi đầu:
- Trước đây ta không có, nhưng từ khi ra khỏi Hầu Vương Sơn, ta cảm giác mỗi ngày thần thức đều mạnh hơn, rồi không biết từ khi nào có khả năng này.
Tử Điện Phần Diệm Thú giận đùng đùng:
- Có lòng khác hay không thì sao chứ? Theo ta, là kẻ địch thì phải xé phát chết luôn, đỡ phiền phức!
Bao Bao cười:
- Cô Đơn ca, ngươi đúng là đầu to mà óc như quả nho. Có câu nói như thế này, không đánh không quen biết! Có những người bạn do đánh nhau mà có đấy!
Tần Vô Song vội nói:
- Cực Âm Lão Quái này, dù có tha thứ cho lão thì cũng không làm bạn được. Đương nhiên, nếu lão không có lòng dạ khác thì cứ giữ lại Cực Âm Tông của lão. Tốt xấu gì thì cũng là một tông môn của Đế quốc Đại La. Nếu diệt chúng có thể sẽ có tin đồn không tốt.
Bao Bao nói:
- Vô Song lão đại, sau này nếu có tình huống này thì huynh cũng gọi ta xem thế nào. Ta nhất định sẽ giúp huynh phán đoán xem hắn có thành ý không.
Tử Điện Phần Diệm Thú bỗng cười tinh quái:
- Bao Bao, vậy ngươi nói xem, Mộ Dung tiểu thư đó rốt cuộc có thành ý hay không? Ta thấy hình như cô ấy không giống như là đi ngang qua à.
Bao Bao cười hắc hắc, nói giọng đùa cợt:
- Mộ Dung tiểu thư à, ta nói ra sợ Vô Song lão đại sẽ đánh ta mất.
- Không sao, Lão Đại không dùng Thần Tú Cung, không đánh được ngươi đâu.
Bao Bao cười tít:
- Vậy ta nói nhé?
- Mau nói, mau nói đi!
Tử Điện Phần Diệm Thú thúc giục, bộ dạng rất chi là hóng hớt.
- Hắc hắc, Mộ Dung tiểu thư ấy mà, có thể nói là cực kỳ có thành ý với Vô Song lão đại. Đi ngang qua là giả, cố ý đến báo tin mới là thật. Ta thấy cô ấy cũng sợ Vô Song lão đại chịu thiệt thòi.
Bao Bao cười tinh quái.Tử Điện Phần Diệm Thú cũng cười đểu:
- Vậy, Bao Bao, tại sao Mộ Dung tiểu thư lại sợ Vô Song lão đại chịu thiệt thòi?
Hai bảo vật sống kẻ tung người hứng cứ như đúng rồi.
Tần Vô Song bực mình nói:
- Hai ngươi chế nhạo gì ta cũng không sao, nhưng đừng có bêu xấu Mộ Dung tiểu thư.
- Đương nhiên không bêu xấu rồi. Nhưng Vô Song lão đại à, ta nói thật, nếu Mộ Dung tiểu thư không có ý gì với huynh thì Bao Bao ta cắt đầu cho huynh đá.
Tần Vô Song nói:
- Ta lấy cái đầu ngươi làm gì? Nếu làm thế, Hầu Tộc các ngươi không liều mạng với ta mới lạ.
Tử Điện Phần Diệm Thú cười khục khục:
- Vậy ta cũng cho huynh một cái đầu.
Tần Vô Song trợn mắt:
- Đầu các ngươi ta không cần, giữ yên ở đó mới là quan trọng với ta đó.
- Thôi được rồi, Vô Song lão đại, vậy ta nói Mộ Dung tiểu thư rất ghét huynh, như thế huynh hài lòng rồi chứ?
Bao Bao nói ngược lại.
Tần Vô Song thở dài:
- Bao Bao, Cô Đơn, Mộ Dung tiểu thư có lai lịch không tầm thường, với ta chỉ có giao tình qua tiếng đàn. Giờ ta chỉ hy vọng sớm ngày đột phá cảnh giới Linh Võ Cảnh tiến lên Hư Võ Cảnh. Chỉ như vậy mới có tiền độ rộng mở hơn trên con đường võ đạo!
Bao Bao định nói thì bỗng có tiếng gọi từ bên ngoài Thanh Vân Điện:
- Vô Song Hầu, Vô Song Hầu!
Cách xưng hô này lâu lắm Tần Vô Song chưa nghe, không cần quay lại cũng biết đó là Đồng Ngôn, đệ đệ của Đồng Dao.
Đồng Ngôn mặt mày hớn hở tiến lại:
- Vô Song Hầu, ta đã đi đi lại lại Thanh Vân Điện mười mấy lần, cuối cùng cũng gặp được ngươi, hiếm có à!
- Đồng huynh, lâu rồi không gặp. Khí độ và tu vi của huynh hình như đã nâng cao rất nhiều, đáng mừng đáng mừng!
Tần Vô Song cười.
Đồng Ngôn cười tươi rói:
- Đó là ngươi không thấy tỷ tỷ của ta, tỷ ấy mới gọi là thực lực tăng cao!
Đồng Dao? Tần Vô Song cười, tính ra thì Đồng Dao nay đã là sư muội của hắn rồi. Từ khi cô ấy làm môn hạ Thanh Vân Điện, vẫn chưa gặp lại lần nào.