Khí Trùng Tinh Hà

Chương 1019: Bí mật của động phủ

Trong Thần Điện của Mộc Diệu Chủ Thần, Lãnh Vũ đã nhanh chóng quay về, đem sự tình đầu đuôi thuật lại với Chủ Thần đại nhân.
Tin tức bất ngờ này, khiến cường giả như Mộc Diệu Chủ Thần cũng cảm thấy không thể tin nổi. Đối với người trẻ tuổi đột ngột xuất hiện này cảm thấy vô cùng tò mò, vội hỏi:
- Lãnh Vũ, vị bằng hữu đó hiện tại ở đâu?
- Vị tiền bối đó có một một quyến lữ, xem dáng vẻ của bọn bọ, tựa hồ đang dạo chơi Bích Vân Phong. Thuộc hạ không dám hỏi nhiều.
- Ừ, cường giả cấp bậc Chủ Thần, uy áp cường đại, cho dù ngươi dám hỏi, hắn cũng chưa chắc đã nói với ngươi.
Lãnh Vũ gật đầu, nghĩ tới thần thông của tiền bối kia, trong lòng lại có cảm giác chấn động, thật lâu vẫn không thể bình ổn được, kim quang kia đem tám phi thuyền Chủ Thần ngặn đứng lại, quả thực là quá mức chấn động.
Lãnh Vũ tuy đối với Mộc Diệu Chủ Thần vô cùng sùng bái, nhưng cũng không cho rằng, Mộc Diệu Chủ Thần có thể làm được điều này. Thần thông kiểu đó, có lẽ là thủ đoạn Thiên Tôn trong truyền thuyết!
Mộc Diệu Chủ Thần mặt lộ vẻ lo âu, suy nghĩ thật lâu:
- Người này, có lẽ có quan hệ với Lý Huyền Phong tiền bối. Lẽ nào Lý Huyền Phong tiền bối thất tung nhiều năm, cuối cùng cũng có tin tức hay sao?

Lý Huyền Phong thành danh trăm vạn năm trước, sau khi thành danh liền rời khỏi Thần vực Mộc Diệu. Sau đó chu du trong Vũ trụ Đại La, nhờ nhân duyên trùng hợp mà có thể tiến vào Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh, đoạt được một chút tinh hoa Hỗn Độn Chi Khí.
Sau đó liền bị truy sát, chạy tới Đại lục Thiên Huyền hẻo lãnh, mới không bị vây giết. Chỉ là thân thọ trọng thương, Thần hồn gặp phải vết thương chí mạng, ở nơi nguyên lực không đủ như Đại lục Thiên Huyền, lại khó tu luyện để chữa trị.
Lý Huyền Phong do vậy mới lưu lại một chút Thần hồn tự phong ấn mình, đồng thời bố trí Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, lưu lại cho người đời sau có duyên thừa kế.
Mà người cũng năm lần bảy lượt nhắc nhở, người thừa kế nhất định phải tới cố thổ của người một phen. Cái này tất nhiên là có dụng ý. Thứ nhất, Lý Huyền Phong không quên được cố thổ, đó là do tình yêu với cố thổ. Thứ hai, Mộc Diệu Tinh này có tín vật của người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Chỉ có thừa kế tín vật này, người thừa kế mới có thể thực sự trở thành truyền nhân chân chính của người.
Tần Vô Song vâng mệnh Lý Huyền Phong, hành trình kéo dài ngàn năm, một đường tu luyện, một đường trải nghiệm, cuối cùng cũng tới được Tinh vực Cửu Diệu.

Tần Vô Song và Mộ Dung Nhạn đi ở trên Bích Vân Phong.
Mộ Dung Nhạn cười nói:
- Vô Song ca ca, ngươi có phát hiện ra Bích Vân Phong này có cảm giác như đã từng gặp qua không?
- Đại Thương Sơn!
Tần Vô Song cảm khái thở dài.
Không thể không nói Bích Vân Phong này và Đại Thương Sơn có rất nhiều điểm giống nhau. Bất kể từ góc độ nào mà nói, quả thực là bản sao của Đại Thương Sơn.

Tần Vô Song cuối cùng đã hiểu, vì sao sư phụ lại có tình cảm như vậy với Đại lục Thiên Huyền, vì sao lại đem một hoàn quan trọng nhất của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận bố trí tại Đại Thương Sơn.
Thì ra, không ngờ lại có một phen tạo hóa nhân duyên ở bên trong.
Tuy đã cách trăm vạn năm, hiển nhiên nơi này khác biệt không nhiều so với trăm vạn năm trước, không hề có cảm giác thay đổi bể dâu.
- Chính là ở chỗ này!
Ở ngoài một sơn động bí mật, Tần Vô Song cười nói.
Sơn động này, Tần Vô Song có thể dễ dàng tìm thấy như vậy, tất nhiên là do hắn là truyền nhân của Lý Huyền Phong, bởi vậy có phương pháp cảm ứng đặc biệt.
Nếu là người khác, tự nhiên là không thể nào tìm thấy được.
Cho dù là Chủ Thần của Mộc Diệu Tinh cũng không thể tìm thấy không gian dị thứ nguyên này. Loại không gian này, chỉ có cường giả cấp độ Thánh Hoàng mới có thể khai phá ra, vận dụng hết mức quy tắc không gian, khai phá ra thế giới trong thế giới.
Loại động phủ có huyết mạch cảm ứng này một khi đã vào rồi, liền đồng nghĩa với việc huyết mạch đã được chứng nhận. Bên trong một chút khó khăn cũng không có.
Tần Vô Song và Mộ Dung Nhạn đi trong sơn động, cảm thấy vô cùng thích thú.
Bởi vì, sơn động này, khiến bọn họ có cảm giác gặp lại Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Đi trong sơn động, từng cảnh đã trải qua ở Đại lục Thiên Huyền không ngừng hiện lên trong đầu.
Từ lần đầu tiên đi nhầm vào sơn động, tiếp thụ huyết mạch tẩy lễ, rồi sau đó là sự vui mừng và hy vọng khi từng tầng liên hoàn trận pháp được mở ra, cảm giác từng bước từng bước đi tới thành công, trở nên cường đại đó, khiến Tần Vô Song gặp lại cảm giác vui lo lẫn lộn khi giấc mơ từng bước biến thành hiện thực.
- Chào mừng ngươi tới cố thổ của ta, đồ nhi!
Thanh âm quen thuộc của Lý Huyền Phong, một lần nữa lại vang lên bên tai.
- Ngươi có thể vượt qua Vũ trụ mịt mờ tới được đến đây, chứng minh ta không chọn nhầm người. Đúng thế, khi lưu lại động phủ này, ta không thể nào dự đoán được trước tương lai của ta. Nhưng mà, nếu là người kế thừa của ta, nhất định phải tới động phủ này. Chỉ có như vậy, mới có thể trở thành một người thừa kế hợp lệ. Động phủ này, xây dựng lúc ta thành danh, cũng là kết tinh thành quả tu luyện của ta. Ta rất hạnh phúc, ngươi cuối cùng cũng tới. Nếu ta đoán không lầm, tu vi lúc này của ngươi, có lẽ là cảnh giới Chủ Thần. Hơn nữa, từ rất lâu rồi không có đột phá, đúng không?
Tần Vô Song trong lòng chợt rung động, cùng Mộ Dung Nhạn liếc mắt nhìn nhau một cái.
Quả nhiên, thanh âm của Lý Huyền Phong cười cười, nói tiếp:
- Không cần cảm thấy bất ngờ, nếu người kế thừa huyết mạch của ta, vậy thì, tới đây, là lựa chọn đúng đắn duy nhất của ngươi. Và người tới đây, cũng chứng minh ngươi là người ta có thể tin tưởng, đã thông qua lần khảo nghiệm cuối cùng của ta. Ở đây, ngươi sẽ biết kế thừa huyết mạch của ta, nhất định phải thông qua đạo huyết mạch đề thuần cuối cùng, mới có tư cách tiến thăng Thiên Tôn, thậm chí là cảnh giới Thánh Hoàng. Nếu không, ngươi sẽ vĩnh viễn dừng chân ở cảnh giới Chủ Thần. Vĩnh viễn xem ra chỉ còn cách cảnh giới Thiên Tôn một bước chân, nhưng vĩnh viễn không thể nào tiến tới được.
Tần Vô Song trong lòng rung động, quả là như vậy. Hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, mình tu luyện trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền, một ngày tương đương với trăm ngày, vậy từ khi hắn rời Đại lục Thiên Huyền đi tới này đã trải qua hơn ngàn năm, tương đương với mười vạn năm rồi. Sao vẫn chưa thể đột phá lên cảnh giới Thiên Tôn được?
Mỗi lần, hắn đều cảm thấy chính mình đã vươn tới Chủ Thần đỉnh phong rồi, nhưng muốn đột phá, lại không thể nào tìm được cơ duyên.
Hắn trước nay vẫn cho rằng, là thời cơ chưa hoàn toàn chín muồi. Nhưng ẩn ẩn bên trong, hắn lại cảm giác có chút quy tắc huyền ảo chưa nắm vững được.
Tới nay nghe Lý Huyền Phong nói những lời này, mới giật mình hiểu ra, thì ra, chính mình trước nay không thể đột phá Thiên Tôn, lý do đích thực lại là ở đây.
Tuy sư phụ Lý Huyền Phong chưa từng nói rõ tới cố thổ của người có việc quan trọng gì, nhưng sư phụ đã chỉ rõ rằng, hắn phải nhanh chóng tới cố thổ của người một chuyến.

Xem ra, bên trong này đã có chút ám chỉ. Đồng thời, cũng là khảo nghiệm với người thừa kế. Nếu cố thổ của sư phụ cũng không thèm tới bái phỏng, loại đồ nhi này, tất nhiên thiếu phẩm chất tôn sư trọng đạo. Như vậy, kẻ thừa kế này tiền đồ nhiều nhất cũng chỉ là Chủ Thần, không thể nào có đột phá được nữa.
Không thể không nói, khảo nghiệm này vô cùng đặc biệt, nếu người thừa kế tâm địa bất chính, đối với sư phụ thiếu sự tôn sùng, đó chính là đã tự làm hại mình.
Mộ Dung Nhạn nhìn phu quân Tần Vô Song, trong mặt tràn ngập tình yêu. Nàng cảm thấy rất tự hào, phu quân của mình, bất luận là thực lực hay phẩm cách, đều hoàn mỹ như vậy.
Một lời nói nặng tựa ngàn cân, tôn sư trọng đạo.
Tới nay đã thông qua khảo nghiệm của sư phụ Lý Huyền Phong, đột phá chỉ là ngày một ngày hai.
Một nữ tử, có thể gả cho một nam nhân như vậy, tự nhiên là hạnh phúc cả đời.
Quá trình huyết mạch đề thuần không hề phức tạp, chính là thần quang ngũ sắc quen thuộc kia tẩy lễ một lần nữa, Tần Vô Song đối với việc đó cũng không lạ lẫm gì.
Chỉ có Mộ Dung Nhạn, tận mắt nhìn thấy cảnh này, giật mình không thôi.
Ngũ sắc thần quang dần biến mất, một tầng hào quang nhàn nhạt bao quanh thân thể hắn.
Song mục Tần Vô Song, bắn ra tinh quang sắc bén.
- Nhạn nhi, nàng tạm thời lui vào khu vực an toàn, ta ẩn ẩn cảm nhận thấy chút thiên cơ, phảng phất có dấu hiệu đột phá.
Mộ Dung Nhạn nghe mà kinh hãi, lập tức giật mình hiểu ra, theo lời lui vào một góc của sơn động. Sơn động này vô cùng rộng, có một đài tu luyện, bên trong có cấm chế, có thể khiến thiên kiếp từ bên ngoài đài rớt xuống, từ đó không thể động chạm tới các khu vực khác của sơn động.
Đây tất nhiên là thành quả của Lý Huyền Phong, năm xưa Lý Huyền Phong đã thiết kế nên chỗ này.
Chỉ là như vậy, khảo nghiệm của Tần Vô Song cũng lớn hơn rất nhiều. Tần Vô Song là loại thiên phú kỳ tuyệt, lại có thiên phú hội tụ đủ Ngũ Hành, về phương diện thiên kiếp, cũng gian khổ hơn cường giả thông thường rất nhiều.
Cũng bởi vậy, tiềm lực của hắn cũng lớn hơn rất nhiều.
Lần trước tiến thăng Chủ Thần, hắn đã gặp phải kiếp trong kiếp. Tới này tiến thăng Thiên Tôn, không ngờ cũng lại là kiếp số như vậy.
Cũng may, Tần Vô Song sớm đã có tâm lý chuẩn bị, chỉ là kiếp nạn này muốn vượt qua, cũng không phải chuyện một sớm một ngày.
Theo dự tính của Tần Vô Song, cho dù thành công độ kiếp, ít nhất cũng cần mười ngày nửa tháng để củng cố. Chỉ có như vậy, mới có thể củng cố vững chắc cảnh giới Thiên Tôn.
Nếu không, căn cơ không vững, đối với việc tu luyện ngày sau chỉ có hại mà không có lợi.

Lại nói về tám đại Chủ Thần kia, phái phi thuyền Chủ Thần tới Bích Vân Phong điều tra, vốn là có ý khiêu khích.
Chín đại Vị diện của Tinh vực Cửu Diệu, khoảng cách không phải là xa xôi. Mấy ngày sau, phi thuyền Chủ Thần đã quay về tổ, đem sự tình ở Mộc Diệu Tinh kể lại đầu đuôi.
Tám đại Chủ Thần quả nhiên há mồm kinh ngạc. Bọn chúng thế nào cũng không nghĩ tới, tám chiếc phi thuyền Chủ Thần cùng đi một lúc, rõ ràng là có ý thị uy. Lại không nghĩ được rằng, không ngờ bị người ta bắt giữ toàn bộ. Thị uy không xong, ngược lại còn mất phi thuyền Chủ Thần. Đây rõ rằng là một cái tát vào mặt tám đại Chủ Thần.
Trước đây, tám đại Chủ Thần đều không phục Mộc Diệu Tinh tự mình xưng Lão Đại. Cảm thấy Mộc Diệu Tinh không chịu phân chia di sản của Lý Huyền Phong, quả thực đáng giận.
Bọn chúng cũng không chịu thừa nhận địa vị lãnh đạo của Mộc Diệu Tinh tại Tinh vực Cửu Diệu. Đối với Mộc Diệu Chủ Thần không thèm để ý tới. Tuy bất cứ ai trong tám đại Chủ Thần đều không có thực lực đơn đấu với Mộc Diệu Chủ Thần, nhưng tám đại Chủ Thần liên thủ, so với Mộc Diệu Chủ Thần phải mạnh hơn mấy lần.
Do vậy, tám đại Chủ Thần ẩn ẩn có ý liên thủ, chỉ là tất cả những điều này đều chỉ làm trong âm thầm, chưa hề vén lên bức màn cuối cùng.
Mà tới này thị uy bất thành, tám đại Chủ Thần lập tức tán đồng, bắt buộc phải đem việc liên hợp âm thầm chuyển thành công khai.
Nếu không, lần này bị thua thiệt, bất kể thế nào cũng không đòi lại được.
Mộc Diệu Chủ Thần cường đại thì đã sao? Hắn có thể cường đại bằng tám đại Chủ Thần liên thủ hay sao