Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1215: Không gian thác loạn (2)

- Chết cho ta.

Một bên Hách Liên Nhạc gia chủ nổi giận gầm lên một tiếng, trường kiếm bên hông đột nhiên bổ ra, hồ quang màu xanh lam như một trận thanh phong, phất qua thân thể Thanh Xà, trong nháy mắt chém thành hai khúc.

- Hô!

Thân thể Thanh Xà cắt thành hai đoạn đột nhiên bành trướng, từ chỉ như chiếc đũa, trong nháy mắt hóa thành hai đoạn thân rắn dài gần mười mét, vang ầm ầm rơi ở trên mặt đất.

- Đây là Yêu thú gì?

Mọi người trợn mắt ngoác mồm, nguyên bản chỉ có to bằng chiếc đũa, sau khi bị giết, dĩ nhiên lập tức biến thành cự mãng dài hơn mười mét.

Hơn nữa Thanh Xà này rõ ràng không giống như Đường Lang không có huyết nhục, mà là một loại Yêu thú, thế nhưng tản mát ra khí tức, dĩ nhiên chỉ có Yêu Vương cấp bảy.

- Đáng chết.

Hách Liên gia tộc tổn thất một tên trưởng lão bát giai nhị trọng, để Hách Liên tộc trưởng nhất thời tức giận không thôi.

- Đây là, viễn cổ Yêu thú Tu Di Xà?

Trong lòng Diệp Huyền thầm giật mình, hắn nhìn thấy tiểu xà màu xanh này, ngay lập tức nghĩ đến ghi chép của một quyển sách cổ xưa.

Có người nói thời điểm viễn cổ có một loại Tu Di Xà, hình thể có thể lớn có thể nhỏ, nhỏ như hạt cải, lớn như núi cao.

Khi nó trở nên cực nhỏ, phòng ngự sẽ vô cùng yếu đuối, nhưng công kích sẽ tăng cường vô cùng khủng bố.

Mà thời điểm nó trở nên rất lớn, phòng ngự sẽ hết sức kinh người, thế nhưng công kích liền không mạnh như vậy.

Vừa nãy Thanh Xà kia, rõ ràng chính là Tu Di Xà, Tu Di Xà hình thể hơn mười mét, cùng thân thể nó triển lộ ra khí tức, nên thuộc về Yêu Vương cấp bảy, không nghĩ sau khi hóa nhỏ, có thể trong chớp mắt đánh giết một Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong, sức công kích như thế, quả thực nghịch thiên rồi.

Sau đó, mọi người hành động càng cẩn thận, chỉ là trong rừng rậm này nguy hiểm quá mức mịt mờ, coi như mọi người cẩn thận hơn, cũng khó tránh khỏi gặp phải một chút tổn thương.

Thật giống như có lúc, vẻn vẹn nhìn thấy một Yêu thú to bằng bàn tay, nhưng đột nhiên sẽ hóa thân núi cao, đồng thời lực công kích cực cường, khiến người ta đột nhiên không kịp chuẩn bị.

Cũng có lúc, rõ ràng là một dây mây phổ thông, nhưng trong nháy mắt sẽ hóa thành Yêu thú cực kỳ đáng sợ, ràng buộc mọi người.

Càng làm cho mọi người hoảng sợ chính là, Yêu thú nơi này, tất cả đều có một loại trình độ không gian đặc thù, dù cho là Yêu thú cấp bảy, tựa hồ cũng có thể khống chế hư không, khiến người ta khó mà phòng bị.

Hơn nữa trong rừng rậm rất nhiều khói độc tập kích, sau một ngày, hầu như các thế lực lớn đều có người hao tổn, tử thương nặng nề.

Đương nhiên, mọi người thu hoạch cũng cực kỳ to lớn.

Hầu như mỗi gia tộc đều thu được không ít bảo vật.

Diệp Huyền lẫn trong đám người, cũng không có ra tay qua, nhưng hắn đối với nguy hiểm nhận biết, còn ở trên những Vũ Hoàng tam trọng như Tiêu Vô Tẫn.

Bởi vậy mỗi một lần hắn nhận biết được nguy hiểm, sẽ ở trong bóng tối dẫn dắt Tiêu gia, Từ gia, Lâm gia, xuất hiện ở một góc độ tương đối rời xa nguy hiểm.

Mà mỗi một lần nhận biết được bảo vật, hắn cũng không ra tay, mà mơ hồ dẫn dắt ba gia tộc lớn đến địa phương bảo vật xuất hiện.

Ba gia tộc lớn mỗi được bảo vật, đều phân cho hắn ba phần mười, còn đáng thương Chu gia, phải phân cho hắn bảy phần mười.

Nói cách khác Diệp Huyền hầu như cái gì cũng không cần làm, liền có thể được chí ít một nửa bảo vật.

Hơn nữa, một khi Diệp Huyền cảm thấy có thể phân phối, sẽ tiến hành phân phối lần nữa, dù sao tất cả bảo vật đều đặt ở trong tay tứ đại gia tộc này, đến thời điểm đối phương ngã xuống, hoặc là không muốn cho, cái này nên làm gì?

Ở dưới Diệp Huyền dẫn dắt, ba gia tộc lớn như cá gặp nước.

Vừa bắt đầu, các thế lực lớn còn không lưu ý, nhưng dần dần, thì có người phát hiện đầu mối.

Dọc theo đường đi, những thế lực khác đều có nhân viên ngã xuống, thế nhưng ba gia tộc lớn của Thiên Đô Phủ, tuy cũng có người bị thương, nhưng không ngã xuống một người.

Hơn nữa, cẩn thận nghĩ một hồi, tựa hồ mọi người phát hiện bảo vật, cũng là mấy gia tộc lớn này được nhiều nhất.

Các gia tộc lớn đều bí mật quan sát lên, cuối cùng bọn họ giật mình phát hiện, tạo thành tất cả những thứ này, dĩ nhiên là Diệp Huyền ở trong bóng tối dẫn dắt.

Trong khoảng thời gian ngắn, các thế lực lớn đối với Diệp Huyền, lần thứ hai tràn ngập khiếp sợ.

Sau đó bọn hắn cũng sẽ âm thầm quan sát cử động của Diệp Huyền, nỗ lực từ bên trong thu được một ít tin tức.

- Hả?

Ở trong rừng rậm này đi tới tiếp cận hai ngày, Diệp Huyền đột nhiên dừng bước.

- Chít chít!

Một đạo lưu quang màu tím từ trong rừng rậm phía trước đột nhiên lướt ra, không chờ mọi người phản ứng, Diệp Huyền đã sớm đi ra ngoài đón, để Tiểu Tử Điêu rơi vào bả vai của mình.

- Con vật nhỏ này.

Ánh mắt của các cường giả đều hơi lóe lên.

Bọn họ nhớ rõ, Tiểu Tử Điêu kia ở sau khi mọi người mới vừa gia nhập rừng rậm, liền một mình rời đi, không nghĩ tới hai ngày qua, Tiểu Tử Điêu này không những không có ngã xuống, trái lại càng thêm sinh long hoạt hổ.

Da lông màu tím trên người nó lóe sáng, tràn ngập ánh sáng lộng lẫy, cả người tinh lực mười phần, khí tức dày nặng, hiển nhiên là ở trong rừng rậm này được lợi ích cực kỳ lớn.

Điều này làm cho mọi người hơi trầm tư, Tiểu Tử Điêu này nhìn qua, cũng không phải rất mạnh, mà trong rừng rậm này nguy hiểm, mọi người là rất rõ ràng, một Vũ Hoàng tam trọng đơn độc, cũng chưa chắc có thể sống sót, nhưng Tiểu Tử Điêu này độc thân, dĩ nhiên có thể sống đến hiện tại?

- Chít chít!

Tiểu Tử Điêu cầm trên tay một chiếc không gian giới chỉ, ở trên bả vai Diệp Huyền khua tay múa chân, đồng thời chỉ về rừng rậm đằng trước, chít chít nói gì đó.

Đám người Úy Trì Bất Công, Hách Liên Nhạc, Cừu Cung, nhìn thấy không gian giới chỉ trên móng vuốt nhỏ của Tiểu Tử Điêu, đầu tiên là sững sờ, chợt trong con ngươi tất cả đều lộ ra vẻ tham lam.

- Huyền Diệp đại sư, linh sủng của ngươi đang nói cái gì?

Tiêu Vô Tẫn ở một bên nghi ngờ nói.

Diệp Huyền nhíu mày nói:

- Tiểu Tử Điêu ý tứ là, phía trước tựa hồ có nguy hiểm, nó không cách nào thông qua.

Diệp Huyền đối với tính khí của Tiểu Tử Điêu quá hiểu rõ, nếu như không phải gặp vấn đề gì, nó là chắc chắn sẽ không trở về.

Nguy hiểm?

Vẻ mặt của mọi người hơi nghiêm nghị, trải qua nhiều như vậy, bọn họ đối với Tiểu Tử Điêu trên bả vai Diệp Huyền, là không có một tia xem thường.

- Đi, qua xem một chút!

Mọi người dồn dập bay về phía trước, vẻn vẹn nửa nén hương sau, tất cả mọi người đều dừng bước, sắc mặt có vẻ cực kỳ khó coi.