Truân Trung Trì đeo mặt nạ lên, đưa tay ra hiệu mời Trác Bất Đàn, hai người cùng bỏ đi.
Tần Vô Song làm theo như kế hoạch, cất thi thể của Triệu Hằng đi, sau đó thì biến mất trong rừng. Một lúc sau, Tần Vô Song xuất hiện ở gần nơi quân chủ lực Cửu Cung Phái hạ trại.
- Grào!
Một tiếng rống vang lên khiến cây cối rung chuyển, đột nhiên một cái bóng chui ra từ trong hư không.
Không khí như đặc quánh bao trùm xung quanh một con linh thú khổng lồ. Hai chân nó xoẹt xoẹt xoẹt liên tiếp bắn ra mười mấy đạo kình phong bay một cách chuẩn xác trúng tất cả những cường giả bên dưới của Cửu Cung Phái. Đao Hải Đường hét lên:
- Tất cả cẩn thận!
Sau đó liền cầm đoản kiếm chém luồng kình phong đang bay tới.
Uỳnh!
Hai luồng sức mạnh va chạm, kình phong bắn tứ phía, Đao Hải Đường cảm thấy sức mạnh phản hồi của luồng linh lực kia đã chấn động mạnh tới đan điền của mình.
- Con nghiệt súc này, sức mạnh lớn lắm!
Đao Hải Đường rung mạnh hai tay, hai luồng sáng trắng bay ra từ trong tay áo, khí thế như long xà bay ra muốn cuốn lấy hai chân sau của con linh thú.
Con linh thú này đương nhiên là Tử Điện Phần Diệm Thú.
Bao Bao dụ Tả Thiên Tứ đi, Tần Vô Song nhân cơ hội khiêu chiến và dụ Triệu Hằng đi, như vậy đã tách được ba Linh Võ Đại viên mãn ra để tạo cơ hội cho Tử Điện Phần Diệm Thú. Chỉ cần không còn hai Linh Võ Đại viên mãn liên thủ thì nó có thể tự do tung hoành!
Hai ống tay áo của Đao Hải Đường còn chưa quấn được tới nơi thì Tử Điện Phần Diệm Thú đã nhảy ra bên rìa, cơ thể bỗng cuộn lại quay tại chỗ mấy vòng.
Tốc độ của nó vô cùng nhanh, vù vù, tàn ảnh dường như đã hình thành một cái cấm chế cực lớn!
Tử Điện Phần Diệm Thú bỗng mở miệng phun ra hàng loạt những quả cầu lửa nóng bỏng, hết quả này đến quả khác, khí thế hừng hực, cục thế quả thực đã hoàn toàn nằm trong tay nó.
Lửa mà Tử Điện Phần Diệm Thú phun ra đã ngưng kết lại thành tinh hoa chân hỏa, tuy vẫn chưa đến mức thành thục nhưng nó đã khiến tất cả các Trưởng lão đều phải khốn đốn ở vì bị bao phủ bên trong. Lửa bốc ngùn ngụt, khói bay mù mịt, cỏ cây xung quanh đều bị thiêu cháy.
Các Trưởng lão này tuy đều là Cao Linh võ giả nhưng mà đối mặt với khí thế này thì chỉ có thể tự bảo vệ mình, trong chốc lát vô số linh phù, đạo cụ tránh lửa được đưa ra, ai ai trông cũng thật thảm hại.
Họ biết nếu cứ ở mãi bên trong đám lửa này thì sau khi linh phù chống lửa hết tác dụng thì họ phải làm sao để chống đỡ đây?
Do đó, cơ hội sống duy nhất chính ra xông ra khỏi đây, chỉ có vậy mới bảo toàn được tính mạng.
Nhưng Tử Điện Phần Diệm Thú lúc này đang rất hăng hái chiến đấu, nộ hỏa bị ức chế cả nghìn năm cuối cùng hôm nay cũng được giải phóng, đương nhiên vô cùng bạo ngược, căn bản không cho những Trưởng lão kia cơ hội chạy trốn.
Đột nhiên một đạo tàn ảnh lướt qua, chân trước của Tử Điện Phần Diệm Thú quét ra một đạo ánh sáng hình vòng cung.
Xoẹt! Một Trưởng lão bị luồng sáng đó chặt ra làm hai nửa, đổ vật ra đất, máu chảy lênh láng.
Sau khi nhìn thấy máu tươi, Tử Điện Phần Diệm Thú càng trở nên hung hăng, vừa lao về phía các Trưởng lão đó, vừa phun lửa mở đường. Hai chân trước vồ lên vật ngã một Trưởng lão.
Trưởng lão đó, dù là tốc độ hay linh lực thì cũng đều ở thế hạ phong, bị Tử Điện Phần Diệm Thú đè như vậy, chưa kịp phản ứng thì hai chân nó kéo ra một cái, hai tay Trưởng lão đứt lìa!
Tiếp theo, chân sau đá vào người Trưởng lão bay lên trời, hai chân trước nắm lấy hai chân Trưởng lão xé roẹt một tiếng! Lực xé này xé đến tận cổ của Trưởng lão, lục phủ ngũ tạng thi nhau rơi xuống.
Tử Điện Phần Diệm Thú kêu lên:
- Sảng khoái! Sảng khoái! Thực lực vô địch chỉ có Tử Điện Phần Diệm Thú ta! Mạnh mẽ kiêu dũng, hãy nhìn Cô Đơn ca!
Nó điên cuồng tấn công khiến trận doanh của các Trưởng lão tan tành mây khói. Các Trưởng lão này đều là Cao Linh võ giả, trước đây dù là đơn độc đối mặt với kẻ địch thì cũng hiếm khi thất thế. Nhưng lúc này, mười Trưởng lão cùng một chỗ mà vẫn không thể làm được gì. Chớp mắt đã bị Tử Điện Phần Diệm Thú giết chết hai người!
Tốc độ của Tử Điện Phần Diệm Thú thậm chí khiến họ không có cơ hội để tập hợp lại cùng tấn công. Những tia sáng lóe lên chớp nhoáng như lưỡi liềm lướt qua những cây lúa mạch, xoẹt xoẹt xoẹt, "thu hoạch" được một tính mạng.
Đao Hải Đường giận dữ, bà ta tốt xấu gì cũng là Linh Võ Đại viên mãn, nhưng dù có tấn công đối phương thế nào thì tốc độ của con linh thú kia khiến bà ta không thể theo kịp. Khi đã mất nhịp độ, đối phương tùy ý phun lửa một cái là khiến bà ta mất bình tĩnh, phải không ngớt gọi cứu viện. Tình cảnh này nếu Tả Chưởng môn mà không quay lại thì e là hôm nay, tại vùng núi hoang vu này sẽ thành nơi cao thủ Cửu Cung Phái cùng bị tiêu diệt tập thể.
Đúng lúc đó, bên ngoài bỗng có tiếng cười nhạt khàn khàn:
- Bà nương đang gọi Triệu Hằng về cứu viện đó à? Hắn quay lại rồi đây!
Đó là Tần Vô Song, chưa dứt lời thì tay vung roi ném thủ cấp của Triệu Hằng ra.
Đao Hải Đường dùng ống tay cuốn lấy, định thần lại nhìn, là thủ cấp của Triệu Hằng. Đao Hải Đường suýt nữa thì khí huyết cuộn trào mà hộc máu:
- Triệu Phó Chưởng môn?
Đao Hải Đường tuy không thân thiết lắm với Triệu Hằng nhưng lúc này vẫn vừa kinh ngạc vừa giận dữ. Triệu Hằng mà chết, có thể nói là Cửu Cung Phái đã thương vong nặng nề!
Tuy bà ta tức giận vì Triệu Hằng tự ý rời bỏ đội ngũ, nhưng nhìn thủ cấp của hắn vẫn khó tránh khỏi cảm giác đau lòng.
Liên tiếp huýt ba tiếng cảnh báo cho Tả Thiên Tứ, đây là ám hiệu lúc nguy cấp nhất giữa những người cấp cao trong Cửu Cung Phái. Nghe thấy tiếng này, bất luận thế nào cũng phải đến cứu viện!
Lúc này Tả Thiên Tứ cũng chưa đi xa, chỉ ở cách đó khoảng vài chục dặm ác chiến với Bao Bao đã biến thân. Bao Bao biến thành Kim Hầu Vương đương nhiên Tả Thiên Tứ không biết con khỉ này lại chính là con linh thú mà lần trước đã dụ hắn đi khiến sơn môn Cửu Cung Phái bị thiêu cháy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Nghe thấy ám hiệu, Tả Thiên Tứ biết tình hình không hay rồi, vội vàng quay người, biến thành một luồng sáng vàng lao về phía trước, miệng hét:
- Con khỉ thối tha, sau này đừng có để ta gặp lại ngươi!
Bao Bao biết Tả Thiên Tứ lợi hại, lúc nãy giao chiến có phần khó khăn, nhưng trận chiến này đã củng cố được cảnh giới Linh Võ Đại viên mãn cho nó, nó đã được nâng cao vững vàng từng bước thông qua thực chiến.
Thấy Tả Thiên Tứ bỏ đi, tuy muốn giữ hắn lại nhưng nó biết thực lực của Tả Thiên Tứ quả thực rất mạnh, với thực lực hiện nay của nó không thể gây khó khăn cho hắn được. Vì thế nó đuổi theo đằng sau hét:
- Cửu Cung Phái, vào quan tài! Tả Thiên Tứ, đi ăn ***! Ha ha ha ha… Tả Thiên Tứ, lần này ra khỏi nhà ngươi không chuẩn bị vài cỗ quan tài sao?
Bị Bao Bao chọc tức, Tả Thiên Tứ dù phẫn nộ nhưng cũng phải nhẫn nhịn, vội vàng quay về.
Tần Vô Song ở trong bóng tối đã chuẩn bị sẵn Thần Tú Cung nhắm vào Đao Hải Đường, miệng huýt một tiếng.
Tử Điện Phần Diệm Thú hiểu ý, vội rời khỏi các Trưởng lão, cơ thể to như ngọn núi lao tới chỗ Đao Hải Đường. Đao Hải Đường hét lên:
- Nghiệt súc, lão nương xử ngươi!
Ống tay cuộn lại, hai lưỡi đao ánh sáng nhằm thẳng xương sườn Tử Điện Phần Diệm Thú chém tới.
Tử Điện Phần Diệm Thú hừ mũi vẻ khinh miệt, hai chân trước tụ một đám khí ép xuống, trúng lưỡi đao ánh sáng, linh lực bắn tung tóe khắp nơi.
Đao Hải Đường không hề sợ hãi trước Tử Điện Phần Diệm Thú, bà ta biết con quái thú này chỉ có tốc độ nhanh và biết phun lửa, Đao Hải Đường không giết được nó nhưng có thể tự bảo vệ mình.
Hai ống tay áo cuộn lại, đao quang không ngừng bắn ra như tiên nữ rải hoa, chém tới tấp vào Tử Điện Phần Diệm Thú. Đúng lúc đó Tần Vô Song cười hài lòng, tên đã lên dây!
Vút! Khí thế như nuốt chửng tất cả, nhanh như tia chớp bắn về phía lưng Đao Hải Đường. Đao Hải Đường lập tức cảm nhận thấy một luồng sát khí đang ập tới.
Trong lúc cấp bách, căn bản không thể nghĩ nhiều, bà ta liền khởi động Hộ Thể Kim Quang Phù! Toàn thân được bao phủ bởi ánh sáng vàng, vô số những luồng sáng bao trùm lấy mũi tên xanh lục.
Uỳnh! Khí thế của mũi tên xanh bùng nổ đẩy lùi ánh sáng vàng.
Đao Hải Đường nhân cơ hội nhảy sang một bên.
- Hừ, muốn chạy đi đâu?
Từ trong khu rừng bên cạnh, một đạo đao quang chém tới chặn hoàn toàn đường rút của Đao Hải Đường. Lúc này Đao Hải Đường mới biết con đường này cũng đã bị cao thủ phong tỏa. Chiêu đao này còn được phát ra từ Linh Võ Đại viên mãn. Đao Hải Đường nghĩ:
- Ở đâu ra mà lắm Linh Võ Đại viên mãn như vậy?
Đúng lúc đang ngẫm nghĩ thì mũi tên thứ hai và thứ ba của Tần Vô Song cùng lúc bắn tới.
Vút! Vút!
Hai đạo ánh sáng xanh lao vun vút vào người Đao Hải Đường. Ánh sáng biến mất trong cơ thể Đao Hải Đường, rồi bắn ra ngoài từ phía ngực.
Uỳnh! Ngực Đao Hải Đường xuất hiện hai lỗ hổng đầy máu.
Cơ thể Đao Hải Đường cứng đờ, nhìn xuống tuyệt vọng, nét mặt trở nên vô cùng cổ quái.
- Sao có thể như vậy?
Khi mang theo vẻ mặt không thể tin được ngoảnh lại nhìn thì Đao Hải Đường phát hiện linh lực trong cơ thể đã bắt đầu bắn ra khắp phía, đan điền đã bị vỡ vụn!