Kết Hôn! Anh Dám Không?

Chương 49: Ngày kết hôn của em và hướng thực đã chốt rồi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Vi Gia Huệ nhìn thoáng qua Ân Thiên Thiên, im lặng một lát rồi mới nói: “Ừ, lát nữa về sớm một chút mà nghỉ ngơi, hôm nay con cũng mệt rồi, sau khi con tốt nghiệp thì sẽ kết hôn với Liêm Uy, thời gian này nếu không có việc gì thì hãy thường xuyên tới nhà chơi nhé.”


Ân Thiên Thiên nghe thấy câu đó, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cửa ải này của người nhà họ Cảnh, cuối cùng cô cũng vượt qua rồi, nguy cơ gả cho giám đốc Trương bây giờ mới coi như chính thức được giải trừ, lập tức nụ cười trên mặt Ân Thiên Thiên càng thêm vui vẻ, gật đầu nói: “Vâng, con biết rồi ạ.”


Dứt lời, Vi Gia Huệ bèn dẫn Cảnh Liêm Bình về, Cảnh Nguyên Phước trở về Cảnh thị một chuyến, đưa mắt tiễn họ đi hết, cô mới hoàn toàn thả lỏng, bỗng nhiên giám đốc Hoàng bèn nhanh chóng đi tới phía bọn họ.


Cảnh Liêm Uy khẽ nheo mắt, Ân Thiên Thiên chỉ nghe thấy giám đốc Hoàng thấp giọng nói một câu: “Cậu chủ Cảnh, cô Ân, cậu chủ Hướng và cô hai nhà họ Ân đang qua đây.”


Nghe vậy, bàn tay đang nắm lấy Cảnh Liêm Uy của Ân Thiên Thiên khẽ cứng đờ, bên tai có tiếng Cảnh Liêm Uy nhanh chóng truyền đến: “Em muốn làm thế nào?”


Ân Thiên Thiên ngước mắt nhìn anh, biết Cảnh Liêm Uy bây giờ cũng không quan tâm chuyện tiết lộ thân phận của mình ra, nhưng bây giờ cô vẫn chưa muốn để Ân Nhạc Vy biết chuyện này, níu tay Cảnh Liêm Uy, cô trực tiếp quay người đi, đưa lưng về phía cửa, nói: “Tôi không muốn gặp bọn họ.”


Cảnh Liêm Uy rất phối hợp mà quay lại, rất nhanh đã có nhân viên phục vụ của "Nhà hàng Long Phượng" qua đó dẫn đường cho bọn họ, chuẩn bị rời đi từ phía còn lại, mà phía sau Hướng Thực và Ân Nhạc Vy cũng đã bước chân vào phạm vi của "Nhà hàng Long Phượng", bọn họ cũng nghe nói hôm nay cậu ba nhà họ Cảnh sẽ đính hôn nên vội vã chạy tới, muốn tìm cơ hội tạo chút quan hệ với nhà họ Cảnh...


Vừa nhìn thấy bóng lưng của Cảnh Liêm Uy, Hướng Thực liền mang theo Ân Nhạc Vy bước nhanh tới, nhẹ giọng hô: “Cậu ba nhà họ Cảnh.”


Ân Nhạc Vy tận lực đi theo bước chân của Hướng Thực, có vẻ hơi lảo đảo, nhìn bóng lưng cách mình có chút xa, bỗng nhiên cảm thấy rất quen, nhưng không nhớ nổi cô ta đã gặp ở đâu, chỉ riêng mỗi bóng lưng cũng đã thu hút như vậy rồi.


Cảnh Liêm Uy nghe thấy tiếng hô sau lưng cũng không dừng lại, giám đốc Hoàng ở cách Cảnh Liêm Uy và Ân Thiên Thiên khoảng 10 mét lập tức đứng dậy, rất lễ phép mà vững vàng ngăn cản bước chân của bọn họ.


“Cậu ba nhà họ Cảnh, chào anh, tôi là Hướng Thực - giám đốc của "Hướng Vỹ", tôi có thể nói chuyện với anh không?” Hướng Thực lo lắng nhìn dáng người cao ngất kia, lời nói chứa đầy vẻ khiêm tốn và lễ phép, thấy Cảnh Liêm Uy dừng bước thì càng thêm cố gắng: “Hướng Vỹ của chúng tôi muốn hợp tác với Cảnh thị...”


Lời còn chưa nói hết, người đàn ông ở phía trước đã bật cười, không nói lấy một câu, mà cô gái bên cạnh cũng hơi nghiêng đầu, chỉ là góc độ của Hướng Thực và Ân Nhạc Vy đều không tốt, hoàn toàn không nhìn thấy kia là ai.


Ân Thiên Thiên nghe Hướng Thực nói, cũng muốn bật cười, không phải vì cô khinh thường "Hướng Vỹ", mà là "Hướng Vỹ" thực sự quá lép vế so với Cảnh thị, nhìn bao quát toàn bộ thành phố T, thậm chí cả nước, không có bất kỳ một doanh nghiệp nào dám cao ngạo đặt tên là cái gì đó thị, hầu hết đều lấy họ rồi biến tấu thêm một từ ngữ hoa mỹ như "Hướng Vỹ", "Thiên Ân", chỉ thế mà thôi. Mà muốn trực tiếp lấy thẳng tên gia tộc ra g