Một cái hồ nhỏ đường kính khoảng 5-6 mét xuất hiện trước mắt Dương Thiên Lôi. Nước ao mát lạnh, liếc mắt liền có thể thấy đáy, chỉ sâu vẻn vẹn bằng một người đứng, không ngừng có bong bóng từ trong ao bật ra, không có gì khác so với nước đang sôi. Càng làm cho Dương Thiên Lôi mừng rỡ chính là, bên cạnh ao còn có hai hố lớn hình người, nằm vào trong đó liền có thể ngâm toàn thân dưới nước hồ, chỉ có đầu là nhô lên bên ngoài. Hiển nhiên, hai cái hố này là kiệt tác của hai con Trường tí linh viên trước đó.
Dương Thiên Lôi thử đưa tay thăm dò vào trong nước, một cảm giác ấm áp nhất thời truyền đến, khiến Dương Thiên Lôi cười đến không ngậm miệng lại được. Trong ánh mắt hiện lên một tia xấu xa nồng đậm. Hắn xoay người một cái, nhanh như bay chạy về phía chân núi.
- Tiểu mèo hoa thân ái! Mau mau, ca tìm được một nơi rất tuyệt vời!
Người còn chưa tiến vào trong động, Dương Thiên Lôi đã hưng phấn hô lên.
- Cái gì một nơi rất tốt?
Trương Tử Hàm nghi hoặc đứng dậy hỏi.
Dương Thiên Lôi mỉm cười, trực tiếp kéo Trương Tử Hàm lại gần, thần bí nói:
- Nàng tới rồi sẽ biết!
Khi đi ra ngoài sơn động, Dương Thiên Lôi thuận tay xách luôn ba lô của hai người, khiến Trương Tử Hàm nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra. Chỉ là nhìn bộ dáng hưng phấn thần bí của Dương Thiên Lôi, nàng cũng chỉ có thể đợi tới nơi đó xem thế nào.
- Ahh? Suối nước nóng tự nhiên?
Khi hai người đứng ở bên bờ ao, khuôn mặt nhỏ nhắn của Trương Tử Hàm nhất thời tràn ngập hưng phấn nói.
- Ồ! Thì ra nàng cũng biết suối nước nóng à?
- Ta đương nhiên biết! Phụ cận thành Thanh Dương có rất nhiều, Trương gia chúng ta cũng có vài chỗ.
Trương Tử Hàm vui vẻ nói, đôi mắt đẹp trong suốt nhìn chằm chằm vào cái ao tản mát ra cực độ mê hoặc kia. Nàng bỗng nhiên cảm thấy toàn thân nhớp nháp khó chịu. Vài ngày không có tắm rửa, nàng rất khao khát muốn ngâm mình trong đó, thống thống khoái khoái mà hưởng thụ một phen. Nhưng mà, vừa nhìn vẻ mặt xấu xa của Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm đành phải tạm thời đè xuống khát vọng trong lòng.
- Nàng còn do dự cái gì? Thân ái… Chúng ta… Tắm chung đi! Ha ha ha…
Tên Dương Thiên Lôi vô sỉ này lập tức kích động nói. Vừa nói xong liền bắt đầu cởi y phục trên người mình.
Trương Tử Hàm lập tức xấu hổ không chịu nổi, nhéo nhéo lỗ tai Dương Thiên Lôi, tức giận nói:
- Nghĩ hay nhỉ! Cái tên bại lộ cuồng này, đại sắc lang! A….
Trương Tử Hàm nhéo lỗ tai Dương Thiên Lôi, vốn tưởng rằng hắn sẽ giống như bình thường, ngoan ngoãn nghe lời mình. Nhưng mà còn chưa kịp mắng xong, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên không để ý đến cảm giác đau đớn trên lỗ tai, lập tức chui vào dưới nách Trương Tử Hàm, hai tay trực tiếp ôm lấy nàng, "Ầm!" một tiếng nhảy vào trong ao, khiến Trương Tử Hàm thiếu chút nữa là sặc nước. Truyện Sắc Hiệp
- Oa! Thật thoải mái!
Dương Thiên Lôi hưng phấn tru lên, ném Trương Tử Hàm về phía giữa ao, sau đó nhanh nhẹn bơi xa nàng một đoạn. Đôi mắt vô cùng hèn mọn xấu xa thưởng thức thân thể Trương Tử Hàm bởi vì bị quần áo dính sát mà lộ ra vô số đường cong mê người.
- Tiểu Lôi, tên hỗn đản này! Ah….
Trương Tử Hàm vừa trầm mình xuống làn nước ấm áp chỉ lộ ra cái đầu vừa vuốt sạch nước trên mặt, hất mái tóc sũng nước về phía sau, tức giận mắng. Chỉ là, một cột nước bị Dương Thiên Lôi kích thích đúng lúc này ào tới đánh mạnh vào trên mặt Trương Tử Hàm.
Nàng lập tức cũng quên đi e thẹn, vung quyền phát chưởng, đánh mạnh lên mặt nước. Nhất thời từng cột nước mạnh lẽ lại lao tới phía Dương Thiên Lôi.
Thoáng chốc trong lúc đó, hai người vui cười ầm ĩ cùng nhau, phảng phất trở về như những đứa trẻ, bắt đầu một trận chiến dưới nước.
Ban đầu chỉ là công kích từ xa, nhưng dần dần, theo âm mưu cố ý tiếp cận của tên gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi, cực ly giữa hai người càng ngày càng thu hẹp lại. Khi hai bàn tay xấu xa của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ôm chặt Trương Tử Hàm, nàng vội kêu lên một tiếng sợ hãi. Hai người nhất thời trở thành đánh giáp lá cà một chỗ.
Hai người lúc thì chìm vào trong nước, lúc lại trồi lên mặt nước. Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm kêu sảng khoái a, hầu như đem thân thể Trương Tử Hàm sờ soạng một lượt, còn không sợ gây ra bất kỳ hậu quả gì.
Ca thật sự là quá thông minh! Sớm biết Tử Hàm muội muội tuyệt đối sẽ không cho phép mình cùng tắm chung. Nhưng hôm nay trời ban thưởng cơ hội tốt như vậy, nếu như còn lãng phí, chẳng phải là sỉ nhục chỉ số thông minh của ca sao?
Tục ngữ nói tán gái phải lấy tâm lý làm trọng, chỉ cần đánh đổ được phòng tuyến trong lòng Trương Tử Hàm thì những việc còn lại đều đơn giản
Quả nhiên lúc Dương Thiên Lôi bất chấp đạo lý ôm Trương Tử Hàm nhảy vào trong ao, lại vô lại khơi mào màn thủy chiến dưới nước thì phòng tuyến trong lòng nàng đã bị tên vô sỉ đó thành công phá bỏ. Hắn cùng nàng không những cùng vui đùa ầm ĩ, còn quang minh chính đại ăn đậu hũ của nàng, thanh âm trong trẻo, vòng eo nhỏ nhắn, cặp mông tròn lẳn đẫy đà quyến rũ…
Chẳng qua, đang lúc Dương Thiên Lôi ngấm ngầm thực hiện kế hoạch ám nàng bỗng nhiên rùng mình một cái. Hắn đang ở thế hạ phong, không thể chống lại sức mạnh của Tử Hàm nàng nàng. Nàng nhanh như chớp vươn bàn tay mềm mại rẽ nước chộp tới điểm trọng yếu nằm giữa hai chân Dương Thiên Lôi
"A___Đừng!!" Phút chốc Dương Thiên Lôi phát ra một tiếng kêu thảm thiết, tay chân hắn khựng lại không dám động đậy nữa. Cảm giác đau nhức cùng sung sướng đan xen khiến hắn phải đối mặt với một lựa chọn gian nan: nên hay không nên tiếp tục?
Nên, Tử Hàm nàng nàng vạn nhất phát động lực ép đến, chẳng phải đi đời trai? Không nên, nhưng Tử Hàm vuốt vuốt… Có vẻ rất sảng khoái nha!
Thật muốn quấn quýt lấy nàng. Nhưng khi bàn tay nhỏ nhắn của Tử Hàm trực tiếp dùng ngón cái và ngón chỏ xiết lại, kiên quyết ép chặt xuống, Dương Thiên Lôi đành phải đau khổ lựa chọn phương án đứng im bất động. Nàng thật sẽ nhổ cỏ tận gốc? Để tích phúc đức cho những năm tuổi già của ca, ca chỉ có cách hy sinh giây phút sảng khoái ngắn ngủi này thôi.
- Tử Hàm nàng nàng, ca đầu hàng rồi, ca chịu thua đó!
Dương Thiên Lôi bày ra vẻ mặt đáng thương giống như phải chịu ủy khuất gì to tát lắm
- Chịu thua sao ? Ngươi chịu thua mà sao vẫn còn phản kháng? Đừng cho là ta không biết! Hừ!
Tử Hàm từ dưới nước lộ ra gương mặt thanh thuần động lòng người, vẻ mặt hờn dỗi tức giận nói.
Lúc này các vệt máu và bụi đất trên mặt nàng đã được nước rửa sạch, làn da non mịn trong suốt ẩn hiện trong làn nước, ánh mắt trong vắt lấp lánh chỉ một tia nhìn cũng làm cho bao kẻ tương tư. Mái tóc dài đen nhánh ướt nước, từng giọt từng giọt theo gương mặt thanh tú chảy xuống cổ. Dưới làn tóc thấp thoáng chiếc cổ trắng như tuyết càng tản ra khí chất thanh thuần mà mỹ lệ dị thường.