Tần Vô Song lặng lẽ lắng nghe. Hắn đoán Hầu Tộc có lẽ cũng là một nhánh của thế lực Hiên Viên Khâu, chỉ là bị đày đến Chi Tế Sơn. Nhưng chuyện nội bộ của Hầu Tộc hắn cũng không muốn can thiệp vào. Lúc này tuy hắn mừng cho Bao Bao đã vượt qua hoạn nạn, nhưng điều hắn quan tâm hơn là Thần Anh Quả.
Trải qua trận chiến vừa rồi, dù là Bao Bao hay Ngân Hầu Vương đều rất có cảm tình với nhân loại Tần Vô Song. Mà bản thân Hầu Tộc cũng không đến mức bài xích nhân loại như Dã Nhân Tộc. Chúng có thể nói là cũng khá khoan dung, hữu hảo với nhân loại. Nếu không, thường có người đi lại ở Hầu Vương Sơn sớm đã bị Hầu Tộc đại khai sát giới rồi.
- Ngân Hầu Vương, chúng ta về thạch lâm trước đã. Dã Nhân Tộc lần này quá làm càn, Hầu Tộc chúng ta đã tổn thất không ít!
Bao Bao nặng nề nói.
Ngân Hầu Vương thở dài:
- Cũng may ta đã dự liệu trước, điều đi tất cả con cháu Hầu Tộc, nếu không sẽ con số thương vong sẽ còn nhiều hơn. Quân số Dã Nhân Tộc không nhiều nhưng đều là cao thủ thạo chiến đấu. Thôi được rồi, thù này sau này chúng ta sẽ tính với Dã Nhân Tộc!
Trở về thạch lâm, Ngân Hầu Vương phát lệnh triệu tập, con cháu Hầu Tộc ẩn náu khắp nơi lúc này mới trở về núi. Thống kê qua thì Hầu Tộc tổn thất ba bốn trăm người, hơn nữa đều là dũng sĩ của Hầu Tộc. Tuy thực lực không phải đứng đầu nhưng cũng đều là chủ lực. Đương nhiên Dã Nhân Tộc tử vong cũng không ít, số lượng hai bên cũng tương đương nhau.
Dọn dẹp qua chiến trường, sắp xếp lại một chút, Thánh địa của Hầu Tộc, Phong Hồi Phong lại trở về nguyên trạng.
Đối mặt với người bạn là nhân loại Tần Vô Song, Hầu Tộc hiếu khách đương nhiên sẽ dâng lên loại Hầu Nhi Tửu ngon nhất để tiếp đãi. Tần Vô Song thấy vô cùng vinh hạnh, đồng thời được Ngân Hầu Vương và Kim Hầu Vương đi cùng, đây không phải đãi ngộ mà nhân loại bình thường có thể hưởng.
Ngân Hầu Vương hỏi về lai lịch, Tần Vô Song cảm thấy đã cùng Hầu Tộc trải qua trận chiến sinh tử như vậy rồi đương nhiên sẽ chẳng có gì phải giấu giếm, hắn nói:
- Vô Song đến từ Đế quốc Đại La ở phía Đông các quốc gia nhân loại, cũng là đệ tử Tinh La Điện. Do sư phụ bị ác đồ của Cửu Cung Phái đánh bị thương, đan điền bị tổn hại, nên ta đến Chi Tế Sơn để tìm Thần Anh Quả, rồi lại đến Hầu Vương Sơn…
Ngân Hầu Vương nghe xong cũng rất ngạc nhiên:
- Không ngờ thế giới nhân loại cũng có người trượng nghĩa như các hạ! Vô Song, ngươi đến Hầu Vương Sơn chúng ta là đến đúng nơi rồi đó!
Bao Bao cười hi hi:
- Ngân Hầu Vương, con đã sớm nói cho hắn biết mình đã đến đúng nơi. Nhưng cũng nói là muốn có Thần Anh Quả thì phải đánh thắng vua của Hầu Tộc!
Ngân Hầu Vương gật đầu:
- Vốn dĩ, muốn lấy Thần Anh Quả đúng là không dễ. Hầu Vương Sơn bọn ta tuy không nghiêm cấm nhân loại vào đây mạo hiểm nhưng cũng chỉ cho họ lấy những loại linh vật bình thường, những thứ vượt qua một trăm năm thường không cho động vào. Mà Thần Anh Quả là thứ vài trăm năm mới có. Ở Hầu Vương Sơn cũng coi như là thứ quý hiếm hàng đầu!
Tần Vô Song thở dài:
- Thần Anh Quả là hàng đầu, vậy thì Thánh Tượng Quả chắc phải trên cả hàng đầu nhỉ?
Ngân Hầu Vương mỉm cười:
- Nói một cách chính xác, Thánh Tượng Quả không có xếp hạng. Vì thứ này trời đất sinh ra, tính ngẫu nhiên quá cao. Còn Thần Anh Quả, Hầu Vương Sơn ta vẫn luôn có. Thứ quý hiếm nhất của Hầu Vương Sơn vốn là những thứ cấp nghìn năm. Thánh Tượng Quả vạn năm có một là ngoài sự mong đợi! Đương nhiên chỉ khi Kim Hầu Vương Bao Bao đây ăn rồi mới thực sự có ích, không lãng phí!
Bao Bao cười hì hì, nhưng cũng không tỏ vẻ đắc ý:
- Ngân Hầu Vương, Vô Song đại ca đã giúp chúng ta nhiều như vậy, nên cho huynh ấy Thần Anh Quả chứ phải không?
Ngân Hầu Vương gật đầu:
- Đương nhiên nên đưa. Không những nên đưa, dù hắn có muốn thứ quý giá hơn Hầu Tộc chúng ta cũng không được từ chối. Hầu Tộc hành sự trước nay ân oán phân minh, nhân loại thường nói, ơn bằng giọt nước phải trả cả bằng cả dòng suối. Hầu Tộc chúng ta cũng tin vào tín điều này.
Bao Bao vui vẻ nói với Tần Vô Song:
- Nhân loại à, ta không nuốt lời chứ?
Tần Vô Song mừng rỡ:
- Thật đa tạ hai vị quá!
Giọng Tần Vô Song có phần nghẹn ngào, thật sự là hắn quá đỗi vui mừng. Đến Chi Tế Sơn, hắn vẫn luôn lo lắng bất an, cảm thấy Thần Anh Quả hiếm có như vậy, không phải hi vọng rất mong manh sao?
Nhưng không ngờ, Hầu Vương Sơn không những có, mà thật sự Tần Vô Song hắn có còn thế có được. Mà lúc này cũng chỉ mới gần hai tháng kể từ khi hắn đến Chi Tế Sơn. Tính qua thì từ khi rời Tinh La Điện đến nay cũng chỉ mới nửa năm, còn cách xa thời hạn ba năm hẹn với sư phụ.
Thấy Tần Vô Song vui mừng như vậy, Ngân Hầu Vương cảm thán:
- Vô Song, thanh niên trẻ tuổi như ngươi là rất hiếm có. Trọng tình trọng nghĩa, vì an nguy của người khác mà không ngại đến nơi nguy hiểm như Chi Tế Sơn. Nếu nhân loại mà đều trượng nghĩa như ngươi thì tình cảnh của nhân loại trên Đại lục Thiên Huyền đã không đến nỗi gian nan thế này.
Tần Vô Song nói:
- Cũng không phải người khác, đó là sư phụ của ta.
- Sư phụ cũng được, đồ đệ cũng được, đều là người khác cả. Nguồn: https://truyenfull.vn
Ngân Hầu Vương cười:
- Ta đã sống hàng nghìn năm nay, gặp không ít nhân loại không biết gì đến nhân nghĩa, thấy không ít nhân loại tính toán, áp bức lẫn nhau. Hôm nay là bằng hữu, hôm sau đã là kẻ thù. Hôm nay là sư đồ, ngày mai đã là kẻ xa lạ.
Tần Vô Song trầm mặc không nói gì. Ngân Hầu Vương sống đã lâu như vậy, đương nhiên hiểu rộng biết nhiều. Là vua một tộc, Ngân Hầu Vương chắc cũng không vô duyên cớ mà gây sự với nhân loại. Liên hệ với kinh nghiệm thế tục của Tần Vô Song, đúng như những gì Ngân Hầu Vương nói, có quá nhiều âm mưu tính toán, đấu đá lẫn nhau.
- Thôi được rồi, Vô Song, chúng ta đi hái Thần Anh Quả thôi. Bao Bao, ngươi có đi cùng không?
Giờ đây, mỗi lần ra quyết định gì, Ngân Hầu Vương đều hỏi ý kiến Bao Bao. Bao Bao nhảy xuống khỏi ghế:
- Sao có thể thiếu con cơ chứ?
Ngân Hầu Vương vui vẻ nói:
- Vô Song, mời!
Dưới sự dẫn dắt của hai đại hầu, một già một trẻ, Tần Vô Song đến vách núi bên trái Phong Hồi Phong. Ngân Hầu Vương cười:
- Bao Bao, ngươi đứng cùng Vô Song ở đây một lát, ta đi hái Thần Anh Quả!
Bao Bao nôn nóng:
- Con đi con đi, con muốn đích thân cảm tạ Vô Song đại ca!
Nói rồi Bao Bao nhún người nhảy lên vách núi, rồi lao xuống như tia chớp. Một lát sau Bao Bao đã lại chui lên.
Cũng không biết là trò ảo thuật gì, hai tay nâng lên một cái là xuất hiện một loại quả sáng lấp lánh như được làm từ bạch ngọc. Hình dáng của loại quả này dường như hơi giống một đứa trẻ sơ sinh. Tần Vô Song nhìn mà có ý nghĩ kỳ quái - đây không phải Nhân Sâm Quả sao?
Hắn nhớ trong thần thoại ở kiếp trước, Nhân Sâm Quả đúng là có hình dạng thế này. Lẽ nào Thần Anh Quả chính là Nhân Sâm Quả trong truyền thuyết?
Nhưng công hiệu của Thần Anh Quả rõ ràng là không thần kỳ bằng Nhân Sâm Quả, chỉ ăn một miếng trường sinh bất tử, tỏa sáng cùng nhật nguyệt.
Bao Bao cười tít mắt:
- Vô Song đại ca, quả này đã chín hoàn toàn rồi. Huynh mau nhận lấy đi!
Tần Vô Song đang định cầm lấy thì Ngân Hầu Vương nói:
- Đợi đã!
Ngân Hầu Vương tiến lại với một một chiếc hộp ngọc bích trên tay rồi cất Thần Anh Quả vào đó.
- Với Thần Anh Quả, những vật đựng thông thường không thể bảo toàn trăm phần trăm linh lực của nó. Chỉ có hộp ngọc bích mới làm được. Khi lấy ra nó vẫn tươi như mới hái.
Tần Vô Song cung kính nhận lấy, cảm kích nói:
- Đa tạ Hầu Vương!
Ngân Hầu Vương thở dài:
- Vô Song, ta nên cảm tạ ngươi mới phải. Nếu không phải ngươi nhanh trí bảo Bao Bao ăn Thánh Tượng Quả thì e là trận ác chiến này ít nhất sẽ kéo dài một tháng. Thương vong của Hầu Tộc ta sẽ không thể tính hết.
Tần Vô Song khiêm nhường nói:
- Đó là thiên sinh tạo hóa của Bao Bao. Thánh Tượng Quả vốn là dành cho Bao Bao, ta chỉ là nhắc nhở một chút thôi.
- Ha ha… Hiếm có ai khiêm tốn như ngươi!
Ngân Hầu Vương cười:
- Đương nhiên, chúng ta đã chính mắt chứng kiến, ngươi yểm hộ cho Bao Bao, công không hề nhỏ!
Ngân Hầu Vương ngừng một lát rồi nói với Tần Vô Song:
- Vô Song, Dã Nhân Tộc đã nhìn thấy cung tiễn của ngươi, e là sớm muộn gì cũng điều tra ra thân phận của ngươi. Vì thế sau khi về ngươi nhất định phải cẩn thận Dã Nhân Tộc sẽ rời khỏi Chi Tế Sơn đi tìm cơ hội báo thù.
Bao Bao tức giận đùng đùng:
- Đám Dã Nhân Tộc đáng chết! Đợi khi công lực của ta lớn mạnh ta sẽ giết đến Dã Nhân Tộc, giết sạch bát đại Tù trưởng của chúng, xem chúng còn có thể gây sóng gió được nữa không!
Ngân Hầu Vương không ngăn cản mà gật đầu:
- Bao Bao, thù này của Dã Nhân Tộc Hầu Tộc chúng ta sớm muộn gì cũng phải báo. Đợi cao thủ của Hầu Tộc trở về từ Hiên Viên Khâu, cao thủ Hầu Vương Sơn tề tựu đầy đủ sẽ cùng đáng đến bộ lạc Vực sâu Dã Nhân Tộc!
Trở về thạch lâm, Bao Bao cười:
- Vô Song lão đại, lần này huynh đến Hầu Vương Sơn cũng coi như là làm khách, chi bằng ở lại chơi mấy ngày, đợi khi cao thủ Hầu Tộc về rồi hãy đi, được không?
Ngân Hầu Vương cũng có chút mong chờ và níu giữ. Ngân Hầu Vương hắn vẫn còn bị thương, cần thời gian để hồi phục. Mà Bao Bao mới tiến hóa thành Kim Hầu Vương, tạm thời không thể kháng cự được ba Tù trưởng Dã Nhân Tộc liên thủ. Có cao thủ như Tần Vô Song ở đây, đối với Hầu Vương Sơn cũng là điều tốt.
Tần Vô Song nghĩ:
- Sư phụ được Đại Điện chủ phong tỏa đan điền, có thể duy trì được khoảng ba năm. Mà mình được hưởng ơn lớn từ Hầu Tộc, Bao Bao cũng có duyên với mình như vậy, nó đã có lời, nếu mình đi ngay thì cũng không hay!
Vậy là Tần Vô Song gật đầu:
- Vậy làm phiền mọi người một thời gian vậy!
Bao Bao thấy Tần Vô Song đồng ý thì mừng rỡ:
- Vô Song lão đại, đừng nói làm phiền này nọ. Huynh ở lại ta mừng còn không hết!
Nói rồi, Bao Bao kéo áo Tần Vô Song:
- Đi nào, Vô Song đại ca, ta đưa huynh đi dạo quanh Hầu Vương Sơn.
Không đợi Tần Vô Song nói gì Bao Bao liền kéo đi luôn. Ngân Hầu Vương thấy thế cũng mừng. Ngân Hầu Vương sống đã nghìn tuổi, nhìn người rất chuẩn, đương nhiên hắn biết Tần Vô Song này không đơn giản! Bao Bao làm bạn với người này chỉ có lợi chứ không hại gì!