- Đi theo ta!
Tần Vô Song lưu lại ba chữ, rồi đi trước dẫn đường.
Hắn thật sự muốn khảo nghiệm xem người đệ đệ của Đồng Dao này rốt cục có vai trò như thế nào, liệu có phải là một nhân vật xuất chúng không. Ngộ nhỡ chỉ là một thứ bùn loãng không trát được tường thì lần khảo luyện này cần phải giúp hắn tiến bộ, thật đúng là vô cùng khó khăn.
Đi một hồi, khi quay đầu lại, Số 19 quả nhiên đang bước tới không do dự.
Tần Vô Song âm thầm khẳng định, ấn tượng đầu tiên cũng không tồi. Bất kể các phương diện khác thế nào nhưng về can đảm mà nói thì vô cùng phi thường. Các Võ đồng khác đều đo dự không tiến tới nhưng hắn lại dám đưa ra quyết định. Ít nhất thì cũng là một con người quyết đoán.
Đi vài bước lên sườn núi, đến một nơi có địa thế khá cao. Tần Vô Song xác nhận vùng này rất an toàn, hơn nữa gió núi gào thét, khi nói chuyện có thể không bị ai nghe trộm.
Tại nơi gió thổi lồng lộng này, trong vòng một trăm mét, nếu muốn nghe lén cuộc nói chuyện, chỉ dựa vào khả năng tu luyện của một Võ đồng thì cơ bản là không thể.
- Có chuyện gì, nói đi.
Tần Vô Song không vội nói gì, hắn trước hết cần phải xác định rõ Số 19 này có phải là đệ đệ của Đồng Dao không. Ngộ nhỡ nhầm tưởng thì chẳng phải là tai hại sao?
Số 19 đứng cách khoảng mười mét trước mặt Tần Vô Song, hai mắt nhìn thẳng vào mắt Tần Vô Song, dường như đang quyết định gì đó.
Tần Vô Song cũng không vội vạch trần, ánh mắt thản nhiên đón nhận.
Cuối cùng, Số 19 đã thất bại trong trận giao mắt giữa hai người, cười khổ liên tục, hỏi:
- Huynh đài, ánh mắt của ngươi thật sắc bén.
- Thật ư? Ta lại cảm thấy ánh mắt của ta rất bình thường.
- Rất bình thường, nhưng ngươi lại có thể giữ được ánh mắt bình tĩnh như thế dưới ánh nhìn chăm chú của kẻ khác. Đây chính là một loại sắc bén không thể so bì được.
Tần Vô Song bật cười, thật không nhìn ra, người đệ đệ của Đồng Dao này lại ăn nói sắc sảo như vậy. Xem ra, bản thân hắn cũng không đơn giản.
- Vậy Số 25 muốn ngươi đi, ngươi có đi không?
Số 19 đột nhiên lại hỏi.
- Vì cớ gì mà ta không đi?
- Ngươi không sợ hắn lừa ngươi ư?
- Thí luyện tranh đoạt ngọc bài vốn chẳng phải là trò lừa gạt sao? Hắn lừa ta, chẳng lẽ ta lại không thể lừa hắn?
Số 19 hơi kinh ngạc nhìn Tần Vô Song, gật gật đầu, dường như có chút nghĩ ngợi. Đột nhiên hỏi một câu không đầu không cuối:
- Xin mạo muội hỏi các hạ đến từ Lĩnh nào?
- Ngươi đoán thử xem!
Tần Vô Song hơi giật mình trong lòng. Cớ sao lại hỏi về lai lịch? Lẽ nào Đồng Dao đem cả chuyện này nói cho đệ đệ của hắn?
- Ta đoán ngươi đến từ Xích Mộc Lĩnh, hơn nữa là từ Nam Vân Châu!
Tần Vô Song ngây ngẩn cả người. Ngạc nhiên nhìn Số 19, cũng không trả lời, chỉ đợi hắn nói tiếp. Nếu Đồng Dao thực sự đã đem mọi chuyện thuật lại cho đệ đệ của mình, vậy thì hiện giờ đích thị là lúc ngửa bài.
Số 19 nhìn thái độ của Tần Vô Song, cũng không ngoài dự liệu, mỉm cười hỏi:
- Có phải huynh đài cảm thấy rất kỳ lạ không?
- Không kỳ lạ.
- Không kỳ lạ?
Số 19 ngược lại cảm thấy rất kỳ lạ:
- Vậy ngươi nghĩ ta đến từ Lĩnh nào?
- Ngươi cũng từ Xích Mộc Lĩnh!
Lúc này đến phiên Số 19 ngây người:
- Làm sao ngươi biết?
Tần Vô Song thấy thái độ này của hắn, trong lòng lại giật mình, lẽ nào Đồng Dao chưa kể cho hắn chuyện này? Nhưng nếu là như vậy thì làm sao hắn lại biết Tần Vô Song đến từ Xích Mộc Lĩnh?
- Trước tiên ngươi hãy nói cho ta biết làm sao ngươi biết ta đến từ Xích Mộc Lĩnh.
Tần Vô Song không thích vòng vo tam quốc, chẳng qua là do không còn cách nào khác. Đồng Dao có ơn với Tần gia, bây giờ chính là lúc báo đáp. Nếu Đồng Dao đã không muốn cho đệ đệ của mình biết thì đương nhiên phải thay Đồng Dao giữ bí mật chuyện này.
- Khẩu âm.
Số 19 đột nhiên nói:
- Gia tộc của ta vốn là chuyên thu thập tin tức tình báo. Mà ta lại thích nghiên cứu các loại khẩu ẩm phương ngôn. Khẩu âm của ngươi rõ ràng mang giọng của Nam Vân Châu. Điều này ta tuyệt đối không phán đoán sai.
- Không ngờ rằng huynh đài còn có khả năng này. Vậy nói đi, ngươi tìm ta chắc không chỉ đơn thuần là nhận đồng hương chứ?
Tần Vô Song tiếp tục dò hỏi.
- Ta muốn cùng huynh đài hợp tác!
Số 19 rốt cục cũng nói ra mục đích của mình.
- Hợp tác?
- Không sai!
Số 19 nói với khẩu khí kiên định, phân tích:
- Ngươi là Số 6, ta là Số 19. Nhu cầu lợi ích của chúng ta về cơ bản là không trùng nhau. Đây là cơ sở hợp tác đầu tiên của chúng ta. Thứ hai là chúng ta đều đến từ Xích Mộc Lĩnh, trong hoàn cảnh lợi ích cá nhân không bị ảnh hưởng thì hoàn toàn có thể hợp tác vì lợi ích tập thể. Thứ ba, theo quan sát của ta thì với tính tình của ngươi, cũng là của một người cộng sự đáng tin cậy!
Tần Vô Song phá lên cười. Trong ba lý do mà Số 19 đã phân tích thì chí ít hay lý do đầu tiên rất có sức thuyết phục.
Một người là Số 6, một người là Số 19. Hai bên đều là những số không tương ứng nhau, cũng chẳng phải là số có cùng đuôi, cho dù là ngọc bài tương ứng nhau thì cũng không phải là thứ mà đối phương cần.
Nói cách khác, ngọc bài mà họ cần tranh đoạt không hề giống nhau! Điều này đã quyết định rằng nhu cầu lợi ích giữa bọn họ không hề trùng lặp nhau, do đó giữa họ tồn tại điều kiện hợp tác.
Mà lần Thí luyện này, nếu có thành tích chung xuất sắc thì sẽ được thưởng. Trong bối cảnh mà lợi ích cá nhân không hề xung đột, hợp tác vì cái chung cũng là chuyện thường tình.
Tuy rằng lý do đã đầy đủ, nhưng đối với tính cách của Tần Vô Song mà nói, nếu không phải là đệ đệ của Đồng Dao thì dẫu cho lý do của hắn có đầy đủ thế nào cũng không có khả năng đáp ứng.
- Thế nào?
Số 19 thấy vẻ mặt trầm mặc của Tần Vô Song thì nghĩ rằng hắn đang đắn đo suy nghĩ.
Lại nói thêm câu nữa:
- Để tỏ rõ thành ý của ta, ta có thể cho ngươi biết một thông tin tình báo có thật mười phần. Nếu ở Xích Mộc Lĩnh ngươi đã nghe nói đến gia tộc của ta thì có thể biết rằng những thông tin mà ta cung cấp đều có thể tin tưởng không nghi ngờ.
Tần Vô Song đã lĩnh giáo được đầy đủ khả năng tình báo của gia tộc của Đồng Dao. Về điểm này thì hắn không hề nghi ngờ. Chỉ có điều, trước mắt mà nói thì Số 19 cơ bản không biết rằng giữa hắn và Tần Vô Sông đã từng có giao ước với nhau.
Thật ra, nếu là hợp tác, trong lòng Số 19 chưa chắc đã không có toan tính gì. Nhưng đừng để đến lúc Tần Vô Song giúp đỡ hắn thì hắn lại quay lại tính kế đối phó với Tần Vô Song. Nếu như cục diện này xảy ra thì sẽ rất phiền lòng.
- Thông tin gì?
Tần Vô Song quyết định thăm dò trước đã.
- Vừa rồi Số 25 nói có ngọc bài Số 6 của ngươi, ta có thể khẳng định đó là thông tin giả. Có thể hắn có ngọc bài khác mà ngươi cần nhưng tuyệt đối không thể là ngọc bài Số 6. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lời vừa nói ra, trong lòng Tần Vô Song cảm thấy hơi thất vọng, mắt lộ vẻ trầm tư, do dự nhìn Số 19, hiển nhiên là muốn biết làm thế nào mà hắn lại xác định như vậy.
- Có phải muốn hỏi ta dựa vào cái gì để xác định như vậy đúng không?
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Đúng vậy, ngươi dựa vào cái gì?
- Bởi vì ngọc bài Số 6 đã do ta đoạt được!
Câu nói này của Số 19 suýt chút nữa đã khiến Tần Vô Song kinh ngạc rớt xuống đất. Hắn không thể không nghi ngờ nhìn Số 19:
- Ở trong tay ngươi?
- Đương nhiên không ở trong tay, nhưng nếu ngươi có thể đưa ra một ngọc bài khiến ta động tâm thì ta hiện tại có thể đưa ngươi đi lấy hoặc ngươi ở đây đợi ta cũng được. Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải có ngọc bài mà ta cần.Cho dù là ngọc bài 5 tích điểm cũng được bởi vì ngọc bài Số 6 trong tay ta cũng chỉ có 2 tích điểm mà thôi.
Ngữ khí của Số 19 hiển nhiên có thành ý hơn nhiều so với Số 25.
- Đáng tiếc, ta không có ngọc bài mà ngươi cần. Tuy nhiên, ngươi hãy giữ lại ngọc bài Số 6 cho ta, ta nhất định sẽ tìm được ngọc bài mà ngươi cần để trao đổi cùng ngươi.
Tần Vô Song đã tin đến bảy tám phần.
Để Tần Vô Song đợi ở đây với cùng hắn đi lấy ngọc bài là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, mức độ thành ý cũng hoàn toàn khác nhau.
Theo hắn đi lấy thì có trời mới biết là có bao nhiêu cạm bẫy đang giăng sẵn chờ hắn chui đầu vào. Mà chờ ở đây thì không mất công sức, nguy hiểm sẽ ít đi rất nhiều.
Do đó, trong hai người nói đang cầm ngọc bài Số 6 của hắn thì Tần Vô Song lại tin tưởng Số 19 hơn, cũng không phải bởi vì hắn là đệ đệ của Đồng Dao.
Số 19 gật gật đầu:
- Được, nếu huynh đài đã nói vậy, cho dù người khác cầm ngọc bài Số 19 trao đổi với ta, ta cũng sẽ ưu tiên xem xét cho ngươi trước. Đây là thành ý của ta, để bày tỏ thành ý hợp tác của ta.
Tần Vô Song gật đầu:
- Được, một lời đã định!
Giơ tay ra đập vào nhau. Tần Vô Song trầm ngâm nói:
- Ngươi yên tâm đi, nếu ngọc bài Số 6 ở trong tay ngươi thì ta tuyệt đối không lấy ngọc bài ít hơn 30 tích điểm ra trao đổi với ngươi!
Thật đúng là kỳ lạ, người đệ đệ của Đồng Dao này lẽ nào lại thật sự được ma đưa quỷ dẫn có thể lấy được ngọc bài Số 6 của mình?
Tần Vô Song đang nghĩ ngợi thì lại lại nghe Số 19 nói:
- Được, một khi đã hợp tác với nhau thì hãy tiếp tục với mục tiêu thứ nhất, đó chính là Số 32, cũng chính là số đối ứng của ta. Theo kết quả điều tra của ta, Số 32 đã lấy được ngọc bài có số hiệu của hắn. Nếu như huynh đài có thể giúp ta đoạt được ngọc bài Số 32 thì ngọc bài Số 6 của ngươi ta sẽ đưa tặng không điều kiện.
Đưa tặng không điều kiện? Tần Vô Song thầm khen ngợi, tên này quả nhiên không tồi, có dũng khí, có tầm nhìn xa, có quyết đoán, lúc cần thiết còn có thể hy sinh cái lợi nhỏ trước mắt để theo đuổi cái lợi lớn.
Dựa vào thực lực Võ đồng Thất đẳng của hắn thì có thể khẳng định không nắm chắc phần thắng trong tay. Nhưng hắn lại biết cách tận dụng sở trường của mình, kết hợp quy tắc, tìm đồng minh phù hợp nhất.
Cái này không thể không khiến người khác khâm phục, so với những Võ đồng không có thực lực lại không có đầu óc suy nghĩ thì không chỉ cao hơn một bậc.