Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1382: Diệp Huyền trở về (1)

Đám người Tiêu Vô Tẫn ánh mắt đỏ đậm, thiêu đốt Huyền Nguyên tinh huyết, ra tay không lưu thủ, đem hết toàn lực, mỗi một kích đều có người bị thương hoặc vẫn lạc.

Trong lòng bọn họ rất rõ ràng, ngày hôm nay muốn cơ hội chạy trốn vô cùng xa vời, đã như vậy, vậy thì điên cuồng giết chóc, có thể giết một cái tốt một cái.

Dù cho biết rõ hẳn phải chết, cũng phải cho Úy Trì gia cùng Chu gia giáo huấn khó quên.

Xì xì!

Máu tươi bão táp, mấy tên trưởng lão của Úy Trì gia lập tức vẫn lạc ở trong tay Tiêu Vô Tẫn, hắn như mãnh hổ nhảy vào bầy dê, điên cuồng giết chóc.

Mà lúc này hai gã trưởng lão khác của Úy Trì gia đang bị đám người Tiêu Thương Lan vây nhốt, căn bản không có cách cứu viện.

Thấy thành viên gia tộc mình không ngừng vẫn lạc, trong lòng Úy Trì Hóa Đức nhất thời tức giận bốc lên.

- Chết đi cho ta!

Hắn nộ quát một tiếng, cũng không còn cách nào duy trì tư thái cao cao tại thượng, tức giận đến hung hãn ra tay.

Vũ Đế uy khủng bố giáng lâm, quét ngang tất cả, chấn động đến mức đám người Tiêu Vô Tẫn điên cuồng lùi về sau.

- Vô Định Hồn Tráo!

Thời khắc mấu chốt, Tả Viễn lần thứ hai kéo tới, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái lồng trong suốt, lập tức bao trùm tất cả mọi người ở đây.

- Chỉ là vòng bảo vệ, phá cho ta!

Ầm ầm!

Úy Trì Hóa Đức nộ quát một tiếng, hung hãn ra tay, nhưng một đòn bén nhọn như vậy, dĩ nhiên không thể đánh vỡ, vẻn vẹn là ở phía trên dập dờn lên vô số gợn sóng.

- Cái gì? Đây là Huyền bảo hồn khí gì?

Úy Trì Hóa Đức giật nảy cả mình, mặt lộ vẻ ngơ ngác.

Có thể ngăn cản được một đòn của Cửu Thiên Vũ Đế, không khỏi cũng quá khuếch đại đi?

Nhưng liên tưởng đến thân phận của Tả Viễn, Úy Trì Hóa Đức lại bừng tỉnh, nghe nói Tả Viễn ở trong Thần Đô cũng rất có thân phận, bái sư một đại nhân vật, có thể thấy được bảo vật này tất nhiên là sư tôn của hắn ban tặng.

Nếu như là chuyện bình thường, Úy Trì Hóa Đức nói không chừng phải cho Tả Viễn một bộ mặt, nhưng bây giờ liên quan đến gia tộc tồn vong, Úy Trì Hóa Đức hắn há có thể lùi bước.

- Đáng ghét, Tả Viễn, xem ra ngươi là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.

Thấy đệ tử Úy Trì gia không ngừng vẫn lạc, trong lòng Úy Trì Hóa Đức nhất thời phẫn nộ đan xen, lại tiếp tục như thế, coi như Úy Trì gia hắn tiêu diệt Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, cuối cùng chỉ sợ cũng phải tổn thất nặng nề.

- Úy Trì gia cùng người Chu gia nghe lệnh, tất cả mọi người không được lưu thủ, đều giết cho ta, bất kể là ai đánh giết mấy người Tiêu Vô Tẫn, bổn Đế đều có trọng thưởng!

Úy Trì Hóa Đức nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời quay về Vô Định Hồn Tráo điên cuồng ra tay.

Rầm rầm rầm!

Lần này, hắn không băn thân phận khoăn Tả Viễn mà lưu thủ nữa, lực lượng Cửu Thiên đáng sợ liên tiếp oanh kích, lồng ánh sáng run không ngừng, phía dưới Tả Viễn càng sắc mặt tái nhợt, thân thể chấn động dữ dội, hiển nhiên kiên trì không được bao lâu.

- Các ngươi đi mau.

Dưới lồng ánh sáng, sắc mặt của Tả Viễn tái nhợt, khóe miệng chảy máu, quay về đám người Tô Tú Nhất truyền âm nói.

- Tả Viễn tháp chủ, đa tạ, thế nhưng vô dụng, chúng ta căn bản đi không được.

Đám người Tô Tú Nhất cay đắng nở nụ cười, ở trên cánh đồng hoang vu này, bọn họ có thể tránh được Úy Trì Hóa Đức truy sát sao? Căn bản không thể, chỉ có ra sức chém giết, có thể giết một cái tính một cái.

Mà một bên khác, Chu gia lão tổ Chu Việt Đình ở thời khắc mấu chốt ngăn cản Tiêu Vô Tẫn.

Ầm!

Song phương giao thủ một chiêu, thân thể Tiêu Vô Tẫn chấn động, rút lui vài bước, mà Chu Việt Đình thì bay ngược ra mười mấy mét, tuy rơi xuống hạ phong, nhưng cuối cùng cũng coi như ngăn Tiêu Vô Tẫn lại.

- Chu Việt Đình, ngươi tên súc sinh này, trợ Trụ vi ngược, cam làm chó cho người, quả thực là sỉ nhục của Thiên Đô Phủ ta.

Tiêu Vô Tẫn phẫn nộ nói.

- Hừ, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, câu nói này lẽ nào ngươi không có nghe sao?

Chu Việt Đình xì cười một tiếng, đầy mặt xem thường.

Thế cuộc hôm nay, chỉ có nương nhờ vào Úy Trì gia mới có một con đường sống, Chu Việt Đình không thấy sự lựa chọn của mình có cái gì không đúng.

- Được lắm kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, vậy ngày hôm nay ta trước hết giết ngươi.

Ánh mắt của Tiêu Vô Tẫn phẫn nộ, lúc trước Chu Việt Đình chém giết vài tên cường giả Tiêu gia hắn, hắn đối với Chu Việt Đình thù hận không ít hơn người của Úy Trì gia bao nhiêu.

- Đi chết.

Tiêu Vô Tẫn nộ quát một tiếng, bạo lược mà lên.

Xèo!

Nhưng vào lúc này, phía sau Tiêu Vô Tẫn, một tên Tiêu gia trưởng lão đột nhiên ánh mắt lóe lên, một chưởng đột nhiên đánh về hậu tâm của Tiêu Vô Tẫn.

- Vô Tẫn cẩn thận.

Một bên Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão thốt lên một tiếng, nhưng đã không kịp, tuy Tiêu Vô Tẫn ngay lập tức liền tránh thoát, nhưng vẫn bị Tiêu gia trưởng lão đập trúng hậu tâm, xì xì phun ra một ngụm máu tươi.

Chu Việt Đình nắm lấy cơ hội, nghiêng người mà lên, một chưởng bắn trúng ngực của Tiêu Vô Tẫn, ầm, cả người Tiêu Vô Tẫn thổ huyết, tiếng xương cốt vỡ nát, bị thương nặng.

- Vô Tẫn!

Tiêu Thương Lan gào lên đau xót, vội vàng muốn tiến lên cứu viện.

Nhưng vào lúc này, bên cạnh hắn một gã Tiêu gia trưởng lão khác đột nhiên một chiêu kiếm đâm về phía hắn, dưới kinh hãi, Tiêu Thương Lan vội vàng lùi lại phòng ngự, nhưng bởi vì lúc trước lo lắng Tiêu Vô Tẫn, tâm thần hoảng hốt phản ứng chậm một nhịp, vẫn bị đâm trúng ngực.

Xì xì!

Máu tươi như suối trào từ trong phun tung toé ra, không cách nào nén được.

Trong chớp mắt, hai sức chiến đấu bát giai tam trọng đỉnh phong của Tiêu gia bị thương nặng, cục diện trên sân đột ngột xoay chuyển.

- Tiêu Cường, Tiêu Lãnh, các ngươi...

Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan biểu hiện bi phẫn nhìn hai tên Tiêu gia trưởng lão đột nhiên ra tay, đầy mặt khó có thể tin, trong lòng tức giận đan xen.

- Gia chủ, đừng trách chúng ta, chúng ta không muốn chết, chỉ có thần phục Úy Trì gia, mới là đường sống duy nhất.

Tiêu Cường cùng Tiêu Lãnh ánh mắt lóe lên, trong nháy mắt đi tới một phương Úy Trì gia tộc, đối mặt những người còn lại của Tiêu gia sự phẫn nộ, vẻ mặt thản nhiên.

- Ha ha, làm tốt.

Một tên trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia, vỗ vỗ bả vai của hai người:

- Hai người các ngươi làm không tệ.

Chu gia Chu Việt Đình lão tổ cũng cười lạnh:

- Tiêu gia chủ, thấy không, ngay cả Tiêu gia trưởng lão của ngươi cũng biết đạo lý kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi làm sao không hiểu? Đáng tiếc, coi như ngươi đồng ý thần phục Úy Trì gia, Úy Trì gia cũng không tha cho ngươi.&