Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 803: Trốn xa (2)

Đột nhiên, một ít học viên cũ đang đăng ký, hai mắt nhất thời lại một lần nữa phóng ra ánh sáng.

Hai vị mỹ nữ khí chất không tầm thường, đồng loạt đi tới chỗ ghi danh.

- Vân Ngạo Tuyết, hai mươi hai tuổi, ngũ giai nhị trọng...

- Hạ Thất Tịch, hai mươi bốn tuổi, ngũ giai nhị trọng...

- Các nàng đều đến từ liên minh mười ba nước?

Ba gã học viên cũ chịu trách nhiệm đăng kýcho các nàng, đều hít một hơi khí lạnh.

Học viện Lam Quang tuyển chọn học viên, chưa bao giờ quan tâm tới chỗ địa vực của các học viên. Mấy đại tông môn cũng tốt, ba đại đế quốc cũng được. Bọn họ đều có người tiến tới tu luyện ở học viện Lam Quang.

Nhưng liên minh mười ba nước, chỗ này, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy được.

- Liên minh mười ba nước này rốt cuộc là chỗ nào? Bình nguyên Mộng Cảnh chúng ta, có chỗ này sao?

- Chẳng lẽ là Minh Nguyệt đế quốc là một ít vương quốc gần đây? Nhưng mà từ thời gian nào lại tạo thành liên minh vậy?

Thậm chí có không ít người, ngay cả liên minh mười ba nước ở nơi nào, cũng không biết. Khi nghe được cái tên này, bọn họ đều ngạc nhiên mở miệng.

- Liên minh mười ba nước, cũng không ở cảnh nội bình nguyên Mộng Cảnh chúng ta. Nếu như ta nhớ không lầm, chắc là ở trong dãy núi Cổ Lan bên ngoài Vô Không Lĩnh, là một vương quốc liên minh vô cùng nhỏ. Đó là một địa phương hoang vu, căn bản không có khả năng có cường giả xuất hiện.

- Không sai, liên minh mười ba nước, ta cũng đã nghe qua. Có người nói nơi nào tài nguyên cằn cỗi. Chỉ cần là Vũ Tông ngũ giai, đã có thể diễu võ dương oai, trở thành cường giả đứng đầu một phương. Ngay cả Vũ Tôn lục giai, cũng nắm giữ rất ít, làm sao có thể xuất hiện hai thiên tài như thế?

Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch xuất hiện, mọi người bàn luận ầm ĩ, không nhịn được ném tới ánh mắt khác thường.

Thật sự hai người ở chỗ liên minh mười ba nước, khiến người ta cảm thấy quá mức bất ngờ, hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi của bình nguyên Mộng Cảnh.

Rất nhanh, công tác thống kê ba bốn vạn người đều kết thúc.

Rất nhiều học viên cũ đưa thống kê của từng người tới cho đạo sư chủ khảo Thanh Phong.

- Lần này sát hạch của học viện Lam Quang lập tức bắt đầu. Lần này chiêu sinh, số người báo danh tổng cộng 36720 người. Trong đó, Vũ Tông ngũ giai có 5203 người. Còn thừa lại, toàn bộ là Thiên Vũ Sư tứ giai.

Trong lòng Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch âm thầm kinh hãi.

trong bất kỳ một vương quốc nào ở liên minh mười ba nước, Vũ Tông ngũ giai đều xem như là cường giả đứng đầu nhất. Nhưng ở bình nguyên Mộng Cảnh này, học viện Lam Quang một năm một lần chiêu sinh sát hạch, lại có hơn năm ngàn Vũ Tông đến đây báo danh.

Đồng thời tất cả những người này đều ở dưới hai mươi lăm tuổi.

So sánh ra, liên minh mười ba nước thiên tài, căn bản giống như là đứa trẻ sơ sinh. Chênh lệch rất nhiều.

- Vì để cho liên minh mười ba nước trưởng thành lên, chúng ta phải gia nhập học viện Lam Quang.

Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch liếc mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm quyết định.

- Tiếp theo, chúng ta tiến hành thu nhận sát hạch của học sinh vòng thứ nhất. Vừa rồi thời điểm các ngươi đăng ký, mỗi người các ngươi đều có một số thứ tự. Số thứ tự này, chính là trình tự đánh số của các ngươi trong vòng sát hạch thứ nhất...

Giọng nói của Thanh Phong ầm ầm, vang lên ở bên tai tất cả mọi người.

Diệp Huyền đứng ở trong đám người, cảm nhận hơn ba vạn người xung quanh, mặt không đổi sắc.

- Diệp thiếu, lấy thiên phú của ngài, lần này tiến vào học viện Lam Quang đã nắm chắc. Ta, lại có chút khó khăn.

La Thành đứng ở bên cạnh, cười khổ nói.

Tuy rằng hắn đột phá Vũ Tông ngũ giai, nhưng ở sát tuổi hai mươi lăm, lại là cản trở lớn nhất ngăn cản hắn gia nhập học viện.

Sát hạch của học viện Lam Quang, cũng không chỉ có nhìn tu vi. Tuổi cũng là nhân tố vô cùng quan trọng.

Trong lòng La Thành vẫn rất có áp lực.

...

Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn một cái, cười khẽ:

- Không nên nổi giận. Mặc dù ngươi ở trên phương diện tuổi tác không chiếm ưu thế, nhưng công pháp truyền thụ cho ngươi, không tầm thường. Chỉ cần toàn lực phát huy, tiến vào học viện cũng không thành vấn đề gì.

Trong giọng nói của Diệp Huyền tràn ngập sự tự tin.

Nhìn thấy nhiều thiên tài như vậy, hắn tuy rằng chấn động, nhưng không có gì giật mình.

Kiếp trước, hắn đã gặp qua quá nhiều thiên tài. Những thiên tài của bình nguyên Mộng Cảnh này, cũng không tính là đứng đầu.

Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, Thanh Phong cũng giảng xong về vòng sát hạch thứ nhất.

- Vòng sát hạch thứ nhất này, quá trình rất đơn giản. Giống như vòng sơ tuyển trước đó, là một loại trận pháp sát hạch.

Dù sao nhiều người như vậy, nếu như mỗi một người đều sát hạch, vậy phải đợi tới khi nào?

- Nội dung cụ thể sát hạch như sau, trên quảng trường lần lượt bố trí năm đạo trận pháp tương đồng. Các ngươi sẽ chia ra làm mười tổ. Mỗi tổ hơn ba ngàn người, phân thành hai nhóm tiến vào trong trận pháp do học viện Lam Quang đã đặc biệt chuẩn bị, cùng một tổ thành viên tiến vào trong cùng một trận pháp. Ở dưới uy áp của trận pháp này, mỗi một nhóm kiên trì đến một ngàn năm trăm người cuối cùng, sẽ thuận lợi vào vòng trong.

Nói cách khác, vòng sát hạch thứ nhất này kết thúc, sẽ trực tiếp đào thải chín phần đệ tử, vô cùng tàn khốc. Còn dư lại ba nghìn người, trở lại tiến hành đợt sát hạch thứ hai.

- Mọi người rút thăm quyết định chỗ tổ của mình.

Một giám khảo quát lớn.

Các học viên đều tiến lên. Đến phiên Diệp Huyền, hắn tùy tiện lấy một số.

Tổ thứ tám.

Hắn lập tức thảnh thơi. Tạm thời còn chưa tới phiên mình, có thể nghỉ ngơi thêm một chút, thuận tiện xem tố chất chỉnh thể của những người bị sát hạch khác.

La Thành quay trở lại. Hắn ở tổ thứ năm. Chỉ thấy La Thành lộ ra vẻ mặt lo lắng, khiến cho Diệp Huyền dở khóc dở cười.

Diệp Huyền lập tức truyền âm qua, mỉm cười nói:

- La Thành, vòng thứ nhất chắc là sát hạch ý chí của võ giả, tin tưởng chính mình, lấy thực lực của ngươi, chỉ cần lòng tin kiên định, cùng kiên trì, thông qua vòng sát hạch thứ nhất, vẫn rất dễ dàng.

Không biết vì sao, giọng nói của Diệp Huyền dường như có ma lực, khiến cho trong lòng La Thành vốn khẩn trương, trong nháy mắt lại bình tĩnh trở lại.

- Ta biết rồi.

Hắn gật đầu, trong ánh mắt lộ ra ánh sáng kiên định.

Đối với lo lắng của La Thành trước đó, Diệp Huyền thật sự không có cảm thấy quá mức bất ngờ.

Bởi vì La Thành xuất thân, đúng lúc là La gia bị Khúc gia chèn ép. Thời điểm đó gia tộc có loạn trong giặc ngoài. Cái này cũng khiến cho lòng tự tin của La Thành, cũng không phải đặc biệt mạnh mẽ.