Ngũ Điện chủ vừa mở miệng, Tam Điện chủ đã mở miệng hát đệm theo:
- Lão Ngũ nói quá đúng, Nhị Điện chủ, loại khơi dòng không tốt không nên mở. Nếu mở nhất định sẽ lộn xộn. Nội bộ hài hòa của năm vị Điện chủ của Tinh La Điện tất nhiên sẽ xuất hiện vết nứt từ đây.
Bọn họ thật ra cũng không phải cố ý cản trở Nhị Điện chủ, mà xác thực là không muốn mở khơi dòng này, đồng thời cũng không muốn Nhị Điện chủ dễ dàng có được một danh ngạch Đệ tử Trung tâm như vậy.
Phải biết rằng, số lượng Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện, tổng cộng mới có chín mươi sáu gã.
Năm vị Điện chủ đại khái phân chia sáu mươi bốn gã. Trong đó dưới danh nghĩa Đại Điện chủ phân mười sáu gã. Bốn vị Điện chủ còn lại chia đều, đều là mười hai gã.
Còn lại ba mươi ba gã, thì thuộc về tám vị Pháp vương, mười sáu Trưởng lão. Tám vị Pháp vương mỗi người chiếm hai gã, mười sáu Trưởng lão mỗi người chiếm một gã.
Số lượng chín mươi sáu gã, không thừa một ai, cũng không thiếu một ai. Nếu lúc này đột nhiên tăng thêm một người thì chẳng khác nào trang bị thêm một gã vô căn cứ, tiện lợi cho Nhị Điện chủ, khiến cục diện cân bằng vốn có bị phá vỡ, đây cũng là chuyện mà ba vị Điện chủ khác không muốn nhìn thấy.
Truân Trung Trì khó chịu nói:
- Đệ tử này của ta, là Quán quân của Thí luyện Võ đồng lần này, Thí luyện lần này, không phải năm vị Điện chủ chúng ta lúc nào cũng toàn lực ủng hộ sao? Một khi như vậy, kết quả Thí luyện xuất hiện, đương nhiên nên ban thưởng. Danh ngạch Đệ tử Trung tâm không cấp cho người như vậy, thì còn có thể khơi dậy tác dụng cổ vũ không? Thí luyện Võ đồng sau này còn tổ chức như thế nào?
Tứ Điện chủ luôn giữ phong cách mặt lạnh, lạnh giọng nói:
- Nhị Điện chủ, đối với một Quán quân Thí luyện xuất thân từ một Công quốc, cấp cho danh ngạch Đệ tử Cao cấp, đã là rất cất nhắc rồi. Trực tiếp cấp cho danh ngạch Đệ tử Trung tâm, ngươi không sợ nâng hắn lên quá cao, sẽ tâng bốc chết hắn sao?
Truân Trung Trì nói:
- Đệ tử ta thu nhận, ta còn không biết rõ hơn ngươi hay sao? Nếu đổi lại là người khác, ta còn thật sự không muốn đề bạt hắn như vậy, nhưng Tần Vô Song lại khác, tuổi trẻ tài cao, đối nhân xử thế sắc sảo, tư duy bình tĩnh, ta căn bản không cần lo lắng sự tâng bốc sẽ giết chết hắn.
- Đệ tử của ngươi, ngươi đương nhiên cái gì mà chẳng nói tốt. Ta tựu chung vẫn không tin, một hạt giống xuất thân từ một Công quốc, có thể có bao nhiêu tiềm lực có thể khai thác chứ?
Tứ Điện chủ không chút che giấu hoài nghi của hắn.
- Ha ha, Lão Tứ, đừng nói với ta, đây là ngươi không ăn được nho nên nói là nho còn xanh!
Truân Trung Trì trả lời lại một cách mỉa mai.
- Nhị Điện chủ, xem ra ngươi rất có tự tin đối với gã đệ tử mới này.
- Đó là điều đương nhiên, đệ tử của một Công quốc, có thể tự học thành tài, mười bảy mười tám tuổi đã có thể tiêu diệt nhân vật như Lệ Vô Kỵ, ta không có lòng tin với hắn, thì còn có lòng tin với ai nữa chứ?
Truân Trung Trì cười tủm tỉm nói.
- Rút cuộc Lệ Vô Kỵ đó có phải do hắn giết chết hay không, ngươi cũng không phải tận mắt nhìn thấy.
- Ghen tỵ, rõ ràng là ghen tỵ!
Truân Trung Trì đối với những ý kiến khác nhau này chỉ có một thái độ, hơn nữa còn tương đương kiên định và thô bạo khịt mũi khó chịu.
- Được rồi, các ngươi đừng cãi cọ nữa. Lão Nhị, thẳng thắn mà nói, yêu cầu này của ngươi, khiến ta cũng rất khó xử. Trực tiếp tấn chức Đệ tử Trung tâm, tiền lệ này ở Tinh La Điện ta căn bản là của quý hiếm có. Trong lịch sử, chỉ có ba tiền lệ. Hơn nữa ba tiền lệ này đều là những người vì có cống hiến đặc thù với Tinh La Điện, mới có thể trực tiếp tấn thăng lên Đệ tử Trung tâm. Còn Tần Vô Song này, mặc dù là Quán quân Thí luyện, nhưng chúng ta trước đó cũng không có ước định sẽ trực tiếp cấp cho danh ngạch Đệ tử Trung tâm. Vì vậy, trực tiếp cấp cho danh ngạch Đệ tử Trung tâm, xác thực không ổn. Sợ rằng sẽ có tranh luận nhiều hơn!
Đại Điện chủ rút cuộc cũng mở miệng.
Truân Trung Trì nghe xong, thở phì phì nói:
- Nói như vậy, Thí luyện Võ đồng lần này đơn giản chỉ là một hình thức. Ngay cả Quán quân Thí luyện cũng không được coi trọng như vậy, những cái khác không cần nghĩ cũng biết.
Đại Điện chủ biết hắn có tình tự, cười nói:
- Lão Nhị, ta biết trong lòng ngươi không phục. Tinh La Điện chúng ta từ trước đến nay đều coi trọng quyền nói chuyện của mọi người. Bằng không như vậy đi, chúng ta triệu tập tám vị Pháp vương, mười sáu vị Trưởng lão, còn có mười Điện tiền Sứ giả. Mỗi người bỏ phiếu kín biểu quyết. Nếu số người ủng hộ trực tiếp tấn thăng lên Đệ tử Trung tâm nhiều, vậy thì phá lệ. Ngược lại thì cấp cho Tần Vô Song phần thưởng Đệ tử Cao cấp. Chỉ cần hắn quả thực có thực lực, khảo hạch cuối năm cũng chỉ còn thời gian bốn tháng. Chỉ cần thành tích của hắn trong khảo hạch xuất sắc, tiến nhập hàng ngũ Đệ tử Trung tâm cũng có gì khó khăn đâu?
Nói xong, lại bổ sung một câu:
- Tinh La Điện chúng ta, chưa bao giờ chôn vùi nhân tài, chỉ sợ không có nhân tài! Là vàng, sớm hay muộn cũng sẽ khiến hắn phát huy rạng rỡ, chứ không phải trở thành minh châu bị chôn vùi.
Truân Trung Trì biết, nếu biểu quyết, mười người thì có tám, chín người phản đối, khẳng định là sẽ không có bao nhiêu người tán thành. Dù sao phân phối danh ngạch Đệ tử Trung tâm, không đơn giản là cạnh tranh giữa đệ tử với đệ tử, mà còn liên lụy đến vấn đề cân bằng thực lực giữa những đầu sỏ bọn họ, có ai muốn loại cân bằng này bị phá vỡ, tiện lợi cho một mình hắn. Nhưng nếu không biểu quyết, hắn lại không cam lòng. Chỉ biết nói:
- Vậy thì biểu quyết, xem xem ý tứ của mọi người như thế nào.
Hắn cũng biết, nếu tất cả mọi người đều phản đối, một mình hắn kiên trì, sợ rằng rất dễ đem bản thân bày lên mặt cô lập, thậm chí khiến tân đệ tử Tần Vô Song cũng trở thành người bị cô lập. Chỉ còn biết thuận thế lui từng bước, để bản thân có thể xuống đài an toàn.
Đại Điện chủ mở miệng, mệnh lệnh rất nhanh đã được truyền xuống, đại chung Tinh La Điện liên tiếp đánh ba tiếng, mời các vị Pháp vương, các vị Trưởng lão, và mười vị Điện tiền Sứ giả đến Chủ điện nghị sự.
Nghe thấy ba tiếng chuông Tinh La liên tiếp vang lên ba lần, Liễu Sứ giả vội vàng nói:
- Vô Song sư đệ, Đại Điện chủ triệu tập đầu não Tinh La Điện nghị sự, ngu huynh không thể đi cùng ngươi lúc này. Ngươi hãy đợi một lát, tất có người tới mời ngươi.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Được!
Liễu Sứ giả không dám chần chờ, nhanh chóng hướng về phía Chủ điện chạy đi.
Nhân mã các đường sau một lát đều đến đầy đủ. Nghe Đại Điện chủ phân trần một lần, tất cả đều hiểu đây là chuyện gì, đều sôi nổi nói:
- Vậy biểu quyết kín đi.
Truân Trung Trì nhìn bộ dạng của những người này, liền biết kết quả của biểu quyết khẳng định sẽ không có nhiều lý tưởng.
Quả nhiên, năm vị Điện chủ, tám vị Pháp vương, mười sáu vị Trưởng lão, mười vị Điện tiền Sứ giả, tổng cộng ba mươi chín người, phiếu ủng hộ, tổng cộng mới có tám phiếu.
Ngoài những Pháp vương, Trưởng lão vốn có giao hảo, đi lại tương đối thân thiết với Nhị Điện chủ Truân Trung Trì ra, phỏng chừng những người khác toàn bộ đều bỏ phiếu phản đối. Kết quả như vậy, khiến Truân Trung Trì cũng không còn lời nào để nói.
- Đại Điện chủ, một khi ý kiến của mọi người đã như vậy, ta cũng không có gì để nói nữa. Nhưng những phần thưởng thế tục dù sao cũng phải thực hiện chứ?
Truân Trung Trì luôn bao che bênh vực cho người của mình, biểu hiện bao che là tất cả các phương diện. Không tranh đoạt được danh ngạch Đệ tử Trung tâm cho Tần Vô Song, nhưng cũng phải vì gia tộc thế tục của Tần Vô Song mà tranh đoạt chút gì đó. Như vậy, ít nhất có thể khiến khi hắn tu luyện càng chuyên tâm hơn một chút.
Đại Điện chủ cười ha ha nói:
- Điều này là đương nhiên, ta sẽ phối hợp với Hoàng thất của Đế quốc Đại La kêu bọn họ nhanh chóng thực hiện việc khen thưởng. Bách Việt Quốc tấn chức Công quốc Thượng phẩm, gia tộc của Tần Vô Song, phong Tịnh Kiên Vương, đồng cấp bậc với Hoàng đế Bách Việt Quốc, thượng triều không cần quỳ bái. Cá nhân Tần Vô Song sắc phong làm Đại La Quốc sĩ, đồng cấp bậc với Hoàng đế của Đế quốc Đại La, thượng triều không cần quỳ bái, những khen thưởng khác, đợi Bản Điện chủ gặp Tần Vô Song, sẽ thực hiện thêm.
Chỉ cần danh ngạch Đệ tử Trung tâm không bị Tần Vô Song lấy được, những phong thưởng, phần thưởng khác, các vị Điện chủ khác đương nhiên không có lý do phản đối.
Dù sao Thí luyện Võ đồng lần này là mọi người ủng hộ nhất trí duy trì. Nếu thật sự một chút biểu thị cũng không có, bọn họ đều sẽ cảm thấy không thể nào nói nổi.
Huống chi, những phần thưởng thế tục này đối với cường giả cấp bậc như bọn họ mà nói căn bản cũng chỉ như mây bay, cũng không cần bọn họ thực hiện, ngay cả thuận nước giong thuyền cũng bình thường, bọn họ làm gì có lý do nào để phản đối?
Nghe thấy Đại Điện chủ nói như vậy, oán khí của Truân Trung Trì mới tiêu tán, nhưng vẫn không buông tha, lầm bầm nói:
- Cững không phải là bốn tháng mà thôi, khảo hạch cuối năm, đồ nhi của ta tất nhiên có thể chiếm được thành tích tốt, đến lúc đó danh ngạch của đệ tử nào trong các ngươi bị hắn chiếm mất, cũng đừng có ai đứng ra nói lời tráo trở.
Đại Điện chủ cười nói:
- Lão Nhị, thông qua khảo hạch cuối năm, đương nhiên tấn thăng Đệ tử Trung tâm, bất cứ ai cũng không dám yêu sách, cũng không thể dài dòng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Ông ta cười cười, lại nói tiếp:
- Liễu Sứ giả, ngươi đi dẫn Tần Vô Song đến đây, tin rằng mọi người đã chờ đợi rất lâu rồi. Người thiếu niên có thể tiêu diệt Lệ Vô Kỵ, thẳng thắn mà nói, Bản Điện chủ cũng có chút tò mò.
Những Pháp vương và Trưởng lão, đối với chuyện của Tần Vô Song vẫn chưa biết nhiều lắm, nghe Đại Điện chủ nói như vậy, đều vô cùng thích thú, sôi nổi rỉ tai thì thầm, hỏi thăm lẫn nhau.
Tiêu diệt Lệ Vô Kỵ? Lệ Vô Kỵ không phải là Đại đệ tử của Cực Âm Lão Nhân sao? Ở trong thế hệ trẻ tuổi của các Đại Tông phái của Đế quốc Đại La, Lệ Vô Kỵ cũng được xem là một nhân vật không tầm thường. Cho dù đặt ở Tinh La Điện, sợ rằng cũng có thể tiến nhập vào hàng ngũ Đệ tử Trung tâm! Chẳng trách, Nhị Điện chủ lại để tâm đến đệ tử này như vậy, hóa ra là đã nhặt được một viên bảo bối.
Một lát sau, Liễu Sứ giả đã dẫn theo Tần Vô Song đến.
Tần Vô Song còn chưa đến gần Chủ điện, đã có thể cảm nhận được trong Chủ điện tràn ngập khí tức Tiên Thiên, nồng đậm mà mạnh mẽ, nếu là một gã Hậu Thiên cường giả đi đến nơi này, chỉ sợ ngay cả ngưỡng cửa cũng vô lực bước vào, sớm bị khí tức Tiên Thiên này đè lên đến mức hai chân mềm nhũn rồi.
- Vãn bối Tần Vô Song, bái kiến chư vị Điện chủ, Pháp vương, Trưởng lão và Sứ giả.
Tần Vô Song sải bước tiến vào, ung dung thong thả, đúng mực. Hắn biết, lần đầu tiên gặp mặt hôm nay, khẳng định có người muốn ra oai phủ đầu với hắn, bất luận như thế nào, về mặt khí thế tuyệt đối không thể khiếp đảm trước bọn họ. Một khi từ nay về sau đã là đồng môn, sợ hãi cũng không cần.
Trường hợp này, Tần Vô Song kiếp trước cũng đã trải qua không ít. Mặc dù chưa bao giờ tiếp xúc qua cường giả của tầng diện này, nhưng đối với người đã trải qua những trường hợp như vậy như hắn, sau khi ngăn chặn được khí tức Tiên Thiên dâng trào, phương diện tâm thái và cảm xúc thật ra cũng không có bất cứ cảm giác không thoải mái nào.
Đại Điện chủ nhìn một lát, đột nhiên cười lớn nói:
- Tốt! Chẳng trách Lão Nhị lại dương dương tự đắc như vậy! Quả nhiên là hạt giống tốt! Tần Vô Song, từ nay về sau, ngươi chính là Đệ tử Cao cấp của Tinh La Điện. Những quy củ, sư tôn ngươi sau này sẽ thông báo cho ngươi biết. Bản Điện chủ đối với ngươi cũng không hà khắc, chỉ có ba điều, ngươi phải nhớ kỹ.
- Đại Điện chủ xin phân phó!
- Một, không được phản bội Tông môn, khi sư diệt tổ. Hai, không được tàn sát đồng môn, cậy mạnh gây chuyện. Ba, không được thông đồng với người ngoài, phản bội quốc gia.
Ba điểm này, bất cứ điểm nào, Tần Vô Song đều tự thấy có thể làm được. Đây cũng không phải là ràng buộc quá cứng nhắc, mà là nguyên tắc làm người cơ bản. Điểm mấu chốt này, Tần Vô Song đương nhiên sẽ không đi đụng chạm, chân thật trả lời:
- Đệ tử ghi khắc trong lòng, tuyệt đối không vi phạm!
- Được!
Đại Điện chủ gật gật đầu:
- Thí luyện Võ đồng lần này, ngươi là Quán quân toàn diện của cảnh nội Đế quốc Đại La, vì vậy Tinh La Điện sẽ có phong thưởng, cụ thể như sau…
Phong thưởng thế tục gì đó, trước khi hắn đến đây, cũng đã được Liễu Sứ giả thông báo sơ lược qua rồi. Cái mà hắn quan tâm hơn bây giờ là, đối với cá nhân hắn, Tinh La Điện sẽ ban thưởng những cái gì.