Khí Trùng Tinh Hà

Chương 209: Điểm tuyệt đối đầu tiên

Tần Vô Song đang định cất bước đi thì Chu Phù chạy tới từ phía sau, cổ vũ nói:
- Vô Song sư đệ, cố lên, ta chờ ngươi trong trận doanh của Đệ tử Trung tâm chúng ta!
Tần Vô Song nhìn ánh mắt trong suốt của Chu Phù, không mang nửa điểm không thật lòng, chân thành từ tận đáy lòng, cũng rất có tình cảm, trịnh trọng gật đầu:
- Được, quân tử ước định, không gặp không về!
Chu Phù thản nhiên cười nói:
- Thân ta là nữ nhi, cũng không phải không biết cái gì gọi là quân tử, nhưng sư tỷ ta tin ngươi, ngươi nhất định có thể nhẹ nhàng thoải mái mà vượt qua chướng ngại, đạt thành tích cao trong cuộc khảo hạch này!
Tần Vô Song gật gật đầu, cất bước hướng đi đến quảng trường.
Đệ tử Cao cấp, trong đệ tử của Tinh La Điện tuy rằng là cấp thứ hai nhưng kỳ thật cũng đều tồn tại những anh tài kiệt xuất.
Dù sao đệ tử của Tinh La Điện cũng có đến vài vạn người, ngoài chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm ra thì Đệ tử Cao cấp cũng có đến hơn sáu trăm tên. Còn lại thì cũng chỉ là Đệ tử Sơ cấp mà thôi.
Nói ra thì ở trong hàng ngũ các Đệ tử Cao cấp đều là những hạt mầm, chỉ có điều là có duyên với danh phận Đệ tử Trung tâm hay không mà thôi. Nhưng ở trong này, cũng có một bộ phận đã là Tiên Thiên cường giả.
Chỉ có điều, có một bộ phận Tiên Thiên cường giả cũng không phải là tự lĩnh ngộ lên mà là dựa vào tác dụng hỗ trợ của Tiên Thiên Sơ Linh Đan, thành ra đã làm mất đi cơ hội thăng cấp lên làm Đệ tử Trung tâm.
Nhưng không có nghĩa là bọn họ không muốn cạnh tranh, căn cứ vào quy tắc, nếu bọn họ có thể đạt được ba vị trí hàng đầu, mặc dù cũng không đạt được danh hiệu Đệ tử Trung tâm, nhưng Tinh La Điện lại có thể trao quyền cho bọn họ tiến vào tu luyện trên Chủ mạch Lăng Vân Phong.
Không có danh hiệu nhưng lại được hưởng một phần quyền lợi mà nó đem lại, đây cũng là một phần thưởng vô cùng hấp dẫn.
Đương nhiên, trên cơ bản, ba hạng đầu trong lịch sử bao nhiêu năm qua, trên cơ bản đều là những người tự lĩnh ngộ tiến vào cảnh giới Tiên Thiên.
Trên lịch sử cũng từng có Hậu Thiên võ giả thành công giành được vị trí ba hạng đầu, trực tiếp thăng cấp lên Đệ tử Trung tâm. Đối với những kẻ đặc thù như vậy, Tinh La Điện sẽ phá lệ cấp cho cực phẩm Thiên Thiên Sơ Linh Đan, lập tức đánh sâu vào cảnh giới Tiên Thiên, cũng cố địa vị của Đệ tử Trung tâm.
Sau khi Tần Vô Song nghe xong nội dung khảo hạch, trong lòng đã bắt đầu có những dự tính, hắn tự tin, khảo hạch ở cấp bậc loại này đối với hắn sẽ không có khó khăn gì lớn.
Nhưng suy nghĩ tới việc trong Đệ tử Cao cấp cũng có bộ phận cao thủ cấp bậc Tiên Thiên cường giả, hắn cũng không dám coi thường khinh nhẹ, dù sao số lượng thăng cấp cũng chỉ có ba cái danh ngạch, cần phải dựa vào tổng thành tích để xét duyệt.
Bởi vậy Tần Vô Song quyết định phải dùng toàn lực mà ứng phó, đem toàn bộ năng lực ra thi triển, dành lấy sự điểm tối đa trong mỗi khảo hạch. Bởi vậy, hắn liền không chỉ đặt mục tiêu ba thứ hạng đầu, mà còn kiên quyết khiến cho những đệ tử Tiên Thiên khác bị rớt ra ngoài.
- Tần Sư huynh!
Sau lưng đột nhiên có âm thanh gọi tới.
Tần Vô Song quay đầu lại nhìn, thì ra là Nghiêm Phong, kẻ đã gặp lần trước ở Vạn Tượng Cốc, Tần Vô Song trong lòng vui vẻ:
- Là ngươi? Ngươi cũng tham gia khảo hạch Đệ tử Cao cấp này sao?
Nghiêm Phong cười khổ, nói:
- Ta cũng chỉ là Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, Hậu Thiên võ giả, căn bản không có năng lực cạnh tranh trong hàng ngũ Đệ tử Cao cấp, cố gắng không lọt vào danh sách ba mươi người thấp nhất là được rồi. Ba thứ hạng đầu, căn bản không tới lượt ta tranh giành, ta chỉ là việc cố gắng tham gia lấy lệ một chút, kiếm một cái thành tích để bài danh không thấp như năm ngoái là được rồi.
Miệng hắn lại mấp máy, như muốn hỏi gì đó nhưng cuối cùng cũng không có hỏi gì.
Tần Vô Song biết tâm tư của hắn, trầm giọng nói:
- Đồ vật đã tới tay rồi, cũng không cần nóng vội. Sau cuộc khảo hạch, ta sẽ tự động đưa cho ngươi, lúc này cho ngươi, lọt vào mắt của bọn người xung quanh thì lại không hay.
Trong mắt của Nghiêm Phong có một tia mừng như điên, lập tức gật gật đầu tỏ vẻ đáp ứng.
- Tất cả chú ý, mỗi một kẻ bước lên, lĩnh số thứ tự của các ngươi!

Sáu trăm tên Đệ tử Cao cấp, trong tay đều có một số thứ tự. Tần Vô Song đến lấy số thứ tự vừa hay là số một trăm, mà Nghiêm Phong lại là hai trăm mười một.
Tầm Vô Song nhìn thấy các tên Đệ tử Cao cấp cuồng nhiệt ở bốn phía, trong lòng cũng xúc động:
- Cuộc khảo hạch này nhìn thì đơn giản, nhưng kỳ thật lại vô cùng tàn khốc. Bên trong sáu trăm kẻ này, tuyển ra năm người, vẫn chỉ có ba người được thăng cấp, hai kẻ còn lại vẫn còn phải đấu thêm nữa. Xác suất này, thế nào cũng có một số lượng lớn người phải bị loại ra. Nhưng mà nhìn những kẻ này, cuồng nhiệt như thế, những người thực sự bình tĩnh giống như Nghiêm Phong, xác định vị trí của mình căn bản không có mấy người, đủ để thấy không khí cuồng nhiệt của kỳ khảo hạch này.
- Mỗi người một lần, dựa theo số thứ tự, cùng đến trước trường đấu khảo hạch. Khảo hạch hạng mục thứ nhất là khảo hạch binh khí, điểm tối đa là một trăm.
Theo số thứ tự mười tên đầu tiên nghe tuyên bố vậy thì lập tức điên cuồng hùng dũng tiến lên. Thời gian khảo hạch rõ ràng không có dài hơn, ước chừng sau nửa khắc, nhóm người này liền quay trở về.
Xem biểu tình của bọn chúng, không ngờ có chút uể oải mệt mỏi, hiển nhiên kết quả môn thi đầu tiên này của bọn chúng không được như ý, có mấy kẻ thậm chí là còn cúi đầu ủ rũ, hiển nhiên là bị đả kích không nhẹ. Lúc tới vòng thi của tổ Tần Vô Song, hắn khẽ cười, nói với Nghiêm Phong:
- Ta đi trước.
Đi theo vị dẫn đầu, hướng tới sân khảo hạch đi tới. Giám khảo phụ trách khảo hạch bọn họ đều là Chấp sự của Tinh La Điện, mỗi người đều là Tiên Thiên cường giả, một vị Tổng Chấp sự khẩu khí đạm mạc nói:
- Mười vị Chấp sự này chính là giám khảo của các ngươi, các ngươi sử dụng binh khí cùng luận bàn với bọn họ, khảo hạch sự vận dụng binh khí của các ngươi về trình độ thành thạo cùng lực công kích phá hoại. Mời căn cứ theo số đuôi trong số thứ tự của các ngươi để đối ứng với giám khảo. Nhìn thấy tượng gỗ sau các giám khảo chứ? Nếu như lực công kích của các ngươi vượt qua sự phòng ngự của giám khảo, phá vỡ một tượng gỗ đó thì có thể được mười điểm. Tổng cộng mười tượng gỗ thì các ngươi có thể được một trăm điểm. Thời gian có hạn, mời các ngươi quý trọng mỗi một chút thời gian quý báu.
Tần Vô Song nghiêm nghị tự thầm nhủ, chẳng trách lúc trước những kẻ đã thi xong phần lớn đều mang vẻ mặt ủ rũ như vậy, dưới sự phòng ngự của cấp bậc Tiên Thiên cường giả, nếu muốn phá vỡ sự phòng ngự của bọn họ, lại còn phải phá vỡ tượng gỗ sau lưng bọn họ, thật đúng không phải là chuyện dễ dàng. Nhất là đối với Hậu Thiên võ giả lại là vô cùng vất vả.
- Đừng suy tính thiệt hơn, những giám khảo này đều sẽ áp chế lực lượng của mình, cũng không có thúc dục toàn lực. Nếu như thúc dục toàn lực, các ngươi cũng không cần tham gia khảo hạch nữa, tất cả các ngươi đều không giành lấy nổi một điểm nào đâu.
Tần Vô Song khóe miệng vừa động, lộ ra một chút tia mỉm cười nghiền ngẫm, nghĩ rằng những lời này không khỏi quá tuyệt đối rồi, tất cả đều không giành lấy được một điểm? Tần Vô Song hắn thì lại không tin điều này, khóe miệng vừa động, đối với số cuối trong số thứ tự của hắn ứng với vị giám khảo kia nói:
- Khảo quan tiên sinh, ta sắp động thủ rồi!
Vị giám khảo kia nhìn thấy khóe miệng Tần Vô Song lúc trước có chút tia cười quái dị, trong lòng đã có sự lưu ý, thầm nghĩ tên Đệ tử Cao cấp này tựa hồ hình dáng rất không phục, đang muốn xem xem, hắn có bản lĩnh gì.
- Bắt đầu thì bắt đầu, nhớ kỹ, thời gian chỉ có một trăm giây. Nguồn: https://truyenfull.vn
Sợi roi xà hình trong tay Tần Vô Song xuất ra, thản nhiên nói:
- Một trăm giây, vậy là đủ rồi.
Trong lòng hắn cũng thầm nghĩ:
- Ta chỉ cần hai mươi giây là xong.
Vừa nói xong, sợi roi xà hình đã theo tay áo bắn vung ra, vù vù như múa, hướng tới vị Chấp sự kia mà công kích. Một roi này, Tần Vô Song căn bản không có áp chế thực lực, khí tức Tiên Thiên vừa thúc giục, nhất thời khiến cho sợi roi xà hình này giống như linh xà chuyển động vòng quanh, phun ra nuốt vào một hình cung kỳ dị, công kích khiến cho vị Chấp sự kia nhất thời không có cách gì để có thể nắm vững được góc độ.
- Khá thật!
Vị Chấp sự kia khen thầm một tiếng, vung tay áo, một trận gió vung ra, hai tay áo đột nhiên giống như tạo ra một cái dù làm bằng tinh cương, mở ra phần phật, hình thành một cái lồng phòng ngự, đem sợi roi xà hình của Tần Vô Song chặn lại. Tần Vô Song cười hắc hắc:
- Phòng ngự rất hay.
Không thể không công nhận rằng, vị Chấp sự này có thủ đoạn quả thực không tầm thường, cũng quả thực là tạo chút áp lực. Nhưng mà Tần Vô Song há lại là một Đệ tử Cao cấp bình thường. Hắn căn bản không thèm quấn chặt lấy, cước bộ đột nhiên nhấc lên, thân thể đột nhiên trở nên trơn nhẵn giống như một con cá uốn éo. Sợi roi xà hình đột nhiên uốn vòng quanh một cái, trực tiếp tiến bên hông của vị Chấp sự kia.
Thắt lưng của vị Chấp sự kia lại trơn như dầu mỡ, một quyền thuận thế liền thoát khỏi một kích này của Tần Vô Song, hô:
- Mười giây.
Tần Vô Song cười lạnh một tiếng:
- Vậy thì sao?
Sợi roi xà hình một lần nữa tiến tới gần, lại quét ngang hai chân của vị Chấp sự kia.

- Hắc hắc, muốn làm ta bị thương? Không dễ như vậy đâu.
Hai chân của vị Chấp sự thoắt cái thật nhanh lủi hướng lên trên, lại tránh được một roi của Tần Vô Song. Tần Vô Song ha ha cười, đột nhiên tay trái một đạo hồng mang bay ra. Cùng lúc đó, sợi roi xà hình thuận thế vung hướng lên trước, ngăn cản tư thế đáp xuống của Chấp sự.
Như vậy, linh lực Tiên Thiên của sợi roi xà hình giơ lên, khó khăn lắm mới ngăn cản tư thế đang rơi xuống của vị Chấp sự kia, để hắn không dễ dàng mà rơi xuống đất. Mà lúc này, hồng mang kia giống như một con giao long đang tàn sát bừa bãi, đã vượt qua phạm vi phòng ngự của vị Chấp sự, dường như là được thổi vào một luồng linh hồn lực, va chạm rền vang vào mười tượng gỗ kia. Soàn soạt! Kiếm khí quét ngang, chém qua một loạt, mười cái tượng gỗ kia không hẹn mà cùng giống nhau, bị đứt đôi thành hai đoạn.
Tay trái của Tần Vô Song nắm trong hư không, Tử Dương Kiếm lại bay trở về, quay lại trên lưng. Tần Vô Song vừa thu lại sợi roi xà hình, thản nhiên lùi về phía sau, đứng khoanh tay, mỉm cười nói:
- Hai mươi giây, thế nào?
Vị Chấp sự kia cười hắc hắc:
- Chém thành hai đoạn, lại không hề bị vỡ vụn, không thể tính điểm.
Tần Vô Song lại cười khanh khách, nói:
- Vậy ngài hãy thử nhìn lại coi.
Vị Chấp sự tò mò quay đầu nhìn lại, lần này nhìn, mười cái tượng gỗ kia dường như đã hẹn nhau xong rồi, đột nhiên rầm một tiếng, vỡ vụn một đống, đều trở thành bột vụn.
Vị Chấp sự kia ha ha cười to, dựng thẳng ngón tay cái lên, nói:
- Khá lắm, chàng trai trẻ, với thân thủ của ngươi, tại sao lại chỉ là một Đệ tử Cao cấp chứ?
- Nhập môn quá muộn, chỉ có thể theo đúng quy củ mà tiến hành khảo hạch.
Tên Chấp sự kia giật mình hiểu ra:
- Hóa ra là vậy, ngươi tên gì?
- Tần Vô Song.
- Ngươi chính là Tần Vô Song?
Vị Chấp sự kia trợn mắt há hốc mồm, ngay lập tức phá len cười:
- Hóa ra là vậy, ngươi là Tần Vô Song, hèn chi. Ha ha. Nghe nói lúc ngươi mới nhập môn, Nhị Điện chủ còn vì ngươi mà đấu tranh cho ngươi gia nhập vào hàng ngũ Đệ tử Trung tâm. Đó là ngươi à? Khá lắm, khá lắm, dùng hành động thực tế để nói chuyện, còn hơn là đi cửa sau gấp bội.
- Đó là gia sư ưu ái thôi.
Tần Vô Song thấy đối phương khách khí, cũng không hề kiêu căng, lại hỏi:
- Giám khảo đại nhân, không biết lần này có thể được tính thành tích?
Tên Chấp sự kia cười nói:
- Đương nhiên đương nhiên, điểm tuyệt đối, không có điều gì nghi vấn nữa. Với thân thủ của ngươi, dù cho ta có đem hết toàn lực để ngăn cản, thì e rằng ngươi vẫn có thể giành được điểm tối đa, chỉ là có thể tốn thêm một chút thời gian nữa thôi.
Tần Vô Song cũng chắp tay:
- Không dám, cáo từ trước.
Khảo hạch của hắn hiện tại đã kết thúc, nhưng mà chín kẻ còn lại trong tổ của hắn vẫn là đang vô cùng chật vật. Thời gian một trăm giây, nói nhiều không nhiều, nói ít thì cũng không hề ít, nhưng mà theo sự quan sát của Tần Vô Song, những kẻ khác có thể phá vỡ tượng gỗ có thể nói đã ít lại càng ít, chỉ có hai người mới phá vỡ được hai tượng đất mà thôi.
- Tần sư huynh, sao ngươi lại ra trước giờ vậy?
Nghiêm Phong tò mò vô cùng.
Nhất mạch Nhị Điện chủ, có vài Đệ tử Cao cấp cũng nhận ra Tần Vô Song, trong số đó, bao gồm cả kẻ đã từng ba hoa chích khòe, khoe khoang khoác lác là Kha sư huynh, cũng vui vẻ đi tới:
- Tần sư huynh, chúc mừng ngươi. Ngươi đã được điểm tối đa phải không? Thanh Vân Điện chúng ta xuất hiện một thiên tài kiệt xuất, thật không giống nhau a. Những kẻ khác đều là mặt mày cau có đau khổ trở về, chỉ có ngươi lại thoải mái ra trước thời gian. Đúng rồi, tự ra giới thiệu một chút, tiểu đệ họ Kha, cũng là đệ tử môn hạ của Nhị Điện chủ.
Tên này ồn ào một trận như vậy, nhất thời khiến cho những Đệ tử Cao cấp đã trở về trước đều dồn dập ghé mắt nhìn tới, mặt mày hiển nhiên hiện lên sự hoài nghi rất lớn.
Nội dung khảo hạch biến thái như vậy, không thể nào có khả năng trở về trước so với thời gian quy định! Tiểu tử này, rất có thể là bị quét ra ngoài trước trở về.
Liền tại lúc này, chín gã Đệ tử Cao cấp khác trong tổ của Tần Vô Song cũng lần lượt trở lại, mỗi người sau khi đi ra đều hết nhìn đông lại nhìn tây, tìm kiếm bốn phía xung quanh, hiển nhiên là đang tìm hình bóng của Tần Vô Song.
Trong đó có một kẻ khoa trương kêu lên:
- Quá là biến dị rồi, không phải người mà. Chưa đến hai mươi giây liền phá vỡ hết mười bức tượng gỗ, điểm tuyệt đối a. Là điểm tuyệt đối đầu tiên xuất hiện ở trong tổ này của chúng ta, ha ha, ta chính mắt thấy được!
Lời ấy vừa ra, cả chỗ đấy đều xôn xao náo động cả lên, mấy tổ của các Đệ tử Cao cấp trước đều hướng ánh mắt nhìn về Tần Vô Song, những nghi ngờ trước kia nhất thời biến sạch mà còn lại là tràn ngập sự sùng bái.