Phong Mạc Thần cười lạnh, ánh mắt trở nên sắc nhọn, vẻ mặt dãn ra “Cứu nàng ta? Phải xem ngươi biểu hiện tối nay như thế nào.”
Bạch Ly Nhược cắn môi dưới đến nỗi xuất tia máu, ngón tay cấu trên bả vai hắn mạnh hơn, cho đến khi thấy chân mày hắn nhíu chặt, nàng mới khẽ buông lỏng.
Bàn tay Phong Mạc Thần kiềm ngay chiếc cổ mảnh khảnh, tay luôn siết chặt, thân thể hai người cứ quấn cùng một chỗ, lãnh thanh từ đôi môi mỏng thốt ra: “Nghe nói, con người chết dễ dàng hơn trong lúc hưng phấn, bổn vương hôm nay cũng muốn thử xem, nếu như ngươi có thể vượt qua tối nay, bổn vương sẽ đáp ứng ngươi, cứu Bạch Thanh Loan.”
Bạch Ly Nhược chỉ cảm thấy không khí cổ họng đột nhiên bị rút cạn, động tác cuồng mãnh không ngừng dưới thân nàng cướp đoạt, cảnh vật trước mắt càng mơ hồ đi, nàng liên tiếp giãy dụa, móng tay cấu trên vai hắn dường như cũng mang theo cả da thịt.
Buốt nhức trên bả vai kích thích hắn, hắn càng dùng sức tiến sâu vào, tận trước khi nàng ngất, một cái gầm nhẹ, kéo bụng nhanh co lại, hắn tựa như bị dồn nén, tăng tốc lên, cuồng dã rong đuổi trong cơ thể nàng.
Buổi tối đó, thời gian cứ kéo dài như thế, Bạch Ly Nhược không biết mình bị hành hạ ngất đi bao nhiêu lần, luôn là hắn đánh thức nàng, hắn muốn nàng thanh tĩnh để cảm nhận sự đau đớn.
Hắn là ma quỷ, lúc nhắc đến Bạch Thanh Loan, đã hoàn toàn rơi vào ma đạo.
Bạch Ly Nhược không biết, tại sao mình lại chọc giận hắn, ít nhất vừa mới bắt đầu, hắn không có ý hành hạ nàng, nhưng sau đó, hắn điên cuồng lăng nhục mà cướp đoạt nàng, nàng thấy trong mắt hắn đầy hận ý.
Thù hận xâm nhập vào linh hồn, xương cốt khiến trái tim nàng băng giá, nhưng chỉ có bên trong thù hận của hắn, nàng mới có cảm giác an toàn, nàng sợ mình sẽ giống như thị thiếp khác, cùng hắn rơi vào trong lốc xoáy, trọn đời không thoát khỏi.
Sáng sớm hôm sau, Bạch Ly Nhược mới vừa trở lại Lạc Hoa viện, chưa kịp tắm rửa nữa, đã nhận được tin báo từ Bạch phủ, Bạch Thanh Loan đã không còn chuyện gì rồi, mặc dù ở trong lãnh cung, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Bạch lão tướng quân cũng chỉ là tạm thời bị tước chức quan, nhàn rỗi ở nhà.
Bạch Ly Nhược cảm thấy mình như bị trêu chọc liền tức giận, nàng cùng hắn trao đổi mới một buổi tối, Bạch gia đã thoát nạn? Hiệu quả làm việc quả là quá nhanh, khuôn mặt nhỏ nhắn tái mét, ngồi ở trên ghế không ngừng thở dốc.
Sau này nếu tin tưởng hắn nữa, nàng chính là đại ngốc nhất thiên hạ cho dù không có chuyện ngày hôm qua, phụ thân và tỷ tỷ, cũng sẽ không có chuyện gì sao?
Phong Mạc Thần lúc này ngồi ở trong thư phòng mỉm cười, mấy ngày trước, đêm trước lúc Bạch gia gặp chuyện không may đã có ra tay, dù nàng tối qua không cùng hắn, Bạch gia cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Dù sao, Bạch nhị tiểu thư là Vương phi của hắn trên danh nghĩa, hắn không thể ngồi xem Bạch gia quỵ ngã. Về phần Bạch Thanh Loan, kết cục lần này là báo ứng của nàng, để cho nàng ở trong lãnh cung, đã là giới hạn rồi.