Khí Trùng Tinh Hà

Chương 220: Thực hiện lời hứa

Truân Trung Trì lại nhìn nhìn mấy kẻ còn lại:
- Bảy người các ngươi, bao gồm cả Vô Song đều phải tham dự vòng thi thứ nhất, đương nhiên vòng thi thứ nhất này không có các tuyển thủ hạt giống, thực lực của mọi người chênh lệch không lớn. Có thăng cấp hay không thì một nhìn rút thăm, hai nhìn vào sự phát huy ở trên trường đấu của mỗi người.
Truân Trung Trì cố ý liếc mắt nhìn Tần Vô Song, cười nói:
- Vô Song, ngươi là đệ tử mới, có chút quy tắc có lẽ vẫn chưa hiểu, vi sư hôm nay liền nói rõ ra một chút. Ngươi là Quán quân của lần khảo hạch Đệ tử Cao cấp, ở tổng cộng trong năm vị trí, vị trí của ngươi là đứng đầu, tự nhiên sẽ là bổ sung trong năm vị trí cuối cùng của Đệ tử Trung tâm. Theo quy củ, bài danh của ngươi tự động sẽ là chín mươi hai, cũng là bài danh cao nhất trong năm danh biến động. Đương nhiên sự bài danh này đối với ngươi cũng không có ảnh hưởng gì tới tính chất thực lực. Trận quyết đấu này, bài danh là số thứ tự của ngươi, nhưng sự an bài quyết đấu đều không phải là theo loại hình thức quyết đấu mà sắp xếp, mà mà các ngươi tùy chọn rút thăm. Bởi vậy trước khi có kết quả rút thăm của các ngươi, bất cứ ai cũng không biết kẻ nào là đối thủ của mình, thậm chí còn có khả năng xuất hiện đệ tử cùng mạch cùng đấu nhau.
Tần Vô Song suy nghĩ một lát, trịnh trọng gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu ra nhiều điều.
- Sau khi vòng thứ nhất kết thúc, ba mươi hai người thi đấu thắng vòng thứ nhất cùng với ba mươi hai hạng đầu năm trước đã được tuyển thẳng tiến hành lần rút thăm thứ hai, chia cặp quyết đấu, chọn ra ba mươi hai người chiến thăng. Sau đó là vòng thứ ba, vòng thứ tư… Tiến đến vòng cuối cùng sẽ xuất hiện Quán quân.
Truân Trung Trì giải thích tường tận rõ ràng.
- Tới trong mười sáu hạng đầu, bất kỳ một vị trí nào cùng đều cần phải quyết đấu để tranh đoạt. Mà mười sáu thứ hạng đầu sau khi bài danh, mỗi một vòng bị đào thải liền bài danh từ trước ra sau. Ví dụ như vòng thứ nhất bị đào thải ra ba mươi hai hạng đầu, sẽ theo thành tích bài khảo hạch cuối năm mà bài danh, sắp xếp bài danh từ sáu mươi lăm tới chín mươi sáu. Đó là kẻ bị đào thải ở vòng thứ nhất mà tương ứng bài danh. Vòng thứ hai, bị đào thải ba mươi hai người, cũng là theo thành tích khảo hạch mà bài danh, đạt từ hạng thứ ba mươi ba tới thứ sáu mươi tư. Kẻ bị đào thảo trong vòng thứ ba còn lại là từ hạng thứ mười bảy tới ba mươi hai hạng đầu… Nói như vậy ngươi có thể hiểu chứ?
Truân Trung Trì hỏi. Tần Vô Song gật gật đầu:
- Đệ tử hiểu!
Truân Trung Trì nói:
- Bởi vậy, ngươi ở ba vòng đấu đầu tiên nhất định phải phát huy toàn lực. Bởi vì trong ba vòng này bị đào thải, thứ hạng của ngươi bởi vì thành tích xếp hạng thứ chín mươi hai đều có khả năng bị ảnh hưởng, trong bài danh đối ứng có vị trí bất lợi. Một khi đã thông qua ba vòng, tiến vào mười sáu hạng đầu, vậy đã là tốt lắm rồi. Bất cứ một vị trí xếp hạng nhỏ nào bên trong cũng đều cần sự quyết đấu. Cho dù là vị trí thứ mười lăm và thứ mười sáu cũng đều cần có quyết đấu. Sự bài danh bất lợi lúc đầu của ngươi đều không có phát sinh bất kỳ ảnh hưởng nào cả.
- Đệ tử hiểu rồi!
Tần Vô Song đến đây đã hiểu rõ toàn bộ quy tắc.
Suy cho cùng, mấy cái quy tắc này cũng chỉ là để trói buộc mấy kẻ Đệ tử Trung tâm có bài danh thấp thôi, giống như Vi Dực và Chu Phù, tồn tại ở đỉnh cao thì căn bản là không hề lo lắng mấy cái vấn đề này.
Tần Vô Song tự nhiên sẽ không xem chính mình là một kẻ yếu, đối với thực lực của thế hệ trẻ tuổi Tinh La Điện, hắn ngày đó trên lôi đài thi đấu cá cược, trên cơ bản là đã kiến thức qua thực lực của năm kẻ kiệt xuất nhất trong năm mạch của các Điện chủ. Ngoài Vi Dực có cảnh giới cao hơn một bậc ra thì e rằng cũng chỉ có sư tỷ Chu Phù là tương đương với hắn. Những gã Đại đệ tử của ba mạch còn lại, Tần Vô Song tự hỏi cũng không thể nào thua dưới tay bọn chúng.
Ánh mắt của Truân Trung Trì đảo qua trên mặt của mỗi người, trầm giọng nói:
- Ta ở đây nói nhiều một câu, trong quá trình rút thăm, bất luận thế nào cũng không thể làm bừa. Nếu trong các ngươi thực sự xuất hiện cục diện đấu đã lẫn nhau, có thể phân thắng bại nhưng tuyệt đối không thể làm hỏng giao tình đồng môn. Kẻ mạnh kẻ yếu, tất cả đều theo thực lực mà nói chuyện, không được có điều bất mãn hay hiềm khích gì, biết chưa?
Những lời của Truân Trung Trì, những kẻ đệ tử này đều cho là khuôn vàng thước ngọc. Trên thực tế, đệ tử va chạm trong cùng một mạch, nhất mạch của hắn mấy năm trước cũng đã từng xảy ra.

Hắn sở dĩ cố ý dặn dò thêm một câu, kỳ thật vẫn là nói cho Tần Vô Song. Tần Vô Song dù sao cũng mới nhập môn, nếu đụng phải đồng môn sư huynh đệ và làm cho kẻ đó bị đào thải, làm cho sư huynh mất mặt, khiến cho hắn khó xử thì e rằng vẫn sẽ sinh ra một chút thị phi, bởi vậy Truân Trung Trì có lời này trước để tuyệt đi hậu họa sau này.
Sau khi dặn dò xong tất cả thì Truân Trung Trì cười sang sảng, cổ vũ nói:
- Mỗi người cũng không cần ôm quá nhiều áp lực, khảo hạch cuối năm, năm nào cũng có, cuộc thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm, năm nào cũng có. Sự được mất của mỗi năm không tính là gì cả. Trận thi đấu bài danh cũng vốn chỉ là mang tính ngẫu nhiên. Mấy kẻ trưởng bối chúng ta, đánh giá mỗi một gã đệ tử, quyết không chỉ xem thành tích của một hai trận thi đấu một hai năm, mà là có thể đánh gia trong mười năm, hai mươi năm, tổng kết lại mới đưa đến sự bình luận chính xác.
Loại thủ đoạn làm giảm sức ép này tuy rằng cũng chẳng mang tính mới mẻ, nhưng cũng là tình hình thực tế. Bên trong mỗi lần thi đấu bài danh, có những đệ tử bài danh rất có thể là vì một lần rút thăm không may mắn mà mất đi cơ hội tiến tới bài danh cao hơn. Có đôi khi, rõ ràng là có thực lực xếp vào mười sáu hạng đầu, nhưng ở vòng thứ hai liền gặp tuyển thủ hạt giống xếp vị trí thứ ba, kết quả có thể tự nghĩ được.
Bởi vậy, Tinh La Điện khảo hạch đệ tử, bình thường là khảo sát bài danh trong nhiều năm chứ không phải là một hai năm. Như vậy cũng có thể tránh cho một chút có tính ngẫu nhiên ăn may.
- Vẫn là câu nói kia, dùng toàn lực để ứng phó, thành tích không phải mà mục tiêu xem nặng duy nhất của vi sư. Vi sư cũng có mục tiêu, nhưng mục tiêu của vi sư là dựa vào sự nỗ lực của tất cả mọi người, làm người mà nói, chỉ cần các ngươi nỗ lực dùng toàn sức mình, mục tiêu đạt được hay không cũng không quan trọng, nếu không đạt được thì còn lần sau.
Truân Trung Trì đối với đệ tử nhất mạch của mình quả thực rất khoan dung độ lượng. Những điện khác, đặc biệt là nhất mạch Tam Điện chủ, đối với môn hạ đệ tử thì hạ chỉ tiêu vô cùng cứng rắn. Nếu không hoàn thành được, rất có khả năng còn bị trách phạt.
Chu Phù cũng đúng lúc đứng ra, giải tỏa áp lực vì mọi người:
- Các vị sư đệ, ý tứ của sư phụ đã rất rõ ràng rồi. Nhất mạch Thanh Vân Điện này của chúng ta chỉ cần toàn lực ứng phó, thành tích cuối cùng bất kể như thế nào cũng chỉ là sự được mất nhất thời. Sự phát triển của Thanh Vân Điện nên vì Tinh La Điện mà cống hiến nhiều hơn nữa, vẫn cần mọi người phải đồng tâm hiệp lực, sức mạnh vững như thành đồng. Những tư tưởng gánh nặng sức ép dư thừa không cần phải nhớ làm gì, từ từ hưởng thụ trận đấu đi nha.
Đứng ở vị trí của Chu Phù thì quả thực chẳng có gánh nặng gì đáng nói. Trừ phi nàng rất không may mắn sẽ gặp phải đối thủ cực mạnh là Vi Dực, nếu không thì trong ba hạng đứng đầu khẳng định sẽ không thể thiếu tên của nàng.
Vấn đề mà giờ nàng vẫn đang tò mò đó chính là Vô Song sư đệ rốt cuộc có thể tiến tới vòng mấy, có thể tiến vào vòng mười sáu hạng đầu hay không, thậm chí là có thể tiến sâu vào trong mười hạng đầu?
Sự ký thác gửi gắm của sư phụ đối với Vô Song sư đệ hiển nhiên là mười hạng đầu.
Nhưng mà mặc dù là Đại sư huynh Vi Dực, khi hắn mới vừa trở thành Đệ tử Trung tâm năm đó cũng không giành được thành tích mười hạng đầu, chỉ là lấy vị trí thứ mười một. Nếu Vô Song sư đệ có thể tiến vào mười hạng đầu thì lại là kỷ lục hạng nhất rồi!

Sau khi giải tán, Tần Vô Song nhớ tới ước định với Nghiêm Phong, mấy hôm gần đây không có thời gian rảnh rỗi để đi giải quyết cái mối duyên nợ này.
Nghiêm Phong kia hiển nhiên là có ý kết giao với Tần Vô Song. Tần Vô Song trải qua quan sát nhiều lần, cảm thấy nhân phẩm của Nghiêm Phong tương đối tốt, xem như là người có thể tin cậy, tự nhiên cũng vui vẻ kết mối thiện duyên này. Về sau khẳng định vẫn có nơi có thể dùng được người này.
Nghiêm Phong ở trong khảo hạch Đệ tử Cao cấp, đạt được thành tích tốt, nằm trong ba mươi hai hạng đầu, điều này làm cho danh tiếng của hắn ở trong sư môn cũng tăng lên nhiều. Xét đến cùng thì vốn dĩ Đệ tử Cao cấp vốn có khoảng trên dưới ba mươi Tiên Thiên cường giả, hắn có thể đạt được thành tích ba mươi hai hạng đầu, tự nhiên là thành tích khá lợi hại.
Tần Vô Song biết Nghiêm Phong nhất định sẽ đi tới đi lui ở xung quanh ngũ đại điện, đợi hắn đi tìm, đã vậy hôm nay còn thêm hai trận đấu phụ thì đoán rằng Nghiêm Phong hôm nay sẽ đi xem náo nhiệt.

Nghĩ tới đây, Tần Vô Song lại hướng đi đến địa điểm diễn ra trận đấu phụ. Trận đấu phụ tự nhiên là được diễn ra ở mặt trước quảng trường của Chủ điện.
Tần Vô Song còn chưa đi tới thì từ xa xa đã nhìn thấy thân ảnh của Nghiêm Phong. Nghiêm Phong dù rằng đang quan sát trận đấu nhưng rõ ràng tâm tư không ở đó, hiển nhiên là hắn còn nhớ hẹn định với Tần Vô Song.
Hắn thật lòng muốn tới Thanh Vân Điện để tìm Tần Vô Song nhưng lại sợ thân phận thấp kém, bị người của Thanh Vân Điện đuổi ra, đang trong thời điểm suy tính thiệt hơn thì đột nhiên có người vỗ vai, quay đầu lại thì đã thấy Tần Vô Song mỉm cười đứng trước mặt:
- Tần sư huynh, ngươi tới lúc nào vậy?
- Vừa tới, đi theo ta!
Vô Song đi đằng trước dẫn đường, dẫn theo Nghiêm Phong đi ra một đường khác, xác định nơi đó không có người. Lúc đó mới đem hai viên đan dược đã được chuẩn bị trước ra.
- Một viên là Nhục Thân Kim Đan, một viên là cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan.
Tần Vô Song biểu tình ngưng trọng:
- Nghiêm Phong, có được hai viên đan dược này không dễ dàng gì, ngươi cần phải biết quý trọng.
Nghe nói là "cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan", Nghiêm Phong nhịn không được nuốt nước miếng một cái. Hắn quả thực không dám tin vào lỗ tai của chính mình. Tâm nguyện trước kia của hắn là đạt được một viên Tiên Thiên Sơ Linh Đan bình thường, cả đời này có thể có cơ hội tiến đánh một chút vào cảnh giới Tiên Thiên thì hắn đã mãn nguyện lắm rồi.
Hắn không dám có hy vọng xa vời, vậy mà bây giờ có thể có được cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan, là loại Tiên Thiên Sơ Linh Đan tập trung năm loại nội đan thuộc tính cơ bản, một khi ăn vào, khẳng định là trăm phần trăm có thể tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, hơn nữa linh lực lại còn thuần hậu vô cùng, có thể tăng lên tiềm lực của bản thân rất nhiều.
Ở trong Tinh La Điện, những đệ tử mà sử dụng Tiên Thiên Sơ Linh Đan bình thường để tiến vào cảnh giới Tiên Thiên thì không có tư cách trở thành Đệ tử Trung tâm. Nhưng cực phẩm Sơ Linh Đan lại là ngoại lệ. Cực phẩm Sơ Linh Đan thậm chí có ưu điểm hơn tự ngộ cảnh giới Tiên Thiên một chút. Nghiêm Phong vui mừng cực độ, tay phải tiếp nhận lấy hai viên đan dược, cơ hồ đều run rẩy.
- Đừng chần chừ nữa, mau ăn vào đi. Đêm dài lắm mộng. Sau khi ăn xong thì trở lại sư môn của ngươi, từ từ hấp thu hiệu quả của đan dược, luyện hóa chúng. Nội trong ba tháng thì ngươi có thể tiến vào cảnh giới Tiên Thiên. Nhớ kỹ, không được quá nóng vội, tu luyện cảnh giới Tiên Thiên cái quan trọng nhất chính là tiến dần theo tuần tự.
Tần Vô Song kiếp trước đã từng bị thiệt thời do quá liều lĩnh, cho nên sự huyền ảo trong này hắn hiểu rất rõ ràng, thận trọng dặn dò.
Nghiêm Phong cảm kích vô cùng, chỉ biết gật gật đầu, dường như nghẹn ngào tới mê muội:
- Tần sư huynh, ngươi với ta chưa từng gặp mặt, vậy mà ngươi lại có thể đối đãi với ta như vậy. Mạng của Nghiêm Phong này sau này là của Tần sư huynh ngươi. Mặc dù là gia sư, cũng không có ơn tái tạo ta như Tần sư huynh đối với ta. Ta…
Tần Vô Song khoát tay chặn lại:
- Tạm thời đừng vội tỏ thái độ, đoạn giao tình của ngươi với ta, cũng không hà tất phải tiết lộ ra ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Rõ, Tần sư huynh, vậy ta xin phép về trước!
Nghiêm Phong tràn ngập sự cảm kích, giơ tay tạm biệt, vô cùng tiếc nuối nói:
- Tần sư huynh, trận thi đấu bài danh sắp tới, ta không thể hò hét cổ vũ cho ngươi, nhưng ta tin rằng, với thực lực của Tần sư huynh ngươi, nhất định có thể tiến vào mười hạng đầu!
- Đi đi!
Tần Vô Song cười, ra dấu tay tạm biệt Nghiêm Phong.