Tần Vô Song cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, nghe sư phụ hỏi thì bình tĩnh nói:
- Suy đoán của nhị vị sư huynh khá hợp lý. Đệ tử cho rằng, nếu Long Hổ Môn đã mạo hiểm thì chúng ta cũng không thể nào lại bị chúng làm ảnh hưởng, lấy công đọ công, cũng xếp đồng môn mạnh về tấn công ở bên Chủ công được. Chỉ cần chúng ta giành được đủ số điểm, dù bên Chủ thủ có bị chúng trừ mất điểm thì cũng không sợ.
- Ồ? Nay chúng ta đã đứng đầu thì tại sao lại phải mạo hiểm?
Trác Bất Đàn thích thú hỏi.
Tần Vô Song nói:
- Chính vì đang dẫn đầu nên không thể cứ phòng thủ. Nếu quá phòng thủ rất dễ mất cục diện có lợi. Đệ tử cho rằng, chúng ta bố binh phải chủ động, không thể để kẻ địch dắt mũi mình đi được.
- Có lý!
Trác Bất Đàn nói:
- Tinh La Điện chúng ta cần phải có những tinh thần tiến thủ, không hài lòng với những gì mình đã có như thế. Trên Đại lục Thiên Huyền, hài lòng sẽ có ý nghĩ an dật, có ý nghĩ an dật thì cách diệt vong không xa đâu. Ý kiến của Vô Song chính là những gì ta nghĩ. Bản Điện chủ quyết định, Vi Dực và Vô Song ở bên Chủ công! Chúng ta từ đầu tới giờ luôn dẫn đầu, không thể bảo thủ được, phải tranh thủ tiếp tục đứng đầu trong cuộc tỷ võ cuối cùng này, khiến chúng thua đến không còn gì để nói.
Truân Trung Trì và Điền Tri Hành không thể ngờ Đại Điện chủ xưa nay ôn văn nho nhã nay lại ra chiến thuật điên rồ như vậy, nhưng nghĩ kỹ thì cũng cảm thấy có lý.
Chỉ cần bên Chủ công giành được đủ số điểm thì dù bên Chủ thủ có bị đánh bại cũng không sợ! Hai bên triệt tiêu nhau, nhưng ưu thế trước đó cũng đủ khiến họ cười đến phút chót.
- Vô Song, con nói xem sắp xếp như thế có lý do gì sâu xa hơn không?
Trác Bất Đàn hỏi.
Tần Vô Song cười:
- Đệ tử cho rằng, Long Hổ Môn đứng dưới chúng ta, không liều thì không thể có cơ hội vượt qua chúng ta, nên chắc chắn chúng sẽ dốc hết sức mình. Như vậy dù con hoặc Vi sư huynh sang bên Chủ thủ, đối mặt với sự tấn công điên cuồng của bọn chúng cũng không thể đảm bảo mười phần sẽ không bị chúng quần tơi tả. Vì thế, chúng ta để cho hai Trung Linh võ giả của Long Hổ Môn đánh đến cùng cũng không sao, cứ để chúng có được điểm. Con và Vi Dực sư huynh ở bên Chủ công chắc chắn có thể giành lại được số điểm bị mất đi. Trọng điểm của chúng ta vẫn là phòng ngự hai kẻ Chủ công khác. Do đó, chúng ta cần chú ý sắp xếp bốn người bên Chủ thủ.
Truân Trung Trì nghe xong cười:
- Con và Vi Dực đều ở bên Chủ công, vậy chủ tướng bên Chủ thủ chắc chắn do Chu Phù đảm đương rồi. Hồng Lăng Phúc Trọc của Chu Phù hoàn toàn có thể đảm nhận trọng trách này.
Chu Phù gật đầu:
- Đại sư bá, sư phụ, vậy con ở bên Chủ thủ.
Đặng Bá Hổ cũng nói:
- Đặc điểm tu vi của đệ tử cũng thích hợp cho phòng thủ, con nguyện đảm đương trách nhiệm này.
Trác Bất Đàn gật đầu:
- Được, Thiếu Nam, Triều Dương, hai con trọ giúp Chu Phù và Đặng Bá Hổ Chủ thủ. Vi Dực, Vô Song, Triệu Mục Chi và Miêu Trung Hiệp bốn con là Chủ công.
Triệu Mục Chi nghe mình được xếp bên công thấy vô cùng mãn nguyện, cười: T
- Vâng, nếu Long Hổ Môn xếp hết hai Trung Linh võ giả bên Chủ công thì con phải tranh thủ trừ chút điểm của chúng rồi!
- Ừm, Vi Dực và Vô Song vấn đề không lớn, Mục Chi và Trung Hiệp, hai con nhất định phải tranh thủ giành nhiều điểm mới có thể đảm bảo tổng thích tích của chúng ta được vững vàng.
Triệu Mục Chi và Miêu Trung Hiệp cùng gật đầu. Như vậy, danh sách của bên Tinh La Điện đã quyết định xong.
Trận doanh Chủ công: Số 4 Miêu Trung Hiệp, Số 3 Triệu Mục Chi, Số 2 Tần Vô Song, Số 1 Vi Dực.
Trận doanh Chủ thủ: Số 4 Hoàng Triêu Dương, Số 3 Lục Thiếu Nam, Số 2 Đặng Bá Hổ, Số 1 Chu Phù.
Thứ tự số hiệu này nhất thiết phải đặt vì Chủ công hay Chủ thủ đều căn cứ vào số hiệu từ thấp đến cao mà lên.
Trong nửa tháng nghỉ ngơi, bên Tinh La Điện trừ khổ luyện ra thì các đồng môn giao lưu kinh nghiệm tác chiến, cỗ vũ tinh thần lẫn nhau.
Giống như các Đại Điện chủ như Trác Bất Đàn dự liệu, Đại hội So tài Đông Tam quốc tuyệt đối là một sân chơi tốt để các đệ từ đoàn kết nhau lại hình thành nên sức mạnh.
Thời gian nửa tháng, búng tay cái là qua rồi. Ba thế lực lớn một lần nữa tập trung trước sơn môn Thiên Cơ Tông.
Ba bên đều đưa ra danh sách của bên mình, danh sách đã đưa lên là không thể thay đổi. Cho đến khi cuộc thi kết thúc, nhất thiết phải giữ nguyên cơ cấu thành viên như thế, không được điều chỉnh.
Y như Tinh La Điện đã liệu từ trước, quả nhiên Long Hổ Môn để Ngụy Thăng Long và Hoàng Thanh Hổ ở cùng một bên Chủ công. Xem ra Long Hổ Môn thật sự muốn làm đến cùng rồi.
Bên Thiên Cơ Tông, Lạc Quy Vân là hoa tiêu duy nhất của Thiên Cơ Tông đương nhiên được xếp vào bên Chủ công.
Nhìn danh sách của Thiên Cơ Tông là biết chúng không hề có ý định "bát đã vỡ thì cho vỡ luôn", dù không chiến đấu vì thành tích thì cũng phải vì thể diện, vì sự tôn nghiêm. Trong ngày hội lớn do Đế quốc Thiên Trì tổ chức, dưới ánh mắt của biết bao nhiêu người, chúng đương nhiên không thể không cần thể diện.
Ngược lại, sự bài binh bố trận của Tinh La Điện khiến Long Hổ Môn phải ngạc nhiên. Chúng luôn nghĩ chắc chắn Tinh La Điện sẽ dùng chiến thuật công thủ cân bằng, xếp hai Trung Linh võ giả về hai trận doanh công thủ cân bằng.
Nhưng không ngờ sự sắp xếp của Tinh La Điện cũng điên rồ như thế!
Thời Thừa Long kinh ngạc, không kìm được mà phải nhìn lại Trác Bất Đàn. Hắn phát hiện mình chưa đủ hiểu về Trác Bất Đàn.
- Nhị vị, tỷ võ chia hai vòng, theo quy định cũ, vẫn là bốc thăm.
- Ừm, vẫn nên làm theo quy định cũ.
Kết quả bốc thăm rất nhanh đã có. Vòng một Long Hổ Môn công, Thiên Cơ Tông thủ. Thiên Cơ Tông công, Tinh La Điện thủ. Tinh La Điện công, Long Hổ Môn thủ.
Kết quả vòng một có thì đương nhiên vòng hai cũng tương ứng là: Long Hổ Môn công, Tinh La Điện thủ. Thiên Cơ Tông công, Long Hổ Môn thủ. Tinh La Điện công, Thiên Cơ Tông thủ.
Nói trắng ra chính là mỗi một vòng Chủ công của mỗi bên đều một lần có thể thách đấu với hai đối thủ của Chủ thủ, ra trận hai lần. Còn Chủ thủ đối mặt với hai bên Chủ công đối thủ khác nhau, mỗi Chủ thủ ra trận một lần. Nói chính xác là mỗi vòng có ba cặp thi đấu, do đó cần ba võ đài.
Bên Chủ công vòng một của Tinh La Điện phải đối mặt với bên Chủ thủ Long Hổ Môn, vì thế thành tích của trận này vô cùng quan trọng.
Triệu Mục Chi nói nhỏ:
- Hai Trung Linh võ giả của Tinh La Điện đều bên Chủ thủ, chúng ta bất luận thế nào cũng phải giành điểm của chúng nhiều một chút. Miêu sư đệ, đệ là người đầu tiên nhất định phải có sự khởi đầu tốt đẹp!
Theo quy định, bên thách đấu sẽ do tuyển thủ Số 4 thách đấu với Số 4 bên đối thủ. Sự sắp xếp này thường căn cứ theo thực lực mạnh yếu. Miêu Trung Hiệp gật đầu:
- Chư vị yên tâm, ta nhất định sẽ dốc hết sức!
Hắn đã đặt ra mục tiêu cho mình ít nhất phải thách đấu thành công hai lần. Theo quy định, một chọi một thách đấu thành công thì được mười điểm, một chọi hai thách đấu thành công sẽ được cộng thêm hai mươi điểm, tương đương với một vòng có thể được ba mươi điểm.
Do đó, về lý thuyết, điểm cá nhân cao nhất ở mỗi vòng, là thách đấu thành công với bốn người, cộng dồn lại sẽ được một trăm điểm. Bốn người, như vậy điểm cao nhất một vòng là bốn trăm điểm. Sau hai vòng, như vậy điểm cao nhất là tám trăm điểm.
Đương nhiên, đây chỉ là trên lý thuyết. Thực tế, hoàn toàn không thể có thế lực nào lại giành được điểm tối đa. Ít ra thì trong lịch sử chưa từng có. Sau khi Miêu Trung Hiệp lên đài, Số 4 Chủ thủ của Long Hổ Môn cũng lên theo.
Bên Long Hổ Môn, hai kẻ mạnh nhất đều ở Chủ công, như vậy, trận doanh Chủ thủ sẽ khó tránh việc lực lượng mỏng.
Yêu cầu của Long Hổ Môn với Chủ thủ là, gặp đệ tử Tinh La Điện phải dùng cách đánh liều mạng, kiềm chế đối thủ, cố gắng hạn chế tối đa điểm của đối thủ.
Nhưng dù gì đối thủ Số 4 này yếu hơn Miêu Trung Hiệp không ít, dù hắn có liều mạng thế nào thì vẫn không thể bì kịp Miêu Trung Hiệp có thực lực xếp thứ sáu trong Tinh La Điện. Đánh một lúc thì bị Miêu Trung Hiệp đánh bại. Một chọi một, Chủ công thắng, Miêu Trung Hiệp giành được mười điểm.
Tiếp đó Miêu Trung Hiệp thách đấu một chọi hai. Số 4 bên đối thủ vẫn ở trên đài, nhưng có thêm Số 3 lên đài. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Miêu Trung Hiệp đã đánh bại Số 4, vốn định dùng cách cũ, tập trung đánh Số 4. Nhưng không ngờ sức chiến đấu của Số 3 lại mạnh hơn nhiều Số 4. Dù Miêu Trung Hiệp có tập trung thế nào vào Số 4 cũng không thoát khỏi Số 3. Cuối cùng, trong thời gian quy định không thể phá vỡ sự phòng ngự của đối thủ. Một chọi hai thất bại. Như vậy Miêu Trung Hiệp chỉ được mười điểm trong vòng một.
Tiếp theo sẽ là Triệu Mục Chi. Miêu Trung Hiệp mặt mày ủ rủ xuống khỏi võ đài, nói với Triệu Mục Chi:
- Triệu sư huynh, thương pháp của tên Số 3 đó vô cùng cổ quái. Muốn đối phó hắn phải chú ý thương pháp của hắn!
Triệu Mục Chi cười:
- Ừ!
Triệu Mục Chi là Số 3 Chủ công, đối thủ đầu tiên của hắn là Số 3 Chủ thủ bên đối thủ.
Triệu Mục Chi khác với Miêu Trung Hiệp, hắn vừa thượng đài, đôi phán quan bút đã bắn ra như súng máy, căn bản không cho đối thủ cơ hội mà thở. Dường như chưa đến một khắc, đối thủ đã bị Triệu Mục Chi đánh trúng, ngã khỏi võ đài.
Triệu Mục Chi thừa thắng xông lên, thách đấu một chọi hai. Giống với Miêu Trung Hiệp, cũng là Số 3 và Số 4. Tên Số 3 lúc này bị thương nên không thể dễ dàng như đối phó với Miêu Trung Hiệp. Chưa đến nửa giờ sau đã bị Triệu Mục Chi đánh ngã.
Triệu Mục Chi đầy uy phong, tiếp tục thách đấu một chọi ba, chuyên tập trung đánh Số 3. Cộng với thân pháp của Triệu Mục Chi rất đặc biệt, vừa nhanh vừa chuẩn. Tuy một chọi ba nhưng trong giai đoạn cuối vẫn đánh lén thành công. Thách đấu một chọi ba lại thành công!
Nhưng đến lượt một chọi bốn thì Triệu Mục Chi không còn may mắn thế nữa. Tuyển thủ Số 1 của Long Hổ Môn dù là tốc độ hay sức phòng ngự đều khống chế được Triệu Mục Chi, khiến đến một nửa thời gian thì Triệu Mục Chi biết không có hi vọng thành công nữa. Hết một giờ, Triệu Mục Chi chán nản xuống khỏi võ đài, thách đấu thất bại!
Nhưng ba lượt trước đã thành công, lần một mười điểm, lần hai hai mươi, lần ba ba mươi điểm. Vòng một Triệu Mục Chi thành công giành được sáu mươi điểm!
Trong tình huống trận đầu Miêu Trung Hiệp bất lợi, điều này đã xoay chuyển được cục thế!