Sau khi đã loại bỏ hết mọi cạm bẫy, lúc này Tần Vô Song mới quay lại con đường cũ. Trước hết là nhặt ngọc bài Số 26 đã đặt xuống trước đó, lúc này mới phóng qua khe, lẻn đến sườn núi đối diện.
Đi đến trước chiếc hố to, nhìn xuống dưới, Tần Vô Song hít một hơi dài.
Trước hết chưa nói tới cung tên tre bay ra từ bốn phía, nếu người nào chẳng may rơi xuống hố thì cho dù không có mấy thứ này cũng gặp phải hậu quả khôn lường.
Bên dưới chiếc hố cắm chi chít chông gai và cọc gỗ nhọn, các vật sắc nhọn bằng tre trúc, ở đó còn có một tầng màu lam, hiển nhiên là chất độc cực mạnh.
Điểm chết người chính là bên trong chiếc hố còn có năm sáu con mãng xà kịch độc đầu hình tam giác, con nào cũng đang vươn cổ ra, phun phì phì, khiến cho ai nhìn thấy cũng phải sợ hãi.
Cũng may Tần Vô Song đã sớm đề phòng, đem hai cây trúc trong tay vừa nhặt ở xung quanh chiếc hố ném xuống dưới, trong phút chốc đã đóng đinh toàn bộ mãng xà trong hố lại.
Làm xong hết mọi việc, Tần Vô Song vã mồ hôi toàn thân, gió núi thổi tới, Tần Vô Song trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Nếu vừa rồi hắn chủ quan khinh địch, trực tiếp đến lấy ngọc bài, dừng ở bên hố, nghĩ đến đây hắn thấy đau quặn trong lòng. Một khi ngã xuống cạm bẫy này thì…
- Xem ra, tuyệt đối không thể chủ quan. Những Võ đồng này đều là nhân tài từ khắp nơi trên cả nước, nếu về các mặt sử dụng chất độc, bố trí cạm bẫy, trùng độc có những kỹ năng đặc biệt thì càng không thể không đề phòng. Xem ra, lần sau nếu gặp phải tình huống tương tự, phải phát huy đầy đủ tác dụng đột kích bất ngờ của ám khí.
Tần Vô Song suy nghĩ, cầm ngọc bài lấy từ trong bẫy ra.
Quả nhiên là ngọc bài Số 45. Tần Vô Song vui vẻ trong lòng, tuy rằng hành động không dễ dàng nhưng cuối cùng lại thu được kết quả ngoài ý muốn.
Tuy nhiên, Tần Vô Song cũng chẳng lấy đó mà thỏa mãn, đi đến trước mặt thi thể của Số 25. Không vội thò tay ra để khám xét, hắn lấy cây gậy bằng tre trong tay ra để đẩy áo khoác của Số 25 ra.
Sau khi mở được áo, một vật ở trong lòng hắn rơi ra ngoài.
Tần Vô Song hít một hơi dài. Ở giữa vật đó là một con bọ cạp với cái đầu không lớn nhưng hình dạng cũng vô cùng khủng khiếp.
- Xem ra tên này cho dù có chết, cũng muốn kéo theo cả người khác chết cùng. Quả nhiên là vô cùng hiểm ác.
Sau khi đem con bò cạp vứt ra, Tần Vô Song mới bắt đầu xem xét. Không ngờ rằng, tên Số 25 này cũng thu hoạch được không ít.
Lôi từ trong túi hắn ra không ngờ còn có hai ngọc bài nữa.
Đáng tiếc là, hai ngọc bài này trong tay Tần Vô Song cũng chỉ trị giá 2 tích điểm. Tuy nhiên, trong đó có một ngọc bài Số 29 thì lại đáng giá 5 tích điểm đối với đệ đệ của Đồng Dao. Nếu đệ đệ của Đồng Dao có thể đem ra ngọc bài Số 6 thì ngọc bài này có thể đem ra làm vật trao đổi với hắn.
Dù sao đối với Tần Vô Song mà nói, lấy được ngọc bài Số 32 giá trị 20 tích điểm cho hắn thì cũng không phải là quá khó khăn.
Xong xuôi mọi việc, Tần Vô Song vẫn chưa dừng tay mà dọn dẹp sạch sẽ lại hiện trường.
Địa thế nơi này vô cùng lợi hại, Tần Vô Song suy nghĩ. Nếu đệ đệ của Đồng Dao đạt tích đủ điểm thì có thể bố trí cho hắn đứng ở đây, mượn địa hình và bố trí của chỗ này để tự bảo vệ mình.
Tần Vô Song di chuyển sang bên kia triền núi, tìm một vòng, phát hiện ra một sơn động sâu thẳm ở mặt kia của khe núi. Nhưng vẫn chẳng tìm thấy ngọc bài nào trong đó. Để tránh có người tới làm phiền, Tần Vô Song đem thi thể của Số 25 treo cao trên cây để đe dọa những Võ đồng đi ngang qua đây. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Rời khỏi nơi này, Tần Vô Song suy tính trong lòng:
- Nhiệm vụ tiếp theo là tìm Võ đồng Số 32 để đoạt lấy ngọc bài Số 32 trao đổi với đệ đệ của Đồng Dao. Lúc này, ta đã thu được hai ngọc bài 5 tích điểm, bốn ngọc bài 2 tích điểm, vậy là đã được 18 tích điểm. Tên Số 25 này lại giao ra ba ngọc bài, một ngọc bài 20 tích điểm. Hai cái khác đều là 2 tích điểm. Nếu mà lấy được cả ngọc bài Số 6 từ chỗ đệ đệ của Đồng Dao thì sẽ thu được 72 tích điểm.
Tần Vô Song tính sơ sơ đã thấy bản thân nắm chắc được phần thắng trong tay.
- Xem ra, biện pháp tốt nhất là trong vòng ba ngày này tiện đường thu thập thêm ngọc bài đủ 10 tích điểm nữa. Nếu như vậy, tổng điểm đã là 82 tích điểm. Cho dù đem ngọc bài Số 29 vừa lấy được trên người tên Số 25 đưa cho đệ đệ của Đồng Dao và bị mất đi 2 tích điểm thì cũng vẫn còn 80 tích điểm, cũng đủ điểm số cần thiết. Không nên trì hoãn thêm nữa… Cần phải nhanh tay lên mới được, trong năm ngày là phải hoàn thành việc Vượt khu, tốc độ như thế này không đến nỗi chậm. Nhưng ai mà biết được trong số hai, ba nghìn Võ đồng tham gia Thí luyện, liệu có tên Võ đồng nào yêu nghiệt như vậy tồn tại nữa không? Cẩn thận vẫn hơn!
Lần này, Tần Vô Song lần đầu tiên đặt quyết tâm.
Còn về cuộc tranh giành giữa Tứ Đại Lĩnh, cái gì mà Quán quân Tập thể lại không phải là thứ mà một mình hắn có thể quyết định được. Đó chỉ là chuyện thêu hoa trên gấm. Hắn cũng chỉ có thể nỗ lực hết sức mình, nếu những người khác đến từ Xích Mộc Lĩnh không cố gắng thì cũng chẳng còn cách nào khác.
Nhưng cũng may là trong cuộc Thí luyện lần này ở Bách Việt Quốc thì giải thưởng cho Quán quân Cá nhân lớn hơn giải thưởng của Quán quân Tập thể.
Tấn chức Vương tộc vô điều kiện?
Tần Vô Song cũng không hứng thú gì với vinh hoa phú quý, nhưng trong cái thế giới này, địa vị gia tộc cao thấp lại chính là chuyện đại sự để tạo phúc cho con cháu muôn đời sau.
- Nếu như lần này có thể đạt được phong hào xưng Vương trở về, tin rằng phụ thân nhất định sẽ rất vui. Mà địa vị thân phận của tỷ tỷ cũng sẽ lên theo. Đến lúc đó, để xem lão già của Đạt Hề Thế gia còn có gì để nói…
Những suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu khiến cho ý chí chiến đấu của Tần Vô Song càng tăng.
Hắn bắt đầu truy tìm Số 32.
Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, trong hai ngày này, Tần Vô Song dùng đủ mọi cách, kiểm tra, dò hỏi, phân tích, rốt cục cũng nắm giữ được một ít thông tin về hành tung của Số 32.
Không thể không thừa nhận, hành tung của tên Số 32 vô cùng quỷ dị, mơ hồ bất định, hơn nữa thực lực khẳng định cao hơn nhiều so với trình độ bình quân của cuộc Thí luyện tại khu vực Số 3 này.
Tần Vô Song cứ đi theo hướng Nam. Hướng Nam là nơi có địa thế cao nhất trong khu Thí luyện này, nơi có cây cối ùm tùm nhất. Tên Số 32 hoạt động tại vùng đó, chứng tỏ bản thân tên này rất tự tin.
Đến gần khu rừng, từ khu vực xung quanh, Tần Vô Song chậm rãi đi tới, vừa quan sát địa hình vừa dùng cảm giác của khứu giác, xúc giác và các giác quan khác để cảm nhận từng chút một xung quanh.
Đột nhiên, trong lòng Tần Vô Song cảm thấy bất ổn.
Hơi thở của ba người, ba luồng sát khí không che dấu, tạo thành ba góc tam giác mai phục tại ba nơi. Khoảng cách giữa những tên này chưa đến trăm mét, hình thành nên một cái lưới hình tam giác.
- Việc kết đảng phái với nhau để mưu cầu lợi ích riêng là khó tránh khỏi.
Tần Vô Song nghĩ ngợi:
- Ba tên này đã kết đồng minh với nhau, chắc chắn bố trí rất nhiều cạm bẫy phục kích những Võ đồng qua đường. Hừ, vừa hay ta còn thiếu mấy điểm nữa. Tin rằng trong số ba tên hỗn đản này sẽ thu được không ít thứ, đợi bọn chúng khai đao vậy.
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song cũng không dừng bước mà tiếp tục tiến về phía trước. Phảng phất như sắp đối mặt với một nguy hiểm không lường trước.
Đã đến gần tên Võ đồng phục kích ở hướng Nam, Tần Vô Song không vội hành động trước. Hắn phải đợi cơ hội, chờ ba người bọn họ cùng đi tới.
Nếu không thì một khi hắn ra tay đối phó với Võ đồng đứng hướng Nam, hai tên bảo vệ hai phía kia trông thấy hắn thủ đoạn cao cường tất nhiên sẽ bỏ chạy hết.
Vùng này đều là những cây đại thụ che khuất, rất có lợi cho việc đào tẩu. Một khi bọn họ chạy mất, ngọc bài tìm không đủ thì cũng rất phiền toái.
Để tay ngang thắt lưng, tiếp tục đi tới. Hắn liếc mắt cũng có thể nhìn thấy áo của tên Võ đồng hướng Nam đang lấp ló trong bụi cây.
Trong lòng cười thầm:
- Tên này nếu về mặt bắn tỉa thì thực lực còn kém hơn nhiều so với những sát thủ kiếp trước.
Năm mươi thước, ba mươi thước, hai mươi thước…
Mười lăm thước, mười thước…
Rốt cục cũng đã tiến vào khu vực tấn công hữu hiệu. Tên Võ đồng ở hướng chính Nam đang ngắm bắn, cánh tay hơi rung lên, vèo vèo vèo, hàng loạt mũi tên phóng tới. Liên tục tám mũi tên giống như tử thần lấy mạng bắn nhanh tới.
Nếu Tần Vô Song không chuẩn bị tâm lý, bất ngờ không kịp đề phòng, những mũi tên phóng từ hướng chính diện bay đến thì cũng khó mà trúng hắn được. Huống hồ hắn đã sớm có chuẩn bị từ trước. Hắn vội lui người về sau, thừa cơ ẩn người sau đám cây cối rậm rạp.
Phốc!
Một tiếng kêu trầm vang lên. Ba tên Võ đồng dùng hết sức bình sinh, đánh về hướng Tần Vô Song phóng đi. Trong tay chúng là những thanh kiếm bằng trúc sắc bén, xông tới như muốn lấy mạng Tần Vô Song.
Tần Vô Song mở mắt, nhìn thẳng vào ba thân ảnh đang lao tới.
Năm mươi thước, ba mươi thước…
Thân hình Tần Vô Song đột nhiên phóng lên như đạn, giương tay lên, ba mũi tên trúc giống như ba con rắn phóng ra ngoài.
Ba mũi tên bằng trúc lao đi theo ba hướng, khí thế ngút trời, mang theo tốc độ khiến cho ba tên Võ đồng không thể nhận ra, chuẩn xác bắn trúng vào cổ họng của chúng.