Từ khi vị Tôn giả này xuất hiện Tần Vô Song đã chú ý đến hắn. Thực lực và khí thế của Tôn giả này khẳng định là cao hơn Phiệt chủ Tây Môn Đại phiệt - Tây Môn Vũ.
Mặc dù cùng là Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, nhưng trong Cửu đẳng, đương nhiên cũng có phân biệt cao thấp. Tần Vô Song tự thấy nếu bản thân mình chiến đấu sinh tử với Tây Môn Vũ, chí ít bản thân hắn nắm chắc bảy tám phần thắng, còn vị Tôn giả này, Tần Vô Song nhiều nhất chỉ nắm chắc hai, ba phần thắng mà thôi.
Khí thế khác nhau, khí chất khác nhau, thực lực bên trong đương nhiên cũng có chỗ khác nhau.
Lại không biết, vị Võ Thánh ở trên vị Tôn giả này trình độ còn yêu nghiệt đến mức nào? Trong nội tâm của Tần Vô Song sản sinh ra một loại khát vọng được mở mang kiến thức.
Hắn tự nghĩ, nếu độ tu luyện của Viêm Dương Chân Kinh và Cửu Dương Chưởng đạt được cảnh giới Đại viên mãn, hoàn toàn khôi phục lại cảnh giới đỉnh phong của kiếp trước, vậy bản thân hắn khẳng định có thể đánh bại được vị Tôn giả này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng còn Võ Thánh thì sao? Hắn không nắm chắc được bất cứ điều gì.
Xem ra, theo đuổi trình độ kiếp trước chỉ có thể tính là một mục tiêu ban đầu. Con đường cường giả rộng dài phía trước, còn cần phải tìm tòi, cố gắng.
Vị Tôn giả kia lại mở miệng nói:
- Mỗi người trong các ngươi đều sẽ ăn mặc thống nhất, đeo mặt nạ thống nhất. Ở sân Thí luyện, ngoài số hiệu của các ngươi ra, quê quán, danh tính, tuổi tác và tướng mạo đều sẽ được ẩn đi. Nhưng mà, số hiệu của các ngươi, sẽ được thêu trên áo Thí luyện của các ngươi. Tất cả các ngươi, trong quá trình Thí luyện, nhất định phải mặc áo Thí luyện này. Nói cách khác, số hiệu của các ngươi nhất định phải hiển thị ra! Các ngươi có thể ẩn núp, nhưng nhất định phải bảo đảm, lúc nào cũng phải mặc áo Thí luyện trên người. Cam đoan thân hình của các ngươi khi bị người ta phát hiện, số hiệu cũng phải để cho người khác nhìn thấy.
Các Võ đồng gật gật đầu, biểu thị đã hiểu rõ ý tứ này. Ngươi có thể trốn, nhưng ngươi không thể để số hiệu tách ra khỏi áo Thí luyện. Khi người khác phát hiện ra ngươi, phải lập tức có thể biết được số hiệu của ngươi. Người bị bại lộ, số hiệu của ngươi cũng nhất định phải để lộ ra.
- Cho nên vấn đề số hiệu, các ngươi tổng cộng có năm mươi Tiểu đội, mỗi một Tiểu đội năm mươi đội viên. Số hiệu của mỗi Tiểu đội phân biệt từ Số 1 đến Số 50. Còn số hiệu của mỗi đội viên, cũng đồng dạng là Số 1 đến Số 50. Hiểu rõ rồi chứ?
- Hiểu rõ!
- Được, ta tin rằng trong lòng tất cả các ngươi đều có những tính toán riêng. Nhiệm vụ chủ yếu trong Thí luyện lần này của các ngươi chính là kiếm được miếng ngọc bài có số hiệu của mình. Giá trị 30 tích điểm, sau đó mới là kiếm miếng ngọc bài đối ứng với mình, giá trị 20 tích điểm. Tiếp theo mới là bốn miếng có cùng số đuôi, giá trị 5 tích điểm. Ngoài sáu miếng đó ra, bốn mươi bốn miếng khác, đều chỉ có giá trị 2 tích điểm. Tính ra, trên lý luận, người đạt được điểm cao nhất trong một Tiểu đội là một 158 tích điểm. Đương nhiên, đây căn bản là chuyện không thể thực hiện được. Dù sao một người muốn ôm hết tất cả ngọc bài, căn bản là chuyện không thể thực hiện…
Các Võ đồng đều gật đầu, có được tất cả ngọc bài? Việc này quá khoa trương, không thể thực hiện. Quan trọng nhất vẫn là giữ được miếng ngọc bài của mình, đồng thời cố gắng đi giành được miếng đối ứng. Sau đó mới là miếng có cùng số đuôi, có thể một miếng tính một miếng. Thận trọng tính ra, nếu có thể kiếm được 60 tích điểm, có lẽ chính là thành tích vô cùng lý tưởng rồi.
Vị Tôn giả đó khẽ mỉm cười, khoát tay, lại nói:
- Độ dài của thời gian Thí luyện lần này là một tháng. Trong một tháng này, các ngươi có thể dùng bất cứ phương thức nào, bất cứ thủ đoạn nào để tranh cướp được những ngọc bài đó. Vì để cổ vũ mọi người phát huy, Thí luyện của chúng ta sẽ không giới hạn trong phạm vi của một Tiểu đội. Đạt được điều kiện nhất định, các ngươi vẫn có thể vượt ra khỏi khu vực của mình, tiến nhập vào Tiểu đội khác để tiến hành Thí luyện!
Các Võ đồng ngây người sững sờ, còn có thể vượt ra khỏi khu vực của mình? Như vậy không phải sẽ rất lộn xộn hay sao?
- Đừng nóng vội, nghe lão phu nói hết đã. Cũng không phải nói, các ngươi muốn vượt qua khu vực của mình là có thể vượt qua. Vượt qua khu vực của mình cũng có yêu cầu! Các ngươi chí ít phải ở trong Tiểu đội của mình đạt được số ngọc bài, có tổng cộng 80 tích điểm, mới có tư cách đưa ra đề nghị Vượt khu. Ở bên cạnh mỗi khu vực Thí luyện sẽ có người của Chân Võ Thánh Địa chuyên môn phụ trách tiếp đãi. Sau khi trải qua đối chiếu kiểm tra, nếu đạt được trên 80 tích điểm, thì sẽ tùy ý đưa vào khu vực Thí luyện khác, cướp đoạt ngọc bài của khu vực khác.
Dừng lại một chút, vị Tôn giả kia lại nói:
- Đây là cổ vũ cực hạn đối với phát huy cá nhân. Các ngươi ở trong một Tiểu đội, cho dù thu thập tất cả năm mươi miếng ngọc bài, cũng chỉ đạt được điểm số cao nhất là một 158 tích điểm. Nhưng nếu vượt qua khu vực Thí luyện, có lẽ các ngươi sẽ thu thập được hai mươi miếng, và không dừng ở số lượng đó. Tại sao lại nói như vậy? Vì sau khi vượt qua khu vực, đồng dạng cũng có miếng ngọc bài đồng nhất với số hiệu của ngươi, đồng dạng có ngọc bài đối ứng với ngươi, đồng dạng có bốn miếng ngọc bài có cùng số đuôi với ngươi. Bất kể là ở khu vực của các ngươi, hay là khu vực vượt qua, điểm số của những ngọc bài này đều giữ nguyên không đổi. Ví dụ đội viên Số 1 của Tiểu đội 1, sau khi đạt được tư cách Vượt khu, tiến nhập vào khu vực Thí luyện của Tiểu đội 2, nếu có thể đạt được ngọc bài Số 1 của khu vực Tiểu đội 2, đồng dạng giá trị 30 tích điểm. Cứ thế mà suy ra! Không biết giải thích như vậy, các ngươi có hiểu không?
Các Võ đồng đều gật đầu, bọn họ đều là những tinh anh đến từ các địa phương, một chút quy tắc này đương nhiên vẫn có thể tiêu hóa một cách dễ dàng.
Nói đơn giản, nếu Võ đồng nào đó trong khu vực của mình đạt được 80 tích điểm, những miếng ngọc bài khác đều không đáng tiền. Đổi khu vực Thí luyện, tiến nhập khu vực khác, cũng có ngọc bài số hiệu từ Số 1 đến Số 50. Chỉ cần đạt được miếng ngọc bài đồng dạng với số hiệu của mình, giá trị của miếng thẻ bài này và giá trị của khu vực mình đạt được hoàn toàn giống nhau.
Điều này bảo đảm cao thủ có thể thoải mái kiếm tích điểm, người mạnh lại càng nhiều điểm! 80 tích điểm, đối với một Võ đồng bình thường mà nói, có lẽ rất khó, nhưng đối với cao thủ mà nói, có lẽ cũng không khó như vậy.
Miếng số hiệu của mình là 30 tích điểm, miếng đối ứng là 20 tích điểm, bốn miếng cùng số đuôi tổng cộng là 20 tích điểm, nếu thu thập được sáu miếng này cũng có được 70 tích điểm rồi.
Bây giờ chỉ cần tùy tiện giành được năm miếng khác là đã có thể đạt được tư cách Vượt khu!
Một khi Vượt khu, lại có ngọc bài điểm cao chờ lấy đi. Tiếp tục tuần hoàn, điểm số tạo ra có lẽ cũng không phải tăng nhanh bình thường!
- Mọi người chú ý! Thí luyện Vượt khu, không có hạn mức! Nếu ngươi có đủ năng lực, khu vực đầu tiên đạt được 80 tích điểm, khu vực chuyển đến đạt được đủ 80 tích điểm, vẫn có thể tiếp tục Vượt khu được. Tuần hoàn vô hạn như vậy, cho đến khi thời gian Thí luyện một tháng kết thúc!
Tôn giả đó liên tiếp mở ra, đem quy tắc từng chút một mở ra, không ngừng kích thích thần kinh của các Võ đồng. Nội dung của Thí luyện này, vừa nghe đã vô cùng kích thích rồi.
Bây giờ có thể tuần hoàn vô hạn, điều này càng khiến bọn họ cảm thấy kích thích vô cùng.
Nếu nói như vậy, đối thủ mà một người đối mặt sẽ không chỉ là bốn mươi chín đội viên khác. Rất có khả năng, còn phải đối mặt với cao thủ của khu vực bên ngoài xâm nhập vào.
Tần Vô Song nghe xong những điều này, tâm tư đột nhiên rung động. Hắn nhất thời hiểu rõ, tại sao Đồng Dao hôm đó lại muốn định nói rồi lại thôi, hỏi hắn có khát vọng gì đối với Thí luyện lần này.
Thì ra, Đồng Dao sớm đã biết có thể Thí luyện Vượt khu. Một khi Tần Vô Song Vượt khu Thí luyện, như vậy sẽ rất khó mà chiếu cố đến đệ đệ nàng.
Câu nói "Không thể vì một chút chuyện riêng của ta mà ngăn cản tiền đồ của Tần công tử" trong miệng Đồng Dao hôm đó thì ra là chuyện này. Tần Vô Song cuối cùng cũng hiểu được.
- Thí luyện lần này của các ngươi, có so đấu giữa Tứ Đại Lĩnh, cũng có tranh đoạt giữa các cá nhân. Hiển nhiên, mỗi một Tiểu đội, chúng ta chỉ có thể bảo đảm các ngươi không tới từ cùng một châu quận, nhưng khẳng định không thể bảo đảm các ngươi không tới từ cùng một Lĩnh. Bách Việt Quốc chúng ta có tổng cộng Tứ Đại Lĩnh, nhưng trong một Tiểu đội có năm mươi đội viên. Cho nên, cùng một Tiểu đội, tất nhiên có tranh đoạt giữa cùng một Lĩnh. Trong tranh đoạt giữa cá nhân và tập thể, chúng ta cổ vũ tranh đoạt cá nhân. Nói cách khác, nếu số hiệu đối ứng với ngươi đến từ cùng một Lĩnh, ngươi cũng có thể đồng dạng không chút lưu tình mà cướp đi! Đương nhiên, nguyên tắc của chúng ta là mặc áo Thí luyện và đeo mặt nạ đồng nhất, trên nguyên tắc thân phận sẽ không để bại lộ. Nhưng trong Thí luyện, chúng ta cũng không thể bảo đảm giữa các ngươi sẽ không bại lộ cho nhau. Cho nên, chúng ta càng cổ vũ cạnh tranh giữa các cá nhân. Dù sao thành tích cá nhân của ngươi cao, tổng điểm Lĩnh mà ngươi đại diện tất nhiên cũng cao. Mỗi một Lĩnh của chúng ta, chỉ lấy ra ba mươi người đạt tư cách, chỉ có xếp trong hàng ngũ ba mươi người đầu tiên ở các Lĩnh mới có thể đạt tư cách. Cạnh tranh giữa các Lĩnh, cũng chỉ tính theo tổng thành tích của ba mươi người đạt tư cách này. Tổng điểm của ba mươi người đầu tiên trong Lĩnh tính tổng cộng lại cao nhất, chính là Quán quân Tập thể của Thí luyện lần này!
Mỗi một Lĩnh, có hơn sáu trăm Võ đồng dự thi. Chỉ lấy ba mươi người đạt tư cách, tỷ lệ đạt tư cách là trong hai mươi người chọn một, cạnh tranh này cũng không phải là lớn bình thường!
- Ở trên chính là tất cả quy tắc của Thí luyện! Bây giờ, tất cả Võ đồng, theo đội hình, từng người một đi lên, lĩnh lấy áo Thí luyện và mặt nạ của các ngươi. Sau khi được đánh số, các ngươi sẽ biết mình ở Tiểu đội nào, sau đó sẽ được thả vào khu vực Thí luyện của các ngươi. Thời gian thả vào là một canh giờ. Một canh giờ này, sau khi được thả vào trong, nhất thiết phải tìm một nơi chờ đợi một canh giờ qua đi hết, mới có thể hành động. Trong thời gian thả vào, không cho phép ai được hành động trước. Nếu không, sẽ hủy bỏ tư cách!
Các Võ đồng tuần tự từng người một tiến lên phía trước. Áo Thí luyện đã được phong kín, tạm thời không thể mở ra. Vì vậy các Võ đồng căn bản không biết số hiệu của mình, điều này cũng là để tránh khả năng để lộ số hiệu trước giờ Thí luyện.
Khi đến lượt Tần Vô Song, phụ trách phát áo Thí luyện cho hắn là một lão giả mặt vàng, khuôn mặt không có chút biểu hiện, dẫn Tần Vô Song đi về phía khu vực Thí luyện.
- Tiểu tử Đồng gia là Số 19…
Thanh âm cực kỳ nhỏ bé truyền đến bên tai của Tần Vô Song.
Tần Vô Song ngây người sửng sốt, lão giả đó lại lướt qua đi trước, một chút biểu tình cũng không có, một lát sau mới dẫn Tần Vô Song tới bên cạnh khu vực Thí luyện:
- Chính là ở đây, mỗi một Tiểu đội chỉ có khu vực hoạt động trong năm mươi dặm. Không thu thập đủ 80 tích điểm thì không được rời khỏi khu vực của mình, nếu không sẽ bị hủy bỏ thành tích Thí luyện!
- Được!
Tần Vô Song trả lời, mở áo Thí luyện của mình ra, nhìn qua số hiệu – Số 6!
Không đối ứng với Số 19, cũng không cùng số đuôi với Số 19…
Xem ra, lo lắng của bản thân là dư thừa. Tần Vô Song không khỏi cảm thấy bội phục, thủ đoạn của Đồng Dao, quả nhiên không thể xem thường…