Trong hắc ám, Chu Quân Hành có cảm giác mình đang trôi trên biển, không bị phiền não bất cứ chuyện gì cả.
「…… Ngươi…… Cái này……」
Đột nhiên,phía xa xa không gian yên tĩnh, truyền đến một tiếng vang rất nhỏ, Chu Quân Hành vốn không để ý, nhưng khi nó đến gần, có thể nghe rõ nội dung, Chu Quân Hành liền nhanh chóng hiểu được.
「 Chuyện đó khác thỏa thuận của chúng ta từ trước!」 một thanh âm nữ nhân bén nhọn vang lên.
Thanh âm này……?
「 Ta sẽ không cho ngươi đụng vào hắn! Ô……」
Nghe thấy thanh âm nữ nhân giống như bị thối lui, tiếng ly tách và đồ dùng vỡ vang lên, Chu Quân Hành mở mi mắt ra, dùng sức cố xua đi cảm giác choáng váng, nhưng không ngờ, hiện lên trước mắt hắn là một quang cảnh đầy máu.
Tương đã không còn màu trắng tinh vốn có, mà thay bằng màu đỏ khó coi, Chu Quân Hành sững sờ nhìn, đột nhiên, lại một thanh âm vỡ vụn vang lên, Chu Quân Hành xoay đầu lại nhìn……
Nữ nhân đang bị cánh tay xuyên qua ***g ngực là ai? Thứ chất lỏng chảy ra khỏi ngực nàng là cái gì? Gương mặt tái nhợt sao lại quen thuộc như vậy?
Máu đỏ……mùi rỉ sắt vị tràn ngập lấy cả không gian…… Chu Quân Hành nhìn người vừa xử lý xong nữ nhân đang đi về phía hắn.
Nữ nhân kia…… Gương mặt trào phúng đó sao lại quen thuộc như vậy, là nữ nhân chủ quản trong lâu đài……
「 Chu Tiên Sinh, ngươi đã tỉnh lại rồi? Để cho ngươi nhìn hình ảnh bẩn thỉu này thực là có lỗi.」 Nữ nhân giơ tay lên, giống như việc thường xuyên làm mà liếm liếm ngón tay đầy màu.
「 ha ha…… Quả thật là mỹ vị,Quang Chỉ liếm máu của tiểu thư Thơ Vũ – người có cùng huyết thống với ngài, chỉ có thế mà đã khiến tinh thân ta vô cùng nhộn nhạo rồi, càng không nói đến nếu là ngài, khó trách được các chủ nhân đối với ngài nhớ mãi không quên, Chu tiên sinh.」 Nữ nhân ngồi lên người Chu Quân Hành, vui sướng nói.
「……」 chu Quân Hành nhìn cơ thể của mình vẫn duy trì tình trạng bị trói, ánh mắt cũng không thèm nhìn nữ nhân đang nói,mà nhìn người đang bỉ bỏ tại một góc kia.
「 Chu tiên sinh chắc là đang nghĩ, tại sao Thơ Vũ tiểu thư lại biến thành như vậy đúng không! Kỳ thật rất đơn giản, bởi vì nàng dám không tuân lệnh các chủ nhân mà mang ngài đi, vừa lúc bị ta phát hiện, cho nên liền vội vàng tới giải quyết nàng để giải cứu cho ngài!」 nữ nhân nhìn theo ánh mắt Chu Quân Hành liếc nhìn thân thể đang bắt đầu lạnh dầnh, dùng thanh âm ngọt ngào nói.
「 Không đúng……」 ánh mắt trống rỗng của Chu Quân Hành nhìn thân thể quen thuộc, đột nhiên xuất hiện hào quang.
「 Cái gì không đúng? Chu tiên sinh. Trên thực tế là Thơ Vũ tiểu thư muốn bắt ngài đi để có thế độc chiếm lấy ngài, đây là nàng gieo gió gặt bão, trách không được người khác!」 nữ nhân đứng người lên, tuy là ánh mắt mang theo tiếu dung nhưng lại có chút đề phòng nhìn người nam nhân bị trói trên giường hiện tại không thể cử động.
「 Là ngươi…… Là ngươi……」 miệng Chua Quân Hành khẽ lẩm bẩm, con ngươi màu nâu sậm khẽ chuyển sang màu đỏ của máu, dòng máu trong người bất chợt sôi trào như muốn thoát ra.
「 Chu tiên sinh?」 ngửi được mùi nguy hiểm trong không gian, nữ nhân khẽ rùng mình, đang muốn mở cửa rời đi, tự nhiên người nằm trên giường đột nhiên biến mất, trong lúc nữ nhân đang vô cùng kinh ngạc,một đôi tay đang lực vô cùng mạnh đè nàng lên tường.
「 Tà ngươi…… Tuyệt đối không tha cho ngươi…… Tuyệt đối không tha cho ngươi –!!」 Chu Quân Hành dãy khỏi dây thừng, dị biến trong cơ thể, năng lực bị hai huynh đệ ức chế bộc phát ra, đôi mắt màu đỏ, da thịt tái nhợt lộ ra những mạch máu, cùng với răng nanh chưa bao giờ xuất hiện trên người mình mọc ra.
Muội muội đột nhiên bị chết khiến cho thầm trí của hắn bị đả kích nặng nề, giờ phút này hắn chỉ theo bản năng xé nát cơ thể tên hung thủ giết hại muội muội này
「 Ô…… Khái khái…… Ha ha! Nguyên lai đây mới là diện mạo thật của ngươi! xem ra cũng chỉ là một dáng quái vật như chúng ta mà thôi!」 bất chợt, ***g ngực của người nữ nhân này bị đục một lỗ lớn, đôi mắt trừng lên nhìn Chu Quân Hành, trước khi chết, đôi môi đỏ tươi bật ra nnhững câu nói gớm ghiếc.
「 Đây là đại ca yêu quý của ngươi! Thơ vũ tiểu thư! Là một con quái vật khát máu, là một con dã thú, như vậy ngươi tin ta chưa?」 nữ nhân nói vừa xong, bốn phía không gian lập tức vặn vẹo một hồi, không có máu nhuộm đỏ bức tường, không có thi thể nằm trên mặt đất. Hắn nhìn sang phía bên cạnh, đôi mắt hoảng sợ, thần sắc ghét bỏ của muội muội hắn!
「 Thơ Vũ……」 Buông nữ nhân kia ra, Chu Quân Hành nhìn muội muội còn sống, đang muốn đi đến, tiếng kêu của nàng khiến hắn phải dừng lại.
「 Không cần tới đây!!」 ôm chặt lấy đầu, toàn thân Doãn Thơ Vũ không ngừng run rẩy, nàng không thể tiếp nhận, người nàng yêu nhất trong đời không thể là thứ như nữ nhân kia nói, là quỷ phái dùng máu mới sống được!
「 Quái vật…… Ngươi không phải là ca ca của ta –」 Doãn Thơ Vũ hét lớn.
Chu Quân Hành bị muội muội nói như vậy, lúc hắn còn đang sửng sốt không thấy được biến đổi trong căn phòng, đột nhiên trước ngực đau xót, hắn cúi đầu xuống nhìn, ngực hắn bị Ngân Kiếm xuyên qua, đau đớn khiến hắn ngã xuống mặt đất, màu máu đỏ sậm chảy ra.
「 cảm giác bị Ngân Kiếm xuyên qua cơ thể như thế nào? Khái khái…… Trước kia chết có thể lôi ngươi đi cùng『 Vị đại nhân kia 』 chắc cũng không tán dương của ta!」 ôm lấy vết thương trên ngực, nữ nhân nhe răng cười, rút ra Ngân Kiếm, nàng cũng lăn trong vũng máu.
Bị thứ có lực sát thương đối với quỷ hút máu – Ngân kiếm đâm vào ngực, hắn thống khổ nằm sấp nằm trên mặt đất, có thể cảm nhận máu trong miệng mình chảy ra, cảm giác khát trong miệng càng tăng, theo bản năng tìm thứ có mình có thể trừ bỏ cơn khát này, lại phát hiện dục vọng mãnh liệt chỉ đặt lên người 『 nhân loại 』 còn sống duy nhất trong phòng.
「 Nhanh rời đi……」 Chu Quân Hành không biết biến đổi trong cơ thể mình
「 A……」 bị hình ảnh trước mắt làm cho sợ hãi, hai chân mềm nhũn khụy trên mặt đất, mùi huyết tinh trong phòng khiến nàng không thể nhúc nhích nổi.
Chu Quân Hành dùng bàn tay sắc nhọn của mình đâm vào đùi, cố gắng duy trì sự thanh tỉnh, nhưng bởi vì thứ gây thương tích là thanh kiếm bằng bạc nên miệng vết thương không thể nào mà tự lành được, hắn càng bi ai hơn nữa khi phát hiện mình không thể tự điều khiển được ý thức.
Tự chủ bị hút đi, nước mắt bất chợt chảy ra một cách vô thức, cũng vô thức đi đến bên cạnh muội muội hiện đang mặt đầy ước mắt, nắm chặt lấy cơ thể không thể phản kháng, để sát vào cổ nàng, dùng răng nanh cắm vào cái cổ non mềm, từ từ hấp thu tính mạng