Khí Trùng Tinh Hà

Chương 367: Sách lược thống nhất phía Đông

Tin tức Thiên Cơ Tông bị diệt môn trong ba bốn ngày ngắn ngủi đã lan ra khắp khu vực phía Đông. Cả Đế quốc Thiên Trì đều rơi vào trạng thái khủng hoảng, mất đi sự bảo vệ của Thiên Cơ Tông, ngày diệt vong của Đế quốc Thiên Trì không còn xa nữa!
Dù rằng Đế quốc Thiên Trì ngoài Thiên Cơ Tông ra còn có không ít tông môn khác, nhưng những tông môn này gánh vác một Đế quốc Hạ phẩm còn khó khăn chứ đừng nói đến Đế quốc Trung phẩm như Đế quốc Thiên Trì. Mà đằng sau sự diệt môn của Thiên Cơ Tông cũng có không ít những lời đồn khác. Thiên Cơ Tông câu kết Cửu Cung Phái, dẫn sói vào nhà, tự chuốc vạ vào thân! Rốt cuộc là thế lực nào đã tiêu diệt Thiên Cơ Tông?
Tất cả mọi nghi vấn, tuy có sự khuếch đại của sự đồn đại, nhưng mũi nhọn cuối cùng vẫn chỉ vào Đế quốc Đại La, vào Tinh La Điện.

Trên đường trở về, Tần Vô Song không dám trễ nải, chưa đến một ngày sau đã về tới Tinh La Điện. Tinh La Điện lúc này cũng đã triệu hồi các Đệ tử Trung tâm. Cấp cao Tinh La Điện đang hồi tưởng lại trận chiến với Cửu Cung Phái.
Thấy Tần Vô Song quay về, Vi Dực, Chu Phù và những người khác cùng ra chúc mừng. Vi Dực cảm thán:
- Tần sư đệ, từ nay về sau, lứa đệ tử trẻ tuổi Tinh La Điện ta sẽ phải ngưỡng mộ, lấy đệ làm tấm gương noi theo rồi!
- Vi Dực sư huynh, tiểu đệ chỉ là may mắn, cơ duyên trùng hợp, gặp được một vài kỳ ngộ thôi.
Tần Vô Song khiêm tốn nói.Triệu Mục Chi cũng tiến lại cười:
- Cho dù là kỳ ngộ, cũng là do phúc duyên của Tần sư đệ lớn. Tần sư đệ à, đệ quả thật đã khiến các sư huynh đây hổ thẹn đó!
Trác Bất Đàn cười:
- Các con cũng đừng tự chê bai mình. Vô Song có được thành tích này là do phúc duyên trời sinh và sự nỗ lực của mình. Mỗi người đều có tạo hóa riêng của mình. Chỉ cần các con nỗ lực tu luyện thì tương lai cũng sẽ rộng mở!
Triệu Mục Chi cười:
- Đúng vậy, nhân tài như Tần sư đệ có lẽ là nghìn năm mới có một. Còn như Triệu Mục Chi ta chắc năm năm có một. Ta cũng không nên so sánh nữa làm gì.
Đến nay, Tần Vô Song đã dẫn đầu quá xa, tâm thái các đồng môn cũng đã ôn hòa hơn. Vì cạnh tranh giữa họ sớm đã có kết thúc rồi. Cứ nghĩ nhiều không bằng bình tĩnh mà chiêm ngưỡng những biểu hiện tuyệt vời của Tần Vô Song.
- Đại Điện chủ, trên đường từ Đế quốc Thiên Trì về đây con thấy có rất nhiều tin đồn. Nhưng mũi nhọn đã chỉ về Tinh La Điện chúng ta. Bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Tần Vô Song hỏi.
Trác Bất Đàn nói:
- Hôm nay ta triệu tập mọi người đến cũng là để bàn chuyện này. Thiên Cơ Tông đã bị tiêu diệt, đối với Tinh La Điện chúng ta mà nói thì đây là cơ hội ngàn năm có một. Nắm bắt tốt cơ hội này chúng ta rất có hy vọng xưng bá khu vực phía Đông, từ đó trở thành một Đế quốc Thượng phẩm nữa sánh vai với ba Đế quốc kia. Chỉ là như vậy thì phải công bố việc chúng ta đối phó với Cửu Cung Phái và tiêu diệt Thiên Cơ Tông.
Tất cả cùng gật đầu, điều lợi điều hại của việc này đã rất rõ ràng. Nếu công bố ra bên ngoài thì chắc chắn Tinh La Điện sẽ phải đối mặt với thế lực đằng sau Cửu Cung Phái.Nhưng nếu không công bố thì thanh danh của Tinh La Điện khó bề vang xa. Muốn thừa thắng xông lên thống nhất khu vựcphía Đông chắc chắn khó mà khiến các nước thần phục.
Truân Trung Trì nói:
- Đại Điện chủ, ta thấy Cửu Cung Phái thua trận này nhưng không biết là do Tinh La Điện chúng ta hạ thủ. Nhưng món nợ này cuối cùng rồi cũng rơi xuống đầu Tinh La Điện chúng ta. Thế nên, chúng ta dứt khoát công khai luôn, dùng tốc độ ánh sáng để càn quét khu vựcphía Đông!
Chủ ý này được sự tán đồng của các Điện chủ khác. Họ cũng nghĩ giấy không bọc được lửa. Tinh La Điện đã có thực lực đánh bại Cửu Cung Phái thì thừa nhận cũng chẳng sao. Nhân lúc sắt nóng phải rèn ngay, ổn định cục thế phía Đông, lấy đây là cứ điểm, tự xưng Đế quốc Thượng phẩm. Đến lúc đó, tin chắc các Đế quốc Thượng phẩm khác muốn không thừa nhận Đế quốc Đại La cũng không được nữa rồi.
Trác Bất Đàn trầm ngâm gật đầu, quay ra hỏi Tần Vô Song:
- Vô Song, con thấy sao?
Tần Vô Song cười:
- Đệ tử thấy không phải là không thể. Sớm hay muộn thì rồi cũng phải đối mặt. Bị động chờ đợi không bằng chủ động xuất kích. Thực tế đã chứng minh, chủ động xuất kích tốt hơn nhiều so với bị động hứng đòn!
Những lời của Tần Vô Song lập tức được mọi người ủng hộ. Truân Trung Trì cười lớn:

- Không sai, đối phó với Cửu Cung Phái, nếu không phải áp dụng ý kiến của Vô Song chủ động xuất kích, nếu để Cửu Cung Phái đánh đến Tinh La Điện thì dù có đánh lui được chúng thì cũng sẽ có không ít thương vong!
- Đúng vậy, chủ động xuất kích! Đại Điện chủ, chúng ta đã chủ động một lần rồi sao không thêm vài lần nữa? Thống nhất các nước phía Đông, hiệu lệnh của ta đến đâu là khắp nơi phục tùng đến đó!
Dã tâm của Chung Vô Ẩn bắt đầu bùng lên.
Nếu thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm thì địa vị của Đế quốc Đại La sẽ hoàn toàn khác. Cục diện của cả khu vực phía Đông này sẽ nằm trong sự khống chế của Tinh La Điện. Lợi ích của việc này không nói cũng biết.
Đúng lúc đó, một đệ tử đi vội vàng bước vào, đến trước mặt Trác Bất Đàn nói:
- Đại Điện chủ, ngoài điện báo có Đại Long đầu Long Hổ Môn đến gặp.
- Thời Thừa Long?
Trác Bất Đàn và các Điện chủ ngạc nhiên. Tần Vô Song thì cười ẩn ý. Thời Thừa Long đến cũng đúng lúc thật. Sớm không đến, muộn không đến, lại đến đúng lúc này là có ý gì?
Nhưng hắn nghĩ một chút là hiểu ý đồ của Thời Thừa Long. Gần đây tin tức về thảm họa của Thiên Cơ Tông không ngừng lan ra, chắc chắn đã đến tai Long Hổ Môn, khiến chúng đứng ngồi không yên. Mà việc Cửu Cung Phái xâm chiếm Tinh La Điện lại chẳng có tin tức gì khiến Long Hổ Môn càng thêm lo lắng. Tên Thời Thừa Long này chắc chắn đến để thăm dò tin tức.
Truân Trung Trì cười đầy ẩn ý:
- Đại Điện chủ, tên Thời Thừa Long cũng rất biết chọn thời điểm!
Trác Bất Đàn cười, gật đầu:
- Hôm đó ta đến Đế quốc Đan Dương gặp thì chúng hờ hững. Lúc này chúng đến chắc chắn là đang lo sợ. Chư vị thấy ta nên gặp hay không?
Quan hệ của Tinh La Điện và Long Hổ Môn vốn dĩ có thể coi là khá hòa hợp. Nhưng vì lần trước khi Trác Bất Đàn đến gặp thì Long Hổ Môn tìm mọi cách thoái thác khiến Tinh La Điện thất vọng, biết Long Hổ Môn không phải đồng minh sinh tử.
- Đại Điện chủ nói xem Thời Thừa Long đến là có ý gì?
Điền Tri Hành hỏi.
Trác Bất Đàn nói:
- Thời Thừa Long đến chắc chắn là để tìm hiểu kết quả cuộc xâm chiếm của Cửu Cung Phái. Dọc đường chắc cũng đã biết Tinh La Điện ta bình an vô sự. Tuy hắn không biết Cửu Cung Phái thất bại, nhưng nếu Tinh La Điện bình an thì hắn đến thăm hỏi. Còn nếu Tinh La Điện gặp nguy hắn quay về là được. Đây chính là ý đồ của hắn!
Tần Vô Song gật đầu:
- Đại Điện chủ nói có lý!
Truân Trung Trì lạnh lùng nói:
- Vậy thì chúng ta kệ hắn, để hắn nếm mùi vị của sự tuyệt vọng không nơi bám víu!
Trác Bất Đàn gật đầu:
- Lão Nhị, ngươi đi gặp hắn đi. Nếu hắn muốn nói về thời thế thì hãy chuyển sang chuyện gia môn. Nếu hắn hỏi ta thì bảo ta đã bế quan. Nếu hỏi Thiên Cơ Tông thì hãy nói cho hắn biết do Tinh La Điện ta làm. Nếu hắn còn hỏi chuyện Cửu Cung Phái thì cứ giả vờ hồ đồ. Nói chung hãy khiến hắn chẳng thăm dò được chút phong thanh nào hết.
Truân Trung Trì cười:
- Ta hiểu rồi, phải khiến hắn mù mờ như đứng trong sương mù.
- Đúng là thế!
Trác Bất Đàn cười:

- Đợi khi hắn bàng hoàng, ta sẽ xuất hiện lật bài ngửa với hắn. Như thế, Long Hổ Môn không chiến mà bại, lúc đó Tinh La Điện thống nhất phía Đông mới thực sự khiến không ai không nghe theo!
Bốn vị Điện chủ đều gật đầu tán đồng. Truân Trung Trì cười nói:
- Vi Dực, Vô Song, hai con cùng ta ra gặp Thời Thừa Long.
Tần Vô Song và Vi Dực cùng gật đầu rồi theo Truân Trung Trì ra ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Trác Bất Đàn cười:
- Thời Thừa Long gặp Lão Nhị chắc sẽ bất ngờ lắm! Ha ha… Long Hổ Môn gặp nguy rụt cổ, nên đối xử với chúng như thế!

Thời Thừa Long được đưa đến tiền điện, trong lòng tuy có nôn nóng nhưng thấy đệ tử Tinh La Điện đi đi lại lại, ai cũng bình thản, dường như chẳng có tai họa gì xảy ra vậy. Trong lòng hắn lại thấy hồ nghi.
Rốt cuộc là Cửu Cung Phái căn bản không đến, hay là Cửu Cung Phái đã đi rồi? Nghĩ thì thấy Cửu Cung Phái chẳng phải loại hiền lành gì, dù thế nào thì cũng không thể không gây hấn gì là về luôn chứ? Lẽ nào Tinh La Điện để lộ ra có chỗ dựa nào đó khiến Cửu Cung Phái biết khó mà rút lui?
Đang nghĩ thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân, một chuỗi tiếng cười truyền đến tai hắn, nghe tiếng cười này Thời Thừa Long chột dạ:
- Sao lại là hắn?
Đương nhiên hắn nghe ra người đó là Truân Trung Trì! Không phải hơn một năm trước hắn bị Triệu Hằng đả thương, theo tin đồn thì nội thương không được chữa trị cơ mà?
Đang nghĩ thì Truân Trung Trì đã bước vào:
- Ha ha… Thời Long đầu, cơn gió nào đưa ngài đến đây vậy?
Thời Thừa Long trong lòng hồ nghi nhưng vẫn tươi cười:
- Truân Điện chủ, đã hai năm không gặp, ngài vẫn như ngày nào! Xem ra lời đồn bên ngoài không thể tin được. Thấy Truân Điện chủ bình an thế này, ta rất mừng, rất lấy làm mừng! Ha ha…
- Thời Long đầu, trong mắt người đời chắc Truân mỗ đã thành nắm xương khô rồi đúng không?
Truân Trung Trì giơ tay ra:
- Thời Long đầu, mời ngồi!
Thời Thừa Long thở dài:
- Tin đồn nói Truân Điện chủ bị Phó Chưởng môn của Cửu Cung Phái là Triệu Hằng đả thương đan điền, thương tích nặng không cứu chữa được. Thì ra chỉ là lời đồn đại vớ vẩn. Hại ta một năm nay cứ than thở mãi, khu vực phía Đông lại mất đi một hào kiệt. Truân Điện chủ, tin đồn thật là…
- Cũng không phải là tin đồn. Chỉ là Truân mỗ mệnh lớn may mắn không chết mà thôi.
Truân Trung Trì vẫy tay:
- Vi Dực, Vô Song đến bái kiến Thời Long đầu.
- Vãn bối bái kiến Thời Long đầu.
Tần Vô Song và Vi Dực tiến đến hành lễ.
- Nhị vị hiền điệt không cần khách khí. Hồi đó ở Thiên Cơ Tông, Thời mỗ đã được lĩnh giáo phong thái của hai vị, nay hình như đã lại tiến bộ rồi.
Khẩu khí Thời Thừa Long bỗng nặng nề:
- Đáng tiếc chưa đến hai năm mà Thiên Cơ Tông đã trở thành một cái tên trong lịch sử rồi. Truân Điện chủ có nghe về chuyện Thiên Cơ Tông bị diệt môn không?
Truân Trung Trì gật đầu:
- Có nghe!
Ánh mắt Thời Thừa Long lóe sáng:
- Vậy ngài có biết gì về nội tình không?
Truân Trung Trì cười ha ha:
- Cũng không có nội tình gì, là do Tinh La Điện ta làm!
Lời nói này khiến tim Thời Thừa Long co giật, sắc mặt trở nên phức tạp.