Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 821: Quyết đấu đỉnh phong (2)

- Sáu mươi chín thước. Chỉ còn cách bảy mươi thước, có một thước.

- Đáng tiếc. Nếu như có thể đạt được bảy mươi thước, điều này lại có ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau.

- Bảy mươi thước, ở trong lịch sử học viện Lam Quang chúng ta trăm năm gần đây, cũng không có mấy người có thể đạt được. Không có chỗ nào mà không phải là nhân vật chói mắt nhất của học viện Lam Quang chúng ta.

Vô số võ giả đứng ngoài xem các đều thở dài.

Mà thời điểm các học viên cũ đang thở dài, đồng thời cũng chấn động vạn phần. Thành tích của Hầu Phi hiển nhiên nói rõ, trong học viện Lam Quang, lại sắp xuất hiện hiện một hạng người nghịch thiên.

- Xem ra học viện chúng ta lại nhận được một hạt giống tốt.

Lão nhân Thanh Phong, mỉm cười vuốt râu.

- Đáng tiếc.

Bản thân Hầu Phi nửa quỳ trên mặt đất, ảo não lắc đầu.

Mục tiêu của hắn là bảy mươi thước. Chỉ là đáng tiếc, thất bại trong gang tấc.

Không phải hắn không muốn tăng lên thêm một thước cuối cùng này. Mà là hắn cảm nhận được rõ ràng, sau khi tiến vào phạm vi bảy mươi thước, áp lực tuyệt đối sẽ tăng vọt. Đến lúc đó hắn, có thể không lưu danh được ở trên bia lưu danh nữa, cũng không nhất định có thể làm được.

- Kế tiếp, Huyền Diệp.

Lão nhân Thanh Phong, nhìn về phía Diệp Huyền, ầm ầm thì thầm.

- Cuối cùng đã đến Huyền Diệp này.

Trong nháy mắt, đoàn người cũng trở nên ồn ào.

Từ một khắc khi Cuồng Chiến ra tay trở đi, Diệp Huyền đã trở thành tiêu điểm chú ý trong lần chiêu sinh sát hạch này của học viện Lam Quang.

Trong hai đợt sát hạch trước đó, Diệp Huyền đều biểu hiện ra thiên phú kinh người. Một vòng sát hạch cuối cùng này, cũng là một vòng sát hạch mấu chốt nhất, cuối cùng hắn bắt đầu.

- Đến phiên ta sao?

Khóe miệng Diệp Huyền cong lên, hiện ra vẻ tươi cười.

- Bia lưu danh này có chút thú vị, khiến cho ta muốn xem một chút, độ khó rốt cuộc cao bao nhiêu!

Tâm niệm đến lúc này, thân hình Diệp Huyền thoáng một cái, giống như một huyễn ảnh, lao về phía chỗ của bia lưu danh.

- Đây là đã bắt đầu sao?

- Lẽ nào gia hỏa này không muốn chuẩn bị một chút, trước hết cảm nhận một chút uy áp của bia lưu danh hay sao?

- Hắn cũng quá không để sát hạch bia lưu danh này ở trong lòng đi?

Võ giả đứng ngoài xem, đều ngạc nhiên mở miệng.

Chân mày Hầu Phi cũng hơi nhíu lại một cái.

Trước bia lưu danh, một uy áp bao phủ ở trên người Diệp Huyền.

- Có chút thú vị. Uy áp này, không chỉ là võ giả bình thường, đối với huyền thức thậm chí hồn thức, cũng có đè ép nhất định. Xem ra cửa ải sát hạch này, Luyện Dược Sư và Luyện Hồn Sư cũng sẽ không có ưu thế gì lớn so với võ giả bình thường.

Thật sự tham gia bia lưu danh sát hạch, Diệp Huyền mới biết rõ, tình huống cụ thể là dạng gì.

Vù!

Đi tới trước bia lưu danh, Diệp Huyền không có bất kỳ do dự nào, phóng lên cao.

Huyền lực trong cơ thể hắn phát ra dao động, mạnh mẽ truyền lại đến hai chân. Dọc theo huyền mạch của hai chân, hung hăng giẫm mạnh xuống mặt đất.

Ầm ầm!

Lực trùng kích cường đại, khiến cho không ít người cảm giác mặt đất đều rung lên một chút.

- Thật nhanh!

- Tốc độ này cũng quá nhanh đi?

Diệp Huyền lại giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, lao thẳng tắp về phía trước.

Uy áp cường đại bao phủ ở trên người hắn, nhưng hắn hoàn toàn không cảm thấy.

Bốn mươi thước!

Năm mươi thước!

Sáu mươi thước!

Chớp mắt, hắn đã đến độ cao sáu mươi thước.

Trái tim của mọi người thoáng cái chợt thắt lại. Trong lần sát hạch này, Diệp Huyền ở vòng thứ nhất và vòng thứ hai đều đạt danh hiệu đứng đầu. Hắn có thể phá tan kỷ lục bảy mươi thước hay không?

Suy nghĩ trong lòng mọi người còn không có hạ xuống.

Diệp Huyền dĩ nhiên đột phá độ cao bảy mươi thước.

- Phá, cái này là phá rồi?

- Vẫn đang tăng lên.

- Ông trời của ta ơi!

Tất cả mọi người đều kinh sợ tới mức ngây người.

Sau khi Diệp Huyền đột phá ở độ cao bảy mươi thước, hắn lại còn đang không ngừng bay lên, tiến về phía độ cao tám mươi thước, vẫn không ngừng.

- Hắn đây là tiết tấu muốn nghịch thiên?

- Hiện tại đã là bảy mươi lăm thước!

- Gia hỏa này lại còn chưa có viết xuống tên của mình. Cho dù hắn có thể vọt tới vị trí càng cao hơn, nhưng huyền lực trong cơ thể một khi khô cạn, hắn còn có khí lực để viết tên xuống nữa sao?

Phía dưới, những tiếng bàn luận giống như thủy triều, điên cuồng phun ra.

Chỉ là, Diệp Huyền ở trước bia lưu danh lại là ngoảnh mặt làm ngơ. Ở dưới ánh mắt đờ đẫn của tất cả mọi người, hắn xông qua độ cao tám mươi thước.

Thời khắc này Diệp Huyền ở phía trên tấm bia đá, nơi vị trí từ lâu không có một cái tên, một mảnh trơn bóng.

Trong lịch sử học viện Lam Quang trong vòng trăm năm, còn chưa có một người học viên nào, có thể ở độ cao tám mươi thước, lưu lại tên của mình.

Xôn xao!

Tất cả mọi người ở đó hoàn toàn bị bạo phát, phát ra tiếng bàn luận đinh tai nhức óc.

- Không sai biệt lắm.

Diệp Huyền nhìn về phía dưới, cái tên cách mình gần nhất, khoảng cách cũng có tới mười thước.

Giờ phút này, hắn đã đi tới độ cao tám mươi tám thước.

Trên bia lưu danh truyền tới uy áp khủng khiếp, chấn động tới mức thân thể của hắn cũng vang lên những tiếng rắc rắc.

- Ta tuy rằng muốn cho học viện Lam Quang coi trọng. Nhưng không cần thiết phải biểu hiện quá mức nghịch thiên. Nếu quá nghịch thiên, vậy thì không phải là thiên tài, mà là yêu nghiệt.

Diệp Huyền cảm nhận được rõ ràng, hiện tại hắn thừa nhận áp lực, đã là cấp bậc Vũ Tôn lục giai đỉnh phong.

Nếu như hắn thật sự xông qua được độ cao chín mươi thước, chắc chắn sẽ đưa tới toàn bộ bình nguyên Mộng Cảnh chấn động cực lớn.

Điều này, không phải là điều hắn muốn.

- Ở nơi tám mươi tám thước này, lưu lại tên của ta.

Diệp Huyền vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết. Huyền lực trong cơ thể, giống như tuôn chảy ra. Hắn đánh một quyền vào trên tấm bia đá.

Ầm!

Toàn bộ bia lưu danh đều rung lên chấn động.

Một phản lực tuyệt đối mạnh mẽ, từ trong bia lưu danh truyền ra.

- Ha hả, vẫn “rất” quật cường. Cửu Chuyển Thánh Thể, phá!

Ánh mắt Diệp Huyền lóe lên, lực lượng khủng khiếp trút xuống.

Ầm ầm!

Đá vụn tung bay khắp bầu trời, hai tay Diệp Huyền mở rộng ra hợp lại, ở vị trí tám mươi tám thước trên tấm bia đá, nhanh chóng viết xuống tên của mình.

Sau đó, hắn làm ra một bộ dạng lực lượng kiệt quệ, rơi xuống đất, chật vật thở hổn hển.

Không có cách nào, vẫn phải giấu mình một chút thì tốt hơn.

Chỉ là hắn giấu mình, đã khiến cho tất cả mọi người tại đó đều trợn trừng đôi mắt, há hốc mồm. Trong miệng dường như có thể bỏ vào một quả trứng gà.