Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 998: Trong bóng tối thay đổi trận pháp (1)

Nhiễu Quang Trận thất giai này thuộc về trận pháp dò xét, bản thân không có bất kỳ chút lực công kích nào. Thế nhưng lại có thể điều tra ra bất kỳ sự vật gì đã đi qua đại trận, một khi phát hiện ra là võ giả nhân loại. Nó sẽ ngay lập tức sẽ sinh ra cảnh báo.

Trên mặt Diệp Huyền lộ ra một tia châm biếm:

- Chỉ là trận pháp thất giai mà cũng muốn điều tra ra ta sao?

Hai tay hắn đánh ra một thủ quyết, Huyền lực trên người không ngừng vặn vẹo, tạo thành một vòng xoáy lưu động, thân thể khi đi qua lồng quang mang Huyền lực kia lại không có tạo ra bất kỳ gợn sóng nào cả.

Nếu như có một vị cường giả cẩn thận đến xem thì sẽ phát hiện ra, thân thể Diệp Huyền giờ khắc này lại giống như là một hố đen. Sau khi Nhiễu Quang Trận tạo thành Huyền lực phóng lên trên người hắn lập tức bị hấp thu vào bên trong, không có một tia nào đàn hồi ra ngoài. Cho nên cũng sẽ không bị điều tra ra được.

Liên tiếp thông qua mấy cái lồng quang mang Huyền lực, rốt cục Diệp Huyền đã đi qua phạm vi của Nhiễu Quang Trận, đi tới dưới đáy đảo giữa hồ.

- Sưu!

Giờ khắc này đã là đêm khuya, Thôn Phệ võ hồn màu đen lan tràn ra, hòa vào trong màn đêm, khiến cho người ta không thể phát hiện ra được.

Toàn bộ đảo giữa hồ cũng chỉ có chu vi mấy dặm, hai tên Võ Vương thất giai nhất trọng của Cửu Dương Tông đang lười biếng ngồi ở bên trong một tòa thạch đình, một người trong đó thỉnh thoảng dùng huyền thức quét qua chung quanh.

- Yên tâm đi, phụ cận mảnh hải đảo giữa hồ này có Nhiễu Quang Trận thất giai, một con sâu bay vào cũng sẽ bị cảm ứng. Chúng ta chỉ cần xem la bàn trong tay, không cần lúc nào cũng thả ra huyền thức để càn quét, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.

Một tên Võ Vương ngáp một cái rồi nói.

- Nói cũng đúng.

Người còn lại cảm thấy hắn nói có đạo lý, nhất thời thu hồi huyền thức trở về cơ thể.

Đúng lúc này, trong hồ đột nhiên truyền đến một tiếng ào ào.

- Có chuyện gì vậy?

Hai người đứng lên, hai mắt nhìn về trung ương của hồ, chỉ thấy trên mặt hồ có một vòng gợn sóng nhàn nhạt lan tràn ra.

Hai người vội vàng cầm lấy la bàn nhìn lên, bên trên la bàn lại không có bất cứ động tĩnh gì.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt lập tức hiện lên vẻ ngờ vực, nhanh chóng đi tới trên không mặt hồ, huyền thức mạnh mẽ lan tràn vào trong hồ nước.

Mà trong nháy mắt ngay khi hai người vừa rời đi.

Có một cái bóng đen kịt đột nhiên xuất hiện ở trong thạch đình, nhấn vào cơ quan ở bên cạnh thạch đình. Chỉ nghe tiếng kèn kẹt vang lên, một cái cửa động đen kịt xuất hiện ở trong thạch đình, sau khi bóng đen kia tiến vào, rất nhanh lối vào đã bị đóng lên.

Trên không mặt hồ, hai người tìm nửa ngày cũng không tìm ra được dị động gì, lúc này mới lại trở về bên trong thạch đình.

Đáy hồ, Diệp Huyền thật vất vả mới né tránh được huyền thức của hai người quét qua, tinh thần lại bắt đầu kết hợp với Thôn Phệ võ hồn.

Bên dưới thạch đình kia không ngờ lại có một tòa mật thất cực lớn, khắp nơi bên trong đềi có điêu khắc các loại trận văn, hoa văn phức tạp lập loè mà quỷ bí.

- Quả nhiên là Thất Tinh Khôn Nguyên Trận.

Tất cả sự chú ý của Diệp Huyền đều tập trung vào trên Thôn Phệ võ hồn, bắt đầu quan sát các loại trận văn bên trong mật thất này.

- Trận vô hình, dời cung, chuyển chín khu, trận cơ này hẳn là Diêu Quang tinh bên trong Thất Tinh...

Trên mặt Diệp Huyền hiện lên vẻ vui mừng.

Bên trong Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, bất kỳ một đạo trận cơ nào đều là chỗ vô cùng mấu chốt, tuyệt đối không cho phép có bất kỳ sai lầm nào xảy ra.

Bên trong thất tinh trận cơ, mỗi một trận cơ đều có tác dụng riêng của mình, có thứ tác dụng chủ yếu là khống chế, có thứ tác dụng chính là chủ giết chóc, cũng có thứ tác dụng chính là chủ năng lượng, càng có thứ chủ phòng ngự, mà Diêu Quang trận cơ này chủ là giết chóc.

Vốn mục đích của Diệp Huyền chuyến này chính là vì thay đổi trận văn bên trong, làm cho toàn bộ Thất Tinh Khôn Nguyên Trận sinh ra kẽ hở, một khi khởi động có thể thu được cơ hội đào sinh.

Không nghĩ tới hắn chọn bừa lại chọn được trận cơ chủ giết chóc, chỉ cần đem phá tan cái trận cơ này thì nó sẽ biến thành của mình. Đến lúc đó coi như là bị nhốt lại thì cũng không cần phải lo lắng quá nhiều.

Ngay sau đó, Diệp Huyền khoanh chân mà ngồi, trong mắt lộ ra tinh mang, nhanh chóng sắp xếp trận thế của Diêu Quang trận cơ này. Từng cái từng cái trận phù, từng đạo từng đạo trận văn đều được cân nhắc qua, cẩn thận trong phân tích kết cấu bên trong trận cơ.

- Thất Tinh Khôn Nguyên Trận này chỉ vẻn vẹn là trận pháp thất giai, kiếp trước ta cũng đã từng gặp qua. Muốn thay đổi nó, trở thành thứ để cho bản thân sử dụng kỳ thực rất đơn giản. Thế nhưng trận cơ này, nếu là do Huyền Cơ Tông bố trí, vì để phòng ngừa vạn nhất, nói không chừng bọn hắn sẽ đi kiểm tra một lần nữa. Cho nên nếu sửa chữa thì nhất định phải cực kỳ nhỏ bé, thậm chí lông tóc bất động. Như vậy mới có thể làm cho đối phương không có hoài nghi.

Ánh mắt Diệp Huyền lập lòe, đầu óc không ngừng thôi diễn, chuyện này đối với hắn mà nói, cũng không phải là một công việc đơn giản công trình.

Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên con ngươi của hắn chấn động, từng đạo từng đạo hoa văn hiện ra rõ ràng ở trong đầu của hắn.

- Có rồi.

Trong tay Thôn Phệ võ hồn chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một cái bút trận văn, còn có từng khối từng khối huyền thạch trung phẩm, sau đó hắn cất bước đi lên phía trước, bắt đầu thay đổi ở bên trên cái trận văn kia.

Bản thân Thôn Phệ võ hồn chỉ vẻn vẹn là do lực lượng võ hồn tạo thành, thuộc về năng lượng vật chất, từ bất kỳ chỗ nào cũng có thể đi vào bên trong mật thất này. Vừa nãy sở dĩ Diệp Huyền muốn dẫn hai người kia ra chính là vì muốn có thể làm cho Thôn Phệ võ hồn mang theo bút trận văn và trung phẩm huyền thạch tiến vào bên trong.

Bởi vì sửa chữa trận văn nhất định phải dùng đến hai thứ đồ này.

Bút trận văn là thứ dùng để khắc hoạ trận văn, mà nguyên liệu khắc hoạ trận văn nhất định phải là Huyền lực, Thôn Phệ võ hồn chính là võ hồn, bản thân không có Huyền lực, trung phẩm huyền thạch này sẽ là thứ cung cấp Huyền lực cho hắn.

Ở dưới thao tác của Diệp Huyền, từng đạo từng đạo trận văn vốn đã thành hình, giờ khắc này lại giống như là sống vậy. Từng đạo từng đạo bí văn không ngừng lưu chuyển, tỏa ra khí tức nồng đậm.&