Khí Trùng Tinh Hà

Chương 281: Uy lực của Thần Tú Cung

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây đương nhiên là Bắc Minh Đại Pháp của Tần Vô Song. Hấp lực của nó mạnh như điện cao áp, một khi bị nhiễm từ trường của nó là chỉ có hai kết quả, hoặc là bị hút sạch mà chết, hoặc là phải dùng lực lượng cực mạnh để giãy ra.
Quả thực tên Quỷ Đồng Tử này không như các cao thủ khác, bị hấp lực hút như vậy, trong lòng có kinh ngạc nhưng không vì thế mà bị Tần Vô Song giữ chặt. Hai tay hắn giật mạnh, nháy mắt đã bật ra ngoài.
Hắn đầy kinh ngạc nhìn sợi roi trong tay Tần Vô Song:
- Sợi roi của ngươi có trò quỷ gì vậy?
Quỷ Đồng Tử nghĩ sợi roi của Tần Vô Song có công hiệu thuộc tính Lôi Điện nên nhìn nó với vẻ dè chừng.
Tần Vô Song biết hắn nghi thần nghi quỷ, bèn cười nói:
- Sao, lúc trước không phải ngươi nói sẽ liều với ta sao? Giờ lại rụt vòi rồi à?
Đòn tấn công của Quỷ Đồng Tử chủ yếu dựa vào sự biến hóa khôn lường. Một khi những đòn tấn công này không chiếm được thế thượng phong thì ưu thế của hắn cũng có hạn. Nhưng hắn lại không biết Tần Vô Song không sợ nhất chính là cao thủ tấn công. Nếu một chọi một, chỉ cần không phải cục thế như trong sơn động ở Bích Phù Sơn thì Tần Vô Song căn bản chẳng sợ sự tấn công của Quỷ Đồng Tử.
Dù là có hai Quỷ Đồng Tử thì Tần Vô Song vẫn có thể quần nhau với chúng như thường. Điều kiện tiền đề là địa thế rộng rãi đủ để thi triển thân pháp Lăng Vân Tiên Bộ một cách thoải mái.
Đầu óc Quỷ Đồng Tử đơn giản không có nghĩa là hắn không có đầu óc, hắn lắc đầu:
- Sợi roi quỷ quái của ngươi chắc chắn có trò quỷ gì đó, ta sẽ không mắc lừa ngươi đâu!
- Sự hung hăng trước đó của ngươi đâu rồi? Giờ lại sợ roi của ta sao? Vậy thì để ta tấn công, ngươi phòng thủ, thấy sao hả?
Tần Vô Song dứt lời liền vung roi tạo nên một đường vòng cung khí thế như mãnh long quất về phía Quỷ Đồng Tử. Cả bầu không khí như rung chuyển, vô số những sóng linh lực tỏa ra khắp nơi.
Quỷ Đồng Tử có tính cách đa nghi, thấy Tần Vô Song tấn công hắn lại chui xuống đất. Tần Vô Song bật cười ha ha:
- Ta còn tưởng ngươi lợi hại thế nào, thì ra là một tên nhát gan thứ thiệt!
Đương nhiên Quỷ Đồng Tử nghe được sự lời chế giễu đó của Tần Vô Song, hắn thầm nghĩ:
- Tên khốn đó dựa vào vũ khí lợi hại muốn giở trò, lẽ nào ta lại cho hắn toại nguyện? Ta sẽ cho hắn một niềm vui bất ngờ, cho hắn biết thế nào là thủ đoạn của Quỷ Đồng Tử ta!
Vậy là hắn bắt đầu di chuyển dưới lòng đất. Thủ đoạn dưới đất của Quỷ Đồng Tử lợi hại hơn hẳn Trần Trưởng lão kia, di chuyển nhanh như vậy mà khống chế sóng linh lực rất hoàn hảo, khiến kẻ địch không thể nắm bắt được tần suất di chuyển của hắn.
Hơn nữa hắn ở sâu dưới đất đến một trượng, dù đối thủ trên mặt đất có tấn công xuống thì hắn cũng đủ thời gian phản ứng và ung dung tránh đòn.
Tần Vô Song không có cách nào tốt hơn để đối phó với thuật địa hành này, hắn chỉ có thể nấp ở trên cao dùng toàn thân cảm nhận mọi thay đổi xung quanh.
Hắn đã cảm nhận ra rằng, chắc chắn tên Quỷ Đồng Tử này đang giờ trò gì đó ở dưới đất, chỉ là nhất thời hắn chưa hiểu được là trò gì.

Ở dưới đất lúc này, Quỷ Đồng Tử đang rất bận rộn, hắn muốn phá vỡ hết địa mạch trong vòng vài dặm xung quanh. Như thế, chỉ cần sức mạnh chiến đấu trên mặt đất hơi lớn một chút là đất sẽ sụt xuống.
Quỷ Đồng Tử chỉ cần nhân cơ hội khi đất sụt, đối thủ đang trong tình cảnh hoang mang tiêu diệt kẻ địch.
Thủ đoạn này của Quỷ Đồng Tử có thể nói là dùng trăm lần đều hiệu nghiệm. Giống như một người đang ngồi thuyền qua sông, bỗng đáy thuyền bị thủng đương nhiên sẽ có khả năng bị chìm, dẫn đến hoảng loạn. Cùng đạo lý đó, mặt đất một khi bị sụt lún, dù phản ứng có nhanh thế nào thì điều đầu tiên cũng là sụt theo mặt đất.
Tần Vô Song bỗng lấy từ trong người con Bạch Điêu và thả đi.
Trong hoàn cảnh này, khả năng thăm dò của linh thú luôn luôn mạnh hơn nhân loại. Huống hồ con Bạch Điêu này vóc dáng nhỏ bé, càng dễ luồn lách địa thế.
Nháy mắt con Bạch Điêu đã trở về, rì rầm với Tần Vô Song vài câu, hắn khẽ chau mày, bỗng hiểu được dụng tâm hiểm ác của Quỷ Đồng Tử - phá hoại địa mạch!
Ở nơi này, một khi địa mạch bị phá hoại thì rất có khả năng sẽ xảy ra sụt lở phạm vi rộng. Trong chiến đấu, địa thế mà sụt lở, nếu không có chuẩn bị tâm lý trước thì chắc chắn sẽ thua thiệt!
Tần Vô Song lại cất con Bạch Điêu đi, lấy Thần Tú Cung ra, ba mũi tên đi kèm, tuyền một màu xanh ngọc bích óng ánh.
Tần Vô Song khẽ khàng vuốt cây Thần Tú Cung, thầm nghĩ:
- Trận chiến này dù có thành công hay không, giết được Quỷ Đồng Tử thì phải giết, không giết được thì lập tức phải rút lui. Vạn nhất giết không thành công, sau này cho dù tên Quỷ Đồng Tử biết được thân phận thật sự cũng không sao. Dù sao hai bên đều muốn giết đối phương cả…
Nghĩ vậy, Tần Vô Song từ từ mở Thần Tú Cung ra, cầm lên cả ba mũi tên chuẩn bị bắn liên hoàn. Tần Vô Song không xa lạ gì với cung thuật, cộng thêm những bí quyết mà Thương Dạ truyền thụ hôm đó nên hắn không thấy lạ lẫm với cây cung này. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tần Vô Song nói lớn:
- Quỷ Đồng Tử, ngươi thích chơi trò bịt mắt bắt dê thì cứ từ từ mà chơi, ta không tiếp nữa, cáo từ!
Quỷ Đồng Tử ở dưới đất sắp xong việc thì nghe Tần Vô Song nói vậy, đương nhiên hốt hoảng. Khó khăn lắm mới tạo ra được cái bẫy này, nếu đối thủ chạy mất thì không phải công cốc sao? Vậy là hắn ngoi đầu lên khỏi mặt đất:
- Sao, ngươi sợ…
Chưa nói hết câu thì sắc mặt Quỷ Đồng Tử thay đổi, vì trước mắt hắn lóe lên một luồng sáng đầy sát khí đang bắn về phía hắn như trận sao băng:
- Cái gì vậy?
Quỷ Đồng Tử hoảng hốt, vội chui xuống đất.
Một mũi tên bắn ra, Thần Tú Cung tỏa sáng, dường như một đấng thần linh tỉnh giấc sau nhiều năm ngủ vùi.
Uỳnh!

Mũi tên cắm xuống đất, tiếng nổ vang lên không ngừng nghỉ, đất xung quanh sụt sâu xuống, tạo nên một cái hố khổng lồ, cây cối đổ ầm ầm vào trong. Tần Vô Song lập tức bắn tiếp mũi tên thứ hai!
Viu!
Cả không gian dường như bị luồng sức mạnh này uy hiếp, cả thế giới dường như chỉ còn một thứ sức mạnh, đó là hủy diệt.
Quỷ Đồng Tử tránh được mũi tên thứ nhất, chưa kịp chui xuống sâu hơn thì mũi tên thứ hai của Tần Vô Song đã đến. Thân thể Quỷ Đồng Tử bỗng chui thẳng xuống đất tránh được mũi tên này. Nhưng dù sao Tần Vô Song có tất cả ba mũi tên, tránh được hai mũi tên đầu, nhưng làm sao tránh được mũi thứ ba?
Hình như Quỷ Đồng Tử cũng biết không tránh được mũi tên thứ ba, trong lúc nguy cấp, hắn lầm rầm niệm chú, trên lưng bỗng bắn ra một đạo kim quang.
Đúng lúc đó mũi tên thứ ba lao tới. Màu xanh lục của mũi tên đâm thẳng vào đạo kim quang lóe lên sau lưng Quỷ Đồng Tử.
Chỉ thấy một luồng xoáy ốc màu vàng kim lan tỏa ra, trên lưng Quỷ Đồng Tử lõm xuống một lỗ to. Tuy mũi tên chưa xuyên được qua người Quỷ Đồng Tử nhưng đã làm vỡ vụng đan điền của hắn.
Ánh sáng kim quang chính là một đạo Kim Thân Bất Diệt Phù mà Đại Tông chủ Thiên Cơ Tông ban cho Quỷ Đồng Tử. Lai lịch của nó rất thần diệu, chỉ cần trong cảnh giới Linh Võ Cảnh, bất cứ sự tấn công nào cũng không thể phá vỡ được Bất Diệt Kim Thân.
Nhưng Thần Tú Cung trong tay Tần Vô Song cũng không phải tầm thường. Vốn dĩ cũng không phải linh khí trong cảnh giới Linh Võ Cảnh, uy lực hủy diệt được cả trời đất. Tuy Tần Vô Song chưa phát huy được hai phần uy lực của nó, nhưng vẫn có thể phá vỡ được ánh kim quang đó, chưa bắn chết được Quỷ Đồng Tử nhưng cũng khiến hắn trọng thương.
Quỷ Đồng Tử hộc mấy ngụm máu, hắn vừa hối hận vừa sợ hãi. Từ khi hắn xuất đạo đến nay, đây là lần đầu tiên hắn thua thiệt nhiều như vậy. Hơn nữa thua đến mức hắn chẳng có sức mà nói năng gì nữa, chỉ muốn chạy trốn.
Nhưng sau ba mũi tên đó, thể lực của hắn gần như đã cạn kiệt, cộng thêm bị trọng thương muốn chạy đâu có dễ?
Quỷ Đồng Tử chưa kịp lấy sức để độn thổ thì Tần Vô Song đã lao tới, sợi roi cuộn lại tạo ra sáu đạo linh quang quấn chặt lấy Quỷ Đồng Tử như cái bánh chưng và kéo hắn khỏi mặt đất.
Quỷ Đồng Tử hồn bay phách lạc hét lên:
- Đừng giết ta! Ngươi sẽ phải hối hận!
Tần Vô Song cười lạnh lùng:
- Đúng là ta sẽ không giết ngươi.
Hắn vận khí, một luồng hấp lực chui sâu vào khí hải đan điền Quỷ Đồng Tử, lực hấp thụ của Bắc Minh Đại Pháp như con mãnh thú nhảy giữa bày cừu, tham lam hấp thụ linh lực.
Quỷ Đồng Tử thét lên thảm thiết, toàn thân co giật liên hồi nhưng không thể nào chống cự.
Ban đầu Quỷ Đồng Tử còn có thể giãy giụa nhưng rồi như cá nằm trên thớt chỉ có thể mặc cho Tần Vô Song làm gì thì làm. Hắn sao có thể ngờ, hắn, nhân vật tuyệt đỉnh được Tông chủ Thiên Cơ Tông đã dự báo sớm muộn gì cũng xưng bá Tam quốc phía Đông lại có ngày mất mạng trong tình huống này. Hắn đến chết cũng không thể biết rốt cuộc hắn chết trong tay ai.
- Yêu nghiệt! Hắn chắc chắn là yêu nghiệt!
Đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu Quỷ Đồng Tử, hắn lầm bầm chửi rủa. Hắn cũng cảm nhận được đối thủ đang hút linh lực trong đan điền của mình. Thủ đoạn hấp thụ trực tiếp linh lực của người khác thế này dù là Quỷ Đồng Tử hắn cũng chưa từng biết đến.
Hắn mệt nhọc chửi:
- Tiểu tử, ngươi hút linh lực của ta sớm muộn cũng sẽ chết thôi! Một khi linh lực của ta phản phệ, chắc chắn sẽ nuốt gọn thân xác ngươi, ha ha… Cùng lắm thì ngươi chết muộn hơn ta một chút, ngươi không đắc ý được lâu đâu!
Đan điền của hắn giờ đã như quả bóng xẹp lép, không còn chút sức lực nào nữa. Ngón tay Tần Vô Song lướt qua cổ Quỷ Đồng Tử sắc lẹm.
Một đường cắt mảnh hiện ra, từng sợi, từng sợi máu tràn ra, cái đầu to bằng quả dừa của Quỷ Đồng Tử rơi bịch xuống đất. Kế hoạch kỳ binh của Thiên Cơ Tông đương nhiên cũng theo đó tuyên bố phá sản!