9h30 mới bước ra khỏi cửa đã thấy hắn yên phận đứng đợi, Tôi đi đến cười cười nói
-Đợi lâu chưa
Minh cau mày trả lời
-cũng không có gì,mới 30 thôi
Tôi ngạc nhiên, vỗ ngực thở phào
- may thật tôi còn tưởng mình chậm lắm rồi cơ...hahaha hết hồn hoá ra có 30p
Minh bực dọc, hắn nhìn tôi với con mắt căm hận như kẻ thù truyền kiếp
- may cái đầu cậu,30p đủ làm chân tôi đau nhức,cổ cũng dài ra vài mét rồi....đồ sâu ngủ, suốt ngày chậm chạp nói cậu là rùa còn thấy cậu không xứng,đồ chậm hơn rùa
- đồ nhỏ mọn,đợi một chút cũng kêu than
Hắn nói
- Cậu dám to mồm nói tôi nhỏ mọn, rủ cậu 10 lần thì phải 9 lần cậu đến muộn 1 lần sắp muộn. Tôi đây là cao thượng lắm rồi
Thấy cậu ta sắp lên cơn,tôi đành đổi chủ đề
- hahaha im sorry, hôm nay trời quả nhiên trong thanh gió mát,bạn yêu bây giờ chúng ta đi bằng gì
Hắn nhìn tôi cau mày trả lời
-Sến, đi bằng xe chứ đi bằng gì,quốc bộ đi 120km cậu có thể còn tôi xin từ chối
Thật là,tuy tôi dốt địa lý nhưng cũng không phải người không có đầu óc, tất nhiên biết điều đấy chứ, tôi lười hơn hắn chục lần, nghĩ sao đi bộ được
-ai chẳng biết là đi bằng xe,ý tôi là đi bằng xe gì???
Hắn chỉ tay về chiếc xe đằng sau
Tôi mở to mắt nhìn chiếc ôtô màu đen đó,tò mò hỏi
-thế tài xế đâu
-không có
-vậy ai lái
Hắn thản nhiên nhún vai, tay chỉ về chỗ tôi
-cậu lái
Tôi đây trợn cả hai mắt,nói thật xe ôtô đấy tuy đẹp nhưng căn bản tôi đây còn không biết xe đấy tên gì nữa là,lái bằng niềm tin chắc
-uầy uầy đừng đùa,cậu muốn ngày này năm sau là ngày dỗ của chúng ta????
-phí lời,tất nhiên là không
-nếu cậu nói tôi lái,vậy chả thà nói tôi đâm đầu vào tường tự sát còn hơn,xe này để lại mang đi bán mua tiền vàng đốt cho tôi làm đại gia không tốt hơn à
Minh lấy tay cốc vào đầu tôi một cái cho tỉnh hẳn
- tôi với cậu đi,cậu không biết lái đương nhiên là tôi lái rồi,đầu đất.Và làm ơn bớt hoang tưởng đi,cho dù cậu có đâm đầu vào tường tôi cùng lắm với tư cách là bạn bè đốt cho cậu căn biệt thự 50k là cậu tốt phúc lắm rồi
-hứ...đồ keo kiệt
-bớt nói nhảm đi có lên xe không?? Hay cần tôi ga lăng mở cửa xe cho cậu mới chịu vào
Tôi nghi ngờ nói
-Thật á
Hắn cười nham hiểm đáp
-thật
Đột nhiên tôi lại nghĩ ra tình huống,bản thân đứng đợi cậu ta ra mở cửa,còn cậu ta ngồi lì trên xe nhìn ra phía tôi,rồi hai đứa nhìn nhau chắc kéo dài đến tối mất,tôi xua tay lắc đầu
-khỏi đợi cậu ra mở cửa xe hộ chắc đến hết hè,cổ tôi dài hơn cổ hươu mất,vẫn là tôi tự lên thì hơn sau đó tôi tự mở cửa xe bước lên
Hắn nhếch môi cười,sau đó đang định khởi động xe thì bị tôi ngăn cản
-từ từ,đợi tôi hít thở để cảm nhận sự sống thêm chút nữa đã,Nếu có xảy ra chuyện gì ít ra còn cảm thấy mãn nguyện, ôi thần linh ơi làm ơn lưu ý cho cái mạng nhỏ bé này của con, xia xiể nỉ (cảm ơn người)
- thở đủ chưa
-chắc là rồi
Hắn khởi động đi một lúc,tôi Lại lảm nhảm tiếp
-nghĩ lại đi nếu cậu không biết lái,chúng ta có thể đi thuê nguời lái,tuy chúng ta sinh cùng năm nhưng tôi thật sự không muốn mình ra đi cùng ngày cùng tháng với cậu đâu
Minh nghe tôi lảm nhảm mãi cuối cùng cũng không chịu được quay sang quát
-bớt xàm đi,tôi biết lái yên tâm chưa
Tôi nhìn hắn mặt đầy sự nghi ngờ
-chắc không,sao trước đây không thấy cậu lái xe ôtô bao giờ,cậu toàn đi xe máy hoặc xe đạp fixed gear thôi mà
- biết đi là lúc nào cũng phải đi à
Tôi gật đầu liên hồi,nói
-ừ tất nhiên rồi
Trái lại sự cãi cùn của tôi Minh chỉ thở dài nói bình thản hết sức, hắn nói
- nếu không cất tiếng mọi người còn Thấy cậu thông minh,chứ cậu mở mồm người thiểu năng họ lại cảm thấy bản thân may mắn,khi có đứa ngu hơn mình
Tôi lườm cậu ta,sắn tay áo như chuẩn bị tư thế ra trận,giọng giang hồ nói khích
- thật may cho cậu là cậu đang nắm giữ tính mạng của tôi đấy,không thì cậu xác định chỗ chôn đi là vừa,nghĩa địa vẫn luôn vẫy gọi cậu, xời....cậu đúng là cái mồm nói ra chả từ nào yêu thương nổi
Hắn chỉ cười không phản bác. Tiếp đó trên cả trạng đường tôi tự lảm nhảm,lâu lâu được Minh trả lời một câu, còn tôi nói chán lại lăn ra ngủ.......