Bên ngoài Cửu Lang Sơn, một đám thần vân từ xa bay nhanh tới, từ trong đó nhảy ra hai Thiên Tôn cùng một đám Chủ Thần.
Cửu Lang Thiên Tôn liếc mắt liền nhận ra, vô cùng vui mừng:
- Trường Không, Trường Phong hai vị Thiên Tôn đại nhân đích thân tới, thật hân hạnh, hân hạnh!
Cửu Lang Thiên Tôn tuy cũng là Thiên Tôn, nhưng là Thiên Tôn vòng ngoài, bất luận tu vi hay thực lực đều không thể so sánh được với Thiên Tôn bên cạnh Huyết Vân Thánh Hoàng.
Cho nên, nhìn thấy hai vị Thiên Tôn mạnh nhất tới, Cửu Lang Thiên Tôn nịnh nọt như vậy cũng không khó lý giải.
- Nghe nói khách quý đến thăm, gia chủ chúng ta lệnh cho hai ta tới nghênh tiếp.
Trường Không mặt vô cảm, tuy là mời khách nhưng người này trời sinh ra đã mặt lạnh như tiền, nghênh tiếp khách quý mà cũng không nói ra được lời lẽ nhiệt tình.
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Chủ ngươi tên gì? Phải chăng có quan hệ cùng Xích Dương Thánh Hoàng?
- Sao lại hỏi như vậy?
Trường Không trừng mắt.
Tần Vô Song lúc này không hiển lộ thần thông, với thực lực của bọn Trường Không cũng không nhìn ra nông sâu.
- Xích Dương Thánh Hoàng có nạn, lệnh ta tới thông báo cho môn hạ đi cứu giá. Từ đó mà khảo nghiệm đám đệ tử này, xem ai có thể thừa kế chân truyền của hắn.
Tần Vô Song nhìn mấy Thiên Tôn này đều không giống như mấy người Xích Dương Thánh Hoàng đã nhắc tới.
Cái này có chút kỳ quái. Lẽ nào những người cũ của Tiểu Vũ trụ Xích Dương đã bị người khác diệt cả rồi sao?
Xích Dương Thánh Hoàng trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền chủ yếu nhắc tới chín đệ tử, trong đó có ba người quan trọng nhất, nhưng không có ai tên là Huyết Vân.
Huyết Vân Thánh Hoàng này là thế nào? Là môn hạ đệ tử của Xích Dương Thánh Hoàng đổi tên, hay là người ngoài tới? Tần Vô Song cảm thấy cho dù là đệ tử của Xích Dương Thánh Hoàng đổi tên, nhưng cũng không cần đổi tên Tiểu Vũ trụ, không phải phủ nhận Tiểu Vũ trụ Xích Dương với người ngoài như vậy.
Rất có khả năng Tiểu Vũ trụ Xích Dương này đã đổi chủ rồi. Đã không còn do đệ tử của Xích Dương Thánh Hoàng quản lý nữa.
Tần Vô Song cùng Ái Ty Mạt và Niếp Niếp dùng thần thức trao đổi, để bọn họ đem Thánh Hoàng Thiên Thuyền hạ xuống.
Nhìn Thánh Hoàng Thiên Thuyền khí thế hùng hậu như vậy hạ xuống, đám Trường Không, Trường Phong đều cả kinh, Thánh Hoàng Thiên Thuyền to lớn như vậy đã vượt ngoài tầm hiểu biết của bọn họ.
- Hai vị, xin mời!
Tần Vô Song không thể hiện thái độ, làm ra động tác mời dẫn đường.
Thái độ của hai người Tần Vô Song đều nhìn thấy cả. Xích Dương Thiên Thuyền hiển nhiên hai người này không biết, nếu không đã không kinh ngạc như vậy.
Nói như vậy, những người tâm phúc của Huyết Vân Thánh Hoàng không biết về Xích Dương Thiên Thuyền. Mà nói như thế, những người bên cạnh Huyết Vân Thánh Hoàng không phải là đệ tử chân truyền của Xích Dương Thánh Hoàng.
Vị trí của Huyết Vân Điện cũng không phải vị trí năm xưa của Xích Dương Thần Cung, mà ở giữa một đám cự thạch đỏ như máu.
Đám cự thạch này chọc thẳng lên trời, vô cùng lởm chởm, khí thế bất phàm.
Tần Vô Song để Thánh Hoàng Thiên Thuyền dừng lại bên ngoài, chỉ đem theo ba Thần thú Bao Bao, Cô Đơn và Hỏa Lân cùng theo Trường Không và Trường Phong vào trong Huyết Vân Điện.
Huyết Vân Thánh Hoàng toàn thân hồng bào, giữa trán có một pháp nhãn, trong lúc khép mở phát ra hồng quang ghê người. Phía sau người đó, một đám hồng vân như ngọn lửa dữ tợn, khiến cho người ta có cảm giác khiếp sợ.
- Lão Đại, tên này không đơn giản!
Bao Bao truyền thức thầm thì nói.
Tần Vô Song biết người này không đơn giản, mà còn có ý thi triển uy áp. Chỉ là Tần Vô Song hiện tại cũng không phải ở cảnh giới Thiên Tôn năm xưa nữa, âm thầm không nhân nhượng, tử khí sau lưng cũng bay lượn, cùng với kim quang toàn thân ngăn chặn uy áp của Huyết Vân Thánh Hoàng lại.
- Ha ha, khách quý!
Huyết Vân Thánh Hoàng bước nhanh xuống dưới điện:
- Chư vị đúng là khách quý, sư phụ ở ngoài có lẽ đã chịu không ít khổ sở. Chư vị đưa tin cho sư phụ, tại hạ vô cùng cảm kích.
- Lệnh sư là ai?
Tần Vô Song thản nhiên hỏi.
- Xích Dương Thánh Hoàng chính là sư phụ của ta. Tiểu Vũ trụ Huyết Vân này là cơ nghiệp do sư phụ đích thân xây dựng, chỉ đáng tiếc lão nhân gia năm xưa đấu một trận với Tu La Vương rồi không biết tung tích, lưu lại một đám đệ tử bất hiếu, ngày ngày đều nhớ mong người. Tạ ơn trời đất cuối cùng có tin tức truyền về!
Tần Vô Song gật đầu:
- Nhưng trong đám đệ tử Xích Dương Thánh Hoàng nhắc tới không hề có tên các hạ. Xin hỏi các hạ trong đám môn hạ của Xích Dương Thánh Hoàng tên gọi là gì?
- Ha ha, ta năm xưa trong đám môn hạ của sư phụ, tên tuổi không lớn. Sau đó có thể kế thừa vị trí chủ nhân Tiểu Vũ trụ này là do các sư huynh lần lượt chết trận, ta lại được tiện nghi.
- Chết trận? Xích Dương Thánh Hoàng nói với ta chín cái tên, lần lượt là Tình Xuyên, Thần Tiêu, Thiện Vương…
Tần Vô Song nói một hơi chín cái tên, bảy cái đầu tiên đều là tên thật, hai cái tên cuối cùng lại cố ý bịa ra.
Huyết Vân Thánh Hoàng thần tình kích động, không ngừng gật đầu:
- Đúng đúng, chín vị sư huynh này năm xưa chính là chín đại đệ tử của sư phụ ta. Chín Đại sư huynh chống lại ngoại địch, lần lượt gặp nạn. Cuối cùng chỉ còn lại mấy người, trừ một số người là môn hạ của sư phụ, những người khác ít nhiều đều là đồ đệ do các sư huynh ngày trước thu nhận. Huyết Vân ta năm xưa khó lọt vào danh sách ba mươi đệ tử hàng đầu của sư phụ, nếu không có cơ duyên kỳ ngộ thì cũng khó đạt tới cảnh giới Thánh Hoàng.
Một chiêu này của Huyết Vân Thánh Hoàng quả là thông minh, tuy nhiên dù thông minh đến mấy hắn cũng không ngờ được, Tần Vô Song nhìn có vẻ trung hậu sớm đã đặt bẫy trong lời nói của hắn, chỉ cần hắn tiến vào thì đã để lộ ra sơ hở.
Quả nhiên Huyết Vân Thánh Hoàng đã trực tiếp chui vào, nói hùng hồn như chuyện có thật vậy, nhất thời cũng không vạch trần, gật đầu nói:
- Một khi đã như vậy, chín vị sư huynh thật đáng khâm phục. Cho dù đã chết chắc phải có linh vị linh mộ, có thể cho ta đi tế một chút không?
Huyết Vân Thánh Hoàng ngẩn người, cười nói:
- Những sư huynh này năm xưa chinh chiến bên ngoài, chủ yếu chết nơi tha hương, thi thể không còn. Nếu nói tới linh mộ thì quả thực không có.
- Vậy cũng không quan trọng nữa, nơi cũ của Xích Dương Thần Cung xin cho ta chiêm ngưỡng một chút.
- Ồ…
Sắc mặt Huyết Vân Thánh Hoàng lộ ra vẻ đau thương:
- Trên đời này không còn Xích Dương Thần Cung nào nữa, Xích Dương Thần Cung đã bị địch nhân phá hủy, mấy trăm vạn năm trước qua bể dâu đã không còn nữa. Chư vị, nếu có tin tức của sư phụ xin thông báo cho, nếu sư phụ quay về nhất định có thể dựng lại Xích Dương Thần Cung, rửa sạch thù hận.
Huyết Vân Thánh Hoàng hiển ra bộ dạng cực kỳ đau thương.
Tần Vô Song cũng thuận thế nói:
- Xích Dương Thánh Hoàng e rằng đã không quay về được rồi. Hắn đã…
Huyết Vân Thánh Hoàng trong lòng rung động:
- Sư phụ thế nào?
- Hắn đã tự phong ấn lại, nhờ ta đưa tin với đệ tử của hắn đi kế thừa Thánh Hoàng Thần Khí.
- Ồ?
Xích Dương Thánh Hoàng cả kinh:
- Sư phụ đang ở đâu?
- Cách nơi này ít nhất phải năm nghìn năm. Thánh Hoàng các hạ, lời ta đã chuyển rồi, đi hay không ngươi tự mình quyết định.
Tần Vô Song cố ý nói như vậy, trong lòng thở dài một tiếng, rốt cuộc cũng đã tới chậm rồi. Xem ra Huyết Vân Thánh Hoàng đoạt quyền chỉ e đã là chuyện trăm vạn năm trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Khi đó có lẽ cuộc chiến của Xích Dương Thánh Hoàng và Tu La Vương đã sớm kết thúc rồi. Còn việc Xích Dương Thánh Hoàng sau này rốt cuộc gặp phải chuyện gì, e rằng là bí mật thiên cổ.
Huyết Vân Thánh Hoàng trong lòng tâm tư tràn ngập, hắn biết mình mấy cân mấy lạng, cướp Tiểu Vũ trụ của Xích Dương Thánh Hoàng, hắn mỗi ngày đều đang lo lắng, lo lắng Xích Dương Thánh Hoàng quay về báo thù.
Hôm nay nghe thấy Xích Dương Thánh Hoàng tự mình phong ấn, thật là vô cùng vui mừng. Đồng thời lòng tham trong lòng cũng trỗi dậy.
Nếu có thể đoạt được bảo vật của Xích Dương Thánh Hoàng, phối hợp với tu vi của bản thân thì sẽ có một ngày đạt được thành tựu như Xích Dương Thánh Hoàng, là một trong mười Thánh Hoàng mạnh nhất.
- Bằng hữu, xin hỏi nơi sư phụ phong ấn cụ thể ở nơi nào, có thể nói được không. Thánh Hoàng Thiên Thuyền mà các ngươi tới đây có lẽ là của sư phụ, có thể hoàn trả được chăng?
Tần Vô Song cười nói:
- Thánh Hoàng Thiên Thuyền kia là thù lao Xích Dương Thánh Hoàng hứa trả cho ta. Chỉ cần ta đưa xong tin thì Thiên Thuyền này đã thuộc về ta. Ngươi hiện tại đòi lại phải chăng muốn bội tín?
Huyết Vân Thánh Hoàng kia cười nói:
- Đương nhiên là không, ta không biết sư phụ có lời hứa đó. Các vị có thể ở Huyết Vân Điện vài ngày để ta làm nghĩa vụ một người chủ được chăng?
Tần Vô Song tự nhiên là vui lòng chấp nhận.
Ở đây còn có rất nhiều việc vẫn chưa điều tra ra, tuy cơ nghiệp của Xích Dương Thánh Hoàng bị đoạt đi nhưng nếu còn có đệ tử tàn dư có thể cứu được thì phải cứu ra. Bất luận thế nào, là truyền nhân của Xích Dương Thánh Hoàng, hắn vốn nên tiếp quản Tiểu Vũ trụ Xích Dương.
Hôm nay Huyết Vân Thánh Hoàng này nói là đứng ra cai quản thay, thực ra là kẻ tiếm quyền đoạt vị, lập tức khẽ cười, nói:
- Ta quay về Thiên Thuyền nghỉ ngơi. Thánh Hoàng các hạ có việc có thể tới đó tìm ta.
Huyết Vân Thánh Hoàng lòng dạ sâu xa, không hề phản đối, gật đầu nói:
- Nếu đã vậy thì cũng tốt, đợi ta sắp xếp xong ở đây lại đi thỉnh giáo!
- Được!
Tần Vô Song chắp tay, đem theo đám người Bao Bao rời khỏi Huyết Vân Điện.
Con mắt thứ ba của Huyết Vân Thánh Hoàng nheo lại thành một khe nhỏ, hồng mang như ánh đao phun ra phụt vào vô cùng kinh người.
- Bệ hạ, mấy tên này có lẽ không tin tưởng chúng ta.
Trường Phong Thiên Tôn nói.
Huyết Vân Thánh Hoàng hừ nhẹ nói:
- Không tin thì đã sao? Chỉ cần hắn nói cho ta địa chỉ cụ thể thì không cần tới hắn nữa.
- Chỉ e tiểu tử này giở trò, cố ý lừa gạt chúng ta.
- Ừ, cái này cũng phải đề phòng. Ta thấy tiểu tử đó không chịu tiết lộ địa chỉ cụ thể, là do không hoàn toàn tin tưởng chúng ta, chứ không phải cố ý lừa gạt.
Phân tích của Huyết Vân Thánh Hoàng hợp tình hợp lý. Dù sao Tần Vô Song biểu hiện ra là sự đề phòng, chứ không phải là sự dụ dỗ.
- Vậy phải làm sao? Muốn hắn tin phải có biện pháp mới được.
Trường Không Thiên Tôn không kìm được nói:
- Bệ hạ, chi bằng chúng ta tới Tỏa Thần Ngục lấy mấy tên ra, dùng thần thức khống chế bọn chúng, như vậy có đệ tử thực sự của Xích Dương Thánh Hoàng ở đây, hắn không còn nghi ngờ được nữa.
Thì ra, Huyết Vân Thánh Hoàng xâm lược chỉ giết mấy người ngoan cố chống cự mà thực lực mạnh nhất trong đám môn hạ của Xích Dương Thánh Hoàng, còn những người khác bị hắn phong ấn giam trong Tỏa Thần Ngục