Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1380: Liều mạng tranh đấu (1)

Tô Tú Nhất ánh mắt lạnh lùng, lạnh giọng nói:

- Chư vị Tiêu gia, tin tức tuyệt đối không phải Huyền Quang Các ta lan truyền ra, mặc dù Huyền Quang Các ta biết thời gian mọi người rút đi, nhưng căn bản không biết địa điểm Truyền Tống trận, làm sao sớm báo cho Úy Trì gia tiến hành chặn lại?

Tiêu gia đệ tử đều sững sờ.

Đúng a.

Mặc dù Huyền Quang Các biết thời gian rút đi, thế nhưng ở trước khi rút đi, bọn họ căn bản chưa từng thấy Truyền Tống trận, lại há sẽ biết địa điểm Truyền Tống trận truyền tống.

- Đến cùng là ai?

Ánh mắt của Tiêu Vô Tẫn lạnh lùng nghiêm nghị, mạnh mẽ quét về phía mấy vị trưởng lão hạch tâm của Tiêu gia.

Đường hầm không gian vô cùng trọng yếu, toàn bộ Tiêu gia người biết được cũng không nhiều, ngoại trừ hắn cùng Tiêu Thương Lan, cũng chỉ có vài tên trưởng lão hạch tâm bát giai nhị trọng đỉnh phong mới biết.

Có thể tiết lộ tin tức, cũng chỉ có mấy người này.

- Đừng suy đoán.

Úy Trì Hóa Đức xì cười một tiếng:

- Ngươi cho rằng tin tức CủA Tiêu gia ngươi, liền thật sự tuyệt mật như vậy sao? Tiêu gia chủ, ngươi bây giờ nên suy nghĩ, là chết như thế nào, mới có thể làm cho ngươi chết càng có phong độ một ít, ha ha ha.

Úy Trì Hóa Đức cất tiếng cười to, sau đó trong ánh mắt đột nhiên bắn ra lệ mang như sài lang.

- Tất cả mọi người nghe lệnh, giết cho ta, không giữ lại ai!

Úy Trì Hóa Đức vung mạnh tay lên, sát khí ngập trời vào đúng lúc này điên cuồng phân tán, giống như uông dương dâng trào, bao phủ thiên địa.

- Giết!

Phía sau Úy Trì Hóa Đức, hết thảy cường giả của Úy Trì gia cùng Chu gia dốc toàn bộ lực lượng, từng cái từng cái đánh ra huyền Binh, điên cuồng chém giết tới.

- Úy Trì Hóa Đức, dừng tay!

Trong đám người, Tả Viễn tháp chủ phóng lên trời, bỗng nhiên gầm lên.

- Hóa ra là Tả Viễn tháp chủ?

Úy Trì Hóa Đức ánh mắt lạnh lùng nói:

- Tả Viễn tháp chủ, việc này là các thế lực lớn trong Thiên Đô Phủ ta xung đột, cùng Hồn Sư tháp ngươi không có nửa phần quan hệ, ta xin khuyên Tả Viễn tháp chủ ngoan ngoãn lui sang một bên, không muốn liên luỵ vào xung đột của Thiên Đô Phủ, nếu không đao kiếm không có mắt, nếu thương tổn Tả Viễn tháp chủ, bổn Đế quản không được.

- Đều giết cho ta!

Giữa bầu trời, vẻ mặt của Úy Trì Hóa Đức bất biến, cao giọng quát chói tai.

Việc này quan hệ đến Úy Trì gia khống chế Thiên Đô Phủ, Úy Trì Hóa Đức lại sao lại bởi vì Tả Viễn mà có chút thay đổi, chỉ cần hắn không xuống tay với Tả Viễn, coi như sau đó Tả Viễn bẩm báo Thần Đô, cũng không làm gì được Úy Trì Hóa Đức hắn.

So với đắc tội một Luyện Hồn đại sư thất giai đỉnh phong, đồ diệt Tiêu gia, triệt để khống chế Thiên Đô Phủ chỗ tốt thật là lớn hơn nhiều.

Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn đột nhiên thả ra một luồng lĩnh vực kinh người.

Vù!

Lĩnh vực đáng sợ bao phủ khắp nơi, hết thảy cường giả của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều cảm giác được thân thể trầm xuống, Huyền Nguyên trong cơ thể bị điên cuồng áp chế.

Một ít Vũ Hoàng nắm giữ vực giới còn tốt, chí ít có thể điều động không ít Huyền Nguyên, mà một ít võ giả tu vi vẻn vẹn ở Vũ Vương thậm chí càng thấp hơn, chỉ cảm thấy cả người bị một ngọn núi lớn ngăn chặn, ngay cả nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích mảy may.

Trái lại Úy Trì gia cùng cường giả Chu gia, ở dưới Cửu Thiên lĩnh vực bao phủ, ra tay không bị hạn chế chút nào, điên cuồng chém giết mà tới.

- Xem ra hôm nay một hồi tử chiến là khó tránh khỏi.

Trên mặt đám người Tô Tú Nhất, giờ khắc này đã khôi phục yên tĩnh, có chỉ là chiến ý vô tận.

Từ khi Úy Trì Hóa Đức xuất hiện, bọn họ đã biết, ngày hôm nay bọn họ muốn sống xác suất đã thấp đến cực hạn.

- Tô Tú Nhất, chư vị, là Tiêu gia ta liên luỵ các ngươi.

Tiêu Vô Tẫn nhìn đám người Tô Tú Nhất cay đắng nở nụ cười.

- Tiêu gia chủ nói gì vậy, ngày hôm nay coi như Huyền Quang Các ta không cùng các ngươi rời đi, Úy Trì gia cũng tuyệt sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chỉ có điều sớm muộn mà thôi, huống chi, bây giờ chúng ta nhiều người như vậy, cũng chưa chắc không có sức đánh một trận.

Tô Tú Nhất cười nhạt, đối mặt tử vong, hắn trái lại hào hiệp.

Ngược lại đã không trốn được, vậy thì chiến một trận đi, Cửu Thiên Vũ Đế sao? Đại lục đỉnh phong, Tô Tú Nhất hắn đời này còn chưa từng gặp, ngày hôm nay liền mở mang, Cửu Thiên Vũ Đế trong truyền thuyết đến tột cùng có năng lực gì.

Ầm!

Thời khắc này, Tiêu gia Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan, Huyền Quang Các Tô Tú Nhất, Dương Tu, Khâu Vô Song, Cát Phác Tử, Cửu Trần, Dược lão, Đông lão… trong cơ thể đều phóng ra chiến ý cùng sát cơ vô tận.

Đại trượng phu, chiến chết, máu nhuộm đất vàng, chỉ đến như thế.

Đám người Tô Tú Nhất duy nhất không bỏ xuống được, là rất nhiều học viên tuổi trẻ của Lam Quang học viện, bọn họ là hi vọng tương lai của Huyền Quang Các, không nên chết ở chỗ này như thế.

- Hết thảy đệ tử của Huyền Quang Các nghe lệnh, một khi chiến đấu bắt đầu, các ngươi lập tức phân tán rời đi, không cho sai lầm, có nghe hay không.

Trong cơ thể Tô Tú Nhất khí tức bát giai nhị trọng đỉnh phong điên cuồng phóng thích, vực giới mạnh mẽ gian nan chống lại lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức, đồng thời lạnh lùng nghiêm nghị hét lớn, ở trong đầu óc của đám người Vân Ngạo Tuyết vang vọng.

- Tô tiền bối, chúng ta...

Sắc mặt bọn họ dồn dập đại biến, truyền âm nói.

- Cái gì cũng đừng nói, đây là mệnh lệnh.

Tô Tú Nhất quát lạnh một tiếng, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện mấy viên đan dược, nuốt vào trong bụng, những đan dược này, chính là lúc trước Diệp Huyền để lại Huyền Quang Các, mỗi một viên đều giá trị kinh người, nhưng hôm nay đối diện với bước ngoặt sinh tử, những đan dược này không dùng, lẽ nào chết rồi còn để cho Úy Trì gia sao?

Ầm!

Đan dược vào thể, khí tức trên người Tô Tú Nhất điên cuồng tăng vọt, tiếp cận bát giai tam trọng.

- Ha ha ha.

Đám người Cát Phác Tử cũng điên cuồng cười to, dùng đan dược, liều lĩnh sử dụng tới vực giới của mình, nỗ lực cho những người trẻ tuổi giảm nhẹ hơn một chút áp lực.

Không chỉ bọn họ, đám người Tiêu gia Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan cũng điên cuồng phóng thích khí tức trong cơ thể, đối mặt Úy Trì gia cùng cường giả Chu gia điên cuồng tiến công, không hề sợ hãi.

Song phương dòng người cấp tốc tiếp cận, chợt...

Ầm ầm!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vang vọng đất trời, một trận đại chiến liền như vậy bạo phát, bốn phe thế lực trong lúc đó điên cuồng chiến đấu cùng nhau.