Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1344: Phó cung chủ (1)

Theo thời gian trôi qua, khoảng cách Cổ Ma Chi Địa đóng cửa đã qua hơn nửa tháng.

Trong Thiên Âm Cốc.

Loạch xoạch!

Hai đạo lưu quang bay lượn đến, ở một đỉnh núi cách Diệp Huyền mấy ngàn dặm hạ xuống.

Đây là hai nữ tử phảng phất như không giống đến từ nhân gian, trong đó nữ tử trẻ tuổi thanh tân thoát tục, thân xuyên xiêm y màu trắng, tiếu nhan như Bạch Liên kỳ ảo, như hoa lan trong cốc vắng, khiến cho người không đành lòng nhìn thẳng khinh nhờn.

Còn nữ tử bên cạnh tuổi tác lớn một chút thì trên người mặc cung trang lam nhạt, năm tháng ở trên mặt của nàng lưu lại một chút dấu vết, nhưng làm cho nàng có vẻ càng thêm thuỳ mị, càng thêm thành thục cùng dụ hoặc.

Hơn nữa có thể thấy được, nữ tử tuổi tác lớn một chút lúc còn trẻ cũng tất nhiên là đại mỹ nữ.

Giờ khắc này cung trang nữ tử nhìn hạch tâm của Thiên Âm Cốc, không nhịn được lắc đầu:

- Thanh nhi, sau khi nhận được tin tức của ngươi, sư phụ đã mau chóng tới, không nghĩ tới vẫn chậm một bước, không gian bí ẩn kia dĩ nhiên từ nửa tháng trước đã đóng cửa, thực sự là quá đáng tiếc.

- Sư phụ, đồ nhi cũng không nghĩ tới không gian bí ẩn này đóng cửa nhanh như vậy, như thế xem ra, lúc trước đồ nhi vừa rời đi Thiên Âm Cốc, không gian bí ẩn kia liền lập tức đóng.

Cô gái trẻ cung kính hồi đáp, nàng hiển nhiên chính là Nguyệt Thần cung Thánh Nữ Công Chủ Thanh, mà nữ tử lớn tuổi kia chính là sư phụ của nàng Lý Hiểu Dung, một trong hai đại phó cung chủ của Nguyệt Thần cung.

- Đáng tiếc, thời gian nửa tháng, trong Thiên Âm Cốc này đâu đâu cũng có giết chóc, hơn nữa hôm nay Thiên Âm Cốc cũng sắp đóng, Huyền Diệp ngươi nói kia đến hiện tại sư phụ cũng không tìm được, e là đã chết ở trong không gian bí ẩn.

Lý Hiểu Dung thở dài một hơi nói.

Lập tức trên mặt của nàng lộ ra vẻ cô đơn:

- Sư phụ vốn muốn hỏi hắn một chút, vì sao hỏi thăm tin tức của cung chủ đại nhân, bây giờ nhìn lại là tay trắng trở về.

Công Chủ Thanh lắc đầu nói:

- Sư phụ, đồ nhi cảm giác Huyền Diệp kia sẽ không vẫn lạc, tuy hắn so với đồ nhi còn trẻ hơn, tu vi cũng thấp hơn đồ nhi một chút, thế nhưng thực lực cực kỳ đáng sợ, lúc trước đồ nhi ở Linh Tủy Trì suýt chút nữa vẫn lạc, là hắn cứu đồ nhi, hơn nữa đồ nhi từng cùng hắn giao thủ, người này tuổi còn trẻ, thực lực dĩ nhiên so với đồ nhi không hề yếu, đồ nhi thật không thể nào tưởng tượng được, người này đến tột cùng là tu luyện như thế nào.

Lý Hiểu Dung lắc đầu, liếc nhìn Công Chủ Thanh, đồ nhi của nàng nàng quá rõ ràng, luôn cực kỳ kiêu ngạo, này vẫn là lần thứ nhất nàng nhìn thấy Thanh nhi đối với một võ giả cảm khái như thế, hơn nữa người võ giả này còn là một thiếu niên.

Có điều nàng vẫn nói:

- Thanh nhi, ta không biết Huyền Diệp kia thiên phú cùng tu vi thế nào, thế nhưng căn cứ tình báo sư phụ chiếm được đến xem, Huyền Diệp kia tất nhiên là lành ít dữ nhiều.

Không chờ Công Chủ Thanh mở miệng, Lý Hiểu Dung nói tiếp:

- Sư phụ đã nghe qua, lần này cường giả tiến vào không gian bí ẩn, đếm không xuể, Vũ Hoàng tạm thời bất luận, chỉ là cường giả Vũ Đế thì có gần ba mươi người, nhưng cuối cùng sống sót đi ra, chỉ có không tới mười người, mà những Vũ Đế này, chín phần mười trở lên đều vẫn lạc ở vực sâu, mà chỗ ngươi cùng Huyền Diệp kia phân ly, chính là lối vào vực sâu, vì lẽ đó sư phụ mới có phán đoán như thế.

- A!

Công Chủ Thanh cũng ngây người, nàng không nghĩ tới ở trong không gian bí ẩn, dĩ nhiên vẫn lạc nhiều cường giả Vũ Đế như vậy, không nhịn được cả kinh nói:

- Những Vũ Đế đó là làm sao vẫn lạc?

Lý Hiểu Dung thở dài một hơi nói:

- Theo ta chiếm được tình báo, những Vũ Đế đó ở thời điểm thăm dò vực sâu, phát hiện một hầm mộ cổ xưa, bên trong dĩ nhiên có thật nhiều khôi lỗi Nhân tộc cùng Yêu tộc, trong đó không thiếu có tồn tại cửu giai tam trọng, những Vũ Đế thăm dò hầm mộ kia tại chỗ bị giết chết rất nhiều, những người còn lại lúc này tứ tán chạy trốn, cũng may những cường giả khôi lỗi kia tựa hồ bị cái gì phong ấn hạn chế, không cách nào rời đi hầm mộ quá xa, những Vũ Đế vào thăm dò kia lúc này mới đổi về một sinh cơ.

- Cái gì? khôi lỗi Nhân tộc cùng Yêu tộc?

Công Chủ Thanh giật mình nói.

Lý Hiểu Dung gật gù:

- Có người nói đều là một ít cường giả mấy ngàn năm trước, có người nhận ra một bộ khôi lỗi trong đó là Lưu Tiên Thành Long gia Thiên Long lão tổ ở hơn sáu ngàn năm trước, cửu giai nhị trọng đỉnh phong, còn có người nhận ra một bộ khôi lỗi là gia tộc lánh đời Vạn gia Vạn Kính Vũ Đế, nhưng những Vũ Đế này đều mất đi ý thức, trở thành một khôi lỗi chỉ biết giết chóc.

- Nhiều cường giả như vậy dĩ nhiên tất cả đều trở thành khôi lỗi.

Công Chủ Thanh không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, nghĩ đến mình lúc trước ở Linh Tủy Trì, thiếu chút nữa cũng bị lực lượng màu đen kia nô dịch thành khôi lỗi không ý thức, trong lòng nàng liền không khỏi một trận nghĩ đến mà sợ hãi.

Công Chủ Thanh đột nhiên như nghĩ tới điều gì, mở miệng nói:

- Đúng rồi sư phụ, Huyền Diệp kia cũng nói, toàn bộ không gian bí ẩn này tựa hồ là một viễn cổ phong ấn, phong ấn to lớn như thế, đồ nhi chưa từng nghe nói a.

- Điều này cũng chính là sư phụ lo lắng.

Sắc mặt Lý Hiểu Dung ngưng trọng nói:

- Thời đại viễn cổ, trên đại lục vạn tộc san sát, cường giả đông đảo, sư phụ chỉ sợ không gian bí ẩn kia là nơi phong ấn một chủng tộc mạnh mẽ nào đó, căn cứ tình báo đến xem, tồn tại phong ấn bên trong cũng không có ở dưới năm tháng trôi qua vẫn lạc, một khi bị mở ra, e là đối với Thiên Huyền đại lục chúng ta mà nói là tai nạn khổng lồ.

- Vậy này nên làm gì?

Công Chủ Thanh sốt sắng nói.

- Những chuyện này, không phải sư phụ một người cần cân nhắc, lần này Thiên Âm Cốc đột nhiên cùng không gian bí ẩn nối tiếp, thanh thế hùng vĩ, tình báo nơi này đều sẽ truyền tới Thánh thành ở Cửu Trọng Thiên, đến thời điểm tự nhiên sẽ có đại nhân vật trong Thánh thành đi quan tâm, sư phụ sở dĩ vội vàng đến đây, chỉ là muốn gặp gỡ Huyền Diệp kia, hỏi hắn vì sao phải hỏi thăm tin tức của Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt cung chủ.

Lý Hiểu Dung ánh mắt nghiêm túc nói:

- Dao Nguyệt cung chủ ở trên đại lục đã biến mất trăm năm, những năm này, tuy hồn giản của nàng vẫn còn tồn tại, nhưng khí tức linh hồn càng ngày càng yếu, sư phụ thật sự rất lo lắng...