Khí Trùng Tinh Hà

Chương 300: Hiên ngang giành Quán quân

Thiên phú của Miêu Trung Hiệp ở Tinh La Điện cũng xếp thứ sáu, tu vi cũng khá. Đối mặt với hai đối thủ của Thiên Cơ Tông, hắn không chọn cách đánh chính diện mà di chuyển vòng quanh rất khéo léo.
Hắn biết, tu vi của từng kẻ này đều kém hắn, nhưng kết hợp lại thì ít nhất có thể đánh ngang hàng với hắn, đánh chính diện cơ hội thắng không lớn.
Hắn đang đợi cơ hội, cơ hội đánh một phát trúng ngay. Bọn Tần Vô Song, Vi Dực ở dưới võ đài quan sát với vẻ mặt thoải mái, nhưng thực tế cũng đang ngầm cổ vũ, mong hắn có thể thừa thắng xông lên, đánh nhanh thắng nhanh.
Triệu Mục Chi cắn môi, sắc mặt căng thẳng nhìn ba đạo thân ảnh, chỉ hận không thể giúp Miêu Trung Hiệp một tay, hắn quá muốn Miêu Trung Hiệp thắng trận này vô cùng.
Nếu thắng thì áp lực của Triệu Mục Chi hắn sẽ giảm được không ít, như thế hắn sẽ không có áp lực thử thách mục tiêu cao hơn.
Đột nhiên Tần Vô Song và Vi Dực cùng tỏ ra mừng rỡ. Họ nhìn ra được rằng Miêu Trung Hiệp đã tìm thấy được cảm giác. Còn sự phối hợp giữa hai kẻ kia, tuy có ăn ý nhưng đã bị Miêu Trung Hiệp tìm ra khe hở.
Quyết đấu giữa các cao thủ một khi đã có cơ hội để tận dụng thì thường không thể bỏ qua. Mà thực lực của Miêu Trung Hiệp rõ ràng hơn hai kẻ kia, rất nhanh hắn đã phát hiện ra, sự phối hợp của Số 3 và Số 4 này, vào thời khác tiến công và lùi về sau có chỗ sơ hở.
Miêu Trung Hiệp nhìn thấy là trong đầu đã có chủ ý. Hắn lùi sau hai bước dụ đối phương tiến lên tấn công. Hai người Thiên Cơ Tông ôm hận với đệ tử Tinh La Điện đương nhiên sẽ tấn công.
Thật ra chúng cũng đã được nhắc nhở phải toàn lực ngăn chặn Tinh La Điện, không cho Tinh La Điện giành Quán quân ở cửa nhà mình. Để Long Hổ Môn giành Quán quân chúng cũng không thoải mái, nhưng mức độ không thoải mái vẫn thấp hơn so với việc Tinh La Điện được Quán quân.
Vì thế sức mạnh phòng ngự và phản ứng của chúng khi đối mặt với Tinh La Điện không phải mức hời hợt như khi gặp Long Hổ Môn.
Miêu Trung Hiệp tránh được trường đao của Số 3, thân mình lách sang bên, vung kiếm lên, một đạo kiếm quang không nhằm vào Số 3 mà lại bay về phía Số 4.
Giương đông kích tây!
Số 4 không ngờ Miêu Trung Hiệp lại bỏ gần đánh xa, vội vàng lùi lại, Miêu Trung Hiệp liên tiếp đánh ra ba kiếm nữa.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Ba đạo kiếm quang nhất tề bay thẳng về phía Số 4.
- Miêu sư đệ, chiêu hay! Tam Trùng Lãng!
Triệu Mục Chi hét lên.
Ba chiêu kiếm của Miêu Trung Hiệp ép Số 4 vào góc chết không thể chống đỡ. Miêu Trung Hiệp lật tay đỡ đòn tấn công của Số 3, lao vút trong không trung, hai tay cầm kiếm chém một nhát! Khí thế mạnh mẽ xẹt qua, dường như cắt đôi không gian nuốt gọn tuyển thủ Số 4 vào trong.
Vù!!
Kiếm khí cuộn trào, Số 4 muốn tránh cũng không được, bay thẳng xuống khỏi võ đài.

Tần Vô Song và những người khác đều thở phào một tiếng. Thắng rồi! Trận này Miêu Trung Hiệp thắng rồi! Dù lượt sau một chọi ba hắn không thắng thì cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ. Đủ để triệt tiêu sức lực của tuyển thủ Số 4 bên Thiên Cơ Tông.
Một chọi ba, với Miêu Trung Hiệp mà nói thật sự là khó, nhưng hắn vẫn dốc toàn lực. Nhưng đạo tu luyện thật sự không thể chỉ dựa vào tâm huyết và quyết tâm là có thể bù đắp. Miêu Trung Hiệp thắng liền hai trận nhưng xét cho cùng chưa thể thắng liền ba trận. Trong trận thách đấu một chọi ba, tuy chiến đấu đến cuối cùng nhưng không có cơ hội, thách đấu thất bại.
Miêu Trung Hiệp thắng liền hai trận, Triệu Mục Chi thượng đài có phần thoải mái hơn.
Hai lượt đầu Triệu Mục Chi căn bản không cần lo lắng, khí thế rất mạnh, thắng liền hai trận. Đến trận thứ ba, một chọi ba, Miêu Trung Hiệp không thể đột phá, nhưng Triệu Mục Chi lại có điểm hơn người của hắn. Hắn chọn cách du đấu và đã tìm được chiến cơ, một lần nữa đánh tuyển thủ Số 4 ngã khỏi võ đài.
Đám còn lại bên Thiên Cơ Tông đương nhiên là chán nản, nhưng không thể làm gì được đòn tấn công nhanh, chuẩn, hiểm của Triệu Mục Chi.
Nghe nói tuyển thủ Số 2 của Thiên Cơ Tông thực lực không có sự khác biệt mấy với Triệu Mục Chi, tập hợp sức mạnh của ba người vốn có thể quần nhau được với Triệu Mục Chi. Nhưng đặc điểm cá nhân đã bị Triệu Mục Chi khắc chế, dẫn đến việc tuyến phòng ngự bị Triệu Mục Chi dễ dàng chọc thủng.
Triệu Mục Chi thắng liền ba trận, tràn đầy tự tin thách đấu một chọi bốn.
Bên Chủ thủ Thiên Cơ Tông có thêm tuyển thủ Số 1, cục diện lập tức thay đổi hẳn. Tuyển thủ Số 1 này, bất luận là thân pháp hay thực lực đều tương đương Triệu Mục Chi, thậm chí còn cao hơn một chút, đại khái khoảng bằng mới trình độ của Chu Phù.
Ban đầu Triệu Mục Chi ít nhiều còn thấy tự tin một chút, cho rằng Long Hổ Môn có thể giành điểm thì sao hắn lại không thể? Mà hắn đã quên mất rằng Thiên Cơ Tông đối mặt với Tinh La Điện không thể nào khách khí như đối mặt với Long Hổ Môn được.
Vì thế khi bốn người hợp vây, Triệu Mục Chi đã biết cục diện không hay rồi. Dưới sự tổ chức của tuyển thủ Số 1, ba người kia chỉ ở ngoại vi gây phiền nhiễu, còn Số 1 hắn phụ trách kềm chế Triệu Mục Chi.
Như vậy, Triệu Mục Chi đừng nói đến việc tấn công những người khác, ngay việc thoát khỏi sự đeo bám của Số 1 cũng đã khó khăn rồi, mà bên cạnh lại còn có ba cao thủ luôn túc trực bên ngoài chờ cơ hội ra tay.
Tần Vô Song và Vi Dực nhìn nhau cười khổ, đương nhiên họ nhìn ra được rằng Thiên Cơ Tông căn bản chính là loại không ăn được thì đạp đổ, chúng không có ý định để Tinh La Điện có kết quả tốt.
Triệu Mục Chi cũng thầm kêu trời, dù sao hắn cũng không phải Tần Vô Song hay Vi Dực, đối mặt với cục diện một chọi bốn, mà một kẻ trong đó còn tương đương thậm chí cao hơn hắn, hắn thật sự không thể nào ứng phó được.
- Xem ra việc giành điểm tối đa cuối cùng cũng chỉ là ước muốn của riêng Triệu mỗ ta thôi.
Triệu Mục Chi cười khổ, nhưng hắn cũng biết thắng được ba trận vừa rồi dường như cũng đã đảm bảo cho Tinh La Điện ở vị trí bất bại rồi. Dù sao thì bên Chủ công của Long Hổ Môn cũng phải đối mặt với các đồng môn Tinh La Điện, đặc biết là với dải Hồng Lăng của Chu Phù, tuyển thủ Số 3 Chủ công không thể có được điểm tối đa.
Vậy là phán quan bút của Triệu Mục Chi không khách khí tấn công tuyển thủ Số 1. Hắn quyết định dù thắng hay bại cũng toàn lực tiến công, thể hiện hết trình độ và phong cách của mình, để trên dưới Thiên Cơ Tông biết được có nhân vật như Triệu Mục Chi hắn đây. Tuyển thủ Số 1 đối diện với Triệu Mục Chi liều mạng cũng không dám manh động, cứ thế một giờ hình như không đủ cho họ chơi đùa.
Mãi đến khi hết một giờ đồng hồ vẫn không phân thắng bại. Chỉ là, như thế thì với Triệu Mục Chi mà nói lại là một lần thách đấu thất bại.
Đương nhiên Triệu Mục Chi cũng không ủ rũ, chiến đấu đến mức này hắn đã thấy hài lòng rồi. Dù gì thì trận chiến như thế cho hắn biết thế nào là sảng khoái.
- Ngại quá, hai vị, ta thật sự đã cố hết sức rồi.
Dù sao Triệu Mục Chi cũng vẫn cảm thấy đáng tiếc, nói với Tần Vô Song và Vi Dực với vẻ có lỗi.

Vi Dực cười:
- Không cần phải tự trách mình, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Tinh La Điện chúng ta có thể chắc thắng rồi!
Bên Chủ thủ của Tinh La Điện, chiến hỏa liên miên. Lượt đầu tiên, Số 4 Long Hổ Môn chỉ thắng được Hoàng Triêu Dương chứ không thắng được Lục Thiếu Nam và Hoàng Triêu Dương liên thủ.
Như vậy là Số 4 đã thua cả Miêu Trung Hiệp hai mươi điểm rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lượt thứ hai, Số 3 của Long Hổ Môn tuy đánh thắng được Lục Thiếu Nam và Hoàng Triêu Dương nhưng lại bại dưới sự phòng ngự kiên cố của Đặng Bá Hổ.
Như vậy tuyển thủ Số 3 của Long Hổ Môn lại kém Triệu Mục Chi ba mươi điểm.
Cuộc thi đến lúc này có thể kết thúc sớm được rồi. Hai bên đều có hai Trung Linh võ giả chưa xuất trận. Nếu không có gì bất ngờ thì bốn kẻ này đều là những biến thái giành điểm tối đa.
Quả nhiên, cục thế không có gì nghi ngờ, Tần Vô Song và Vi Dực đều thành công giành điểm tối đa, còn trận doanh phòng ngự của Tinh La Điện cũng không chống đỡ quá mạnh mẽ, hòa nhã để Ngụy Thăng Long và Hoàng Thanh Hổ, hai Trung Linh võ giả đều giành được điểm tối đa.
Điều này đã không còn bất cứ ảnh hưởng gì đến đại cục nữa rồi.
Sau vòng thứ hai, Tinh La Điện đã áp đảo Long Hổ Môn, hai điểm tối đa một trăm, một điểm sáu mươi, một điểm ba mươi, tổng cộng là hai trăm chín mươi điểm.
Còn Long Hổ Môn, hai điểm một trăm, một điểm ba mươi, một điểm mười. Như vậy vòng này chỉ được hai trăm bốn mươi điểm, thấp hơn vòng trước bốn mươi điểm.
Thiên Cơ Tông đáng thương, cũng có được một điểm tối đa, một điểm sáu mươi, hai điểm ba mươi, tổng cộng hai trăm hai mươi điểm.
Đến lúc này, Đại hội So tài Đông Tam quốc đã kéo dài được ba tháng, hoàn thành xong rất cả hạng mục thi đấu.
Tổng điểm đã được tính xong.
Tinh La Điện, giao đoạn một được hai trăm bốn mươi điểm, giai đoạn hai năm trăm sáu mươi điểm. Tổng điểm là tám trăm, đứng vững ở vị trí thứ nhất, giành Quán quân một cách hào hùng!
Đây là lịch sử, một dấu son thuộc về Tinh La Điện! Trước đó họ chưa bao giờ được Quán quân trong cuộc thi tổ chức ở Đế quốc Thiên Trì cả. Lần này họ làm được rồi, tạo nên một kỳ tích quang vinh thuộc về thế hế đệ tử trẻ tuổi Tinh La Điện.
Long Hổ Môn, giai đoạn một một trăm chín mươi điểm, giai đoạn hai được năm trăm ba mươi điểm. Tổng điểm là bảy trăm hai mươi, đứng thứ hai.
Thiên Cơ Tông, Quỷ Đồng Tử chết, nguyên khí tổn hại¸ kế hoạch đảo lộn, giai đoạn một một trăm mười điểm. Giai đoạn hai bốn trăm hai mươi. Tổng điểm là năm trăm ba mươi, không còn nghi ngờ gì, đứng chót rồi.
Kết quả này nằm trong sự dự liệu của nhân vật cấp cao Thiên Cơ Tông. Từ sau khi biết tin Quỷ Đồng Tử chết là bọn họ đã nghĩ ngay đến kết cục này rồi. Nhưng khi kết quả như thế thật, thấy Tinh La Điện dẫn đầu, lòng thù hận này dù có dốc hết nước sông Trường Giang cũng chẳng thế xóa được.
Bất giác, mâu thuẫn và thù hận giữa Đế quốc Thiên Trì và Đế quốc Đại La lại bị căng thẳng thêm qua lần thi đấu này.
Cao Nhạc lúc này đã không còn tâm tư để loanh quanh với Tinh La Điện và Long Hổ Môn nữa, chỉ mau chóng kết thúc cho nhanh!
Nhưng trước lúc đó phải hoàn thành mọi thủ tục, ví dụ như việc đưa đồ cá cược, như ký kết thỏa thuận mới về khám phá Vô Tận Đông Hải, rồi chúc mừng Quán quân mới.
Vừa nghĩ đến việc chúc mừng Đế quốc Đại La thắng lợi trong lãnh thổ Đế quốc Thiên Trì là Cao Nhạc và Bạch Cốt Kinh lại tức xịt khói. Sự ức chế này nhất thời chúng không thể chấp nhận nổi.
Nhưng chúng không thể đơn phương phá bỏ thỏa thuận giữa ba nước.
Trừ phi… bọn Cao Nhạc nghĩ đến một khả năng nào đó, huyết dịch toàn thân không kìm được mà sôi sùng sục.