Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1351: Không có tư cách (1)

Hắn lạnh lùng nói:

- Thần Đô làm sao sẽ trục xuất Hoàng Phủ Tú Minh, tuy Luyện Hồn Sư thất giai không tính là gì, nhưng dù gì cũng thuộc về nhân viên hạch tâm trong Thần Đô, muốn trục xuất hắn, chí ít cần Thần Đô Chưởng Hình Ty tam đại Chưởng Hình trưởng lão xét duyệt thông qua mới có thể, làm sao có khả năng ngày thứ hai liền tuyên bố thông cáo, chút thời gian này, ngay cả điều tra cũng không thể điều tra a?

- Tin tức này, vượt qua phạm trù hỏi dò, giá trị một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.

Cái thanh âm u lãnh kia lần thứ hai vang lên.

Sắc mặt Diệp Huyền lạnh lùng, không chút do dự lần thứ hai lấy ra hai viên Huyền Khí đan.

- Truyền đạt thông cáo trục xuất không phải Thần Đô Chưởng Hình Ty, mà là Thần Đô Đế Lão Viện.

- Cái gì, Đế Lão Viện?

Trong lòng Diệp Huyền khiếp sợ, Thần Đô Đế Lão Viện, đại biểu ý chí đỉnh phong của Thần Đô, bên trong mỗi một vị Đế lão đều là Luyện Hồn Sư Đế cấp cửu phẩm, trong bọn họ bất luận người nào một lời, liền có thể quyết đoán sinh tử của tuyệt đại đa số Luyện Hồn Sư trên đại lục.

Lúc này, Diệp Huyền trái lại tin tưởng là Thần Đô ra lệnh, bởi vì chỉ có Đế lão của Đế Lão Viện mới có thể không trải qua thẩm tra, trực tiếp trục xuất một tên Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong.

Chỉ là Hoàng Phủ Tú Minh hắn làm sao sẽ đắc tội Đế Lão Viện?

Thần Đô Đế Lão Viện mỗi một cái đều thân phận hiển hách, không hỏi thế sự, tại sao lại quan tâm đến Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong như Hoàng Phủ Tú Minh?

Trong này tất có gì đó quái lạ.

- Trục xuất Hoàng Phủ Tú Minh, đến tột cùng là vị Đế lão nào trong Đế Lão Viện ra lệnh?

Diệp Huyền lạnh lùng nói.

- Xin lỗi, tin tức này, thứ Thính Thiên Các không cách nào trả lời, mệnh lệnh của Thần Đô Đế Lão Viện đều là tuyệt mật, Thính Thiên các chúng ta cũng chỉ là hoài nghi, không cách nào kết luận đến tột cùng là ai ra lệnh.

Diệp Huyền lẳng lặng ngồi ở trên ghế, lặng lẽ không nói.

Hắn có thể khẳng định, Thính Thiên Các tất nhiên có một ít phán đoán, thế nhưng lấy tác phong của Thính Thiên Các, sẽ không dễ dàng truyền tin tức chưa được chứng thực ra.

Trong đầu Diệp Huyền lướt qua mấy vị bằng hữu kiếp trước hắn biết, ánh mắt lạnh lẽo.

Bất kể là ai ra lệnh, người này dám ra lệnh như thế, vô cùng có khả năng có liên hệ nhất định với Vô Lượng Sơn.

- Nếu như các hạ không có vấn đề gì nữa, có thể rời đi.

Cái thanh âm u lãnh kia từ tốn nói.

- Không vội.

Trầm mặc hồi lâu, Diệp Huyền đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe sáng.

- Ta còn có mấy vấn đề muốn hỏi.

Dứt tiếng, Diệp Huyền trực tiếp cầm lấy thẻ ngọc trước mặt, đưa vào vài đạo tin tức.

Không gian rung động, thẻ ngọc biến mất.

Diệp Huyền ngồi yên ở đó, mơ hồ cảm giác được người tiếp thu thẻ ngọc lan truyền đến một cơn chấn động, hiển nhiên bị vấn đề của Diệp Huyền dọa chấn kinh.

Không gian trầm mặc, yên tĩnh giống như một bãi nước đọng.

Diệp Huyền ngưng tiếng nói:

- Làm sao, mấy vấn đề này, quý các cũng không biết sao?

Vẫn trầm mặc, hồi lâu sau, thanh âm kia mới lần thứ hai vang lên, mang theo một tia ngưng trọng nói:

- Mấy vấn đề này, ngươi còn chưa có tư cách biết.

Diệp Huyền ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng không mang theo một tia cảm tình, cười lạnh nói:

- Ngươi sao biết ta không có tư cách? Có muốn Thính Thiên Các ngươi đến thử một lần hay không.

Thanh âm kia trầm mặc một chút nói:

- Không cần, chẳng cần biết ngươi là ai, mấy vấn đề này ngươi không có tư cách biết, bởi vì này là tồn tại ngay cả Thính Thiên Các ta cũng phải kiêng kỵ. Muốn tìm hiểu mấy vấn đề này, Thính Thiên Các ta phải trả giá quá to lớn, giao dịch này chúng ta không thể tiếp, cũng tiếp không được.

Ánh mắt của Diệp Huyền phát lạnh, lạnh lùng nói:

- Ngươi nói tiếp không được liền tiếp không được? Mấy vấn đề này, đủ để dòm ngó suy nghĩ trong lòng ta, để Thính Thiên Các ngươi biết được bí mật của ta, ngươi một câu tiếp không được, có biết sẽ để ta rơi vào loại hoàn cảnh không? Hôm nay nếu ngươi không cho ta một câu trả lời, ngày khác ta tất sẽ bước lên tổng bộ của Thính Thiên Các các ngươi, đòi cái công đạo.

- Hừ.

Thanh âm kia hừ lạnh một tiếng nói:

- Các hạ là đang uy hiếp Thính Thiên Các ta sao? Huống chi, mấy vấn đề này giá trị phi phàm, ngươi giao nổi sao?

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Giao nổi không, là vấn đề của ta, ra giá hay không, là vấn đề của ngươi, ta nghe nói Thính Thiên Các luôn coi trọng bảng hiệu, rất có chuẩn tắc, chẳng lẽ giống như ngươi vậy sao?

Thanh âm kia trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói:

- Mấy vấn đề này, Thính Thiên Các ta thực không cách nào trả lời, nhưng ta có thể miễn phí cho ngươi một ít tin tức, làm bồi thường.

Diệp Huyền chỉ ngồi yên ở đó, khóe miệng hiện ra cười gằn.

Thanh âm kia nói:

- Một trong số đó, ngươi hỏi Dao Nguyệt Vũ Đế xác thực ở Vô Tận Hải, trăm năm trước, nàng một thân một mình rời Nguyệt Thần cung, đi tới Vô Tận Hải Hắc Long cung, nhưng từ đó về sau không có tin tức, chưa bao giờ lại xuất hiện qua, tung tích cụ thể, Thính Thiên Các ta cũng không biết.

- Thứ hai, sau lưng đại lục lánh đời thế gia Đông Lăng Hạ gia bị diệt, có Thánh Thành Chấp Pháp điện tham dự, đại án này giữ kín như bưng, cực kỳ phức tạp, chân tướng cụ thể Thính Thiên Các ta cũng đang điều tra.

- Được rồi, Thính Thiên Các ta có thể nói cũng chỉ như vậy.

Trong mắt Diệp Huyền ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, gật đầu nói:

- Được, cáo từ, hi vọng Thính Thiên Các ngươi có thể miệng kín như bưng, đừng làm cho ta thất vọng.

Ánh mắt của hắn lạnh lùng, đẩy cửa phòng, trực tiếp rời đi.

Trong một gian phòng tầng cao nhất của Thính Thiên Các, một bóng người mặc đấu bồng, thân thể phảng phất như hư vô, đang lẳng lặng đứng ở nơi đó, mà phía sau hắn, thì đứng một trung niên vẻ mặt cung kính.

- Thật không nghĩ tới, lần này bản lệnh đến Tử Hoa Thành tìm hiểu tin tức Cổ Ma Chi Địa mở ra, dĩ nhiên sẽ gặp phải một người thú vị như thế, người này hỏi vấn đề mỗi cái đều can hệ trọng đại, quan hệ đến một ít việc bí ẩn của đại lục, đến tột cùng là thần thánh phương nào?

Bóng người hư không lẩm bẩm mở miệng, âm thanh mờ ảo, tự nam tự nữ, phảng phất như không ở không gian này.

Trung niên nam tử kia cung kính nói:

- Tuần Sát Sứ đại nhân, có muốn thuộc hạ phái người theo hắn hay không, đồng thời tìm hiểu tư liệu người này?

Bóng người lắc đầu:

- Không cần, người này cực kỳ khôn khéo, hơn nữa thủ đoạn kinh người, bất kể là dung mạo của hắn, hay thủ pháp Huyền Thức đưa vào thẻ ngọc, đều vô cùng khác biệt, cực khó nhìn ra lai lịch, đặc biệt là thủ đoạn dịch dung, ngay cả bản lệnh cũng không cách nào nhìn lén ra đầu mối, thủ pháp bực này e là so với những lão gia hỏa trên đại lục kia cũng chỉ như thế.