Tôi tập hợp họ bằng một thông báo trước một tiếng.
- Cảnh sát Cleverland chuẩn bị buộc tội, tôi nói với họ.
Sau đó tôi kể câu chuyện động trời về cuốn sách Mãi mãi là cô dâu.
- Cậu phải tìm nó, Jill nói. Nó là sợi dây nối khiến chúng ta có thể buộc chặt hắn vào cả ba vụ sát hại. Vì nó chưa từng được xuất bản, điều này có ý nghĩa như một hiểu biết ngoài lề về những vụ án mạng. Thậm chí nó còn tương đồng với những vụ án thật. Cậu tìm cuốn sách đi, Lindsay, và chúng ta sẽ tống Jenks vào sau song sắt mãi mãi!
- Bằng cách nào? Joanna Wade đã nhắc tới người đại diện trước đây, và mình đi đến gặp ông ta. Ông ta nói hãy kiểm tra ở văn phòng bản quyền. Nó ở đâu vậy?
Cindy lắc đầu.
- Washington, mình nghĩ thế.
Việc đó sẽ mất nhiều ngày, hoặc lâu hơn trong khi chúng tôi không có nhiều thời gian. Tôi quay về phía Jill. Có thể đã đến lúc đưa ra một lệnh khám bất thình lình ở nhà Jenks. Chúng ta cần khẩu súng và cuốn sách. Và bây giờ chúng ta cần chúng.
- Nếu chúng ta làm việc đó, chúng ta có thể sẽ phá hỏng cả cuộc điều tra, Jill nói một cách đầy lo âu.
- Jill, cậu muốn để mất hắn ta sao?
- Có ai biết chuyện này chưa? – Cô ấy hỏi.
Tôi lắc đầu.
- Chỉ có nhóm đầu tiên là các bạn thôi. Nhưng khi Mercer phát hiện ra, ông ta sẽ nhảy lên với mọi thứ ông ta có. Máy quay, tai nghe, Cục điều tra liên bang đợi ở các ngả.
- Nếu chúng ta sai, Jenks sẽ kiện chúng ta, Jill nói. Mình thậm chí không muốn nghĩ đến chuyện đó nữa.
- Và Cleverland sẽ đứng đợi, khiến chúng ta trông giống một lũ ngốc, Claire nói.
Cuối cùng, Jill thở dài.
- Được rồi… Mình sẽ làm cùng cậu, Lindsay. Nếu cậu không thể nghĩ ra cách nào khác.
Tôi nhìn cả ba người họ để chắc chắn rằng chúng tôi đồng lòng. Đột nhiên, Cindy ngắt lời.
- Cậu có thể cho mình thêm 24 giờ nữa không?
Tôi nhìn cô ấy.
- Mình không biết. Tại sao?
- Chỉ đến mai thôi. Và mình cần số đăng ký xã hội của Jenks.
Tôi lắc đầu.
- Cậu đã nghe những gì mình nói về McBride rồi đấy.
Cindy có ánh mắt giống như cái đêm cô ấy xộc vào nhà tôi – trong tay cầm tấm ảnh của Jenks và Kathy Kogut, cô dâu thứ ba.
- Hãy cho mình đến sáng ngày mai.
Sau đó cô ấy đứng dậy và đi ra.