Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 964: Ai nấy dùng thủ đoạn

Nhanh, quá nhanh.

Quang luân kia hầu như là thoáng qua trong lúc đó, liền đến trên đỉnh đầu của Diệp Huyền.

Đừng xem Cuồng Chiến ngữ khí càn rỡ, nhưng trong lòng hắn, kì thực cực kỳ cẩn thận, thời điểm cùng Diệp Huyền trò chuyện, liền không ngừng thôi thúc Huyền Nguyên trong cơ thể, sau đó ở lúc mấu chốt, phát động một đòn sấm sét.

Mục đích, chính là muốn Diệp Huyền không kịp phản ứng, trong nháy mắt chém giết.

Nếu như là võ giả bình thường, mưu kế của Cuồng Chiến có thể sẽ thực hiện được, đáng tiếc hắn gặp phải chính là Diệp Huyền.

Ở trong nháy mắt quang luân sắp chém xuống, Độc Tài Chi Kiếm sau lưng Diệp Huyền, chẳng biết lúc nào đã ra khỏi vỏ, trọng kiếm màu đen, nhanh như chớp giật, nhẹ nhàng phảng phất như một lông chim, không có bất kỳ trọng lượng, trong nháy mắt bổ vào trên Bất Diệt Quang Luân.

Ầm!

Trong rung động kịch liệt, Diệp Huyền nhẹ nhàng rút lui vài bước, áo bào trên người ở dưới kình khí trùng kích, phát sinh tiếng vang ào ào ào.

Cuồng Chiến cả kinh, lại bị hắn chặn lại rồi?

- Bất Diệt Quang Luân... Thiên Ti.

Xèo xèo xèo!

Quang luân màu vàng lít nha lít nhít, như từng giọt mưa bụi, điên cuồng rơi xuống, ánh sáng óng ánh, nhuộm bầu trời thành màu vàng xán lạn.

- Chết đi.

Khuôn mặt Cuồng Chiến dữ tợn, Thiên Ti này là trong Bất Diệt Quang Luân hắn tu hành, một chiêu cực kỳ đáng sợ, Huyền Nguyên khủng bố cùng Bất Diệt Quang Luân kết hợp, trong nháy mắt bùng nổ ra vô số công kích, đồng thời mỗi một đạo, đều nắm giữ lực phá hoại cực kỳ đáng sợ.

Dưới công kích bực này, dù cho là cường giả cùng cấp bậc, cũng căn bản không có cách chịu đựng.

- Thực lực của Cuồng Chiến, so với Tần Phong, quả nhiên là mạnh hơn quá hơn.

Cảm thụ trong thiên địa lan truyền đến Huyền Nguyên khủng bố, Độc Tài Chi Kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên huy động lên, xì xì xì, thời khắc này, trọng kiếm màu đen của hắn, như hóa thành một lồng ánh sáng mông lung, bao phủ cả người hắn ở bên trong.

Trong tiếng nổ tung, mặc cho Cuồng Chiến tiến công mãnh liệt như thế nào, nhưng thủy chung không cách nào đánh tan Độc Tài Chi Kiếm của Diệp Huyền tạo thành lồng ánh sáng.

- Làm sao có khả năng?

Trong lòng Cuồng Chiến kinh hãi đến biến sắc.

- Không có gì không thể cả, cái gọi là Huyền Cơ Tông Thái Thượng trưởng lão, lẽ nào cũng chỉ có chút thực lực ấy sao?

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, thực lực của Cuồng Chiến này, xác thực mạnh hơn Tần Phong rất nhiều, nhưng khi đó Diệp Huyền mới là Võ Tông, liền có thể cùng Tần Phong tiến hành tranh tài, hôm nay hắn so với lúc trước, thực lực tăng lên đâu chỉ gấp đôi, đối chiến Cuồng Chiến, tự nhiên không hề rơi xuống hạ phong.

- Đáng chết, tiểu tử thúi, ngươi đừng vội tùy tiện.

Cuồng Chiến tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

- Vừa nãy ngươi tiến công lâu như vậy, hiện tại đến phiên ta.

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, Trấn Nguyên Thạch đột nhiên xuất hiện ở trong tay, che đậy về phía Cuồng Chiến.

Cuồng Chiến cười lạnh một tiếng, chỉ bằng huyền bảo này liền muốn đối phó ta? Trong lòng hắn nghĩ như thế, đồng thời khống chế Bất Diệt Quang Luân đột nhiên bổ vào Trấn Nguyên Thạch.

Cuồng Chiến nhất thời ngơ ngác phát hiện, quang luân của hắn, lại không cách nào bổ ra Trấn Nguyên Thạch.

Chuyện này nhất thời để trong lòng hắn kinh hãi đến biến sắc, Bất Diệt Quang Luân của hắn, chính là Hoàng Binh, uy lực không phải bình thường, cho dù là Huyền bảo cấp bảy, cũng có thể giao chiến, lại không cách nào bổ ra tảng đá kia?

Chỉ là giờ khắc này, đã không có thời gian cho hắn chấn kinh rồi, ở lúc thôi thúc Trấn Nguyên Thạch, Diệp Huyền cũng vung vẩy Độc Tài Chi Kiếm, đi tới trước mặt Cuồng Chiến.

Xì!

Ánh chớp màu tím thiểm lược, tràn đầy quang hồng, ở trong mắt Cuồng Chiến sáng lên, lúc này Cuồng Chiến chỉ kịp ở trước người hình thành một vòng bảo vệ, ngực chịu đến một đòn, một luồng lực lượng kinh khủng, nhảy vào thân thể của hắn, hắn nhất thời chật vật bay ngược ra, thanh âm xương cốt vỡ vụn, rõ ràng truyền vào trong tai hắn, đồng thời trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Không chờ hắn có phản ứng, Trấn Nguyên Thạch lần thứ hai đập xuống.

Lúc này Cuồng Chiến đã không dám có chút xem thường cùng lưu thủ, trên đỉnh đầu hắn, lập tức xuất hiện một Võ Hồn hình cá, đầu cực kỳ sắc bén, như một thanh trường thương.

Lục Đạo tinh hoàn, ở quanh thân Võ Hồn kia lấp loé, dưới lực lượng Võ Hồn gia trì, tốc độ của Cuồng Chiến trong nháy mắt tăng lên dữ dội, ở thế ngàn cân treo sợi tóc, tách ra Trấn Nguyên Thạch oanh kích, đồng thời một đạo lưu quang kim sắc từ trong đầu Võ Hồn bắn ra, trong nháy mắt oanh kích ở trên ngực Diệp Huyền.

Ầm một tiếng, Diệp Huyền trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, thời khắc mấu chốt, Đại Địa Võ Hồn của hắn triển khai, thân thể bao trùm lên một tầng nham thạch cứng rắn, chỉ là ở dưới lưu quang màu vàng oanh kích, trên áo giáp nham thạch bị đâm ra một lỗ thủng to bằng nắm tay, một trận Huyền Nguyên khủng bố kết hợp lực lượng Võ Hồn đi vào thân thể Diệp Huyền.

Diệp Huyền rên lên một tiếng, một tia máu tươi từ khóe miệng của hắn lướt xuống, trên mặt đồng thời có chút kinh sợ.

Hắn không nghĩ tới, Cuồng Chiến ở thời khắc mấu chốt triển khai ra Võ Hồn, lại có lực công kích đáng sợ như thế, không chỉ trong nháy mắt xuyên thấu áo giáp nham thạch của hắn, càng cho thân thể của hắn ăn xung kích cự đại.

Nếu như không phải Cửu Chuyển Thánh Thể đột phá đến đệ tứ chuyển, thân thể phòng ngự khủng bố, đổi làm Võ Vương khác đến đây, ở dưới đòn đánh này, e sợ cũng phải bị xuyên thủng thân thể.

Trong lòng Diệp Huyền giật mình, Cuồng Chiến thì chấn kinh rồi.

Vừa nãy một đòn kia, đã là lá bài tẩy mạnh mẽ nhất của hắn, lại vẫn không thể nào giết chết Huyền Diệp, sức phòng ngự của Diệp Huyền này đến tột cùng đáng sợ bao nhiêu?

Cuồng Chiến đã không dám tưởng tượng.

- A!

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.

Mọi người quay đầu, liền nhìn thấy một chùm máu tươi ở trong hư không tỏa ra, cánh tay phải của Huyền Cơ Tông Thái Thượng trưởng lão Tà Sát, ở dưới kim cương huyền bảo của Đông lão công kích, ầm ầm nổ tung ra, cả người chật vật bay ngược, trong miệng phun mạnh máu tươi.

Hô!

Đông lão một đòn trúng đích, không có chút do dự, kim cương huyền bảo trong nháy mắt hóa thành một đạo thiên la địa võng, bao phủ Tà Sát ở trong đó.

Tà Sát xông trái nhảy phải, nhưng thủy chung không cách nào phá tan phạm vi của kim cương huyền bảo, chỉ có thể ở bên trong, khổ sở giãy dụa.

Tuy thực lực của Tà Sát ở trong tứ đại Thái Thượng trưởng lão có thể xưng tụng kinh diễm, nhưng Đông lão chính là Võ Vương tầng hai, lúc trước dựa vào kim cương huyền bảo, thậm chí có thể cùng Đoạn Thiên Lang tiến hành tranh đấu, đối phó Tà Sát, tự nhiên là ung dung hơn nhiều.